Nội tâm tất cả mọi người như sấm sét nổ vang, tâm thần bọn họ thất điên bát đảo.
- Đáng sợ!
NHững thiên tài nội môn nghĩ vậy nhưng không dám nói ra, sắc mặt bọn họ biến hóa đã bán đứng suy nghĩ trong lòng của mình.
Chín ngàn trượng, Sở Mộ dừng lại.
Hắn cảm giác được lúc đạt tới chín ngàn trượng thừa nhận áp lực phát sinh biến hóa bản chất, trừ áp lực lên thân thể, thậm chí còn phải thừa nhận áp lực trên tinh thần.
Hai loại áp lực không ngừng quấy nhiễu tâm thần người khác, càng khó có thể cân đối thân thể, tiêu hao lực lượng càng nhiều.
- Dưới chín ngàn trượng, thần niệm chi lực không có tiêu hao, kiếm nguyên tiêu hao bảy thành, khí lực chi lực cũng tiêu hao bảy thành...
Sở Mộ dừng lại ở độ cao chín ngàn trượng, hắn yên lặng nói thầm trong lòng.
Hắn không có nắm chắc, dựa vào lực lượng còn lại có thể bò lên đỉnh núi hay không, hắn không buông tha dừng bước tại đây, hắn muốn tiếp tục khiêu chiến vượt qua cực hạn của mình.
Việc này không chỉ là biện pháp dương danh, còn là khiêu chiến cực hạn của bản thân.
Động, tay chân Sở Mộ hoạt động lần nữa, hắn không ngừng bò lên trên, lúc này có vô số áp lực bao phủ, Sở Mộ nhạy cảm phát hiện áp lực hiện tại khác với áp lực trước kia, cũng không phải áp chế toàn diện, áp lực này có tính mục đích, nó có nhắm vào, càng khó ứng phó hơn, nhưng đối với Sở Mộ mà nói, ý kiếm của hắn thừa nhận áp lực lớn như thế cho nên cũng có phản ứng.
Qua một thời gian sau, Sở Mộ lại đang tới độ cao chín ngàn một trăm trượng.
Đến khoảng cách chín ngàn trượng hiện tại, một trăm trượng cũng đủ làm người ta khiếp sợ, kinh bạo vô số ánh mắt.
Bên ngoài Vạn Tuyệt Phong, sâu trong hư không có hai siêu cấp cường giả đang đứng, đó là hai cường giả Thánh cấp cao giai, phân biệt đến từ chính nội môn và ngoại môn.
- Ngươi thấy tiểu tử này thế nào?
- Không thể tưởng tượng nổi, không hổ là thiên tài yêu nghiệt vạn cổ khó tìm, chỉ sợ không kém gì thiên tài yêu nghiệt do bốn đại thiên môn bồi dưỡng.
- Không biết kẻ này cuối cùng đạt tới độ cao nào?
Một câu hai chủng hàm nghĩa, một là khiêu chiến độ cao Vạn Tuyệt Phong trước mắt, một phương diện là thành tựu và độ cao tu hành sau này.
- Cứ nhìn là biết!
...
Vạn Tuyệt Phong có độ cao ngoài chín ngàn trượng có tính nhắm vào, tiêu hao khí lực và linh hồn rất nhanh, không ngừng oanh kích, dưới quỹ tích vô hình như vậy, cho dù là cường giả Thánh cấp đê giai bình thường cũng khó ngăn cản và chống lại.
Chín ngàn ba trăm trượng, Sở Mộ đạt tới độ cao này, bước chân không dừng lại, cho dù tốc độ có chậm hơn trước một ít.
Cảnh giới ý kiếm và lực lượng thần niệm cường đại giúp Sở Mộ phát giác được sóng trùng kích vô hình, do đó hắn đã có phản ứng ngay từ trước, khi hắn không ngừng leo lên cao hơn, áp lực không ngừng tăng lớn, lực lượng của Sở Mộ tiêu hao càng nhiều, hắn càng ngày càng khó né tránh.
Trên thực tế lúc bò lên tới độ cao chín ngàn ba trăm trượng, rất nhiều cường giả Thánh cấp nhất tinh cũng không đạt tới độ cao này, phải biết rằng, cường giả Thánh cấp nhất tinh chính là cường giả thiên tài trong thiên tài tiểu thế giới, cũng không phải là thiên tài tầm thường.
Đám người phía dưới im lặng, không có người nào nói thêm cái gì nữa, cho dù là thiên tài nội môn nhất mạch hay châm chích nhất cũng không lên tiếng, nội tâm chỉ có rung động.
Chín ngàn bốn trăm trượng!
Sở Mộ lại bò lên một trăm trượng nhưng tốc độ lại hạ thấp một cấp.
- Xem ra không cách nào bò lên đỉnh núi rồi!
Sở Mộ hơi nghỉ ngơi, hắn ngẩng đầu nhìn lên cao hơn, tính toán độ cao và khí lực bản thân còn lại, hắn không ngừng cân nhắc và ước lượng một chút..
Hắn vẫn còn sức lực, nếu chưa hao hết sẽ tiếp tục leo lên, đây là khiêu chiến bản thân, là phương pháp tốt nhất áp bách bản thân cô đọng tinh khí thần.
Khiêu chiến đỉnh phong, khiêu chiến cực hạn của mình.
Chín ngàn năm trăm trượng!
Vẫn tiếp tục, khí lực còn sót lại trong người còn một chút.
Chín ngàn sáu trăm trượng!
Sở Mộ lại dừng lại, bởi vì Thần Hoang kiếm nguyên tiêu hao không còn. Khí lực xói món cực nhanh, tốc độ khôi phục không kịp tốc độ tiêu hao, chỉ có thể miễn cưỡng bảo trì độ cao chín ngàn sáu trăm trượng hiện tại, thần niệm chi lực cũng tiêu hao không còn, đầu óc của hắn xuất hiện cảm giác mê muội.
Sở Mộ biết rõ đã tới cực hạn của mình.
- Nếu thi triển bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm, tăng cường thực lực gấp mười lần là có thể lên đỉnh.
Cố nén cảm giác mê muội trong lòng, Sở Mộ ngẩng đầu nhìn lên phía trên.
- Nhưng ta không cần làm như thế.
Nghĩ đến đây, Sở Mộ buông hai tay ra, hắn phát lực tách ra khỏi vách núi, hắn như ngôi sao băng rơi xuống phía dưới.
Rơi xuống từ độ cao chín ngàn sáu trăm trượng, cho dù là cường giả Thánh cấp cũng có thể bị ngã chết.
Trong quá trình hạ xuống, lực lượng của Sở Mộ khôi phục rất nhanh, bởi vì vừa thoát ly vách núi, áp lực đáng sợ đã biến mất, cũng không tiếp tục tiêu hao lực lượng của Sở Mộ.
Trong nháy mắt hạ xuống mấy trăm trượng, lúc hạ xuống mấy ngàn trượng tốc độ đã nhanh kinh người, hắn như thiên thạch cực lớn rơi xuống đất.
Ánh mắt tất cả mọi người đang nhìn theo thân ảnh đang rơi xuống, trong nháy mắt nội tâm sinh ra áp lực đáng sợ, bởi vì thân ảnh kia sắp bị trọng lực oanh kích thành thịt vụn.
Lúc còn cách mặt đất mấy trăm mét, tốc độ hạ xuống đã dừng lại ba lần, hóa giải lực quán tính vô cùng đáng sợ, biến thành nhẹ như lông vũ, cho dù hắn rơi xuống cũng chẳng có gì.
Chín ngàn sáu trăm trượng!
Độ cao này như khắc vào lòng người.
Đây là một, một ít thiên tài cường giả Thánh cấp nhị tinh cũng chưa chắc đạt tới độ cao này.
Mắt thấy Sở Mộ làm được như thế, bất cứ thiên tài ngoại môn nhất mạch hay nội môn nhất mạch đều hít thở dồn dập, vô ý thức sinh ra cảm giác sợ hãi, đó là kính sợ với thiên tài cao cấp hơn mình.
Toàn thân Cốc Thiểu Kiệt đang run rẩy.
- Tu vi Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ, độ cao chín ngàn sáu trăm trượng, kẻ này không lên tiếng thì thôi, lên tiếng bỗng nhiên nổi tiếng.
- Từ nay về sau, chỉ sợ bóng mờ của hắn sẽ bao phủ nội tâm các thiên tài nội môn nhất mạch.
Hai tên cường giả Thánh cấp cao giai nói chuyện với nhau, ngữ khí thở dài và cảm khái, năm đó bọn họ họ có tu vi Niết Bàn Cảnh cũng không thể đạt tới độ cao như vậy, nếu cùng thế hệ với kẻ này, trong tình huống cùng tu vi sẽ bị kẻ này áp chế không ngóc đầu lên nổi.