Tần Ngạo Tiên hay Dương Chiến Thiên đều chung ý nghĩ này, sẽ giúp ích rất lớn cho sau này bọn họ tham ngộ kiếm vực nhanh hơn.
Thật ra nếu có cơ hội thì các yêu nghiệt đều muốn tự thể nghiệm, nhưng hiện tại bọn họ không có cơ hội này, chỉ có thể bàng quan, cố gắng cảm nhận nó.
Kiếm pháp Phi Tiên, Phi Tiên Chi Vũ không làm gì Sở Mộ được. Tần Ngạo Tiên cầm Phi Tiên kiếm, người nhẹ bay bay lên trời, ánh sáng trắng rực rỡ như có ảo ảnh tiên nữ xoay quanh. Tần Ngạo Tiên ném Phi Tiên kiếm lên trên trời, từng tiếng tiên âm, các kiếm quang trắng thoáng hiện trong Phi Tiên kiếm rậm rạp trải rộng hư không.
Từng tiếng tiên âm cho người cảm giác vào cảnh tiên, nhưng trong mỗi luồng kiếm quang màu trắng toát ra phong mang kinh người, khiến người run rẩy, như bị xẻ đôi nghiền nát, linh hồn vỡ nát.
Tuyệt học tự sáng tạo: Phi Tiên Trảm Thiên Kiếm!
Sở Mộ lộ vẻ hứng thú, có ngày hắn cũng sẽ tự sáng tạo tuyệt học, nên bây giờ tự mình thể nghiệm tuyệt học của người khác cũng là kinh nghiệm không tồi.
Trong tiếng xé gió từng đợt kiếm quang trắng chém xuống, mỗi luồng kiếm quang như cắt bầu trời ra nhưng không thể cắt kiếm vực của Sở Mộ. Trong kiếm vực tốc độ của kiếm quang bị suy yếu, lực lượng yếu bớt, Sở Mộ cảm giác quỹ tích của mỗi luồng Trảm Thiên kiếm quang.
Trảm Thiên kiếm quang như mưa to xâm nhập muốn chém nát thiên địa, mọi sinh linh trong thiên địa đều thành tro.
Sở Mộ nhích người, mỗi lần vừa đúng tránh khỏi Trảm Thiên kiếm quang.
Chốc lát sau Trảm Thiên kiếm quang chém hụt hết, không một nhát nào trúng người Sở Mộ, kết quả này khiến người cực kỳ giật mình.
Không đợi Sở Mộ đánh trả Tần Ngạo Tiên đã tự nhận thua.
Kiếm vực thật sự rất cường đại.
Đương nhiên nếu Cổ Loạn Không hoặc Tần Ngạo Tiên đột phá tu vi đến Niết Bàn tứ trọng thiên, dựa vào tu vi mạnh mẽ có thể chống cự kiếm vực ức chế. Trừ phi tu vi của Sở Mộ tăng lên hoặc đẳng cấp kiếm vực sâu thêm.
Tuy kiếm vực mạnh nhưng có cực hạn của nó.
Lần khiêu chiến cuối cùng là của Cổ Loạn Không.
Hai vòng trước Cổ Loạn Không không có cơ hội khiêu chiến vì gã chiếm Đệ Nhất Tôn Tọa, không ai có thể khiêu chiến. Giờ thì khác, Cổ Loạn Không không phải thánh nhân, không phải loại người không dục không cầu, gã không cam lòng ở Đệ Tứ Tôn Tọa. Nhưng Cổ Loạn Không biết dù có tái chiến với Sở Mộ cũng không cách nào đánh bại hắn được.
Cổ Loạn Không nhìn Tần Ngạo Tiên, gã khiêu chiến với nàng. Không có gì lạ, không được hạng nhất cũng phải lấy hạng hai. Dù sao hạng hai và hạng bốn chênh lệch khí vận rất lớn.
Tần Ngạo Tiên và Cổ Loạn Không chiến đấu, nàng dốc hết sức nhưng vẫn thua dưới kiếm của gã. Tuyệt học Huyễn Không Cửu Đạo của Cổ Loạn Không mạnh mẽ ức chế Tần Ngạo Tiên.
Đến đây thì cuộc chiến bảng Thiên Thanh chấm dứt.
Thứ hạng cuối cùng Sở Mộ chiếm hạng nhất, Cổ Loạn Không hạng hai, Dương Chiến Thiên hạng ba. Tần Ngạo Tiên vốn hạng hai rớt xuống hạng bốn, Tô Nguyệt Tịch hạng năm, Bạch U hạng sáu, Luyện Hồng Vân hạng bảy.
Trên danh sách màu xanh to lớn hiện ra thứ hạng cuối cùng, hạng nhất cực kỳ bắt mắt.
Từng tiếng hét chói tai biểu lộ nỗi lòng mình, không thể tin:
- Tại sao là Sở Mộ?
- Sao có thể như vậy?
- Không phải là Cổ Loạn Không sao? Sao hắn ở hạng hai được?
Tu vi Cổ Loạn Không tu vi cao thâm, thiên phú yêu nghiệt, thực lực cường, lúc trước rất nhiều người công nhận gã là đệ nhất bảng Thiên Thanh.
Nhưng cuối cùng Cổ Loạn Không chỉ là hạng hai, hạng nhất bị Sở Mộ chiếm cứ. Bọn họ biết Sở Mộ, yêu nghiệt tu vi đột phá đến Niết Bàn nhị trọng thiên sơ kỳ. Nhưng tu vi như thế mà chiếm hạng nhất, điều này nói lên cái gì?
Nói lên Sở Mộ đánh bại Cổ Loạn Không.
Nói lên rằng tu vi của Sở Mộ không bằng Cổ Loạn Không nhưng thực lực mạnh hơn gã.
Trong phút chốc nhiều người lòng như bị mèo cào ngứa ngáy, rất muốn nhìn xem rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra. Trận chiến giữa Sở Mộ và Cổ Loạn Không là quá trình thế nào.
Một Đại Đế khẽ thở dài:
- Không ngờ Thần Tử Sở Mộ giành hạng nhất, chẳng lẽ Kiếm Thần điện yên lặng nhiều năm lại sắp nổi lên sao?
Đám Đại Đế có thể xuyên thấu trời sao xa xôi trông thấy kết quả.
Trước khi Kiếm Thần chết Kiếm Thần điện hoàn toàn xứng đáng là hưng thịnh, mạnh nhất nhân tộc, vô số thiên tài yêu nghiệt ra từ nó, thế lực khác khó thể so sánh. Dù là một số truyền nhân của Đại Đế đỉnh cao tối đa chỉ có thể đối kháng, không cách nào vượt qua.
Thời đại đó là thời đại thuộc về Kiếm Thần điện.
Nhưng khi Kiếm Thần chết, Kiếm Thần điện dần suy sụp, tụt dốc về mọi mặt, rớt cấp bậc.
- Thiên phú của Thần Tử Sở Mộ đúng là thiên cổ khó kiếm nhưng chắc không chênh lệch với Cổ Loạn Không bao nhiêu, lần này giành được đệ nhất có thể là kèm theo vận may.
- Đôi lúc vận may cũng là một loại thực lực.
Rất nhiều cuộc thảo luận quay quanh Sở Mộ.
Khi bốn tinh vực lớn nhân tộc sắp dấy lên cơn bão mang tên Sở Mộ thì phút cuối cuộc chiến bảng Thiên Thanh đã đến.
Một trăm thiên tài yêu nghiệt ngồi trên Tôn Tọa, bảng Thiên Thanh to lớn xuất hiện trên bầu trời Bách Tôn Thần Sơn, trên đầu mọi người. Bảng Thiên Thanh mở ra như giang sơn, như ngân hà chiếu rọi vạn cổ.
Một trăm cái tên trên bảng Thiên Thanh thật rực rỡ.
Ánh mắt vô số người nhìn bảng Thiên Thanh, như xuyên qua thời không, xuyên qua vạn cổ tập trung tại đây, hâm mộ, kinh thán, kích động...
Người của Ngũ Hành kiếm tông, Kiếm Thần điện mừng hết cỡ.
Sở Mộ giành hạng nhất khiến bọn họ hưng phấn suýt xỉu.
Bước cuối cùng tên là khí vận vào người.
Thứ hạng trên cuộc chiến bảng Thiên Thanh trừ là bằng chứng thiên tài yêu nghiệt cùng thế hệ giao đấu ra mục đích lớn nhất là khí vận của bảng Thiên Thanh.
Bảng Thiên Thanh là trọng bảo bí bảo đặc biệt, tên là khí vận bí bảo, mang theo lực lượng khí vận khổng lồ. Khi bảng Thiên Thanh xuất hiện thì lực lượng khí vận đã tồn tại trong đó, nó sẽ gia cố khí vận vào các thiên tài yêu nghiệt có tên trên bảng Thiên Thanh.
Được khí vận gia cố tuy không phải thật sự được khí vận, không thể hoàn toàn chiếm trọn nó nhưng trong trạng thái được gia cố khiến khí vận của bản thân tăng mạnh, mọi việc thuận lợi, trợ giúp cho việc tu luyện, thậm chí có thể hóa mục nát thành thần kỳ.
Nói tóm lại khí vận mạnh mẽ là chuyện siêu tốt, ai cũng muốn nó.
Bảng Thiên Thanh ở trên bầu trời kêu vù vù như bị gió to thổi. Cái tên cuối cùng tức là hạng thứ một trăm lóe ánh sáng xanh nhạt, ngay sau đó Đệ Nhất Bách Tôn Tọa tự động bay lên trời, lên cao trăm thước, lơ lửng ngay bên dưới bảng Thiên Thanh.