Mục lục
Kiếm Đạo Độc Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Sở huynh, không thể ngờ rằng lúc ta bế quan lại bỏ qua một trận chiến đặc sắc như vậy.

Long Vân Không ngoài sợ hãi, thán phục còn cười nói.

- Một lần bế quan tu vi của Long huynh cũng tăng lên một ít, thực lực nhất định cũng tăng lên không ít a.

Lúc Sở Mộ nhìn thấy Long Vân Không lần đầu đã nhìn ra tu vi của Long Vân Không đã từ Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên sơ kỳ tăng lên Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên trung kỳ.

Tu luyện giả tầm thường tăng lên một cấp độ nhỏ như vậy thực lực không có tăng trưởng rõ ràng. Nhưng mà đối với thiên tài mà nói, tăng một tiểu cấp độ thì thực lực cũng tăng lên rõ ràng theo.

- Cho dù tăng lên cũng không thể nào so sánh với Sở huynh a.

Long Vân Không thở dài, không khỏi có vài phần thất vọng.

Vốn hắn cố gắng tu luyện là bởi vì không muốn rớt lại phía sau lưng Sở Mộ quá xa. Bởi vì trong lúc bất tri bất giác hắn đã coi Sở Mộ là một mục tiêu.

Nhưng mà vượt quá ý định của hắn là hắn bế quan một lần, tu vi đột phá, thực lực tăng lên. Nhưng mà chênh lệch với Sở Mộ ngược lại còn lớn hơn.

Đệ thất tinh thần, Vô Song kiếm tinh.

Danh xưng này đại biểu cho thực lực a.

Sau khi nói chuyện phiếm một phen, Long Vân Không lại đưa ra thỉnh cầu luận bàn với Sở Mộ. Đương nhiên Sở Mộ không có từ chối đối phương.

Luận bàn lần này lấy kiếm pháp làm chủ, kiếm pháp của Long Vân Không quả thực không tệ. bất quá so với Bạch Thần lại có chênh lệch rõ ràng. Tỷ thí lần này chẳng khác nào Sở Mộ đang chỉ điểm kiếm pháp cho Long Vân Không.

- Đa tạ Sở huynh.

Long Vân Không thu kiếm, chắp tay hạ ba kiếm lễ với Sở Mộ, Sở Mộ cũng thản nhiên tiếp nhận.

- Ta định lần này quấy rầy một đoạn thời gian ngắn, Sở huynh không cảm thấy bất tiện đó chứ?

Long Vân Không còn nói thêm.

- Long huynh, trang viên này vốn là của ngươi, sao lại là quấy rầy được chứ?

Sở Mộ cười nói.

Long Vân Không cứ như vậy tạm thời ở lại trang viên. Mục đích của hắn rất đơn giản, xin Sở Mộ chỉ điểm kiếm pháp.

Mấy ngày sau có một vị khách không mời mà tới.

Người này không lịch sự thông báo mà trực tiếp xông vào trong trang viên. Lúc nhìn thấy Sở Mộ luyện kiếm, người này không nói hai lời, bước chân bỗng nhiên nhanh hơn, thân thể hóa thành một đạo quang mang, kiếm quang chói mắt lóe lên, giống như cực quang xé rách không trung. Kiếm và thân hợp, đem uy lực của một chiêu này phát huy tới mức tận cùng.

Trong nháy mắt khi vị khách không mời này tiến vào trong trang viên Sở Mộ đã cảm giác được.

Trong lúc hắn luyện kiếm, bốn phía vẫn cảm nhận được rõ ràng. Động tĩnh của cả tòa trang viên đều nằm trong lòng bàn tay hắn.

- Ai?

Hai người Tàn Nguyệt kiếm thánh và Bàn Nham kiếm thánh đang luận bàn kiếm thuật ở một bên cũng cảm giác được vị khách không mời mà tới này. Vừa nhìn thấy đạo kiếm quang như cực quang nhanh chóng đánh tới, vẻ mặt hai người biến đổi, miệng quát. Hai người đang luận bàn lập tức chuyển thành cùng đối địch, hai kiếm đồng thời đâm ra.

Một đạo kiếm quang như trăng tàn, một đạo kiếm quang trầm ổn, tựa như núi đá.

Hai người đánh ra hai kiếm chiêu bắn thẳng về phía vị khách không mời mà tới kia.

Chỉ là thân thể của vị khách không mời kia hợp lại với kiếm, tốc độ cực nhanh, tựa như một đạo cực quang xé rách không trung. Kiếm quang như cực quang hơi uốn éo, không ngờ lại thoát khỏi kiếm của Bàn Nham kiếm thánh và Tàn Nguyệt kiếm thánh truy kích, dùng tốc độ nhanh hơn nữa đâm về phía Sở Mộ.

Đồng tử Sở Mộ có chút co rút lại, trong mắt phản chiếu một đạo cực quang như tinh mang. Tay phải nhẹ nhàng run lên, Liệt Hoàng Linh Kiếm run lên, kiếm quang trùng trùng điệp điệp xuất hiện.

Liệt Hoàng Linh Kiếm giống như trường tiên vung lên, kiếm quang màu đỏ vàng lập tức chém ra. Tiếng rít vang vọng, giống như là thương long quẫy đuôi, đánh nát hư không.

Trỏng nháy mắt hai đạo kiếm quang va chạm. Đạo kiếm quang giống như cực quang kia dưới một kiếm của Sở Mộ lập tức bị chém nát.

Thân ảnh vị khách không mời mà tới này hiện lên, là một thanh niên mặc trường bào tối màu.

Trong mắt thanh niên mặc trường bào tối màu này có lệ mang lập lòe, kiếm quang bị nghiền nát, sắc mặt hắn lập tức biến đổi. Miệng quát khẽ một tiếng, khí thế mạnh mẽ phun ra, kiếm lập tức vung vẩy. Sưu sưu sưu, liên tục đánh ra mười tám kiếm, từng kiếm sắc bén, kiếm quang tung hoành. Mười tám đạo kiếm quang giống như cực quang cắt nát hư không, khiến cho hư không hóa thành vô số mảnh vụn.

Một chiêu này đủ để uy hiếp được cường giả Thánh cấp cửu tinh sơ giai tầm thường.

Quỹ tích kiếm quang của Sở Mộ khẽ chuyển, từ đường vòng cung chuyển thằng đâm thẳng. Một kiếm đâm ra, giống như là xuyên mây phá trăng vậy.

Chỉ đâm ra một kiếm thế nhưng lại giống như ngàn kiếm vạn kiếm, đánh trúng mười tám đạo kiếm quang như cực quang kia.

Mười tám đạo kiếm quang giống như cực quang mạnh mẽ dưới một kiếm của Sở Mộ lại bị phá giải toàn bộ.

Một đạo kiếm quang tựa như sét đánh trong không trung, ngay lập tức bắn tới. Ngay khi thanh niên mặc trường bào tối màu còn chưa kịp thi triển kiếm pháp, kiếm của Sở Mộ đã đâm về phía mặt đối phương. Một điểm hàn mang hiện ra trước mắt, tràn ngập quang mang, tràn ngập thế giới trước mắt hắn ta.

Dưới hoảng hốt, thanh niên mặc trường bào tối màu tuôn ra toàn bộ lực lượng, khí thế mạnh mẽ phóng lên trời, kiếm trong tay bắn ra quang mang kinh người.... Sưu sưu sưu.... Trong thanh âm sắc bén, trước mắt hắn hình thành một bức tường quang mang.

Bức tường quang mang này rất là mạnh mẽ, cực quang nhộn nhạo, đan vào nhau, lập tức ngăn cản một kiếm Sở Mộ đâm vào.

Tay Sở Mộ khẽ run lên, lực lượng bạo phát, dần dần tăng lên. Kiếm xé rách bức tường bằng cực quang, xuyên thủng.

Một kiếm điểm lên trên thân kiếm của đối phương, chân ý mạnh mẽ trùng kích khiến cho toàn thân thanh niên mặc trường bào tối màu run lên, bay ngược về phía sau. Đồng thời hắn còn cảm thấy gân cốt toàn thân đau đớn, cơ hồ rã rời, khí huyết cuồn cuộn, trực tiếp phun ra một ngụm máu.

Bắn ngược về phía sau mấy chục thước, lại liên tục đạp lên trên mặt đất hơn chục thước mới đứng vững. Tàn Nguyệt kiếm thánh và Bàn Nham kiếm thánh giết tới, vây quanh người này.

- Dừng tay.

Thanh niên mặc trường bào tối màu vội vàng hô.

- Ta không có các ý.

Nhưng mà Bàn Nham kiếm thánh và Tàn Nguyệt kiếm thánh sẽ không nghe hắn, vẫn từ hai phía giết tới. Tuy rằng không phải muốn giết chết đối phương, nhưng mà một khi bị đánh trúng thì cũng sẽ bị thương.

- Dừng tay.

Thanh âm lạnh nhạt của Sở Mộ vang lên, Tàn Nguyệt kiếm thánh và Bàn Nham kiếm thánh đồng thời dừng lại. Trường kiếm đâm ra dừng lại ở hai bên thanh niên này chỉ còn lại một tấc. Kiếm ý lạnh lẽo xâm nhập khiến cho sắc mặt thanh niên mặc trường bào tối màu biến đổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK