Nói tóm lại, tháp chủ và tháp tôn cùng với tháp vệ Thần kiếm tháp mỗi một tháng có thể nhận được điểm Kiếm Thành nhiều hơn so với Thiên kiếm tháp.
Chỉ có điều muốn trở thành người của Thần kiếm tháp, độ khó rất lớn.
- Mời dẫn đường.
Sở Mộ nói.
Tháp vệ này lập tức dẫn đường.
Thần kiếm tháp ở trung tâm của Kiếm Thành, độ cao chín mươi chín trượng, giống như một thanh kiếm lớn trùng thiên.
Rất nhanh, Sở Mộ đã đến tầng cao nhất của Thần kiếm tháp. Chính là nơi tháp chủ Thần kiếm tháp đang ở.
- Hoan nghênh ngươi, Sở Kiếm Vương.
Thời điểm Sở Mộ vừa bước vào tầng cao nhất của Thần kiếm tháp, bên tai lại vang lên một gióng nói ấm áp như gió xuân, có vài phần già cả.
Sau một câu nói vang lên, tầng cao nhất của Thần kiếm tháp vốn tối đen một mảnh, chợt có ánh sáng sáng lên. Bóng tối tan ra.
Tầng này khiến cho Sở Mộ cảm thấy kinh ngạc. Bởi vì thoạt nhìn căn bản cũng không giống như một gian phòng, giống như là một bản hư không hỗn độn thu nhỏ. Nhìn một cái, trên không trung và bốn phía xung quanh đều có vô số những vì sao lấp lánh.
Ở dưới bầu trời sao là một lão già áo bào trắng, tóc và râu mép đều trắng phau phau. Nhưng sắc mặt của hắn hồng nhuận. Trên mặt hoàn toàn không có chút nếp nhăn nào. Đôi mắt thâm thúy nhìn xa trông rộng.
Sở Mộ nhất thời chấn động kinh sợ. Cảnh giới cấp Chúa Tể nói cho hắn biết, lão già tóc bạc râu bạc mặc áo bào trắng này chính là Tháp Chủ Thần kiếm tháp thần bí, là một vị cường giả cấp Đại Đế.
Từ hắn sinh ra đến bây giờ đã từng trải qua vô số chuyện. Nhưng đây vẫn là lần đầu tiên hắn trực tiếp nhìn thấy một vị cường giả cấp Đại Đế.
Sóng chấn động khí tức mênh mông, giống như vực sâu biển, cao xa giống như bầu trời, khó lường giống như vũ trụ vậy.
Đại Đế!
Nhưng Sở Mộ không cảm thấy sợ hãi, cũng không có cảm thấy khẩn trương. Mà hắn lấy tâm tính bình tĩnh quan sát. Dù sao, luận về tu vi cảnh giới, Sở Mộ lại là cấp Chúa Tể. Mặc dù chỉ là miễn cưỡng bước vào trình độ cấp Chúa Tể, lại vẫn vượt qua Đại Đế rất nhiều.
Đương nhiên, luận về thực lực mà nói, cho dù Sở Mộ hoàn toàn khôi phục lại trình độ trước kia, cũng không phải là đối thủ của đối phương. Nhưng chỉ cần cho hắn đủ thời gian, vượt qua đối phương, cũng không phải là vấn đề khó khăn.
- Ra mắt Tháp Chủ.
Sở Mộ làm kiếm lễ, đây là xuất phát từ một loại tôn kính đối với người lớn tuổi.
Quả thực, nếu so về tuổi tác, lão già này lớn hơn Sở Mộ rất nhiều.
- Không cần khách khí. Không nghĩ tới, ngươi trẻ tuổi như vậy, lại thiên tài như thế.
Tháp chủ Thần kiếm tháp cười nói. Hắn có cảnh giới cấp Đại Đế, không có cách nào nhìn ra huyền diệu của Sở Mộ. Nhưng hắn lại cảm thấy, Sở Mộ là một vị thiên tài, một vị yêu nghiệt.
- Tháp Chủ khen quá lời.
Sở Mộ nói, không kiêu ngạo không siểm nịnh.
- Tới đây, ngồi đi. Đã rất lâu, ta không nhìn thấy loại thiên tài giống như ngươi. Chúng ta tới hàn huyên một chút.
Tháp Chủ cười nói, ngụ ý của hắn dường như trước đây, đã từng gặp qua thiên tài cùng loại với Sở Mộ. Điều này làm cho Sở Mộ cảm thấy hiếu kỳ. Nhưng hồi tưởng một chút. Nơi này chính là Bản Nguyên Nguyên Giới, vô cùng cổ xưa. Hoàn cảnh tu luyện còn vô cùng ưu việt. Sinh ra yêu nghiệt kinh người, cũng chẳng có gì là lạ.
- Không biết Sở Kiếm Vương, có nguyện ý trở thành tháp tôn của Thần kiếm tháp hay không?
Sau khi Tháp chủ Thần kiếm tháp mời Sở Mộ ngồi xuống, mở miệng nói ra câu đầu tiên khiến Sở Mộ cảm thấy kinh ngạc.
- Tháp Chủ, theo ta được biết, tháp tôn của Thần kiếm tháp, cảnh giới kiếm pháp chí ít cũng đạt được Địa cảnh.
Sở Mộ không trực tiếp trả lời, mà lại hỏi ngược lại.
- Ngươi cảm thấy cảnh giới kiếm pháp của ngươi không đạt được Địa cảnh sao?
Tháp chủ Thần kiếm tháp chợt cười ha hả hỏi ngược lại, hai tròng mắt lóe ra ánh sáng nhìn xa trông rộng.
Trong lòng Sở Mộ kinh ngạc. Hắn không tin đối phương có thể thấy được cảnh giới kiếm pháp của mình.
Tháp chủ Thần kiếm tháp cũng không cố làm ra vẻ huyền bí. Hình như hắn cũng không thích làm loại chuyện này. Hắn mỉm cười, mở miệng giải thích:
- Ta có thể nhìn thấy tất cả tình hình Thánh Địa Tu Luyện bên trong Kiếm Thành. Bao gồm cả Vô Tận Kiếm Lộ. Ở bên trong Vô Tận Kiếm Lộ, ngươi căn bản cũng không có cho thấy toàn lực đúng không? Ta rất hiếu kỳ, nếu như ngươi thể hiện ra toàn lực, có thể lại xông bao nhiêu cửa ải?
Đối phương vừa nói, Sở Mộ nhất thời lại hiểu được. Chỉ có điều, có thể lại xông qua bao nhiêu cửa ải, Sở Mộ lại không có đưa ra câu trả lời. Dối phương cũng không có ý định nhất định đòi Sở Mộ trả lời.
Trước đó, thời điểm hắn xông vào Vô Tận Kiếm Lộ, mặc dù không có vận dụng kiếm thuật Vấn Đạo và kiếm đạo bản nguyên, nhưng cảnh giới kiếm pháp thật sự thi triển đến tiêu chuẩn Địa cảnh, dùng để phối hợp Cầu Chân Công cùng kiếm quyết Thiên Chi Giác. Như vậy, mới có thể lấy tu vi Vạn Cổ nhất trọng thiên sơ giai chém giết đối thủ cường đại Vạn Cổ lục trọng thiên đỉnh phong.
Nếu như vận dụng cảnh giới kiếm pháp Thiên cảnh, kiếm thuật Vấn Đạo và kiếm đạo lực lượng bản nguyên, đánh bại Vạn Cổ Cảnh cửu trọng thiên cũng là chuyện dễ dàng như trở bàn tay.
Nếu đối phương là Tháp Chủ Thần kiếm tháp, tồn tại thần bí nhất cường đại nhất cổ xưa nhất ở trong Kiếm Thành, có thể kiểm tra được tình hình bên trong các Thánh Địa Tu Luyện, cũng chẳng có gì là lạ.
- Cốt linh của ngươi chưa đủ hai mươi tuổi. Tu vi Vạn Cổ Cảnh. Nếu như có đủ năng lượng, còn có thể tiếp tục nâng cao. Cảnh giới kiếm pháp cũng đạt được trình độ Địa cảnh. Có thể nói, ở giới vực Úy Lam chưa từng có ai.
Tháp chủ Thần kiếm tháp nói. Trong lòng hắn vô cùng chấn động kinh sợ, lại không có nghi ngờ gì khác. Điều này đã nói rõ, ở nơi khác của Bản Nguyên Nguyên Giới, có thể cũng có tồn tại thiên tài giống như Sở Mộ:
- Ngươi cần rất nhiều điểm Kiếm Thành, mục đích là để mau chóng nâng cao tu vi. Nếu ngươi trở thành tháp tôn của Thần kiếm tháp, lại có thể thu được rất nhiều điểm Kiếm Thành.
Sở Mộ cũng có vài phần động tâm.
Ở trong Kiếm Thành, Thần kiếm tháp làm kiếm tháp cổ xưa cường đại nhất.
- Thật ra, nếu như muốn mau chóng nâng cao tu vi, còn có một biện pháp khác. Tiến vào Trấn Ma Chi Địa.
Tháp chủ Thần kiếm tháp không nhanh không chậm nói:
- Ngươi có biết lai lịch của Kiếm Thành?
- Thỉnh giáo.
Sở Mộ nói. Hiểu biết của hắn đối với Kiếm Thành, chính là những lời Hách Liên Vũ đã nói.