Nếu trừng tới trừng lui không có ích gì thì chẳng bằng lo tập trung phục hồi lực lượng, giết thêm tinh thần thú còn hơn. Dù cuối cùng không được thưởng cũng có thể kiếm nhiều công huân đổi báu vật có ích cho mình.
Tinh của tinh thần thú thì không có thời gian moi, vì nếu phân tâm lo moi rất có thể sẽ bị tinh thần thú ồ ạt nhào tới bắt lấy cơ hội, cực kỳ nguy hiểm. Nên đến bây giờ mặt đất ngoài cứ điểm đầy ắp xác tinh thần thú mà không ai đi moi tinh của tinh thần thú.
Sở Mộ vừa phục hồi lực lượng vừa nhìn xác tinh thần thú rậm rạp chất đống bên ngoài, chợt nảy ý tưởng:
- Có lẽ ta có thể kêu Tiểu Thiên khống chế Chư Thiên Tinh Thần Kiếm chuyên đi moi tinh của tinh thần thú?
Mới rồi chiến đấu khẩn cấp không có thời gian cho Sở Mộ nghĩ nhiều, hiện giờ có chút khoảng trống thế là tư duy chuyển động nhanh.
Những tinh của tinh thần thú cũng là tài phú rất lớn, hữu dụng với hắn.
Trong khi lực lượng phục hồi nhanh Sở Mộ định chờ lên tới đỉnh mới ra tay. Sở Mộ nhìn hướng bia công huân to lớn.
Một trăm cái tên rõ nét trên bia, lấp lánh ánh sáng vàng cực kỳ rựcc rỡ.
Xếp hạng nhất là tu luyện giả danh hiệu Lôi Ngục Đại Đế, không biết chủng tộc gì, công huân rất khủng, hơn mười lăm vạn. Tức là gã ít nhất giết sáu, bảy ngàn hay càng nhiều tinh thần thú nữa.
Hạng hai là Ma Thiên Đại Đế, hơn mười ba vạn công huân.
Hạng ba là Huyết Kiếm Đế, gần mười ba vạn công huân.
Hạng bốn ít điểm công huân hơn, mới có mười vạn điểm, đương nhiên vẫn là con số khủng khiến người ngước nhìn.
Sở Mộ nhanh chóng xem xuống, mỗi cái tên đều in trong mắt hắn. Rất nhanh Sở Mộ thấy tên của mình, hiện hắn chưa có phong hào chính thức nên bia ghi tên thật, bởi vì lúc hắn nhận nhiệm vụ ở Nguyên thành để lại tin tức là tên thật.
Sở Mộ rất bất ngờ khi mình có tên trên bia đá, vì thực lực của hắn chỉ mạnh hơn Đại Đế tam bộ sơ giai bình thường một chút. Các cường giả Đại Đế cảnh có mặt ít nhất hơn ngàn người mạnh hơn hắn.
Nhưng thực lực mạnh là một chuyện, giết tinh thần thú là việc khác.
Ví dụ Đại Đế a và b, a giỏi chiến đấu một chọi một, b giỏi chiến đấu một địch nhiều. Kêu a và b đánh nhau, a thắng, nhưng nếu so ai giết địch nhiều hơn thì b thắng.
Lôi Ngục Đại Đế xếp hạng nhất trên bia công huân chưa chắc mạnh hơn hạng hai, nhưng thủ đoạn quần sát thì hơn rất nhiều.
Đạo lý tương tự, thực lực của Sở Mộ không bằng những Đại Đế tam bộ cường đại nhưng hai tay hắn cầm hai thanh kiếm, dùng Ngự Thần Kiếm quyết vận chuyển Chư Thiên Ngũ Hành kiếm khí, tốc độ giết tinh thần thú siêu nhanh, hiệu suất rất cao, có thể xếp hạng trên bia công huân cũng hợp lý.
Thứ hạng của Sở Mộ rất thấm, hạng chín mươi tám, a lại giảm, hạng chín mươi chín, giảm nữa sẽ rớt xuống một trăm.
Sở Mộ thấy rõ công huân của mình là hơn một vạn năm ngàn điểm.
Giây sau tên của Sở Mộ biến mất khỏi bia công huân.
Sở Mộ thu về tầm mắt thầm nghĩ:
- Lực lượng đã phục hồi, nên đi chém giết tinh thần thú.
Sở Mộ đứng dậy hóa thành luồng sáng rời khỏi cứ điểm xuất hiện trong tinh thần thú. Hai kiếm vung lên giao nhau hóa thành thập tự kiếm quang giết qua, Sở Mộ chém mấy con tinh thần thú. Chư Thiên Ngũ Hành kiếm khí xuất hiện xoay tròn cắt, bao trùm phạm vi trăm thước.
Thấy Sở Mộ nhanh chóng phục hồi lực lượng khiến Đại Đế Binh tộc rất kinh ngạc, sát ý trong mắt càng đậm.
Sở Mộ nói với Tiểu Thiên:
- Tiểu Thiên hãy ngưng tụ Chư Thiên Tinh Thần Kiếm thử xem có thể moi ra tinh của tinh thần thú không?
Tiểu Thiên nghiêm túc nói bằng giọng non nớt nghe rất hài:
- Vâng thưa chủ nhân, bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!
Hiện Sở Mộ tu luyện Ngự Thần Kiếm quyết chỉ đến trình độ điều khiển kiếm khí ngũ hành, nhiều hơn nữa đành bó tay, may mắn có kiếm linh Tiểu Thiên.
Nhưng năng lực hiện tại của Tiểu Thiên cần chút thời gian ngưng tụ ra Chư Thiên Tinh Thần Kiếm. Ba giây sau Chư Thiên Tinh Thần Kiếm được ngưng tụ thành công, Tiểu Thiên điều khiển nó hóa thành ánh sao bắn qua. Xung quanh có rất nhiều xác tinh thần thú, ánh sao qua đâu là cái đầu vỡ ra, thú tinh bị moi ra, ánh sao cuốn lấy bay hướng Sở Mộ, rơi vào không gian giới chỉ.
Ban đầu hơi chậm nhưng Tiểu Thiên dần quen thuộc thì tốc độ càng lúc càng nhanh. Tuy nhiên chỉ có thể quanh quẩn trong phạm vi trăm thước.
Hiệu suất lấy tinh của tinh thần thú không cao nhưng tốt hơn không có gì, theo thời gian trôi qua tinh của tinh thần thú chất ngày càng nhiều trong không gian giới chỉ của Sở Mộ, từ cấp thấp đến cao cấp đều có.
Trừ tinh của tinh thần thú không ngừng chồng chất ra điểm công huân của Sở Mộ tăng vùn vụt, mỗi lần đều tăng nhanh qua đơn vi trăm.
Nhưng không biết chiến đấu đến bao giờ mới kết thúc, vì tinh thần thú như không có cực hạn, tiếp tục trùng kích đợt một qua đi đợt sau liền ập đến như thủy triều.
Tinh thần thú bị liên tục chém giết, các cường giả Đại Đế cảnh trấn thủ cứ điểm không thể nào lành lặn không chút sứt mẻ, có người không ngừng chết đi.
Tinh thần thú cấp tướng bị các cường giả Chúa Tể cảnh chặn lại ở nơi xa hơn, chiến đấu chém giết, năng lượng đáng sợ cuồn cuộn chấn động bốn phương tám hướng.
Chiến đấu không ngừng kéo dài, Sở Mộ quay về cứ điểm phục hồi lực lượng rồi trở ra, lặp đi lặp lại bốn lần, tên của hắn đã ở trong vòng chín mươi hạng trên bia công huân, có năm vạn điểm công huân.
Sở Mộ có một lần đối mặt sống chết, bị thương khá nặng. May mắn năng lực giữ mạng của Sở Mộ mạnh nên mới sống sót, vận dụng năng lực phục hồi nhanh khiến vết thương nặng khép lại.
Sở Mộ còn như thế thì những Đại Đế năng lực giữ mạng không bằng hắn đa số đã chết.
Chiến đấu như vậy như cối xay thịt, thực lực cường đại cũng khó bảo đảm có thể luôn sống sót. Cường giả Đại Đế tam bộ chết rất nhiều.
Tuy tổn thất lớn nhưng có thể chặn lại tinh thần thú triều ở bên ngoài.
Trận chiến này kéo dài mấy ngày, Sở Mộ lần nữa thấy rã rời. Chiến đấu luân phiên không ngừng nghỉ, thân thể bằng sắt cũng không chịu nổi, dù chịu đựng được thì tinh thần sẽ thấy mệt mỏi.
Tinh thần mệt mỏi dễ bị phân tâm, lơ là một cái là chết chắc trong cuộc chiến như vậy.
Đáng mừng là chiến đấu sống chết cường độ cao mấy ngày khiến tinh thần thú triều yếu bớt, cảm giác này rất rõ ràng.
- Thú triều sắp kết thúc sao?
- Chắc vậy.
- Tốt quá!
Mọi người rất là vui mừng.