Mục lục
Tổng tài nguy hiểm, anh thật hư hỏng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay lúc hai người Hứa Thanh Khê con đang trên đường đi đến bệnh viện, bên phía nhà chính của nhà họ Quân, bà Kim Hồng cũng nhận được tin tức.



“Cô nói cái gì? Hứa Thanh Tuệ mang thai?”



Bà ta kinh ngạc nhìn người giúp việc trước mặt, không thể tin nổi mà hỏi lại một lần nữa.



“Nhìn thì giống như vậy, tối hôm qua mợ chủ ăn cái gì nôn cái đó, mà sáng nay cậu chủ còn tự mình dẫn cô ấy đi bệnh viện, quan tâm như vậy, có thể là mang thai.”



Người giúp việc trả lời thêm lần nữa, bà Kim Hồng lại cảm thấy không có khả năng.



Dù sao mỗi ngày bà ta cũng đưa canh cho người phụ nữ kia, vốn dĩ người phụ nữ này không có khả năng mang thai!



Ngay lúc bà ta định phất tay để người giúp việc lui xuống dưới thì quản gia đi đến.



“Bà chủ, ông cụ đến.”



Đang nói, Quân Viễn Phong chống gậy trúc đi đến.



“Cha, sao cha lại đến đây?”



Bà Kim Hồng thấy thế, chỉ có thể mỉm cười chào hỏi.



“Ta nghe nói mấy ngày hôm nay Thanh Tuệ ăn cái gì nôn cái đó, Nhật Đình dẫn nó đi bệnh viện, cho nên đến đây chờ tin tức.”



Quân Viễn Phong cũng không giấu diếm ý định thực sự khiến ông đến đây, nghe thế, sắc mặt bà Kim Hồng cứng đờ.



“Ha ha, thì ra là vậy. Vậy thì để con cùng chờ với cha.”



Bà ta ngượng ngùng phụ họa, ông cụ cũng không từ chối.



……



Cùng lúc đó, hai người Hứa Thanh Khê bên này cũng đã đi đến bệnh viện.



Cô đi theo sau lưng Quân Nhật Đình, vốn dĩ tưởng rằng đi đến khoa dạ dày, lại phát hiện ra người này vậy mà lại dẫn cô đến phòng phụ khoa để khám bệnh.



“Quân Nhật Đình, chúng ta có đi nhầm không vậy?”



Cô không nhịn được mà gọi người này lại.



Quân Nhật Đình nghe vậy, dừng bước lại nhìn cô một cái.



“Không sai đâu, đi theo tôi.”



Anh nói xong, trực tiếp đi vào phòng làm việc của bác sĩ.



Hứa Thanh Khê nhìn bóng lưng đã đi xa của anh, trong lúc nhất thời cô có chút bất ngờ.



Nhưng mà chờ cô hoàn hồn, cũng đoán được người đàn ông này có thể đã hiểu lầm chuyện tối hôm qua.



Chỉ sợ hôm qua cô bị buồn nôn khó chịu khiến cho người này nghĩ cô mang thai.



Trong lúc nhất thời, cô cảm thấy có một chút khó nói nên lời.



Cô nghĩ nên mở miệng gọi người này lại, nói cho anh biết mình không mang thai.



Nhưng cô cũng biết, cho dù cô nói, người đàn ông này cũng sẽ không tin, chi bằng cứ để anh kiểm tra.



Nghĩ như vậy, cô bước nhanh đuổi kịp Quân Nhật Đình.



Bác sĩ đã hẹn sẵn từ trước, cho nên vừa đến lập tức có thể làm kiểm tra.



Trước sau không đến nửa tiếng, đã có kết quả.



“Tổng giám đốc Quân, thật sự xin lỗi, cô Quân không có thai. Buồn nôn chắc do khó chịu ở dạ dày, tôi đề nghị nên đi đến khoa dạ dày để kiểm tra.”



Bác sĩ xem hết kết quả báo cáo, thận trọng báo lại với Quân Nhật Đình.



Quân Nhật Đình nghe xong, giống như không hài lòng với kết quả này, lông mày nhíu chặt.



“Không mang thai, nguyên nhân là gì?”



Bác sĩ nhìn thấy sắc mặt của anh lộ rõ vẻ không vui, nơm nớp lo sợ nói: “Muốn biết nguyên nhân, khả năng cần phải kiểm tra thêm một bước nữa.”



Bà nói, nhìn lại phía Hứa Thanh Khê, theo thói quen nghề nghiệp hỏi: “Không biết cơ thể bà Quân có vấn đề gì hay không?”



Hứa Thanh Khê nghe vậy có chút bó tay.



Làm sao nghe những lời này giống như vấn đề là ở chỗ cô vậy?



“Cơ thể tôi không có bất cứ vấn đề gì.”



Cô không chút nghĩ ngợi đáp lại.



“Đã làm kiểm tra chưa? Trước khi mang thai có kiểm tra?”



Bác sĩ không từ bỏ mà truy hỏi.



Hứa Thanh Khê nhíu mày, vẫn trả lời thành thật.



“Không có.”



Bác sĩ nghe vậy, sự khẩn trương trên mặt cũng buông lỏng không ít: “Nếu như bà Quân chưa làm kiểm tra, vậy thì vấn đề này vẫn chưa thể xác định.”



Ngụ ý là để bọn họ làm kiểm tra trước.



Quân Nhật Đình tất nhiên cũng nghe hiểu, lập tức để Hà Văn Tuấn đi sắp xếp.



Hứa Thanh Khê thấy thế, mặc dù trong lòng có chút không thoải mái, nhưng cũng không từ chối.



Sau một tiếng, có kết quả.



“Các hạng mục của bà Quân đều nằm trong phạm vi cho phép, hoàn toàn không có vấn đề gì.”



Bác sẽ xem hết kết quả báo cáo, giải thích với hai người.



Quân Nhật Đình nghe xong mấy lời này, sắc mặt anh tối sầm lại.



“Theo những gì bà nói, vấn đề là ở tôi?”



Bác sĩ nghe vậy, không nhịn được mà run rẩy.



Bà xấu hổ nhìn về phía Quân Nhật Đình, không biết nên nói thế nào, chỉ có thể nâng ánh mắt xin sự giúp đỡ của Hứa Thanh Khê đang đứng bên cạnh.



Ngay lúc Hứa Thanh Khê định nói giúp cho bà, Hà Văn Tuấn cũng không chú ý đến.



Cậu cũng là xuất phát từ ý tốt muốn giải quyết bầu không khí nặng nề này, lên tiếng giải thích: “Vị bác sĩ này yên tâm, tổng giám đốc của chúng tôi mỗi quý kiểm tra định kỳ một lần, rất khỏe mạnh, sẽ không có vấn đề gì đâu!”



Bác sĩ nghe vậy, chỉ có thể ngượng ngùng xoa mũi biểu thị đã biết.



Nhưng mà Quân Nhật Đình không bỏ qua cho bà dễ dàng như vậy.



“Nếu hiện tại chúng tôi không có vấn đề gì, vì sao lại không mang thai được?”



Bác sĩ nghe vậy, vội vàng nhìn anh.



Thấy được trên mặt anh là dáng vẻ không cho đáp án nhất quyết không đi, chỉ có thể cố nén trong lòng, nói ra lời giải thích xuất phát từ nghề nghiệp.



“Tổng giám đốc Quân, chuyện có thai này, thật ra là không vội vàng được. Có đôi khi cậu càng muốn nó đến, nó lại càng không chịu đến.”



Bà mím môi trả lời, thấy Quân Nhật Đình nhíu chặt lông mày, giống như không hài lòng với câu trả lời này, bà chỉ có thể cố gắng nói tiếp: “Không thì tổng giám đốc Quân với bà Quân ngủ chung với nhau nhiều thêm mấy lần, biết đâu lại trúng thưởng. Đương nhiên việc chăm sóc cơ thể cũng rất quan trọng, thức ăn hàng ngày cũng cần phải chú ý, trên phương diện này cũng giúp đỡ rất nhiều.”



Hứa Thanh Khê nghe thấy mấy lời thẳng thắn như vậy, hận không có một vết nứt trên mặt đất để cô chui vào.



Khuôn mặt cô thẹn thùng đỏ ửng, đứng ở một bên không dám mở miệng nói chuyện, càng u oán nhìn về phía Quân Nhật Đình.



Sao người đàn ông này lại không buông tha chuyện này thế.



Lại không biết Quân Nhật Đình cũng không cảm thấy tốt chỗ nào.



Anh cũng không nghĩ bác sĩ lại nói rõ ràng như thế.



Anh không được tự nhiên đi đi lại lại, không nghĩ đến người phụ nữ đứng bên cạnh cũng thẹn thùng. Bỗng nhiên nghĩ đến lời bác sĩ vừa nói, khóe miệng anh không tự chỉ được mà khẽ nhếch lên.



Ngủ với nhau thêm mấy lần à?



Xem ra anh còn phải nỗ lực nhiều hơn rồi!



Hứa Thanh Khê không biết toan tính trong lòng anh, chờ bác sĩ nói xong những điều cần chú ý, cô giống như được giải thoát. Cô chạy ra ngoài văn phòng, bước nhanh về phía cửa bệnh viện.



Quân Nhật Đình nhìn theo bóng lưng nhanh chóng rời đi của cô, biết rõ đây là cô đang thẹn thùng, nụ cười trên mặt cũng dần dần lan rộng.



Hà Văn Tuấn đương nhiên cũng nhìn thấy, không nhịn được nói: “Tổng giám đốc, xem ra tình cảm của anh với mợ chủ không tệ nha, xem ra anh cũng không phải là không muốn hôn sự này.”



Quân Nhật Đình nghe nói như thế, nụ cười trên mặt chợt sững lại.



Cũng không biết anh đang nghĩ cái gì, không trả lời mà lạnh lùng liếc Hà Văn Tuấn, nói: “Cậu rảnh rỗi quá nhỉ?”



Hà Văn Tuấn nhìn sự thay đổi trên mặt anh, vốn dĩ không phản ứng kịp.



“Không rảnh, sau đây còn phải đi đến công ty sắp xếp hội nghị.”



Cậu sững sờ trả lời, Quân Nhật Đình hừ lạnh một tiếng.



“Đã như vậy, còn không biến nhanh về, hay là cậu muốn công việc tăng gấp đôi?”



“Ách…. Bây giờ tôi về ngay.”



Hà Văn Tuấn nói xong, nhanh chân rời đi.



Cậu không muốn công việc gấp đôi đâu, sẽ mệt chết người đó.



Chỉ là sau khi ra khỏi bệnh viện, lúc này cậu mới kịp phản ứng.



Phản ứng này của tổng giám đốc nhà mình chính là giấu đầu lòi đuôi.



Đặc biệt, cậu nghĩ đến gần đây thấy tổng giám đốc có gì đó không thích hợp, rõ ràng là để ý mợ cả, nếu không phải vậy thì quan tâm người ta làm cái gì?



Hơn nữa còn quan tâm người ta có giống như trên tư liệu hay không.



Nghĩ như vậy, cậu cảm thấy sau này có trò hay để xem rồi.



Lại nói, Quân Nhật Đình không biết suy nghĩ trong lòng cậu, không thì nhất định sẽ cho cậu lượng công việc gấp đôi.



Anh ra khỏi bệnh viện, dẫn Hứa Thanh Khê về nhà họ Quân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK