Quá rêu rao sẽ làm người khác chú ý, đây không phải bổn ý tới đây của Sở Mộ.
Sở Mộ lấy ra mười viên Hắc Thiết chi tâm, đưa cho một Thánh cấp Thất Tinh.
- Tốt, ngươi cũng rất sáng suốt, chờ một chút, chờ hắn hiến tế xong, sẽ đến lượt ngươi.
Thánh cấp Thất Tinh này tiếp nhận Hắc Thiết chi tâm, cười nói với Sở Mộ, thái độ coi như rất ôn hòa.
Sở Mộ gật đầu, nhìn chằm chằm vào người trên tế đàn kia.
Người này đứng ở trung tâm tế đàn, lấy ra 100 viên Hắc Thiết chi tâm, theo thứ tự đặt ở bốn phía tế đàn, sau khi buông ra, Hắc Thiết chi tâm tán loạn phảng phất bị một cổ lực lượng vô hình di động, biến thành ngay ngắn trật tự.
Ngay sau đó, bí văn trên tế đàn khởi động, tản mát ra một tia tinh quang, xuyên thủng 100 viên Hắc Thiết chi tâm, bao vây lại, Sở Mộ lập tức cả kinh, độ cứng của Hắc Thiết chi tâm hắn biết rõ, thật không ngờ liền bị xuyên thủng, có thể thấy được uy lực những hào quang kia của tế đàn đáng sợ cỡ nào.
100 viên Hắc Thiết chi tâm bị vây kín mít, phảng phất đang hòa tan, theo thời gian trôi qua, sau nửa canh giờ, 100 viên Hắc Thiết chi tâm phảng phất bị hoàn toàn hòa tan, hóa thành một đạo lưu quang màu đen bay lên không, nhanh chóng bay về phía Hắc Thần Cự Kiếm.
Trong nháy mắt, 100 viên Hắc Thiết chi tâm hóa thành quang mang hắc sắc, bắn về phía Hắc Thần Cự Kiếm, lập tức chui vào trong Cự Kiếm, biến mất không thấy gì nữa.
Tựa hồ Hắc Thần Cự Kiếm chấn động thoáng một phát, chỉ có điều rất nhỏ, để cho người khó có thể cảm thấy, về sau yên lặng, không còn nửa điểm động tĩnh.
Nhưng mà người đứng ở trên tế đàn lại ngẩng đầu nhìn Hắc Thần Cự Kiếm, lẳng lặng chờ đợi, hắn đã hiến tế qua một lần, đây là lần thứ hai, nên biết rõ quá trình hiến tế.
Ước chừng lại qua nửa canh giờ, Hắc Thần Cự Kiếm phảng phất run lên lần nữa, một đạo quang mang ngân sắc nhàn nhạt, trong nháy mắt từ trong Hắc Thần Cự Kiếm kích xạ ra, thẳng tắp như một thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ, kích xạ xuống, mục tiêu đúng là người đứng trên tế đàn kia.
Kiếm quang màu bạc nhàn nhạt, rất xa liền để cho người cảm giác được đáng sợ, phảng phất có thể xuyên thủng hư không, để cho người không chút nghi ngờ uy lực của nó, nhưng người này lại không có ý tứ né tránh, hai mắt ngược lại lộ ra vui mừng cùng vài phần kích động.
Kiếm quang màu bạc nhàn nhạt kích xạ xuống, bắn trúng mi tâm người này, chui vào trong cơ thể, thân thể người nọ không tự giác được run lên, trong hai tròng mắt, phảng phất có ánh bạc nhàn nhạt vờn quanh.
Một tia khí tức kiếm phong bay lên, dần dần trở nên cường thịnh.
Sở Mộ một mực quan sát, hắn xác định, mình không có buông tha bất luận chi tiết gì, chỉ là, lại không có thu hoạch gì.
Từ chứng kiến Hắc Thần Cự Kiếm bắt đầu, lực chú ý của Sở Mộ luôn tập trung ở trên người nó, cẩn thận quan sát, chỉ là không có nhìn ra ảo diệu gì, cái này chỉ có thể nói rõ, cấp độ của Hắc Thần Cự Kiếm vượt qua Sở Mộ rất nhiều.
Bất quá, đây cũng là vì thời gian quan sát quá ngắn, nếu như thời gian đủ dài, nói không chừng có thể thấy được cái gì.
Ngoại trừ quan sát, Sở Mộ cũng ý định tự thể nghiệm hiến tế thoáng một phát, có lẽ sẽ càng thêm trực quan.
Ước chừng lại qua nửa canh giờ, khí tức kiếm phong trên thân người kia nội liễm, hai mắt mở ra, trong mắt mang theo thần sắc kích động.
Chỉ thấy hắn nhanh chóng rút kiếm, một kiếm đâm ra, tập trung tinh thần phát lực, quang mang màu bạc lập loè trên thân kiếm, rồi lại ngay lập tức dập tắt.
Đó là Kiếm Lực cấp hai, như phù dung sớm nở tối tàn, là vì đối phương nắm giữ không thuần thục.
- Ha ha, ta rốt cục có được Kiếm Lực cấp hai rồi.
Người này cười lớn một tiếng, thả người nhảy lên, từ trên tế đàn nhảy ra, nhanh chóng đi qua một bên, luyện tập Kiếm Lực cấp hai, tranh thủ sớm ngày nắm giữ.
Muốn nắm giữ Kiếm Lực cấp hai, tự nhiên khó hơn Kiếm Lực cấp một rất nhiều, bất quá có Kiếm Lực cấp một làm nội tình, sẽ không quá mức gian nan.
- Tốt rồi, hiện tại đến phiên ngươi.
Đối với loại hiện tượng này, những Thánh cấp Thất Tinh kia không biết xem qua bao nhiêu lần, tùy ý nói với Sở Mộ.
Sở Mộ gật đầu, thả người nhảy lên, rơi vào trên tế đàn, hắn không có sốt ruột lấy ra Hắc Thiết chi tâm, mà trước quan sát đủ loại đường vân trên tế đàn.
Đường vân này giao thoa, nhìn như hỗn loạn, kì thực ẩn chứa huyền diệu, Sở Mộ nhìn tiếp, chỉ cảm thấy càng xem càng huyền diệu, ảo diệu vô cùng, nhưng hết lần này tới lần khác mình lại không thể lĩnh ngộ ra cái gì, loại cảm giác này hết sức kỳ lạ, có chút không được tự nhiên.
Nhìn ước chừng một phút đồng hồ, xem cũng không được gì, Sở Mộ tạm thời buông tha, dùng trí nhớ cường đại kia cũng không cách nào nhớ kỹ những đường vân này, quá phức tạp.
Hắn lấy ra mười viên Hắc Thiết chi tâm.
- Lại là một thái điểu.
Đám Thánh cấp Thất Tinh ở cách đó không xa xem xét, lập tức cười nói.
Thái điểu, chỉ đúng là người còn không có nắm giữ Kiếm Lực.
Không bao lâu, mười viên Hắc Thiết chi tâm bị hào quang của tế đàn bao vây lại, hơn nữa hòa tan, hóa thành một đạo hắc quang, nhanh chóng bắn về phía Hắc Thần Cự Kiếm, lại qua một khoảng thời gian, một đạo quang mang ngân sắc như lợi kiếm ra khỏi vỏ, ly khai Hắc Thần Cự Kiếm, bắn về phía Sở Mộ.
Ở trong mắt Sở Mộ, đạo kiếm quang kia phảng phất như một cao thủ tuyệt thế đâm ra một kiếm, cho hắn một loại cảm giác muốn tránh cũng không được.
Đương nhiên, chỉ cần Sở Mộ nguyện ý, hắn có thể né tránh, nhưng hắn không có trốn.
Lập tức, quang mang màu bạc bắn vào mi tâm của Sở Mộ, Sở Mộ cẩn thận cảm thụ Kiếm Lực nhập vào cơ thể, nhanh chóng vờn quanh cơ thể một vòng, định tiến vào trong cơ thể của mình, lại đột nhiên tiếp xúc với Kiếm Lực của bản thân mình.
Kiếm Lực của Sở Mộ đạt đến cấp chín đỉnh phong, mà Kiếm Lực tiến vào chỉ là Kiếm Lực cấp một, cả hai chênh lệch không cách nào đánh giá.
Kiếm Lực tiến vào liền lui ra, cuối cùng ly khai mi tâm của Sở Mộ, phản hồi Hắc Thần Cự Kiếm.
- Chuyện gì xảy ra?
Những người chứng kiến kia lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Nói chung, sau khi Kiếm Lực nhập vào cơ thể, sẽ chiếm giữ ở trong cơ thể, dần dần để cho người nắm giữ.