trong bách tộc của thế giới Thái cổ này, có kết minh, cũng có đối địch. Tự nhiên giữa những thần điện cũng như vậy.
Bất luận chủng tộc nào, khi thực lực bọn hắn đạt tới Vương cấp thường thường sẽ được thần điện của chủng tộc mình mời. Đương nhiên, ngoại trừ những nơi xa xôi kia, dù sao khoảng cách với Thần điện quá xa, khó có thể quan tâm.
Nhận được lời mời của Kiếm Thần điện cũng không nhận định phải tuân theo, tất cả đều nhìn vào ý nguyện của bản thân. Bất quá là một Kiếm giả, nếu muốn một đường đi thẳng trên con đường kiếm đạo, hơn phân nửa sẽ tiếp nhận lời mời của Kiếm thần điện. Cường giả chính thức phải từ trong chém giết sinh tử đi ra, mà không phải được đào tạo từ trong nhà ấm đi ra.
Sau khi thông qua điển tịch hiểu rõ việc này, Sở Mộ liền quyết định tiếp nhận lời mời của Kiếm thần điện, đi tới Kiếm thần điện báo danh.
Sau khi sửa sang một phen, Sở Mộ lập tức xuất phát, rời khỏi Phá Thiên viện, rời khỏi Phi Thiên viện, lần nữa đi vào Tây Hổ đại vực, nhanh chóng phi hành, đi về phía Tây Hổ kiếm thần điện.
Mỗi một năm, Tây Hổ đại vực đều có không ít Kiếm giả thành công đột phá, trở thành Kiếm Vương. Tuy rằng trở thành Kiếm Vương cũng không phải là chuyện dễ dàng, nhưng mà Tây Hổ đại vực có diện tích rất lớn, miệng người nhiều, còn nữa cũng không thiếu những Kiếm Vương từ khu vực khác tới.
...
Trên không trung Tây Hổ đại vực, mây dài ngàn dặm, một tòa cung điện khổng lồ ẩn giấu sâu ở bên trong, như ẩn như hiện.
Ngẫu nhiên mới hiển hiện ra một góc của cung điện, khiến cho người ta hiểu rõ, tòa cung điện này rất khổng lồ, không gì sánh nổi.
Từng đạo thân ảnh từ tầng trời thấp đằng xa bay tới, bay thẳng lên trên không trung, tiến về phía tòa cung điện được mây trắng ngàn dặm bao phủ này.
Tòa cung điện trong mây này chính là phân điện của Kiếm thần điện tại Tây Hổ đại vực: Tây Hổ Kiếm thần điện.
Tốn thời gian mấyt háng, cuối cùng Sở Mộ cũng từ Phi Thiên các chạy tới Tây hổ Kiếm thần điện. Trước mắt hắn là một tòa cung điện to lớn vô cùng, dựng trong mây trắng, cao vút trong mây, nguy nga như núi, hùng hồn như vạn quân, trường tồn từ cổ chí kim.
Sở Mộ lập tức thất thần, bị tòa cung điện to lớn này làm cho rung động.
Giống như Sở Mộ, còn có rất nhiều Kiếm Vương cũng bị cung điện trước mắt làm cho rung động.
- Tuy rằng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy Kiếm thần điện, nhưng mà mỗi một lần chứng kiến đều sẽ bị chấn động một chút.
Cách đó không xa, một Kiếm Vương thấp giọng thở dài, chợt bước về phía cửa Kiếm thần điện.
Liên tục có Kiếm Vương bay lên trên mây trắng, hạ xuống bên ngoài cửa Kiếm thần điện. Trước đó là bởi vì chấn động mà dừng lại, hiện giờ lục tục đi vào trong Kiếm thần điện.
Sở Mộ phát hiện ra, những Kiếm Vương này có người tu vi vượt quá Tạo Hóa cảnh nhất trọng thiên, đạt tới nhị trọng thiên, thậm chí là tam trọng thiên. Cũng có người khí tức mịt mờ cường đại, rõ ràng đã vượt qua tam trọng thiên, đạt tới tầng thứ cao hơn.
Thậm chí hắn cũng nhìn được một ít Kiếm Vương số lượng cực kỳ ít, khí tức trên người như ngục như thâm uyên, vô cùng khủng bố, tuyệt đối là Kiếm Vương cao giai.
Thu liễm tâm thần, khôi phục lại bình tĩnh, chân sải bước, đi tới cánh cửa lớn của Kiếm thần điện, đi vào trong đó.
Cung điện sau cửa lớn của Kiếm thần điện có diện tích rất lớn, bên trong có vô số bàn ghế. Trên không ít ghế đã có người ngồi, vây chung quanh cái bài, nói chuyện phiếm, uống rượu.
Sở Mộ tới cũng không khiến cho bọn hắn chú ý. Chỉ có một số ít người tùy ý liếc mắt nhìn ra ngoài cửa.
Kiếm Vương Tạo Hóa cảnh nhất trọng thiên như Sở Mộ, trong mắt bọn hắn rất là thông thường, không có gì là kỳ quái.
Sở Mộ cũng đảo qua một lần, bỗng nhiên nhìn thấy một đạo thân ảnh quen thuộc. Cùng lúc đó người nọ cũng nhìn qua, nhìn thấy Sở Mộ, người này nao nao, chợt khuôn mặt vui vẻ, vẫy vẫy tay với Sở Mộ, ý bảo Sở Mộ đi qua.
- Sở sư đệ, không ngờ ngươi lại đột phá thành Kiếm Vương, chúc mừng, chúc mừng...
Sau khi Sở Mộ tới gần, người này lập tức đứng dậy cười nói với Sở Mộ. Ngữ khí chân thành, lại khiến cho hai người ngồi cùng bàn với hắn cảm thấy kinh ngạc, ánh mắt không khỏi nhìn vào trên người Sở Mộ. Cẩn thận dò xét, bọn họ phát hiện ra tu vi của Sở Mộ chỉ là Tạo Hóa cảnh nhất trọng thiên, hơn nữa dường như mới củng cố xong, cho nên trong lòng không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
- Bái kiến Tần sư huynh, nếu không phải năm đó Tần sư huynh tặng ta linh dược, ta cũng khó có thể đột phá lên Tạo Hóa cảnh.
Sở Mộ hạ kiếm lễ rồi nói. Đối phương chính là thủ tịch đại sư huynh của Phá Thiên viện - Tần Thiên Dật.
Trên mặt hai người ngồi cùng bàn với Tần Thiên Dật hiện lên vẻ giật mình, ánh mắt nhìn về phía Sở Mộ không khỏi có thêm vài phần khinh thị.
Vốn bọn hắn cho rằng người Tần Thiên Dật nhiệt tình chào hỏi như vậy nhất định không tầm thường, nhìn qua cũng chỉ có tu vi Tạo Hóa cảnh nhất trọng thiên mà thôi. Trong lúc hai người suy đoán, sau khi nghe lời nói của Sở Mộ mới cảm thấy, người này có thể đột phá là bởi vì Tần Thiên Dật tặng cho linh dược.
Dựa vào linh dược đột phá tới Tạo Hóa cảnh, loại cách làm này chỉ sợ chỉ có những người thiên phú rất không xong mới lựa chọn như vậy a.
Bởi vì dựa vào linh dược đột phá đại cảnh giới hoàn toàn khác với bản thân tự mình cố gắng mà đột phá. Dựa vào linh dược đột phá có rất nhiều tai hại, đối với tiến cảnh tu luyện sau này cực kỳ bất lợi. Trừ phi là vạn bất đắc dĩ, nếu không Kiếm giả căn bản không lựa chọn biện pháp dùng linh dược đột phá đại cảnh giới.
Cho nên Sở Mộ mới chỉ là Tạo Hóa cảnh nhất trọng thiên, có lẽ đã sớm quen biết với Tần Thiên Dật, lại là đệ tử Phi Thiên các, cho nên Tần Thiên Dật mới nhiệt tình đối đãi như vậy.
Trong nháy mắt, Sở Mộ cũng không biết hai người đang ngồi kia lại có nhiều suy nghĩ trong đầu như vậy.
Nhưng Tần Thiên Dật lại nói một câu khiến cho bọn hắn kinh ngạc, lại lần nữa dò xét Sở Mộ.
- Sở sư đệ, chắc hẳn sư đệ ngươi nhận được Kiếm thần điện mời đúng không?
Đối mặt với câu hỏi của Tần Thiên Dật, Sở Mộ gật đầu, cũng không có phủ nhận, khiến cho hai người đang ngồi kia vô cùng kinh ngạc. Bọn hắn cảm thấy, sự thực dường như không giống như bọn hắn suy nghĩ.