Phần lớn người cho rằng Sở Mộ là dựa vào bí pháp cường đại nào đó, mới tăng lên nhiều như vậy, cuối cùng đánh bại Hùng Bá, nhưng số ít người thì còn ôm hoài nghi, còn không dám xác định, cái kia rốt cuộc là thực lực của đối phương, hay thật chỉ dựa vào bí pháp cường đại nào đó.
Chỉ là, khí thế của Sở Mộ hư nhược không ít, sắc mặt tái nhợt, trong mắt mang theo thần sắc mỏi mệt khó có thể che dấu, đều đang chứng minh tựa hồ hắn là thi triển bí pháp chịu tác dụng phụ.
Đây cũng là Sở Mộ linh cơ khẽ động nghĩ ra được, thể hiện ra mười thành thực lực, nhưng mục tiêu của Sở Mộ lại không phải là tám mươi thắng liên tiếp, mà là trăm thắng liên tiếp, bởi vậy, hắn liền cố ý giấu dốt, làm ra bộ dạng tiêu hao quá độ, để cho người tưởng rằng bí pháp gây ra.
Cái này vậy, hắn che dấu thực lực của mình có một ít chỗ tốt, để người khác phán đoán sai lầm.
Sở Huyết là một trong rất ít người, hắn đang hoài nghi, có chút muốn trực tiếp hỏi Sở Mộ, bất quá cuối cùng nhất không có, bởi vì bất kể là thực lực chân chính hay dựa vào bí pháp cường đại nào đó, đều là một loại bí mật, có lẽ ngày sau hắn sẽ biết, hiện tại hỏi thăm, không có tất yếu.
Sở Mộ vừa ly khai Bách Chiến lôi đài, lập tức lại có người đi lên làm lôi chủ, tiếp tục chiến đấu.
Trăm thắng liên tiếp là cực hạn, nhưng người có thể đạt được trăm thắng liên tiếp, rất ít, bởi vì độ khó quá lớn.
Có thể đạt được tám mươi thắng liên tiếp, cũng đã hết sức kinh người rồi, tin tức như gió bay vào trong khu vực các tộc.
- Tám mươi thắng liên tiếp rồi.
- Nhân tộc chúng ta lại xuất hiện một thiên kiêu, thực là chuyện may mắn của Nhân tộc a.
Trong khu vực Nhân tộc, các nơi đều có thể nghe được nghị luận tương tự, trong lúc nhất thời, cái tên Sở Mộ được rộng rãi người biết.
- Nghe nói, mục tiêu của hắn, là trăm thắng liên tiếp.
Lại có tin tức tuôn ra, để cho người càng thêm hưng phấn, càng thêm kích động.
Tám mươi thắng liên tiếp đã rất khó khăn rồi, vậy mà còn muốn khiêu chiến trăm thắng liên tiếp.
Trăm thắng liên tiếp, đây chính là vinh dự mà bất kỳ một người nào ở trên Bách Chiến lôi đài đều mơ tưởng lấy được, nhưng mà từ xưa đến nay, người có thể có được vinh dự này, quá ít quá ít.
- Tám mươi thắng liên tiếp, xung kích trăm thắng liên tiếp.
Trên tầng cao nhất của một tửu lâu tráng lệ, bên cạnh cửa sổ có hai người đối diện mà ngồi, trên mặt bàn để một bầu rượu, hai chén rượu bạch ngọc không tỳ vết, cùng mấy món ăn thoạt nhìn sắc hương vị đều đủ, trong đó một thanh niên tóc dài, tùy ý trát thành đuôi ngựa nói, một bên ý cười đầy mặt, nhìn người ngồi ở đối diện.
Người này đỉnh đầu mang kim sắc mão, trên mão có một hạt Bảo Châu kim hồng sắc, tản mát ra chấn động rất nhỏ, cực kỳ huyền diệu, tướng mạo của hắn để cho người thoạt nhìn, rất bình thường, nhưng nhìn kỹ thì sẽ phát hiện, ngũ quan của hắn tổ hợp lại, cho người một loại cảm giác cực kỳ dương cương.
- Hắn lấy không được trăm thắng liên tiếp.
Người này bưng chén rượu lên, uống hết, không nhanh không chậm nói, ngữ khí của hắn lại mang theo một loại khẳng định kinh người, phảng phất hắn nói là sự thật.
- Thiên Tiêu huynh ý định ra tay.
Thanh niên tóc đuôi ngựa bất cần đời cười nói.
- Xem hắn có tư cách kia không đã.
Lý Thiên Tiêu nói, hắn đúng là một trong ba người ở trên Bách Chiến lôi đài, đạt được chín mươi thắng liên tiếp, hai cái khác, một cái bởi vì khiêu chiến trăm thắng liên tiếp thất bại, một cái thì buông tha cho tiếp tục khiêu chiến, chỉ còn lại có hắn.
Sau chín mươi thắng liên tiếp, Lý Thiên Tiêu rời đi, cho tới bây giờ mới xuất hiện lần nữa ở trong Bách Chiến Giới Vực. Hắn thật không ngờ, mình vừa đến, lại nghe được Nhân tộc xuất hiện một thiên kiêu mới, hơn nữa đã lấy được tám mươi thắng liên tiếp. Tuyên bố muốn khiêu chiến trăm thắng liên tiếp, điều này khiến cho hắn hứng thú không nhỏ.
Nếu đối phương có thể đạt được chín mươi thắng liên tiếp, khả năng, bọn hắn tầm đó sẽ có một trận chiến.
- Thiên Tiêu huynh, ta muốn đi Bách Chiến Thiên Thành nhìn vị thiên kiêu mới của Nhân tộc một chút, đồng hành hay không?
Thanh niên tóc đuôi ngựa cười nói.
- Đi.
Lý Thiên Tiêu trực tiếp đứng dậy.
...
Bách Chiến Thiên Thành, trên Bách Chiến lôi đài.
Sở Mộ tới đây, đã vượt qua một tháng thời gian rồi.
Ngày nay, Sở Mộ lần nữa leo lên Bách Chiến lôi đài, trở thành lôi chủ, tiếp tục khiêu chiến.
Tám mươi mốt thắng liên tiếp, mở màn cho chiến đấu kịch liệt hôm nay.
Trong tầng thứ năm tháp lâu của Nhân tộc nhiều ra hai người, lúc mọi người thấy bọn hắn, vốn là khẽ giật mình, tiếp theo thần sắc đại biến.
- Lý Thiên Tiêu vậy mà xuất hiện.
- Biến mất đã hơn một năm, lại tới nữa.
- Ta đoán chừng là về phía Sở Mộ mà đến.
- Không chỉ Lý Thiên Tiêu, Dương Thiên Vấn cũng tới.
- Theo ta thấy, Lý Thiên Tiêu hơn phân nửa là về phía Sở Mộ đến, bởi vì hắn từng nói qua. Mà Dương Thiên Vấn đoán chừng là hiếu kỳ đến xem, dù sao hắn khiêu chiến trăm thắng liên tiếp thất bại, muốn nhìn một người muốn khiêu chiến trăm thắng liên tiếp, cũng không có gì kỳ quái.
Lý Thiên Tiêu cùng thanh niên tóc đuôi ngựa Dương Thiên Vấn đến, đưa tới rất nhiều người chú ý, bình luận, bất quá nghị luận này đều là thấp giọng nghị luận, nhưng Lý Thiên Tiêu cùng Dương Thiên Vấn là người hạng gì, tự nhiên cũng nghe được thanh thanh sở sở, chỉ là không để ý tới mà thôi.
Hai người bọn họ, ánh mắt trực tiếp rơi vào Sở Mộ trên Bách Chiến lôi đài, phảng phất như muốn nhìn thấu Sở Mộ, Sở Mộ cũng có thể cảm giác được hai ánh mắt như thực chất, cực kỳ sắc bén, lại không ảnh hưởng đến hắn chiến đấu.
Cuộc chiến thứ tám mươi hai, đối thủ của Sở Mộ là một cường giả Cực Thánh Tôn.
Liên tục chiến đấu, thực lực của đối thủ đều không kém, để cho Sở Mộ có hiệu quả ma luyện rất tốt, nhất là kiếm pháp của hắn, tiến thêm một bước nhận được tăng lên, Vấn Đạo Kiếm Thuật tinh túy cũng lĩnh ngộ thêm nữa.
Hỏi hỏi, hỏi chính là đại đạo, là Thiên đạo, là tự nhiên.
Sâm La Kiếm Quyết Sâm La Vạn Tượng!
Một kiếm lướt qua, kiếm quang phân hóa vô hạn, mỗi một đạo kiếm quang là một loại biến hóa, ngàn vạn kiếm quang mang đến đúng là ngàn vạn biến hóa, biến hóa cực hạn.