Nghe được lời nói của Sở Mộ, những người kia lập tức trao đổi ánh mắt với nhau.
Đám người kia tổng cộng có mười tám người. Mỗi một người đều là cường giả Thánh cấp. Trong đó có ba người lợi hại nhất là Thánh cấp lục tinh đỉnh phong. Còn lại là Thánh cấp lục tinh trung giai. Những người khác theo thứ tự là Thánh cấp ngũ tinh, Thánh cấp tứ tinh. Yếu nhất là một Thánh cấp nhị tinh cao giai.
Bất quá Thánh cấp nhị tinh cao giai kia xem như tuổi trẻ, tuổi tác dường như cũng không quá lớn. Trên mặt mang theo vẻ tự ngạo, giống như đang nói với người khác, nhìn thấy ta không, ta là một thiên tài vậy.
- Sở tông chủ, ta là Nhị trưởng lão của Vương Kiếm môn, đến từ Hắc Vân vực. Môn chủ bổn môn vài ngàn năm trước chính là một đệ tử của Chân Thần kiếm tông. Bởi vì lúc ấy ra ngoài chấp hành nhiệm vụ cho nên sống sót, lại âm thầm tu luyện, thành lập Kiếm Vương môn, chờ mong một ngày kia có thể khôi phục Chân Thần kiếm tông.
Người thứ nhất ra tay với Sở Mộ cũng chính là Thánh cấp lục tinh đỉnh phong kia giải thích.
- Ta là người Vọng Kiếm môn, đến từ Bạch Vân vực. Môn chủ năm đó cũng bởi vì ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, sau khi trở về Chân Thần kiếm tông mới phát hiện ra Chân Thần kiếm tông diệt vong. Người âm thầm tu luyện, sáng tạo ra Vọng Kiếm ôn, đem một bộ phận của Chân Thần kiếm tông truyền thừa xuống.
Đây là vị cường giả Thánh cấp lục tinh đỉnh phong thứ hai mở miệng.
- Tinh Kiếm môn của ta tới từ Hồng Vân vực, tình huống cũng không sai biệt lắm với Vương Kiếm môn và Vọng Kiếm môn.
Đây là lời nói của vị cường giả Thánh cấp lục tinh đỉnh phong thứ ba.
- Đã có tông môn của mình thì tới Chân Kiếm tông ta làm gì?
Sở Mộ lại hỏi.
- Mục đích crua chúng ta đều là trọng chấn huy hoàng của Chân Thần kiếm tông. Cho nên môn chủ bổn môn cho rằng có thể liên hợp, trở thành một tông môn càng thêm cường đại. Có thể nhanh chóng khôi phục phong thái của Chân Thần kiếm tông năm đó.
Nhị trưởng lão Vọng kiếm môn nói.
- Đúng vậy. Tinh Kiếm mông của ta cũng có ý như thế.
Trưởng lão Tinh Kiếm môn đứng lên, chậm rãi nói.
- Trong Tinh Kiếm môn ta có hai Kiếm Thánh thất tinh tọa trấn. Chính là tông môn cường đại mà cả Hồng Vân vực đều biết. Trong môn còn có vô số thiên tài kiệt xuất.
Lúc trưởng lão Thánh cấp lục tinh đỉnh phong của Tinh Kiếm môn kia nói chuyện, Thánh cấp nhị tinh cao giai kia nhếch miệng cười khẽ.
- Bổn môn chủ cho rằng chỉ có bốn tông môn tụ hợp lại, trở thành tông môn mới, mới có thể tái hiện huy hoàng, phong thái của Chân Thần kiếm tông năm đó.
Trưởng lão Vọng Kiếm môn nói.
Mỗi một người mổ miệng dường như đều có tự tin mười phần, có bộ dáng nắm chắc. Giống như tái hiện huy hoàng của Chân thần kiếm tông năm đó cũng không phải là chuyện quá khó khăn gì.
- Chuyện liên hợp tạm thời không nói tới.
Sở Mộ nói, lại nhìn về phía mấy trưởng lão Chân Kiếm tông.
- Mấy vị trưởng lão, những người thoát ly tông môn kia rốt cuộc là sao? Sao lại tiến vào trong tông môn?
- Tông chủ...
Mấy vị trưởng lão vội vàng đứng dậy.
- Sở tông chủ, đây là ý tứ của ta.
Trưởng lão Tinh kiếm môn lại mở miệng, bộ dáng vô cùng tự tin.
- Người còn sống, ai có thể cam đoan mình không phạm phải sai lầm cơ chứ? Ta không thể, Sở tông chủ cũng không thể a. Nếu như sai phạm một lần mà cứ nắm lấy không thả, không để cho đối phương có một chút cơ hội sửa sai nào. Loại cách làm này sẽ chôn vùi tiền đồ của rất nhiều đệ tử có thiên phú nha.
Trưởng lão Tinh Kiếm môn dõng dạc nói, càng nói thanh âm càng vang dội, cuối cùng giống như đang trách cứ Sở Mộ vậy.
Vẻ mặt Sở Mộ không thay đổi, ánh mắt cũng không có chút biến hóa nào, cứ như vậy nhìn chằm chằm vào đối phương, không nói một lời. Chờ đợi đối phương nói hết lời.
Cường giả Thánh cấp nhị tinh của Tinh Kiếm môn nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, chú ý vẻ mặt của Sở Mộ. Nhìn thấy vẻ mặt của Sở Mộ không có phẫn nộ, trong mắt hắn không khỏi hiện lên vài phần khinh miệt.
Tông chủ một tông, lại là thiên tài thịnh truyền, thế nhưng lại không có kiêu ngạo của thiên tài. Người như vậy không đáng để lo.
- Ngươi nói hết chă?
Khi đối phương dừng lại, Sở Mộ lại không nhanh không chậm, dùng ngữ khí bình thản mở miệng.
- Nói xong rồi.
Trưởng lão Tinh Kiếm môn đột nhiên sững sờ, vô thức đáp lại.
- Nhớ kỹ, nơi này là Chân Kiếm tông chứ không phải là Tinh Kiếm môn. Ngươi là trưởng lão Tinh Kiếm môn, không có bất kỳ quan hệ nào với Chân Kiếm tông ta.
Sở Mộ nói, chợt lại nhìn về phía mấy vị trưởng lão.
- Tam trưởng lão, trục xuất toàn bộ những người kia ra ngoài. Người không muốn rời đi, giết không tha.
Ngữ khí vô cùng bình thản, nội dung từ trong miệng hắn lại khiến cho tóc gáy người ta dựng đứng.
Người Vương Kiếm môn, Tinh Kiếm môn và Vọng kiếm môn nhìn nhau, đồng tử co rút lại. Bọn hắn hoàn toàn không thể tưởng tượng được tông chủ Chân Kiếm tông lại có quyết định như vậy. Đây là quyết định khiến cho bọn hắn cảm thấy rất ngoài ý muốn.
- Sở tông chủ, làm như vậy...
Trưởng lão Tinh Kiếm môn không biết có chỗ dựa gì lại muốn mở miệng lần nữa. Sở Mộ quay đầu lại nhìn hắn, ánh mắt thâm thúy giống như thâm uyên không đáy đột nhiên khiến cho hắn im lặng, không nói tiếp nữa.
- Vâng, tông chủ.
Tam trưởng lão lĩnh mệnh, quay người bước ra khỏi đại điện tông môn, bước chân kia tràn ngập kiên quyết.
- Được rồi. Việc vặt đã xử lý xong. Hiện tại nói tới chuyện các vị tới đây.
Sở Mộ nói rồi liếc mắt đảo qua người ba tông môn.
- ... Đợi một chút.
Thiên tài Tinh Kiếm môn gọi là Ngô Quan Tranh mở miệng.
- Ta luôn nghe nói tuy rằng tu vi của tông chủ Chân Kiếm tông không cao, nhưng mà thực lực lại rất mạnh. Tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật, Sở tông chủ có dám chiến một trận với ta hay không?
- Ngươi sao?
Sở Mộ nhìn Ngô Quan Tranh, lơ đễnh nói.
- Quá yếu.
Một câu nói khiến cho sắc mặt Ngô Quan Tranh lập tức biến đổi, tái nhợt.
Không có dấu hiệu gì, trên người Ngô Quan Tranh lập tức có khí tức mạnh mẽ hện lên, phong mang kinh người. Một thanh kiếm hiện lên trong tay hắn, có tinh thần chi quang tràn ngập.
Một kiếm đâm về phía Sở Mộ, tinh quang ngập trời tạo thành vòng xoáy, trong lúc xoay tròn, liên tục tuôn về phía Sở Mộ.
Trong tích tắc trong cả đại điện tông môn giống như biến thành biển tinh quang.
Trong ngàn vạn tinh quang có một đạo kiếm quang ẩn giấu bên trong, khiến cho người ta có thể phát hiện.