Luyện Ý đan vừa vào trong bụng lập tức tan rã, từng đạo dược lực cuốn toàn thân. Tiếp đó liên tục, dũng mãnh lao về phía đầu hắn.
Luyện ý đan không giống như các loại đan dược khác, là đan dược có tác dụng trên phương diện tinh thần. Bởi vậy dược lực của nó sẽ không tạo thành một chút ảnh hưởng nào với thân thể. Tất cả đều tuôn vào trong thế giới tinh thần ở trên đầu.
Trong nháy mắt Sở Mộ đã bị động tiến vào một trạng thái huyền ảo, giống như lúc trước hắn từ bán bộ Hóa khí đột phá lên Hóa Khí cảnh vậy.
Loại trạng thái này thường thường chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu. Cho dù là Kiếm giả phục dụng Luyện ý đan cũng chưa chắc có thể tiến vào. Muốn làm vậy, chuyện này liên quan tới ngộ tính và hoàn cảnh chung quanh của bản thân.
Ngộ tính của Sở Mộ không cần phải nói, là yêu nghiệt. Bản thân lại ở trong Ngộ kiếm thất, cả hai trọng điệp khiến cho Sở Mộ tiến vào trạng thái huyền ảo này, cũng không có gì là ngoài ý muốn.
Dưới trạng thái huyền ảo này, hết thảy tạp niệm trong đầu Sở Mộ đều biến mất, chỉ còn lại một tia ý thức, chăm chú tìm hiểu Tê liệt ý cảnh, cố hết sức tìm hiểu.
Trong lúc Sở Mộ ở trong Ngộ kiếm thất phục dụng Luyện ý đan, trong nội phủ Đại Khôn kiếm phủ xảy ra một đại sự.
Trên một tòa Đấu kiếm đìa ở đệ nhất viện nội phủ, lúc này bên trên có hai đạo thân ảnh giao thoa, kiếm quang lạnh lẽo, kiếm ảnh sắc bén. Song kiếm va chạm, cát bay đá chạy, vô số tia lửa bởi vì song kiếm va chạm mà bắn ra, nương theo đó là từng đạo thanh âm kim loại va chạm như muốn xé rách màng nhĩ mọi người.
Dưới đấu kiếm đài thì có không ít người đứng đó. Phủ chủ nội phủ Đoan Mộc Hành Không cũng ở bên trong đám người, ngoài ra còn có Đại trưởng lão và viện chủ tất cả các viện cùng với các trưởng lão khác.
Trừ bọ nhắn ra, còn có một ít người tuổi tác và tu vi không kém bọn họ nhiều, nhưng mà rõ ràng không thuộc về Đại Khôn kiếm phủ. Nhìn hai đạo thân ảnh trên Đấu kiếm đài, hoặc là âm thầm gật đầu, hoặc là mỉm cười, hoặc là trong mắt hiện lên vẻ khinh thường./
- Đoan Mộc huynh cảm thấy đệ tử Liễu Tông Sơn của Đại Kiền kiếm phủ ta thế nào?
Trong đó có một lão giả cười ha hả nhìn về phía Đoan Mộc Hành Không nói, trong thanh âm kia dường như có chứa vẻ đắc ý, khoe khoang.
- Không tệ.
Đoan Mộc Hành Không hơi gật đầu, lạnh nhạt nói.
- Có thể nhận được câu không tệ của Đoan Mộc huynh, đệ tử Liễu Tông Sơn của Đại Kiền kiếm phủ ta quả thực không tệ.
Lão giả này cười ha hả nói, chợt giống như quên cái gì đó, hỏi một lão giả bên cạnh:
- Đúng rồi, Liễu Tông Sơn ở trên Đồng Kiếm bảng của kiếm phủ chúng ta xếp hạng thứ bao nhiêu?
- Bẩm đại trưởng lão, Liễu Tông Sơn xếp thứ ba mươi ba trên Đồng Kiếm bảng của bản kiếm phủ.
Lão giả kia vội vàng trả lời.
Những người này là tới Đại Kiền vương triều, một trong mười đại vương triều của Đông kiếm vực.
Đại Kiền vương triều và Đại Khôn vương triều vừa vặn ở hai đầu cực của Đông Kiếm vực. Từ trên bản đồ có thể nói là đối xứng với nhau.
Đồng thời quốc lực của Đại Kiền vương triều cũng cường thịnh nhất trong mười đại vương triều của Đông kiếm vực. Không có ngoại lệ, tự nhiên, thực lực Đại Kiền kiếm phủ trong Đại Kiền vương triều tự nhiên cũng là kiếm phủ cường đại nhất trong mười kiếm phủ.
Lần này theo như lời đám Đại trưởng lão và trưởng lão nội phủ Đại Kiền kiếm phủ, bọn họ mang tới một phần nhỏ đệ tử Đồng Kiếm bảng của Đại Kiền kiếm phủ rời khỏi Đại Kiền kiếm phủ tiến về chín kiếm phủ khác tiến hành trao đổi. Lấy việc này làm tăng tình hữu nghị song phương, đồng thời cũng thông qua trao đổi luận bàn đề thăng tầm mắt, kiến thức...
Mà Đại Khôn kiếm phủ chính là trạm sau cùng, sau khi hoàn thành bọn hắn sẽ lần nữa trở về Đại Kiền kiếm phủ.
Lúc này chiến đấu trên Đấu kiếm đài đã chuẩn bị kết thúc, chỉ thấy Liễu Tông sơn của Đại Kiền kiếm phủ thi triển một kiếm chiêu Cổ Kiếm thuật, lập tức giống như cuồng phong thổi bay, tàn sát tứ phía, sưu sưu rung động. Trong cuồng phong tựa hồ lại có hơn mười cành liễu nhẹ nhàng lắc lư mang theo lực lượng mạnh mẽ vung vẩy, quét về phía đối phương.
- Phong Liễu kiếm thuật của Liễu sư suynh càng thêm tinh thuần.
Bên cạnh trưởng lão của Đại Kiền kiếm phủ còn có chín nam nữ Kiếm giả trẻ tuổi. Nhỏ nhất ước chừng mười sáu mười bảy tuổi. Vẻ mặt còn có ba phần ngây thơ của trẻ con chưa trưởng thành. Lớn nhất thì hai mươi hai, hai mươi ba tuổi. Trên mỗi một thân ảnh đều phát ra khí tức chấn động đạt tới Hóa Khí cảnh viên mãn, thậm chí là Hóa Khí cảnh viên mãn đỉnh phong.
Bọn hắn chính là đệ tử Đồng Kiếm bảng, lần này được các trưởng lão mang ra ngoài thi đấu, trao đổi.
- Một chiêu Cuồng Phong bãi liễu này Liễu sư huynh đã luyện tới đại thành, đối phương nhất định sẽ không tiếp được.
Quả nhiên, thanh âm vừa dứt, đệ tử Đồng Kiếm bảng của Đại Khôn kiếm phủ dưới công kích Cuồng Phong bãi liễu này trở tay không kịp. Lúc hắn muốn thi triển kiếm chiêu Cổ Kiếm thuật đối ứng, lập tức bị một đạo liễu ảnh vung trúng, toàn thân run lên, tiên thiên kiếm khí đang tụ tập trong cơ thể lập tức tan rã. Vô lực tiếp tục, lại bị một đạo liễu ảnh đánh trúng, cả người này bị đánh rơi xuống đấu kiếm đài.
Liên tục lùi lại vài bước, vẻ mặt lúc đỏ lúc xanh mét, một lúc sau chuyển thành trắng, vẻ mặt kinh nghi bất định, khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn.
Bại. Hắn bị Liễu Tông Sơn bài danh thứ ba mươi ba trên Đồng Kiếm bảng của Đại Kiền kiếm phủ đánh bại dễ dàng.
Trừ hắn ra, bên cạnh còn có hai mươi mấy đệ tử Đồng Kiếm bảng của Đại Khôn kiếm phủ khác, vẻ mặt đều kinh nghi bất định.
- Các hạ bài danh thứ mười ba trên Đồng Kiếm bảng của Đại Kiền kiếm phủ đúng không? Vốn ta cho rằng dùng bài danh của các hạ sẽ phải rất lợi hại mới đúng. Đáng tiếc ta đã nghĩ sai, các hạ không ngờ ngay cả năng lực khiến cho ta xuất ra tám phần thực lực cũng không có.
Kiếm giả trẻ tuổi mặc áo bào xanh trên đấu kiếm đài gọi là Liễu Tông Sơn không nhanh không chậm nói, ngữ khí bình thản lại khiến cho người ta cảm thấy vô cùng chói tai.
Quả thực, nghiêm túc mà nói, địa vị của thập đại kiếm phủ bằng nhau, không có ai phân cao thấp. Cho nên địa vị của các đệ tử thập đại kiếm phủ cũng bằng nhau. Loại bảng đơn như Đồng Kiếm bảng, vị trí thứ nhất trên hai bảng cũng được cho là không sai biệt lắm.