Mục lục
Kiếm Đạo Độc Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói ngắn lại, Sở Mộ hiểu rõ trong lòng, hơn nữa dựa theo ý nghĩ của mình tiếp tục tiến về phía trước.

Thực lực của hắn tăng lên trong vô hình.

Bắt đầu tu luyện Thiên Hoang Kiếm Thể tầng thứ ba, Sở Mộ phát hiện độ khó trong đó.

Có thể nói, đột khó khi tu luyện Thiên Hoang Kiếm Thể tầng thứ ba còn gấp mười lần tầng thứ hai.

Cũng may có Chân Hoang Đan trung phẩm phụ trợ, nếu không muốn tu luyện rất khó khăn.

Mặc dù có Chân Hoang Đan trung phẩm tương trợ, tiến triển cũng rất chậm chạp, thời gian ba ngày qua chỉ mới đạt tới chút da lông mà thôi, còn chưa nhập môn, Sở Mộ có cảm giác cường độ thân thể của mình đang tăng lên, cảm giác đã siêu việt cực hạn, hắn trầm mê vào trong cảm giác này.

Qua vài ngày liên tiếp, Sở Mộ vẫn ở trong gian phòng của mình, hắn cũng không đi diễn võ trường ngoại cung tu luyện, hắn chỉ chuyên tâm tu luyện Thiên Hoang Kiếm Thể tầng thứ ba.

Qua ba ngày sau, Sở Mộ tiêu hao bảy bình Chân Hoang Đan trung phẩm mới xuất quan.

Giơ tay nhấc chân gian cũng có thể cảm nhận được lực lượng cường đại đang bộc phát trong người, dường như mỗi quyền mỗi cước, có thể đánh xuyên qua bầu trời, nứt vỡ đại địa, hắn biết rõ Thiên Hoang Kiếm Thể của mình hiện tại còn chưa đạt tới tầng ba, chỉ xen vào giữa tầng thứ hai và tầng thứ ba, hắn còn cường đại hơn tầng ba rất nhiều.

Thiên Hoang Kiếm Thể càng cường đại, thân thể càng cường đại, đại biểu Sở Mộ có đủ khả năng thi triển Chấn Sơn Kính uy lực càng cường đại, quan trọng hơn nếu như luyện thành Thiên Hoang Kiếm Thể tầng thứ ba, cường độ thân thể của hắn còn mạnh hơn trước.

Lực lượng chấn động là một trong những thứ Sở Mộ thường dùng, không kém hơn áo nghĩa.

Hắn xuống giường hoạt động tay chân, hắn cũng tu luyện kiếm thuật trong phòng.

Gian phòng không phải rất lớn, Sở Mộ luyện kiếm thuật động tác không lớn, cố định trong một phạm vi cố định, kiếm thuật quấn quanh thân thể hắn, dường như có đủ loại tính mạng và vô cùng xinh đẹp như tinh linh.

Trong lúc bất tri bất giác, trải qua chiến đấu trong lần thi đấu ngoại cung lần này, quan sát cao thủ lần lượt chiến đấu, hắn lần lượt lĩnh ngộ và tiêu hóa vào bản thân, Sở Mộ cảm giác mình tiến bộ rất nhiều, khống chế kiếm thuật tăng lên một cấp độ.

Cũng không phải kiếm thuật lĩnh vực tăng lên, mà là cảm giác kiếm đạo của mình đã thăng hoa lên cấp độ mới, trong thời gian ngắn không nhìn ra chỗ tốt gì nhưng lại tăng cường tiềm lực kiếm đạo bản thân, cũng có tác dụng trợ giúp kiếm đạo thật lớn.

Chuyên tâm tu luyện, cửa phòng Sở Mộ đóng chặt, phía trên có một tấm bảng “Xin miễn tiếp khách“.

Trong gian phòng rất lớn, Sở Mộ ngồi xếp bằng trên giường, Thiên Hoang kiếm nguyên trong người không ngừng hoàn thành đại chu thiên.

Phía trên đan điền có một ngọn lửa chập chùng đang thiêu đốt, đó là địa tâm hoang viêm, Sở Mộ sử dụng hạt sen năng lượng tẩm bổ dần dần mạnh hơn trước, nhìn Thiên Hoang kiếm nguyên bắt đầu phát ra tác dụng rèn luyện không nhỏ.

Cùng ngày Thiên Hoang kiếm nguyên được rèn luyện tới cực hạn, Sở Mộ phục dụng rất nhiều Chân Nguyên Đan hạ phẩm chuyển hóa thành Thiên Hoang kiếm nguyên, tu vi đột phá, đạt tới Nguyên Cực Cảnh tiểu thành, về sau tiếp tục dùng địa tâm hoang viêm rèn luyện, tiếp tục phục dụng Chân Hoang Đan hạ phẩm.

Rốt cục Thiên Hoang kiếm nguyên trong người hắn trở lại đan điền, nó đang co rút lại rất dữ dội, Thiên Hoang kiếm nguyên trong đan điền không ngừng bành trướng.

Tu vi lại đột phá, Nguyên Cực Cảnh đại thành!

Sở Mộ đang khôi phục tu vi, cảnh giới của hắn sớm đạt tới, hắn tăng lên nhanh như vậy cũng không có di chứng gì.

Trong mười ngày nửa tháng qua, Sở Mộ không ngừng tu luyện trong phòng, hắn không nghĩ ngơi chút nào, hiện tại tu vi khôi phục đến Nguyên Cực Cảnh đại thành, thực lực bản thân lại có tăng trưởng, hắn quyết định đi ra bên ngoài một lúc, hắn muốn giải sầu kết hợp tìm hiểu tin tức, kết hợp tu luyện và thư giãn mới là biện pháp tốt.

Vừa xuống giường, đột nhiên có người gõ cửa với lực đạo không nhỏ, âm thanh bang bang giống như đập cửa rất mạnh.

Sở Mộ vừa bước ra ngoài mở cửa, hắn nhìn thấy một người đang đứng tại đó, người này đang giơ bàn tay lớn như tay gấu như sắp vỗ mạnh.

- Sư huynh này có gì cần chỉ giáo?

Sở Mộ lên tiếng.

Sở Mộ nhìn người này chính là kiếm giả Nguyên Cực Cảnh, quần áo và trang sức trên người cũng không phải đệ tử ngoại cung, đệ tử nội cung là kiếm giả Thần Ngưng Cảnh.

Trong Thiên Hoang Địa Cung, đệ tử ngoại cung nhìn thấy đệ tử nội cung gọi chung là sư huynh, dù sao cũng không phải xưng hô rõ ràng nhưng Sở Mộ cũng không bài xích.

- Rốt cuộc ngươi cũng đi ra!

Thả tay xuống, đại hán to lớn lên tiếng, giọng nói như chuông đồng, ngữ khí không chút hữu hảo.

Không có biện pháp, bọn họ đứng chờ ngoài cửa Sở Mộ đã qua ba ngày, Sở Mộ không có ý định đi ra ngoài.

Mặc dù nói Sở Mộ là đệ nhất ngoại cung, thực lực cường đại, thiên phú và tiềm lực đều hoàn toàn kinh người, một khi trở thành đệ tử nội cung sẽ lên như diều gặp gió, hoàn toàn có thể vượt qua bọn họ.

Nhưng hiện tại hắn vẫn là đệ tử ngoại cung, một đệ tử ngoại cung muốn hai đệ tử nội cung uy tín lâu năm chờ ngoài cửa suốt ba ngày là chuyện không thể nào.

Sở Mộ lại không biết tới những việc này.

Hắn không hiểu tại sao đệ tử nội cung lại tìm mình, Sở Mộ mặc kệ bọn họ, trực tiếp muốn đóng cửa.

- Đợi một chút.

Hán tử hét lớn, bàn tay như tay gấu của hắn đặt lên cánh cửa làm cánh cửa như sắp vỡ vụn ra, hắn trừng mắt và quát Sở Mộ:

- Sở Mộ, tuy ngươi là đệ nhất ngoại cung nhưng chỉ là đệ tử ngoại cung mà thôi, tại sao dám vô lễ với sư huynh nội cung?

- Sư huynh có gì chỉ giáo?

Sở Mộ nhàn nhạt nói ra.

- Tiểu tử nghe đây, ta là người Bách Kiếm Minh, hôm nay phụng lệnh phó minh chủ mượn của ngươi vài thứ.

Nam tử to lớn dùng khí thế áp bách Sở Mộ, nói.

- Không cho mượn.

Sở Mộ không nghĩ ngợi liền cự tuyệt.

Hắn chưa từng nghe nói về Bách Kiếm Minh, hiện tại nói mượn đồ của hắn thì hắn hiểu là cái gì, nhất định là ban thưởng ai cũng thèm muốn mà hắn vừa đạt được, muốn chiếm làm của riêng cho nên dùng “Mượn” làm lý do.

Một khi mượn thì nó không còn, Sở Mộ sẽ không cho mượn, cho dù lý do nào cũng vậy.

- Ngươi nói cái gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK