- Kiếm tốt, dù là hai vị tông sư trong Bảo Kiếm Lâu cũng khó rèn ra kiếm khí cực phẩm như vậy!
Thanh niên áo trắng rút kiếm ra, dòng nứơc lấp lánh trước mắt như đang chuyển động, gã búng nhẹ thân kiếm, thanh âm du dương êm tai như đến từ thiên ngoại.
Chỉ nhìn hình dạng thì thanh kiếm khí cực phẩm này đúng là không giống bình thường.
Hai trung niên kiếm vệ và một thị nữ đứng bên cạnh mắt sáng rực, tuy bọn họ không hiểu biết phẩm kiếm nhưng từ khi bước lên con đường Kiếm Giả đã tiếp xúc cực kỳ nhiều kiếm khí, vẫn có chút ánh mắt.
Công tử áo trắng quay đầu hỏi một trung niên kiếm vệ:
- Ngươi nói Sở Đại Sư này chỉ khoảng hai mươi mấy tuổi?
- Bẩm công tử, đúng vậy, trông Sở Đại Sư không hơn ba mươi tuổi, cho ta cảm giác rất kỳ lạ, như là người không có chút tu vi.
Trung niên kiếm vệ vừa suy nghĩ vừa chắp tay trả lời:
- Có thể rèn ra kiếm khí cực phẩm ít nhất phải có tu vi Khí Hải cảnh, nhưng ta không cảm giác chút dao động kiếm khí từ người của hắn, chỉ có ba khả năng, một là tu vi của hắn cao hơn ta, hai là có báu vật che giấu hơi thở toàn thân, cuối cùng là đang ở gia đoạn Cửu Chuyển cảnh.
Công tử áo trắng đút kiếm vào vỏ đặt trên bàn, ra lệnh:
- Giờ ngươi đi mời Sở Đại Sư này đến, nói là ta mời hắn trở thành chú kiếm sư của Bảo Kiếm Lâu, địa vị ngang ngửa tông sư.