Đám mây dương khí rộng chín trăm chín mươi chín dặm này không ngừng chuyển động, giống như là một cái la bàn cực lướn.
Lúc này trên không trung Huyền Dương giới hiển hiện một chút tinh mang.
Trong Huyền Dương giới, vốn không có sao, những tinh mang kia là hình chiếu của những ngôi sao bên ngoài Huyền Dương giới, là hình chiếu ngôi sao của Thâm Lam thế giới bên ngoài Vạn Cổ thánh thành. Những hình chiếu này dùng phương thức thần kỳ xuất hiện trong Huyền Dương giới, hóa thành từng đạo tinh quang rơi xuống.
Trong chớp mắt toàn bộ bầu trời Huyền Dương giới tràn ngập tinh quang, tựa như quần sao rơi xuống, sáng chói vô cùng, làm cho người ta cảm thấy vô cùng rung động.
Tất cả tinh quang rơi xuống, xẹt qua tạo thành từng đạo quỹ tích kéo tới môt điểm, sát nhập vào trong đám mây dương khí rộng chín trăm chín mươi dặm kia. Tốc độ vận chuyển của đám mây dương khí rộng chín trăm chín mươi dặm này bỗng nhiên nhanh hơn, cả đám mây dương khí run lên, lại bắt đầu gia tăng thể tích, chỉ có điều tốc độ rất chậm.
Chín trăm chín mươi chín dặm là cực hạn. Từ xưa tới nay, người độ Vạn Cổ kiếp có cực ít người có thể đạt tới cực hạn. Mà mỗi một người có thể đạt tới cực hạn nhất định sẽ trở thành một tuyệt thế cường giả, vô địch tứ phương, là nhân vật nổi tiếng muôn đời.
Hiện tại không ngờ Sở Mộ lại muốn đánh vỡ cực hạn.
Tăng lên từng chút một, theo một lượng lớn tinh quang không ngừng rót vào, đám mây dương khí lớn chừng chín trăm chín mươi chín dặm kia rốt cuộc đột phá cực hạn, đạt tới một ngàn dặm.
Giữa một ngàn dặm và chín trăm chín mươi chín dặm chỉ kém một dặm mà thôi, không lớn. Nhưng mà ý nghĩa đại biểu cho hai thứ lại hoàn toàn bất đồng, tựa như chênh lệch giữa Niết Bàn cửu trọng thiên cực hạn và Vạn Cổ cảnh nhất trọng thiên sơ kỳ vậy.
Bỗng nhiên ở bầu trời bên trái Huyền Dương giới xuất hiện một điểm áng sáng, như là một mặt trời nhanh chóng bành trướng. Ánh sáng phổ chiếu, đại khí rộng lớn.
Ở trên bầu trời bên phải Huyền Dương giới cũng xuất hiện một điểm đen. Điểm đen kia giống như là bóng đêm vậy, cũng nhanh chóng mở rộng, giống như là lỗ đen, tản mát ra bóng đêm vô tận, thôn phệ tất cả ánh sáng.
Ánh sáng và bóng tối dùng tốc độ kinh người khuếch trương. Rất nhanh đã chiếm cứ nửa bầu trời, khiến cho đám linh thú đang phủ phục trên mặt đất không tự chủ được mà run rẩy không ngừng. Cho dù là vương giả trong linh thú cũng không có cách nào tránh khỏi. Đó là một loại u áp không có cách nào có thể hình dung, phảng phất như tới từ huyết mạch, giống như tới từ linh hồn vậy.
Bóng đêm và ánh sáng cùng tồn tại trên bầu trời. Ở giữa, trong phạm vi một ngàn dặm có vô số tinh quang che kín, giống như quần sao sáng chói, đám mây Dương khí hóa thành vòng xoáy.
Đám mây dương khí tràn ngập tinh quang đang xoay tròn lúc này dường như bị một bàn tay vô hình dẫn dắt, dần dần kéo dài ra, tạo thành hình chữ s, đem bầu trời Huyền Dương giới chia thành hai. Bên trái là ánh sáng, bên phải là bóng tối, phân biệt hết sức rõ ràng.
Trái là ánh sáng, phải là bóng tối, ở giữa là tinh quang. Tinh quang giống như một dòng sông ngăn cách hai bên. Đây không ngờ lại là một thái cực đồ, một thái cực đồ cực lớn. Một thái cực đồ còn chưa đủ nguyên vẹn.
Bởi vì trong Thái cực đồ nguyên vẹn hẳn còn có một âm dương song ngư. Hiện tại vẫn còn thiếu hai điểmn ày.
Trắng đen phân minh, đồ án thái cực cực lớn chậm rãi chuyển động. Cả Huyền Dương giới chân chính xoay tròn.
Dưới đồ án thái cực này, tất cả linh thú đánh bạo ngẩng đầue ên, hai mắt phản chiếu đồ án thái cực tinh thần đồ. Theo Thái cực tinh thần đồ chuyển động, ánh mắt đám linh thú cũng xảy ra một chút biến hóa, giống như trong lúc mơ hồ hiểu rõ cái gì đó.
Thái Cực tinh thần đồ đang chuyển động từ từ hạ thấp, cả Huyền Dương giới dường như cũng thu nhỏ lại theo. Trên thực tế, Huyền Dương giới cũng không có thu nhỏ lại mà đây chỉ là cảm giác biến hóa mà thôi.
Thái Cực tinh thần đồ không ngừng thu nhỏ lại, tới gần Huyền Dương giới rồi chui vào trong Huyền Dương điện. Sau khi tiến vào trong vẫn không ngừng thu nhỏ lại rồi tiếp tục kéo về phía Giới bi điện.
Khi thái cực tinh thần đồ rơi xuống Giới bi điện, xuất hiện trên đầu Sở Mộ thì chỉ còn lớn chừng mười trượng mà thôi.
Thái Cực tinh thần đồ thu nhỏ lại, trắng đen phân minh, tinh quang lập lòe. Trong lúc chuyển động, một cỗ hấp lực đem Thuần Dương chi lực tron trong Huyền Dương điện hấp thu. Lực lượng Thuần dương bị áp sút cường độ cao, không ngừng áp súc, ngưng tụ trong Thái cực tinh thần đồ.
Bộ phận ánh sáng bên trái có một hình tròn, chính là màu đỏ tinh khiết, tản mát ra khí tức to lớn mà nóng rực. Bên phải cũng có một hình tròn, là màu đỏ tinh khiết, cũng tản mát ra khí tức nóng rực mà to lớn. Cỗ khí tức đậm đặc kia như là mặt trời lên cao, phổ chiếu mặt đất, vạn vật sinh trưởng, tà khí diệt vong.
Thái Cực đồ nguyên vẹn đột nhiên trở thành Thái Cực tinh thần thuần dương đồ.
Thái Cực tinh thần Thuần Dương đồ không ngừng chuyển động, tốc độ càng lúc càng nhanh. Áng sáng và bóng tối cũng dần dần trở nên mơ hồ, dần dần rơi xuống, uốn lượn, đem lực lượng Thuần dương bao phủ Sở Mộ cắt nát rồi bài trừ cặn bã, lấy tinh hoa.
Đây là một bước rèn luyện cuối cùng.
Ý thức chi hỏa của Sở Mộ thiêu đốt lên, hắn cảm nhận được rõ ràng nguyên thần, khí huyết, khí lực cùng với Thần Hoang kiếm nguyên của mình được lực lượng của Thái Cực tinh thần Thuần Dương đồ không ngừng trùng kích, không ngừng làm cho mạnh mẽ, không ngừng tăng lên.
Thái cực tinh thần Thuần Dương đồ cuối cùng cơ hồ hóa thành một màu, một loại màu sắc rất là đặc biệt, dường như là màu trắng của áng sáng, lại dường như là màu đen của bóng đêm. Lại sáng chói tựa tinh quang, lại dường như là màu đỏ tinh khiết của mặt trời.
Đây giống như là một cái kén, một cái kén cực lớn. Bên trong kén có thai nghén một sinh mệnh.
Trong cái kén lớn, trừ Sở Mộ ra còn có một đạo linh quang. Đạo linh quang kia chỉ có một tia, như là một thanh kiếm, chính là Vĩnh Hằng linh kiếm.
Kiếm có linh tính, ở trong cơ thể nó hóa thành một đạo kiếm quang chạy trong huyết nhục của Sở Mộ, dùng Vĩnh Hằng kiếm ý rèn luyện huyết nhục.