Mục lục
Kiếm Đạo Độc Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Được được được. Người này 60 tuổi tu luyện chỉ đạt được Tạo Hóa tam trọng thiên sơ kỳ, chắc là thời gian tu luyện công pháp đều sử dụng để tu luyện lực lượng thiên địa.

Lão già mặc trường bào màu đen huyền cười to nói, bộ dạng vô cùng sung sướng.

Hai mắt của thanh niên Kiếm Vương Hàn Nhạc mơ hồ hiện lên sự đố kị cùng thù địch. Hắn đảo mắt nhìn qua Sở Mộ, không biết đang suy nghĩ điều gì.

Mấy lão già khác, ánh mắt mỗi người lưu chuyển, tâm tư chuyển động, hình như đang suy nghĩ điều gì. Trong lúc nhất thời, không có người nào nói chuyện. Toàn bộ điện phủ rơi vào trong yên lặng, làm cho bầu không khí có chút áp lực. Sở Mộ cảm thấy hít thở không thông thuận.

Mấy lão già này đều là trưởng lão tôn sư. Sở Mộ không biết được rõ ràng thực lực của bọn họ rốt cuộc như thế nào. Nhưng khẳng định bọn họ không thấp. Nói không chừng còn Kiếm Thánh Chi Tôn. Mặc dù không có tận lực tản ra khí tức, nhưng trong lúc suy ngẫm, lơ đãng tiết lộ ra. Nhưng điều đó cũng tạo thành ảnh hưởng rõ ràng mãnh liệt đối với không gian xung quanh. Giống như tia sáng bị lấy ra.

- Lực mộc của người này vô cùng sinh động, còn hơn cả mấy loại lực lượng thiên địa khác, thích hợp bái nhập nhất mạch hệ mộc ta, làm đệ tử chân truyền.

Lão già mặc áo bào màu lục cười sang sảng, nói, hình như muốn một câu nói, quyết định sự sở hữu đối với Sở Mộ.

- Lời ấy sai rồi. Người này nắm giữ đối với quy tắc kim, nhưng đạt tới cấp nhập vi, thích hợp bái nhập nhất mạch hệ kim ta làm đệ tử chân truyền mới phải.

Lão già mặc áo bào màu vàng cãi lại. Trong lúc nhất thời, các lão già khác đều mở miệng.

Tiếp theo, trong điện khảo nghiệm này diễn ra cảnh tượng giống như các lão đại gia và lão thái gia ở trong chợ, bởi vì một xu mà tranh luận không ngừng, không bên nào chịu lùi bước. Thậm chí nói có sách, mách có chứng, tăng cường sức thuyết phục của mình.

Cảnh tượng như vậy khiến Sở Mộ trợn mắt há hốc mồm, cũng khiến cho Hàn Nhạc trợn mắt há hốc mồm. Vị trung niên chịu trách nhiệm khảo nghiệm cùng với lão già đưa Sở Mộ đến, vẻ mặt kinh ngạc, chợt hóa thành nụ cười khổ.

Ai có thể nghĩ tới, các trưởng lão mấy mạch Ngũ Hành Kiếm Tông không ngờ người ở trong chợ thức ăn, cò kè mặc cả tranh luận không ngớt. Nếu để cho các đệ tử khác nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sợ rằng mỗi người đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, kinh hãi vạn phần.

Hàn Nhạc ngoài chấn động kinh sợ, trong lòng phần nhiều hơn chính là đố kị. Thời khắc ánh mắt hắn thỉnh thoảng đảo qua Sở Mộ, đều sẽ mang theo sự thù địch nồng đậm.

Vừa rồi, sau khi hắn kiểm tra, những trưởng lão này cũng không có tranh luận như thế. Bọn họ chỉ nói vài câu, cuối cùng mình thuộc về nhất mạch hệ kim, là đệ tử chân truyền. Đâu giống bây giờ, lại bị tranh đoạt.

Năm vị trưởng lão tranh đoạt không ngớt. Lão già mặc trường bào màu đen huyền rất ít mở miệng nói ch, bỗng nhiên ho khan một tiếng, áp chết tiếng tranh luận của năm vị trưởng lão kia xuống.

- Các vị trưởng lão, Sở Mộ bái nhập chủ mạch, làm đệ tử chân truyền, hưởng đãi ngộ đệ tử thân truyền.

Lão già mặc trường bào màu đen huyền từ từ nói. Trong giọng nói có một sự kiên định không thể dao động, hình như không phải đang thương lượng, mà là trực tiếp tuyên bố kết quả.

- Huyền trưởng lão, không thể nói như vậy được.

Ai biết, các trưởng lão khác cũng không bán sổ sách cho hắn, lại muốn đứng lên tranh luận.

- Sở Mộ nắm giữ lực ngũ hành, vốn thích hợp với chủ mạch nhất. Về điểm này, các ngươi không phải không biết.

Huyền trưởng lão nói.

Năm vị trưởng lão nhất thời trầm mặc xuống. Quả thực, bất kể nói thế nào, Sở Mộ đều nắm giữ lực ngũ hành. Kim mộc thủy hỏa thổ bất luận loại nào, đều không tính là cao thâm tới mức nào. Người nắm giữ rất nhiều, nhưng kiếm giả có thể nắm giữ tất cả lực ngũ hành, cũng không nhiều. Tất cả đều bởi vì thiên phú hay hoặc là kỳ ngộ sau này.

Ngũ Hành Kiếm Tông phân ra làm sáu mạch. Năm mạch kim mộc thủy hỏa thổ và một mạch tông chủ, gọi tắt là chủ mạch.

Mỗi mạch trọng điểm khác nhau. Muốn trở thành đệ tử của chủ mạch, nhất định phải nắm giữ lực ngũ hành.

Sau một phen tranh luận, cuối cùng, lấy quyết định của Huyền trưởng lão là kết cục.

Hàn Nhạc càng đố kị hơn.

Đệ tử của chủ mạch là ít nhất trong sáu mạch. Tài nguyên có thể phân phối đến lại là tối đa. Sau khi bái nhập chủ mạch, đối với việc tu luyện khẳng định càng có lợi hơn. Hắn xông qua cửa thứ nhất của Ngũ Hành Thiên Quan, trực tiếp thu được tư cách đệ tử chân truyền, bái nhập nhất mạch hệ kim. Sở Mộ cũng xông qua cửa thứ nhất của Ngũ Hành Thiên Quan, cũng thu được tư cách đệ tử chân truyền, nhưng không ngờ hưởng thụ đãi ngộ đệ tử thân truyền.

Đệ tử thân truyền, đó là một tầng thứ cao hơn so với đệ tử chân truyền. Đãi ngộ, tất nhiên cũng phải cao hơn một bậc.

Nếu phân phối hoàn tất, mấy nhà sung sướng mấy nhà buồn. Trong lòng tất cả trưởng lão đều cảm giác bùi ngùi. Chủ mạch lại cường đại hơn một phần. Bọn họ dẫn theo các loại tiếc nuối rời đi. Huyền trưởng lão lại dẫn theo Sở Mộ, vẻ mặt cao hứng rời đi điện kiểm tra.

Ánh sáng phá không. Huyền trưởng lão này không cần bất kỳ lợi khí phi hành nào trợ giúp, trực tiếp sử dụng khí tức của bản thân bao bọc lấy Sở Mộ, phá không bay đi, hướng về phía chủ mạch của Ngũ Hành Kiếm Tông.

Ngũ Hành Kiếm Tông hùng cứ dãy núi Ngũ Hành, chiếm vô số ngọn núi, trong đó lấy sáu ngọn núi là chủ

Sáu ngọn núi này đều có tên riêng của mình. Trong đó ngọn núi chủ mạch, được đặt tên là Tông Chủ Phong. Năm mạch khác theo thứ tự là Kim Diệu Phong, Thanh Mộc Phong, Bích Thủy Phong, Liệt Hỏa Phong, Hậu Thổ Phong..

Ngọn núi của năm mạch phân bố ở năm phương hướng của Tông Chủ Phong, lại có rất nhiều ngọn núi.

Huyền trưởng lão dẫn theo Sở Mộ lướt qua Tông Chủ Phong, đồng thời dẫn theo Sở Mộ trực tiếp đi tới ngọn núi của đệ tử chân truyền.

Dọc đường đi, Huyền trưởng lão cũng giảng giải một chút cho Sở Mộ nghe về Ngũ Hành Kiếm Tông.

Bên trong Ngũ Hành Kiếm Tông, các trưởng lão ở lại trong một ngọn núi của riêng mình. Đệ tử, chỉ có trình tự đạt được đệ tử bí truyền, mới có thể thu được quyền ở tại một ngọn núi. Dưới đệ tử bí truyền, sẽ không có quyền lợi này.

Đương nhiên, bất cứ việc gì luôn luôn có ngoại lệ. Về cái ngoại lệ này, Huyền trưởng lão thật ra không nói tỉ mỉ.

Sở Mộ giống như lơ đãng nhắc tới tông chủ Ngũ Hành Kiếm Tông. Huyền trưởng lão nói tông chủ đang bế quan.

Sau khi đưa Sở Mộ đến Chân Truyền Phong, Huyền trưởng lão dặn dò chấp sự một phen, liền rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK