Mục lục
Tổng tài nguy hiểm, anh thật hư hỏng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy ngày tiếp theo, tình trạng dính người của Hứa Thanh Khê đối với Quân Nhật Đình chỉ có hơn chứ không giảm.



Chỉ cần Quân Nhật Đình ở nhà, Hứa Thanh Khê tuyệt đối sẽ luôn ở cạnh anh, chỉ trừ lúc Quân Nhật Đình đi vệ sinh cô mới không theo cùng.



Mạc Ly mắt nhìn, căm ghét tận đáy lòng.



Nhưng cô ta không dám ở trước mặt Quân Nhật Đình có bất cứ hành động nào, vì vậy mỗi lần cô ta nhìn thấy cảnh này, cô chỉ quay trở về phòng, mắt không nhìn thì tâm không phiền.



Hôm nay, Hứa Thanh Khê ở nhà lên mạng, bỗng nhiên cô nhìn bài quảng cáo tới ngây người.



Đó là bài quảng cáo về chụp hình áo cưới, khẩu hiệu của quảng cáo là sáng tạo thế giới duy nhất chỉ thuộc về hai người và kỷ niệm.



Đương nhiên tham vọng của Hứa Thanh Khê không chỉ là hình cưới, mà là kỷ niệm duy nhất chỉ thuộc về cô và Quân Nhật Đình.



Hình như bọn họ từ lúc quen nhau tới nay, những ký ức đẹp của hai người ít đến mức đáng thương.



Dù cho lúc trước Quân Nhật Đình mang cô đi du lịch nước ngoài, cũng vì một số việc ngoài ý muốn mà phải hủy bỏ.



Đột nhiên đáy lòng Hứa Thanh Khê nảy lên một loại kích động, cô muốn cùng Quân Nhật Đình đi du lịch một lần nữa.



Mà cái ý niệm trong đầu vừa mới nảy ra liền giống như ở đáy lòng cô bắt đầu nảy mầm, không thể thu hồi được.



Tối hôm đó, Quân Nhật Đình từ công ty trở về, Hứa Thanh Khê liền nhắc tới việc này.



“Đi du lịch nước ngoài sao?”



Quân Nhật Đình có chút kinh ngạc, khó hiểu nhìn Hứa Thanh Khê:



“Làm sao đột nhiên em lại muốn đi du lịch nước ngoài?”



“Không sao cả, chỉ là đột nhiên muốn cùng anh đi đâu đó một chút, anh có thời gian không?”



Hứa Thanh Khê mong chờ nhìn Quân Nhật Đình, cô hi vọng Quân Nhật Đình có thể dành ra chút thời gian, như vậy cô ít nhất có thể lưu giữ lại kỷ niệm đẹp duy nhất chỉ thuộc về hai người bọn họ.



Quân Nhật Đình thâm sâu nhìn Hứa Thanh Khê:



“Thời gian có thể sắp xếp một chút, em có nghĩ đến địa điểm mà em muốn đi chưa?”



Anh không phản đối, anh muốn nhìn xem cô gái nhỏ này rốt cuộc muốn làm cái gì.



Mấy ngày nay, sự khác lạ của Hứa Thanh Khê đã làm anh rất nghi ngờ, đồng thời điều tra bên phía Nhà họ Hứa cũng khiến anh không hiểu.



Hứa Hải Minh trong khoảng thời gian này thần thần bí bí, cả ngày ra vào bệnh viện, nhưng tình hình cụ thể như thế nào, Mạc Ly lại tạm thời chưa điều tra được.



Hứa Thanh Khê kéo tay Quân Nhật Đình chạy qua.



Quân Nhật Đình bị cô kéo tay, đáy mắt xẹt qua ý cười yêu chiều.



Không bao lâu, hai người đến được chỗ đám đông.



Hứa Thanh Khê muốn từ kẽ hở ở đám người xem xét tình hình bên trong, nhưng phát hiện bên trong không có ai biểu diễn, nhất thời nghi hoặc.



“Này là đang làm gì vậy, có người đang biểu diễn sao?”



Cô vừa nói xong, có một cô gái nhiệt tình giải thích cho cô.



“Cô là người mới tới trấn nhỏ này đi, hôm nay cô may đó, gặp trúng ngày Phi Tư Nhĩ tự thân vẽ chân dung, nếu may mắn hơn một chút, có thể được Phi Tư Nhĩ nhìn trúng vẽ cho cô và bạn trai một bức chân dung thì sẽ càng hoàn mỹ.”



“Phải biết rằng mấy người mà Phi Tư Nhĩ chọn trúng, cuối cùng đều bước vào cung điện kết hôn.”



Cô gái trẻ nói xong, đánh giá Hứa Thanh Khê và Quân Nhật Đình, trong mắt xẹt qua tia kinh diễm:



“Đây là bạn trai của cô sao? Thật đẹp trai! Hai người thật đẹp đôi, trai tài gái sắc.”



“Cảm ơn đã khen ngợi, đây là chồng của tôi.”



Hứa Thanh Khê vui mừng cười lộ ra tam cái răng, này so với việc cô được khen còn vui hơn.



Cô có qua có lại quét mắt nhìn cô gái trẻ, cẩn thận nhìn chàng trai canh giữ ở bên cạnh cô gái, cười nói:



“Hai người cũng rất xứng đôi, bạn trai của cô cũng rất thương cô.”



“Đương nhiên rồi, chứ không làm sao có thể làm bạn trai của tôi.”



Cô gái trẻ nâng cằm kiêu ngạo, khí tức thanh xuân dào dạt làm Hứa Thanh Khê bật cười.



Cũng cùng lúc này, đám đông đột nhiên lại ồn ào.



“Phi Tư Nhĩ công bố đề bài rồi, lẹ, lẹ, lên mang tra đáp án xem.”



“Ay, lần này lại là đề gì đây, làm sao cảm giác gió trong tranh lại thay đổi?”



“Trời ạ, cái nào là đáp án, đề ở trên mạng với cái này không giống nhau.”



Cô gái trẻ phản ứng, vội luống cuống cầm lấy điện thoại:



“A, a, ra đề bài nhanh như vậy, mỹ nữ tôi không cùng cô nói nữa, lần này tôi nhất định phải lấy được một suất vào danh sách vẽ chân dung của Phi Tư Nhĩ.



Cô ấy nói xong câu liền lôi kéo bạn trai của mình đều giống như những người khác, bắt đầu cúi đầu tìm đáp án ở trên mạng.



Hứa Thanh Khê quét mắt nhìn bốn phía mọi người cúi đầu, đột nhiên cũng có chút động tâm.



Cô biết cô cùng Quân Nhật Đình không thể ở cùng nhau, nhưng có thể có một bức họa chân dung của hai người, có vẻ cũng không tệ.



Ba ngày sau, Quân Nhật Đình sắp xếp xong các sự vụ ở công ty, mang Hứa Thanh Khê ngồi máy bay bay tới nước Las Vegas.



Cách một buổi sáng, hai người đã đến cổng trang viên huân y thảo của Las Vegas.



Ở đây gọi là trang viên, nhưng lại giống trấn nhỏ trong đồng thoại hơn.



Ở nơi đây, xe hơi không thể đi vào, phương tiện đi lại ở đây ngoại trừ đi bộ, thì chính là xe ngựa kéo của các quý tộc thế kỷ trước.



Trên đường phố, khách du lịch lui tới, có đôi có cặp, vui đùa náo nhiệt.



Trấn nhỏ cũng không lớn, trừ bỏ đại môn, ba phía đều bị huân y thảo nở rộ bao bọc xung quanh, mênh mông vô bờ, trong không khí còn tản ra mùi hoa nhàn nhạt.



Ánh mặt trời hạ, cảnh sắc ở đây giống như một bức tranh sơn dầu, duy mĩ duy huyễn.



“Thật là náo nhiệt.”



Hứa Thanh Khê kéo Quân Nhật Đình vui vẻ nhìn ngắm mọi thứ.



“Chúng ta đến khách sạn nghỉ ngơi trước, trễ chút ăn cơm xong lại đi dạo.”



Quân Nhật Đình thu hết nét mặt nóng lòng muốn xem thử của Hứa Thanh Khê vào đáy mắt, khóe môi nhếch lên một chút ý cười, mang cô đi về hướng khách sạn.



Chờ đến chiều, Quân Nhật Đình và Hứa Thanh Khê nghỉ ngơi xong, ăn xong cơm trưa, mới rời khách sạn chậm chậm đi dạo trấn nhỏ.



Hai người nắm tay đi dạo xung quanh.



Ánh mặt trời hạ, bong của hai người kéo dài, bốn phía tản ra bầu không khí ấm áp, hạnh phúc không nói nên lời.



Hứa Thanh Khê len lén liếc nhìn sườn mặt anh tuấn của Quân Nhật Đình, vừa thỏa mãn vừa cảm thấy không đủ, cô như kẻ trộm có lòng tham không đáy, còn muốn lưu giữ nhiều kỷ niệm đẹp hơn nữa.



Cũng vào lúc này, cô phát hiện một chỗ rất đông người.



“A, bên kia có vẻ rất náo nhiệt, chúng ta qua bên đó xem thử.”



Mấy ngày tiếp theo, tình trạng dính người của Hứa Thanh Khê đối với Quân Nhật Đình chỉ có hơn chứ không giảm.



Chỉ cần Quân Nhật Đình ở nhà, Hứa Thanh Khê tuyệt đối sẽ luôn ở cạnh anh, chỉ trừ lúc Quân Nhật Đình đi vệ sinh cô mới không theo cùng.



Mạc Ly mắt nhìn, căm ghét tận đáy lòng.



Nhưng cô ta không dám ở trước mặt Quân Nhật Đình có bất cứ hành động nào, vì vậy mỗi lần cô ta nhìn thấy cảnh này, cô chỉ quay trở về phòng, mắt không nhìn thì tâm không phiền.



Hôm nay, Hứa Thanh Khê ở nhà lên mạng, bỗng nhiên cô nhìn bài quảng cáo tới ngây người.



Đó là bài quảng cáo về chụp hình áo cưới, khẩu hiệu của quảng cáo là sáng tạo thế giới duy nhất chỉ thuộc về hai người và kỷ niệm.



Đương nhiên tham vọng của Hứa Thanh Khê không chỉ là hình cưới, mà là kỷ niệm duy nhất chỉ thuộc về cô và Quân Nhật Đình.



Hình như bọn họ từ lúc quen nhau tới nay, những ký ức đẹp của hai người ít đến mức đáng thương.



Dù cho lúc trước Quân Nhật Đình mang cô đi du lịch nước ngoài, cũng vì một số việc ngoài ý muốn mà phải hủy bỏ.



Đột nhiên đáy lòng Hứa Thanh Khê nảy lên một loại kích động, cô muốn cùng Quân Nhật Đình đi du lịch một lần nữa.



Mà cái ý niệm trong đầu vừa mới nảy ra liền giống như ở đáy lòng cô bắt đầu nảy mầm, không thể thu hồi được.



Tối hôm đó, Quân Nhật Đình từ công ty trở về, Hứa Thanh Khê liền nhắc tới việc này.



“Đi du lịch nước ngoài sao?”



Quân Nhật Đình có chút kinh ngạc, khó hiểu nhìn Hứa Thanh Khê:



“Làm sao đột nhiên em lại muốn đi du lịch nước ngoài?”



“Không sao cả, chỉ là đột nhiên muốn cùng anh đi đâu đó một chút, anh có thời gian không?”



Hứa Thanh Khê mong chờ nhìn Quân Nhật Đình, cô hi vọng Quân Nhật Đình có thể dành ra chút thời gian, như vậy cô ít nhất có thể lưu giữ lại kỷ niệm đẹp duy nhất chỉ thuộc về hai người bọn họ.



Quân Nhật Đình thâm sâu nhìn Hứa Thanh Khê:



“Thời gian có thể sắp xếp một chút, em có nghĩ đến địa điểm mà em muốn đi chưa?”



Anh không phản đối, anh muốn nhìn xem cô gái nhỏ này rốt cuộc muốn làm cái gì.



Mấy ngày nay, sự khác lạ của Hứa Thanh Khê đã làm anh rất nghi ngờ, đồng thời điều tra bên phía Nhà họ Hứa cũng khiến anh không hiểu.



Hứa Hải Minh trong khoảng thời gian này thần thần bí bí, cả ngày ra vào bệnh viện, nhưng tình hình cụ thể như thế nào, Mạc Ly lại tạm thời chưa điều tra được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK