Nguyên Đan có phân chia phẩm cấp, từ thấp đến cao lần lượt là hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và cực phẩm.
Ngưng luyện Nguyên Đan là kỹ thuật sống đứng đầu, cũng không dễ dàng gì. Sẽ tiêu hao rất nhiều lực thần niệm và một chút lực tâm thần. Bởi vậy, mỗi một kiếm giả tu vi Tạo Hóa nhất trọng thiên, một ngày chỉ có thể ngưng luyện ra một viên Nguyên Đan hạ phẩm. Tiếp theo cần nghỉ ngơi khôi phục tiêu hao. Nếu như liều mạng, một ngày cũng có thể ngưng luyện ra hai hạt Nguyên Đan hạ phẩm. Chỉ có điều sẽ rất mệt nhọc.
Một ít kiếm giả tương đối cường đại, ví dụ như kiếm giả Tạo Hóa nhất trọng thiên có lực thần niệm tương đối cường đại hoặc một vài phương diện khác tương đối cường đại, ngược lại có thể một ngày ngưng luyện ra hai hạt Nguyên Đan hạ phẩm sau đó mới nghỉ ngơi. Nhưng loại Kiếm Vương này quá ít.
Tạo Hóa nhị trọng thiên mỗi ngày có thể ngưng luyện ra hai hạt Nguyên Đan hạ phẩm, sau đó nghỉ ngơi. Tam trọng thiên còn lại là ba hạt. Đến tứ trọng thiên, là nâng cao cấp thấp đến trung giai. Mức độ lực thần niệm tăng trưởng có thể tương đối rõ ràng. Bởi vậy có thể ngưng luyện ra năm hạt.
Nguyên Đan có ba tác dụng.
Thứ nhất: Kiếm tiền. Ở Cổ Thần Giới, nguyên tinh không được lưu hành rộng rãi. Nguyên Đan mới là mạnh đồng tiền.
Thứ hai: Có thể dùng tu luyện nâng cao tu vi.
Thứ 3: sau khi dùng có thể khôi phục Kiếm nguyên.
Đầu lĩnh đoàn Ác Long Tinh Đạo yêu cầu Kiếm Vương nhất tinh hàng năm nộp lên trên 360 hạt Nguyên Đan hạ phẩm, chính là tính toán theo số lượng ngưng đan bình thường của các Kiếm Vương hàng năm. Sở Mộ là Kiếm Vương tam tinh, hàng năm phải nộp lên trên 1080 hạt Nguyên Đan hạ phẩm.
- Đúng rồi, năng lượng ẩn chứa bên trong mỗi hạt Nguyên Đan hạ phẩm, tương đương với một cân Nguyên Dịch ở thế giới Thái Cổ các ngươi.
Cuối cùng Vương Hoài Lâm nói.
- Một Nguyên Đan hạ phẩm chẳng khác nào một cân Nguyên Dịch sao!
Sở Mộ chấn động kinh sợ.
Một cân Nguyên Dịch, cần dùng một vạn khối nguyên tinh cực phẩm tinh luyện. Ở Cổ Thần Giới, mỗi một Kiếm Vương nhất tinh mỗi ngày có thể ngưng luyện ra một Nguyên Đan hạ phẩm. Chẳng khác nào mỗi ngày có thể thu được chí ít một vạn khối nguyên tinh cực phẩm. Mười ngày là mười vạn. Trăm ngày là trăm vạn.
- Giá trị của Nguyên Đan trung phẩm, là gấp mười lần Nguyên Đan hạ phẩm.
Vương Hoài Lâm dứt khoát nói ra hết những gì bản thân mình biết được về Nguyên Đan, cho Sở Mộ nghe. Cuối cùng, hắn còn truyền thụ cho Sở Mộ thuật Ngưng Đan.
Trong Cổ Thần Giới, tuyệt đại đa số các Kiếm Vương đều biết tới thuật Ngưng Đan. Chỉ có những Kiếm Vương mới lần đầu tiên tiến vào Cổ Thần Giới như Sở Mộ mới có thể không biết.
Chỉ dùng thời gian một khắc đồng hồ, Sở Mộ liền học được thuật Ngưng Đan. Điều này khiến cho Vương Hoài Lâm khiếp sợ không thôi. Tuy rằng thuật Ngưng Đan không khó học, nhưng lúc đó hắn cũng phải tốn năm sáu ngày mới học xong. Sở Mộ không ngờ chỉ dùng một khắc đồng hồ. Người so với người đúng là khiến người ta tức chết
- Vương huynh.
Ở dưới sự yêu cầu của Vương Hoài Lâm, Sở Mộ sửa lại cách xưng hô:
- Áo giáp trên người đầu lĩnh Ác Long Tinh Đạo, hình như rất không bình thường.
- Ừ, nếu như ta không có đoán sai, vậy hẳn là Thần Trang.
Vẻ mặt Vương Hoài Lâm trang nghiêm nói.
- Thần Trang?
Lại nghe được một từ ngữ mới, Sở Mộ thật sự rất tò mò.
- Có người nói trước đây thật lâu, thời đại các thần, chiến sĩ thần điện các thần mặc vũ trang là Thần Trang, nắm giữ lực lượng không thể tưởng tượng nổi.
Vương Hoài Lâm vẫn là vẻ mặt ngưng trọng nói:
- Thần Trang được chế tạo ra như thế nào, ta cũng không biết. Thậm chí ta còn chưa từng nhìn thấy qua Thần Trang thật sự. Chỉ có điều Thần Trang có lực lượng không thể tưởng tượng nổi. Vũ trang toàn thân trên người đầu lĩnh Ác Long Tinh Đạo này không giống bình thường, rất có thể là Thần Trang.
- Nếu áo giáp trên người hắn này thật sự là Thần Trang, Kiếm Vương cửu tinh bình thường hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn. Thậm chí không thể địch nổi một kiếm. Kiếm Vương cửu tinh cường đại cũng chưa chắc là đối thủ của hắn.
Vương Hoài Lâm tổng kết nói.
Vương Hoài Lâm hiểu biết về cái gọi là Thần Trang thực sự rất ít. Dẫn đến hiểu biết của Sở Mộ cũng có hạn.
Chỉ có điều, biết được loại vật cường đại Thần Trang này, Sở Mộ cũng không tránh khỏi động tâm.
- Thôi đi. Vẫn nên chuẩn bị ngưng luyện Nguyên Đan thôi. Thuận tiện suy nghĩ một chút, xem phải làm như thế nào mới có thể rời khỏi nơi này.
Sở Mộ thầm nghĩ. Hắn vứt bỏ này ý nghĩ không thiết thực.
Thật sự phải lại ở chỗ này mười năm sao?
Mười năm sau đoàn Ác Long Tinh Đạo thật sự sẽ để cho bọn họ rời khỏi đây sao?
Suy nghĩ một chút cũng cảm thấy không có khả năng. Nói không chừng mười năm sau, chờ đợi bọn họ là tử vong.
Cho nên, nếu có cơ hội rời đi, Sở Mộ tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Lại cùng Vương Hoài Lâm hàn huyên một hồi, tìm hiểu thêm chút tin tức, Sở Mộ liền quay về bên trong sơn động của mình, bắt đầu tu luyện Ngưng Đan Thuật.
Tuy rằng hắn đã học thuật Ngưng Đan, nhưng muốn nắm giữ thuần thục hơn, lại phải bỏ ra một chút thời gian.
Sau khi Vương Hoài Lâm nghỉ ngơi một chút, vội vàng thi triển ra Ngưng Đan Thuật, ngưng luyện Nguyên Đan hạ phẩm. Còn có các Kiếm Vương khác bị bắt tới đây, cũng giống như vậy. Tuy rằng trong số bọn họ cũng chưa có ai từng thấy qua hình dạng Vương Thú cửu tinh nắm giữ huyết mạch Thanh Đồng gọi là Hắc Ma kia thế nào, nhưng bọn họ thà rằng cả đời đều không phải nhìn. Điều này có nghĩa là bọn họ sẽ bị ném tới nuôi nấng Hắc Ma.
Bốn phía xung quanh đảo Ác Long toàn là biển. Thuỷ triều lên xuống dâng trào, gió thổi trên biển từng trận. Những tiếng u u vang lên. Nguyên khí thiên địa vượt xa so với thế giới Thái Cổ.
Bên trong sơn động, Sở Mộ ngồi xếp bằng trên chiếu, hai tay vung lên giữa không trung ở trước người. Mười ngón liên tục búng ra. Khi thì giống như lưu tinh xẹt qua trời cao, khi thì giống như hoa đóa nở rộ, khi thì giống như nước chảy róc rách.
Theo động tác mươi ngón tay của Sở Mộ, nguyên khí thiên địa nồng đậm trong không khí xung quanh không ngừng bị bóc ra, khí lưu màu trắng lấy mắt thường có thể thấy được, giống như những con linh xà từ phía xa tập trung lại, không ngừng ngưng tụ ở giữa mười ngón tay của Sở Mộ.
Đây cũng là thuật Ngưng Đan.