Sở Mộ vô cùng cảnh giác, thân thể nhoáng lên một cái, thi triển Huyễn Ảnh bộ, tránh đi quang mang màu đỏ kia, đồng thời xuất hiện bên cạnh thân ảnh huyết sắc, song kiếm xâm nhập.
Phanh một tiếng, mặt đất bị quang mang màu đỏ đánh trúng, tạo thành một cái hố rộng vài mét. Vô số bùn đất bắn tung tóe. Đạo thân ảnh màu đỏ kia lại mạnh mẽ chém một kiếm về phía Sở Mộ, trong không khí tạo thành một đạo lưu quang màu đỏ, vô cùng kinh người.
Song kiếm liên tục điểm ra, đánh trúng lưu qunag màu đỏ, mũi kiếm chấn động với tần suất cao, lưu quang màu đỏ lập tức bị nghiền nát trên mũi kiếm.
Luận lực lượng, Sở Mộ biết rõ hắn còn xa không bằng thân ảnh huyết sắc quỷ dị này, hắn chỉ có thể dùng song kiếm thuật cao tâm đối phó với nó mà thôi, bởi vậy hiện tại hắn mới có thể chiếm thế thượng phong.
Song kiếm trong tay, thực lực Sở Mộ lần nữa tăng lên ba thành.
Một kiếm công, một kiếm thủ. Song kiếm chuyển thành song kiếm công, từ song kiếm công lại chuyển thành song kiếm thủ, biến hóa tùy tâm, phảng phất như bản năng vậy.
Song kiếm trong tay, thoáng cái quấy rầy tiết tấu công kích của thân ảnh huyết sắc, nắm bắt tiết tấu của trận chiến, dần dần nắm giữ chủ động.
Sở Mộ xuất kiếm ngày càng thong dong tùy tâm, một kiếm đâm ra nhìn như công kích, lại đột nhiên chuyển đổi, bổ thẳng vào trường kiếm màu đỏ của đối phương. Một kiếm khác lại bất ngờ đổi hướng chém vào người, làm cho đối phương kinh hãi tránh lui.
- Song kiếm thật quỷ dị.
Thân ảnh huyết sắc thầm nghĩ, hai mắt đỏ tươi hiện lên vẻ kiêng kỵ:
- Phân thân Huyết Yêu của bổn tọa không có cách nào tu luyện kiếm khí, chỉ có được lực lượng huyết dịch của tiểu Huyết Yêu bình thường, trừ phi có thể đột phá tới đại Huyết Yêu, nếu không, không có cách nào giống như Kiếm giả, đem lực lượng kiếm khí thi triển ra bình thường.
- Cho dù như vậy, nhưng mà lực lượng phân thân Huyết Yêu của bổn tọa vẫn vô cùng cường đại, còn hơn Kiếm giả Hóa Khí cảnh tiểu thành đỉnh phong. So sánh với Kiếm giả Hóa Khí cảnh đại thành cũng không kém. Hơn nữa bằng vào kiếm thuật của bổn tọa, cho dù là Kiếm giả Hóa Khí cảnh đại thành cũng có thể chém giết. Lại không làm gì được tên tiểu bối chỉ vẻn vẹn là Hóa Khí cảnh nhập môn này.
- Nếu như người này có thể thu vào tay, một khi tu vi tăng trưởng, bằng vào một thân kiếm thuật cao thâm của hăn ta, tất sẽ trở thành cánh tay đắc lực cho ta, giúp ta quét ngang thiên hạ.
Sở Mộ cũng không biết suy nghĩ trong lòng thân ảnh huyết sắc kia hiện tại, hắn chỉ cảm giác thế công của đối phương dừng lại một chút, dường như có chút suy yếu.
Loại cơ hội này Sở Mộ sao lại buông tha, song kiếm biến ảo, kiếm mạnh mẽ vô song, hung hiểm vạn phần, sưu sưu hai tiếng, tức thì đánh về phía trái tim của đối phương.
Đối phương phản ứng vô cùng nhanh, vội vàng né tránh, kiếm của Sở Mộ vẫn không thể như ý phá vỡ ngực đối phương để công kích trái tim. Chỉ có xé rách làn da trên ngực, lại không có chút máu tươi nào chảy ra, giống như là một thân huyết dịch của đối phương đều bị khóa chặt trong cơ thể vậy.
Tiếp theo, hai vết thương lại khép lại một cách thần kỳ.
- Đây rõ ràng là năng lực của Huyết Yêu.
Trong lòng Sở Mộ chấn động, càng phát giác được tên trước mắt này là Huyết Yêu. Nhưng mà lại có rất nhiều chỗ khác biệt với Huyết Yêu, muốn nói là Huyết Yêu biến dị có bộ dáng như vậy, Sở Mộ cũng khó mà tin được.
- Đág chết, nếu không phải Huyết chi ý cảnh của phân thân Huyết Yêu này còn chưa lĩnh ngộ tới bốn thành, dựa vào Huyết Sát kiếm thuật ta cũng có thể dễ dàng đánh bại tiểu bối này.
Thân ảnh huyết sắc kia âm thầm tức giận.
Hắn vô cùng khẳng định một điều, cho dù tạo nghệ kiếm thuật của tên tiểu bối này vô cùng kinh người, song kiếm thuật lại càng làm cho hắn khiếp sợ không thôi. Nhưng mà nếu như đổi thành chân thân của hắn tới, cho dù là tu vi là Hóa Khí cảnh tiểu thành, cũng vẫn có thể đơn giản chém giết tiểu bối này.
Bất đắc dĩ, phân thân Huyết Yêu có rất nhiều chỗ tốt, đồng thời cũng có rất nhiều chỗ không tiện. Những thứ không tiện này bình thường không có chút ảnh hưởng nào, lúc này gặp phải tiểu bôi khó chơi này lại trở thành nhược điểm của hắn.
Đánh lâu không được.
Thân ảnh huyết sắc kia khiếp sợ, lúc này Sở Mộ cũng cảm thấy kinh ngạc, hắn thi triển ra song kiếm thuật, chỉ có thể chiếm chút thượng phong mà thôi, không có cách nào chém giết chết đối phương.
- Nếu như đối phương là Huyết Yêu, sức chịu đựng nhất định còn hơn ta rất nhiều. Càng đánh lâu càng bất lợi.
Sở Mộ thầm nghĩ, suy nghĩ xem phải làm sao mới có thể thu được cơ hội đánh trọng thương đối phương.
Song phương đều có tư tâm, thân ảnh huyết sát kia không còn sát ý mạnh mẽ với Sở Mộ nữa, hắn chỉ nghĩ làm sao đánh bại được Sở Mộ, hàng phục Sở Mộ mà thôi.
Hai người giống như hai con rồng đang va chạm, xuất kiếm, liên tục công kích nhau, hòng tìm ra được nhược điểm của đối phương.
- Tiểu bối này quá mức khó chơi, dùng thực lực của ta bây giờ còn chưa thể đánh bại, bắt hắn.
Thân ảnh huyết sắc cuối cùng cũng không thể không thừa nhận điểm này, bắt đầu sinh ra ý lui bước:
- Trừ hắn ra, trong Huyết Yêu cảnh còn có những Kiếm giả khác, còn có rất nhiều tiểu Huyết Yêu, chờ ta đem lực lượng tăng tới tiểu Huyết Yêu tam vân, lại tới tìm tiểu tử này.
Một kiếm chém nghiêng ra, một đạo lưu quang màu đỏ ngang trời chém tới, lực lượng đáng sợ khuếch tán.
Thân ảnh huyết sắc nhanh chóng phi thân lui về phía sau, quay người, định lúc này rời di.
- Cơ hội tốt.
Mí mắt Sở Mộ run lên, trong mắt có tinh mang đáng sợ lan tràn, thân thể nhoáng một cái tránh đi lưu quang màu đỏ, lập tức nhảy về phía sau lưng đối phương, hai chân tách ra, giống như là núi cao đứng sừng sững không thể dao động.
Điểm Kim kiếm đã vào vỏ, thân thể hơi nghiêng, Thanh Phong kiếm đã đặt trước mắt, kiếm thế tiểu thành mãnh liệt rót ra.
Phong mang mênh mông, bàng bạc vô tận.
Thân ảnh huyết sắc lúc này không tự chủ được mà dừng lại một ít, hắn chỉ cảm thấy mình như bị một cỗ khí thế đáng sợ vô cùng tập trung, khí thế kia như núi áp bách, lại có vô số mũi nhọn tập trung.
Kiếm thế tiểu thành mạnh mẽ rót vào trong Thanh Phong kiếm, Thanh Phong kiếm không tự giác được mà rung rung, phát ra tiếng ông ông, làm cho da đầu người ta run lên, một cỗ lực lượng vô hình, lại đáng sợ vạn phần hội tụ trên Thanh Phong kiếm.
Phá ngục nhất kiếm.
Không có cách nào hình dung được sự kinh diễm của một kiếm này, không có cách nào hình dung được sự sáng chói của một kiếm này. Tuy rằng không hoa lệ bằng ngũ quang thập sắc, không có rộng rãi, tung hoành như kiếm khí, nhưng mà kiếm thế tiểu thành vô hình ngưng tụ lại giống như sao băng xẹt qua vũ trụ, làm cho nhật nguyệt không còn ánh sáng, thiên địa ảm đạm thất sắc.
Nhanh... Quá nhanh... Hung ác... Quá hung ác....
Thân ảnh huyết sắc kia vừa mới cảm thấy không ổn, muốn thoát thân khỏi kiếm thế thì một kiếm này đã chém tới.