- Giang Xuyên có thể tìm hiểu tình báo về Tư Không Chiến giùm ta được không?
Sở Mộ biết nỗi lo của Giang Xuyên, nhưng tính cách của hắn là thế. Người kính ta thì ta kính người, nếu người không kính ta thì ta cũng chẳng kính.
Nếu vì việc này mà Tư Không Chiến muốn gây sự với hắn chỉ nói lên lòng dạ gã hẹp hòi, không xứng làm đệ nhất nhân đệ tử chính thức.
Giang Xuyên vỗ ngực bảo đảm:
- Không thành vấn đề, cứ bao cho ta đi, ta nhất định sẽ tìm hiểu rõ ràng.
Hiện Giang Xuyên cực kỳ tôn kính Sở Mộ, xem hắn là trụ cột.
Giang Xuyên lập tức hành động, gã rời khỏi Kiếm Lâu tìm hiểu tin tức liên quan Tư Không Chiến. Sở Mộ thì đi vào phòng ngủ, tĩnh tọa chiêm nghiệm kiếm ý, áo nghĩa và củng cố.
Tình báo về Tư Không Chiến rất dễ hỏi thăm, không lâu sau Giang Xuyên trở lại.
- Sở Mộ, đã thám thính rồi.
Giang Xuyên nói nhanh:
- Nghe đồn Tư Không Chiến đã tu luyện kiểm soát lực lượng đến đẳng cấp Nhập cảnh và qua cửa thứ bảy khôi lỗi kiếm trận. Nhưng hai năm nay Tư Không Chiến ít khi tự ra tay nên không ai biết thực lực thật sự của hắn đến trình độ gì.
Giang Xuyên bổ sung thêm:
- Ta tìm hiểu được một tin tức, một năm trước Tần Sơn Hà xếp hạng hai trong trăm cường đã khiêu chiến với Tư Không Chiến, bị đánh bại trong vòng ba kiếm.
Sở Mộ gật đầu, hạng hai và hạng nhất cách biệt thực lực lớn như vậy làm người bất ngờ.
Tuy tình báo về Tư Không Chiến dễ hỏi thăm nhưng khó tìm hiểu thứ thật sự bí mật, nên Sở Mộ vẫn không hiểu gì về Tư Không Chiến, còn dừng lại ở mặt ngoài.
Giang Xuyên tìm được tình báo phần lớn là về người đi theo Tư Không Chiến.
- Có rất nhiều Kiếm Giả đi theo Tư Không Chiến, nhưng Tư Không Chiến có yêu cầu rất cao, phải qua thử thách cả hắn và được người đi theo khác công nhận
Giang Xuyên nói:
- Hiện có mười ba người đi theo, được gọi là mười ba chiến tướng. Mỗi người thực lực rất mạnh, đều qua cửa thứ bốn khôi lỗi kiếm trận, nhưng khi qua cửa thứ bốn họ liền rời khỏi khôi lỗi kiếm trận, không vào cửa thứ năm. Có người đoán vì bọn họ tự biết thực lực không đủ, có người đoán bọn họ cố ý giấu thực lực.
Giang Xuyên bổ sung tên của chiến tướng khác cho Sở Mộ biết đại khái:
- Sở Đằng Không lúc nãy xếp hạng chín trong mười ba chiến tường.
Giang Xuyên tổng kết:
- Nghe nói mười ba chiến tướng thường được Sở Đằng Không chỉ điểm, thực lực của bọn họ không đơn giản như mặt ngoài.
Sở Mộ gật đầu, cười nói với Giang Xuyên:
- Vất vả Giang Xuyên.
Giang Xuyên cười xòa:
- Chỉ tiện tay thôi.
Giang Xuyên làm bộ vô tình nói:
- Nếu Sở Mộ cũng định chiêu người đi theo thì ta nghe sẽ có nhiều người đồng ý đi theo ngươi.
- Người đi theo...
Sở Mộ liếc qua Giang Xuyên:
- Hiện chưa có ý định này, về sau tính đi.
Giang Xuyên nghe thế mắt lóe tia thất vọng, gã hỏi câu đó vì muốn thăm dò Sở Mộ có định chiêu nạp người đi theo không. Nếu Sở Mộ có ý đó thì Giang Xuyên ở gần bên sẽ xin được thành người đi theo của hắn.
Đến thế giới Thái Cổ làm Giang Xuyên sâu sắc hiểu rằng với thiên phú của mình rất khó đứng vững gót chân tại đây, nếu tìm dược núi dựa tốt sẽ có lợi cho mình.
Tiếc rằng Sở Mộ tỏ vẻ hiện không định chiêu nạp người đi theo.
Sở Mộ lần nữa đi khôi lỗi kiếm trận, hắn định tiếp tục vượt ải.
Sở Mộ nộp một trăm Thiên Phong tệ, nhận số thứ tự.
- Là Sở Mộ!
- Sở Mộ lại đến xông khôi lỗi kiếm trận!
Khi Sở Mộ đến gần một khôi lỗi kiếm trận liền bị người nhận ra, tiếng kêu kêu vang lên.
Kiếm Giả đang xông khôi lỗi kiếm trận chỉ đến cửa thứ ba thì thất bại đi ra.
- Sở Mộ, ngươi lên trước đi.
Theo thứ tự thì Sở Mộ còn cần chờ đợi, bởi vì có hai mươi mấy Kiếm Giả xếp hạng trước hắn, nhưng bọn họ đều đồng ý để hắn xông khôi lỗi kiếm trận trước.
Vì họ tự hiểu mình xông khôi lỗi kiếm trận cùng lắm gục ngã trước cửa thứ ba, không có gì hay để xem. Ngược lại hai ngày trước Sở Mộ đã xông cửa thứ năm Lục Hợp kiếm trận, lần trước bọn họ không được thấy, lần này phải nhìn cho kỹ.
Sở Mộ không khách sáo, hắn đi vào khôi lỗi kiếm trận, bắt đầu xông trận.
Cửa thứ nhất khôi lỗi kiếm trận: Lưỡng Nghi kiếm trận.
Hai kiếm khôi lỗi ra kiếm công kích, trên dưới, trái phải, trước sau, biểu hiện toàn bộ uy lực của Lưỡng Nghi kiếm trận.
Sở Mộ ung dung di chuyển bước chân né tránh, không dùng Phi Hồng Huyễn Không Bộ. Lưỡng Nghi kiếm trận trận mang đến áp lực như không có, Sở Mộ lại cảm nhận sự huyền bí của nó càng sâu sắc hơn.
Khi Sở Mộ cảm giác sự cảm ngộ Lưỡng Nhi kiếm trận đã đến cực hạn liền ra kiếm, hai luồng kiếm quang yếu ớt lặng lẽ chặt đứt đầu hai con kiếm khôi lỗi.
Qua cửa thứ nhất, vào cửa thứ hai.
Cửa thứ hai khôi lỗi kiếm trận: Tam Tài kiếm trận.
Áp lực của Tam Tài kiếm trận mạnh hơn Lưỡng Nghi kiếm trận gấp hai, nhưng với Sở Mộ thực lực căng lên gấp mấy lần thì không thể gây ra uy hiếp, rất dễ chống cự.
Bước chân di chuyển, Sở Mộ liên tục né tam tài kiếm khôi lỗi tấn công, tham ngộ Tam Tài kiếm trận cho đến cực hạn thì hắn ra kiếm, nháy mắt giết ba kiếm khôi lỗi vượt qua cửa thứ hai.
- Sở Mộ càng mạnh hơn hai hôm trước.
- Đúng thế, nhìn hắn ra tay càng nhanh, càng đơn giản, càng sắc bén hơn hai ngày trước.
- Cái tên đáng sợ, thiên phú yêu nghiệt kiểu gì vậy trời.
Đám Kiếm Giả từng thấy Sở Mộ xông khôi lỗi kiếm trận đều giật nảy mình, xì xầm bàn tán.
Hai ngày, chỉ trong hai ngày thực lực của Sở Mộ đã tiến bộ rõ rệt, hắn xông khôi lỗi kiếm trận càng cho cảm giác rõ ràng hơn.
Cửa thứ ba khôi lỗi kiếm trận: Tứ Tượng kiếm trận.
Tứ Tượng kiếm trận diễn theo bốn thánh thú Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, một loại kiếm trận cơ sở, cao sâu hơn Lưỡng Nghi kiếm trậ, Tam Tài kiếm trận nhiều, áp lực mạnh hơn Tam Tài kiếm trận gấp đôi.
Nếu là lúc trước Sở Mộ sẽ bắt đầu thấy khó chịu, nhưng bây giờ thì thản nhiên như không, áp lực khổng lồ của Tứ Tượng kiếm trận không thể gây ra chút ảnh hưởng gì cho Sở Mộ.
Sở Mộ ung dung né tránh trong Tứ Tượng kiếm trận, tham ngộ huyền bí của kiếm trận đến cực hạn thì hắn rút kiếm ra, dễ dàng giết tứ tượng kiếm khôi lỗi vượt qua cửa thứ ba vào cửa thứ bốn.
Cửa thứ bốn khôi lỗi kiếm trận: Ngũ Hành kiếm trận.
Kim mộc thủy hỏa thổ, năm kiếm khôi lỗi với phong cách công kích riêng, khác biệt rõ ràng, áp lực Ngũ Hành kiếm trận to lớn bắt đầu khiến Sở Mộ cảm nhận được.
Nhưng chỉ vẻn vẹn là cảm nhận được, chưa thể gây ra trở ngại gì rõ ràng cho Sở Mộ.