Mục lục
Kiếm Đạo Độc Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cho tới hiện tại đạt tới Thánh cấp bát tinh đỉnh phong đã chính là cực hạn của bọn hắn. Muốn đột phá lên Thánh cấp cửu tinh rất khó, rất khó, gần như không có khả năng.

Phải biết rằng hai người bọn họ ở cấp độ Thánh cấp bát tinh đỉnh phong này đã được ba bốn mươi năm, không có một chút cơ hội đột phá nào.

Không có cách nào đột phá, tự nhiên chỉ có thể ra tay trên phương diện khác. Hết sức tăng lên thực lực của mình. Chỉ là vài chục năm qua, thứ có thể tăng lên bọn họ đã dốc toàn lực tăng lên, cảm thấy mình tới cực hạn. Cho nên lúc này bọn họ mới muốn đạt được danh ngạch tiến vào Hắc Thần bí cảnh. Tiến vào Hắc Thần bí cảnh, đem tu vi thực lực lần nữa tăng lên.

Đáng tiếc, cuối cùng không thể thành công, lại còn bán thân mình vào, trở thành hộ vệ cho người khác.

Chỉ là hiện tại bọn hắn lại can tâm tình nguyện. Dù sao dưới sự chỉ điểm của Sở Mộ, kiếm pháp của bọn họ không ngờ lại tăng lên. Phải biết rằng, tạo nghệ kiếm pháp của bọn họ đã lâm vào trong cổ chai vài chục năm, chưa từng tăng lên. Bọn họ cũng tưởng rằng đã tới cực hạn.

Không ngờ lại còn có thể tiếp tục tăng lên được. Loại cảm giác này quả thực rất tốt.

Hơn nữa bọn hắn cũng nhìn ra được, ngay cả kiếm pháp tăng lên cũng không có cách nào so sánh với Sở Mộ. Chuyện này đồng nghĩa với việc, kiếm pháp của bọn hắn còn không gian tăng lên rất lớn. Chỉ là không gian tăng lên cho dù lớn cũng cần dẫn đạo tương ứng, nếu không cứ nhìn bản thân bọn hắn mà xem. Vài chục năm tu luyện cũng không có một chút tiến bộ nào.

Đương nhiên, bọn hắn là hộ vệ cũng không thể lúc nào cũng đi thỉnh giáo Sở Mộ. Cho nên hai người mới thường xuyên luận bàn, tìm ra chỗ chưa đủ, lại thay đổi, cải tiến.

Bị bắt đi dùng để uy hiếp Sở Mộ. Sau khi trở về Lâm Bích Nhược trở về tu luyện càng thêm khắc khổ. Bởi vậy mấy thansg qua, Lâm Bích Nhược cũng triệt để luyện thành chiêu thứ nhất trong ba chiêu cuối cùng của Bích Thủy Liên Thiên kiếm. Nắm giữ tinh túy, chiêu thứ hai cũng nhanh chóng quen thuộc. Cách thời điểm nắm giữ tinh túy cũng chỉ còn một đường. Về phần chiêu thứ ba là chiêu huyền diệu nhất, lợi hại nhất. Cũng rất có hình thức ban đầu.

Về phần Sở Mộ có Thôn Long ngọc bội, căn bản không cần tốn thời gian đi tu luyện Thần Hoang kiếm nguyên. Những thời gian vốn dùng để tu luyện lúc này hắn dùng để tìm hiểu Kiếm Thiên địa...

Dưới tình huống thời gian đầy đủ, Sở Mộ tìm hiểu càng có hiệu quả hơn.

Hắn phát hiện ra, từ khi lĩnh ngộ Kiếm chi chân ý, không chỉ có càng thêm hiểu rõ những kiếm thức đỉnh cấp trước đó hắn tu luyện, ngay cả mấy chiêu kiếm thức hắn tự nghĩ ra cũng càng hoàn thiện thêm một bước. Ngay cả tìm hiểu Kiếm thiên địa so với trước cũng thông thuận hơn koong ít.

Sở Mộ rất may mắn, đi vào Lưu Phóng chi địa, từ Hắc Thần cự kiếm tìm hiểu được Xuất Kiếm chi chân ý. Nếu không, nếu như cứ ở lại Thâm Lam thế giới, cũng không biết phải bao nhiêu năm nữa hắn mới có thể tìm hiểu được Xuất Kiếm chi chân ý.

Có câu nói bước trước một bước càng có lợi, sớm lĩnh ngộ một chút thì sẽ có thu hoạch sớm một chút. Đổi lại là thiên tài khác, sớm một năm và muộn một năm, chênh lệch này vẫn không nhỏ.

Vốn Sở Mộ từ Vạn Kiếm bi lâm của Chân thần kiếm tông tìm hiểu được không ít loại kiếm pháp, Kiếm thức đỉnh cấp trong đó hắn còn bảy tám chiêu không có tu luyện. Sau này bởi vì tìm hiểu Xuất Kiếm chi chân ý, những kiếm ảnh kia đều dung nhập vào trong kiếm ảnh ở trung tâm, kiếm thức cũng dung nhập vào bên trong.

Lúc Sở Mộ tìm hiểu, trực tiếp tìm hiểu đạo kiếm ảnh cuối cùng còn lại.

Phương diện tu vi, có Thôn Long ngọc bội, tương đương một ngày mười hai thời thần không lúc nào Sở Mộ không tu luyện. Tu vi của Sở Mộ lúc này cũng có tăng trưởng. Nhưng mà vẫn chỉ là cấp độ Vạn Cổ cảnh lục trọng thiên trung kỳ, chỉ có điều càng tới gần hậu kỳ hơn mà thôi.

Mấy tháng qua, thu hoạch tổng thể cũng coi như không tệ.

Hôm nay, lúc tất cả mọi người đang luyện kiếm, bên ngoài trang viên có một người xa lạ đi tới.

Người này mặc một thân khải giáp màu trắng bạc, khí tức tản mát ra khiến cho người ta biết rõ, đây chính là một cường giả Thánh cấp cao giai, đạt tới bát tinh.

- Sở Mộ có ở trong không?

Người này tới cửa trang viên rồi dừng lại, lên tiếng nói. Thanh âm trầm thấp như tiếng sấm.

Lâm Bích Nhược dừng luyện kiếm, nhanh chóng đi tới cửa ra vào trang viên. Tàn Nguyệt Kiếm Thánh và Bàn Nhan Kiếm Thánh cũng dừng luận bàn, chạy tới.

- Ngươi tìm công tử nhà ta có chuyện gì?

Nhìn cường giả Thánh cấp bát tinh mặc khải giáp màu trắng, Lâm Bích Nhược không chút sợ hãi hỏi. Tàn Nguyệt Kiếm Thánh và Bàn Nham Kiếm Thánh thì đứng sau lưng Lâm Bích Nhược, nhìn cường giả mặc khải giáp màu trắng kia.

Rất dễ phân biệt, đó là khải giáp biểu tượng của Bạch Ngân phủ.

- Xin đem thiếp này cho Sở Mộ.

Trong tay vị cường giả Thánh cấp bát tinh cao giai này xuất hiện một tấm thiếp mời lớn bằng lòng bàn tay, đưa cho Lâm Bích Nhược.

Lâm Bích Nhược tiếp nhận thiệp mời, lúc này cường giả Thánh cấp bát tinh của Bạch Ngân phủ mới quay người rời đi.

- Công tử, đây là thiệp mời mà hộ vệ bạch Ngân phủ mang tới.

Lâm Bích Nhược đưa thiệp mời trong tay cho Sở Mộ.

Thiệp mời lớn bằng lòng bàn tay, toàn thân màu trắng bạc, có cảm nhận như kim loại vậy.

Sau khi Sở Mộ tiếp nhận thiệp mời đã biết rõ. Tấm thiệp mời này được tạo thành từ Bạch Nhân thạch. Vừa mở thiệp mời ra, một cỗ kiếm ý kinh người đã bắn ra, trực chỉ Sở Mộ.

Vĩnh Hằng kiếm ý tràn ra, đối kháng với cỗ kiếm ý kia, lại đánh tan nó.

Cỗ kiếm ý kia sau khi bị đánh tan, trên thiệp mời mới xuất hiện từng đạo văn tự.

Cũng là văn tự màu trắng bạc, nhưng mà lại vô cùng rõ ràng, nổi bật trên bề mặt thiệp mời, giống như muốn bay ra vậy. Mỗi một chữ đều giống như được cấu thành từ vô số lợi kiếm, tản mát ra phong mang và hàn ý kinh người.

Phong mang tuyệt thế, tranh minh thiên hạ.

Hai mắt Sở Mộ giống như nhiễm một tần quang mang màu trắng bạc, đồng tử đen kịt, dường như biến thành kiếm. Phong mang và hàn ý kinh người khiến cho hai người Tàn Nguyệt Kiếm Thánh cách đó không xa cũng có thể cảm giác được, toàn thân phát lạnh.

- Ước hẹn ba năm đã tới, xin đúng giờ tới Long Thủ sơn.

Trên thiệp mời chỉ có một câu ngắn ngủi, ở phía cuối là lạc khoản, tên người viết thiệp là Bạch Thần.

- Bạch Thần.

Khóe miệng Sở Mộ nở nụ cười vui vẻ.

Năm đó Bạch Thần đã nói rõ ba năm sau muốn chiến một trận với hắn. Cũng sắp tới ba năm rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK