Mục lục
Tổng tài nguy hiểm, anh thật hư hỏng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau hàng chục phút sau, Quân Nhật Đình vội vã trở lại nhà họ Quân.



Anh bước vào phòng khách của ngôi nhà cũ và thấy trong phòng khách không chỉ có mẹ, mà còn có ông và bố.



Anh ta nhìn chung quanh, ánh mắt hướng về bà Quân: “Mẹ, mẹ tìm con sao?”



Bà Quân gật đầu với vẻ mặt điềm tĩnh, bà không quanh co lòng vòng với Quân Nhật Đình mà chỉ nói: “Mẹ nghe nói rằng con đã cho người tìm người phụ nữ đóng giả Cố Thanh Tuệ. Tại sao, con lại muốn đưa cô ấy về?”



Quân Nhật Đình nhíu mày: “Mẹ nghe ai nói vậy?”



“Con đừng lo lắng về việc ai đã nói điều đó,con cứ nói cho mẹ biết, điều này có phải là sự thật không?” Bà Quân hét lên.



Quân Nhật Đình gật đầu nói: “Đúng, có chuyện gì vậy.”



“Quân Nhật Đình!” Bà Quân rất tức giận, bà trừng mắt nhìn Quân Nhật Đình và mắng: “Con đã quên việc người phụ nữ đã bắt tay với nhà họ Hứa để lừa con hay sao? Vậy mà con vẫn muốn đón cô ta về, vậy rốt cuộc cô ta đã nói lời đường mật gì với con?”



Quân Thanh cũng theo sau bất mãn khiển trách: “Nhật Đình, chuyện khác bố và mẹ có thể không quản, nhưng chuyện này thì không cần phải bàn bạc gì cả. Mặc dù hiện tại Quân gia đã nằm trong tay con, tuy rằng sự phát triển rất ổn định và có triển vọng, nhưng không thể trải qua sự dày vò này.”



Quân Nhật Đình mím môi, không phản bác lại lời nói của bố mẹ mình, mà nhìn về phía ông: “Ông nội, ý của ông có giống với bố mẹ con không?”



Ông cụ Quân nhìn Quân Nhật Đình, ông trầm ngâm một chút, rồi hỏi: “Con có thể nói cho chúng ta biết tại sao con muốn tìm cô ấy không?”



“Bố, ý của bố có ý gì? Lẽ nào bố đồng ý với cách làm của Nhật Đình sao?”



Bà Quân bất mãn nhìn bố chồng, lời nói mập mờ này, bất kể nghe thế nào cũng cảm thấy không kiên định.



“Nhật Đình không phải là một người hồ đồ. Nó làm như vậy. Ta tin rằng phải có lý do của nó.” ông cụ Quân nhìn Quân Nhật Đình một cách sâu sắc.



Những gì xảy ra với nhà họ Quân lần này đã khiến ông phát hiện ra một sự thật khủng khiếp.



Sở dĩ ban đầu Quân Nhật Đình đã biết trước mưu kế của nhà họ Hứa và nhà họ Long, tất nhiên đã phát hiện khác thường từ sớm và mọi hành tung của họ đều do Quân Nhật Đình tính toán được.



Cũng bởi vì chuyện này, lão nhân gia họ Phong muốn hiểu ra rất nhiều chuyện.



Sở dĩ Quân Nhật Đình có thể suy ra được tính toán của nhà họ Gu và nhà họ Long chắc hẳn đã phát hiện ra dị thường từ lâu, kẻ gian xảo như vậy làm việc gì cũng có mục đích.



Khi Quân Nhật Đình nhìn dáng vẻ của ông nội, anh ta biết rằng một số suy nghĩ của mình đã bị ông nội đoán ra.



Anh không giấu giếm mà nói ra suy nghĩ của mình: “Nguyên nhân tìm người trở lại, cháu nghĩ ông đã điều tra ra được một chút rồi. Người phụ nữ đó thực ra là vợ sắp cưới của cháu do ông nội chỉ định. Thứ hai, người phụ nữ đó có thể làm cháu bớt sợ hãi chứng sợ bóng tối!”



“Nói bậy, đứa giả mạo kia làm sao có thể là vị hôn thê của con do ông nội đặt cho!” Bà Quân hừ lạnh!



“Mẹ ơi, vấn đề này khó nói lắm. Lúc đầu, ông nội ra lệnh cho Hứa Thanh Khê quý mến cô ấy. còn có một số nguyên nhân nữa là do lời đồn đại Hứa Thanh KHê là cứu tinh, ông nội có lẽ hy vọng Hứa Thanh Khê vị cứu tinh này trị khỏi bênh của con, kết quả người cứu tinh thực sự lại là một người khác, nhưng may mắn thay cuối cùng ông trời lại cho con cùng với vị cứu tinh thực sự ở cạnh nhau.”



Bà Quân đã bị sốc, đây là điều mà bà thực sự không biết.



Ông cụ Quân cũng rất ngạc nhiên: “Vì vậy, Hứa Thanh Khê thực sự đem lại hiệu quả cho tình trạng của con.”



Quân Nhật Đình gật đầu: “Theo quan sát của con với Mạc Truy, có cô ấy ở đây, con có thể đi trong bóng tối mà hoàn toàn không có đèn.”



“Được, được rồi, xem ra ta không tìm nhầm người!” Ông cụ Quân không nhịn được cười.



Từ lâu, Quân Nhật Đình sợ bóng tối chính là vì bệnh tim của anh, nhưng không ngờ anh lại tình cờ tìm ra cách chữa trị cho mình.



“Bố, cho dù cô ấy có thể chữa trị cho Quân Nhật Đình, cũng không thể để cô ấy vào nhà họ Quân lần nữa. Đừng quên những chuyện trước đây.”



Bà Quân nhìn bố chồng mà run rẩy, vội dội gáo nước lạnh.



Ông cụ Quân lập tức thu lại nụ cười trên mặt: “Ngoài những thứ này ra, con còn có những lý do khác?”



“Cô ấy đang mang thai.” Quân Nhật Đình không khỏi cong lên khóe miệng.



Ông cụ Quân lại lộ ra vẻ vui mừng, dù sao ở tuổi của ông, ông đã mong có cháu trai từ lâu.



“Đứa bé đó thật sự có thai sao?”



Quân Nhật Đình gật đầu: “Là thật, con đã cử người đến bệnh viện xác nhận.”



Bà Quân tức giận: “Ai biết được nếu là do người phụ nữ đó bịa ra để quay lại đây thì sao, Nhật Đình, con không thể bị người phụ nữ đó lừa lần nữa!”



Bà ấy nói, đưa mắt nhìn Quân Thanh.



Quân Thanh nhận được sự ra hiệu từ bà Quân và ông ấy lặp lại: “Quả thực, người phụ nữ đó đã giúp nhà họ Hứa hãm hại con, nên không thể tin vào nhân cách cô ta được. Hơn nữa, ngay cả khi cô ấy đang mang thai, đứa trẻ có thể bỏ được, đợi mẹ con tìm cho con một người vợ mới, muốn có con chỉ là chuyện sơm muộn.”



Quân Nhật Đình có thể thấy rằng bố mẹ anh ấy có định kiến với Hứa Thanh Khê, nhưng anh ấy cũng hiểu rằng những chuyện khi trước, bản thân đến hiện tại vẫn chưa buông bỏ được.



Nhưng bảo anh ấy buông cô ấy, anh ấy không làm được.



Phải hiểu rằng người càng lạnh lùng, sau khi động lòng, sẽ yêu suốt đời suốt kiếp.



“Trừ cô ấy ra, kiếp này con không nghĩ còn có thể tiếp nhận những người phụ nữ khác nữa. Con biết mọi người vẫn còn để tâm chuyện trước kia. Con đã suy nghĩ, vì không thể buông tay, sẽ đưa người ấy đến trói buộc bên cạnh mình, khiến cô ấy dùng cả đời này để đền tội.”



Bà Quân và Quân Thanh nghe thấy quyết tâm của Quân Nhật Đình, tức giận.



“Người phụ nữ đó rốt cuộc đã cho con ăn bùa mê thuốc lú gì, khiến con trở nên hồ đồ như vậy.”



Quân Nhật Đình đứng đó mặc cho hai người mắng mỏ, vẫn không chịu đổi ý.



Ông cụ Quân nhìn hai người đang gây ồn ào, hừ lạnh: “Được rồi, đây là chuyện riêng của Nhật Đình. Vì đứa nhỏ có ảnh hưởng lớn đến Nhật Đình, nên hãy để Nhật Đình xử lý. Nếu hai người nhìn không thuận mắt, khi đứa bé đó quay về, yêu cầu Nhật Đình đưa nó ra ngoài sống là được.”



“Bố, bố đồng ý với ý của Nhật Đình sao?” Bà Quân không thể nào tin nổi.



“Không đồng ý, lẽ nào con thực sự muốn nhìn Nhật Đình cô đơn cả đời sao? Hơn nữa, nếu có đứa bé đó ở bên cạnh nó, sau này đi đâu cũng không cần phải lo lắng!”



Bà Quân không thể phản bác lại, bà cảm thấy căm ghét Hứa Thanh Khê, nhưng bà không thể làm thay đổi kết quả.



Ba ngày sau, Hứa Thanh Khê quay lại Thủ đô trong tâm trạng lo lắng.



Vừa xuống máy bay, cô đã được người của Quân Nhật Đình đón.



Tuy nhiên, cô không quay lại nhà họ Quân mà được đưa đến Biệt Uyển bên ngoài của Quân Nhật Đình.



Nhìn thấy Hứa Thanh Khê, Mạc Ly hận không thể lập tức xé cô ấy ra từng mảnh, nhưng nghĩ đến có Nhật Đình ở trong phòng, nên cô ta đã cố gắng kiềm nén lại.



“Anh ấy đang ở trong phòng làm việc, đi với tôi!”



Hứa Thanh Khê đi theo Mạc Ly với vẻ lo lắng, nghĩ xem lúc gặp mặt, cô ấy sẽ phải nói gì và nên giải thích như thế nào về những chuyện xảy ra lúc trước cho Quân Nhật Đình.



Đáng tiếc là, tuy rằng cô ấy đã suy nghĩ rất nhiều, nhưng hiện tại nhìn thấy người thật, cô ấy lại không thể nói ra lời.



Cô nhìn khuôn mặt tuấn tú của Quân Nhật Đình mà vô cùng nhớ nhung, những suy nghĩ kìm nén trong lòng cũng bùng phát vào lúc này.



Giờ phút này nghìn từ vạn chữ cũng chỉ đọng lại một câu: “Em đã trở lại.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang