Mục lục
Kiếm Đạo Độc Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Nếu như Thiên Đan lâu có nghi vấn, có thể báo cáo lên Luyện Đan sư liên minh. Ta cũng sẽ mang Hồi Dương đan trở về minh, nghiên cứu sâu hơn. Nếu như ta không công bằng liêm chính, Luyện Đan sư liên minh tự nhiên sẽ xử quyết ta.

Trần Kỳ Cốc nói.

Đến lúc này lần thi đấu luyện đan do Thiên Đan lâu tổ chức chấm dứt. Quán quân là Luyện Đan sư Sở Mộ của Tiểu Đan các.

Là tiền đặt cược trước đó hai cửa hàng đã nói, lại thêm Trần Kỳ Cốc làm chứng. Tiểu Đan các nhận được năm thành thị trường đan dược của Biên Hoang thành. Kỳ thực đây là thứ hư ảo, như thế nào mới xem như năm thành? Khó có thể xác định được. Chỉ có thể nói, trong Biên Hoang thành, Tiểu Đan các nổi danh. Hơn nữa cùng hình thành cạnh tranh với Thiên Đan lâu, có được thị trường đan dược của mình.

Đối với Nạp Lan Phong Hoa mà nói, như vậy đã đủ rồi.

Trừ tiền đặt cược ra, còn có ban thưởng cho quán quân. Kỳ thực cũng không nhiểu, là ba đan phương, một là đan phương tứ phẩm, một là đan phương ngũ phẩm, một là đan phương lục phẩm.

Đối với Sở Mộ và Tiểu Đan các mà nói, đây quả thực là ban thưởng không tệ, đan phương khó có dược nha.

So với Tiểu Đan các kích động, hưng phấn, bên Thiên Đan lâu thì hoàn toàn trái lại, giống như mặt nóng áp vào mông lạnh, sắc mặt u ám. Nhất là trung niên luyện đan sư kia, hai mắt vô thần, bộ dáng như không còn muốn sống nữa.

Trận đấu chấm dứt, những người nên rời đi đã rời đi. Thanh niên luyện đan sư kia vốn muốn định tìm Sở Mộ gây phiền toái, sau khi được khuyên can cũng bỏ qua. Bỏ đi ý định gây phiền toái cho Sở Mộ trong đầu, bằng không hắn sẽ phát hiện ra, hậu quả khi gây phiền phức sẽ không xong tới mức nào.

Người Tiểu Đan các rời đi. Trong Biên Hoang thành, nghị luận về lần thi đấu luyện đan này vô cùng sôi nổi, nghiễm nhiên trở thành chủ đề bàn luận nóng bỏng nhất. Mà thanh danh Tiểu Đan các càng thêm vang dội. Có thể tưởng tượng được sinh ý của Tiểu Đan các sẽ phát triển không ngừng.

Chiến thắng, đoạt được quán quân. Đối với Sở Mộ mà nói là chuyện trong dự liệu, bởi vậy hắn cũng không có quá nhiều hưng phấn.

Trở lại Tiểu Đan các, Sở Mộ bắt đầu nghiên cứu ba tấm đan phương mới tới tay.

Bắt đầu nghiên cứu từ đan phương thấp nhất là tứ phẩm. Mãi tới đan phương lục phẩm. Rồi sau đó hắn lại thông báo cho Nạp Lan Phong Hoa, mua sắm dược liệu tương ứng. Hắn muốn chuẩn bị luyện đan.

Đối với Sở Mộ, Nạp Lan Phong Hoa cảm kích từ tận đáy lòng. Vô cùng cảm kích, nếu như không có Sở Mộ, Tiểu Đan các nhất định sẽ không có cách nào chống đỡ được. Nàng phải trở lại gia tộc, không có cách nào cự tuyệt sắp xếp.

Không thể không nói, nàng làm người thiện lương cuối cùng cũng được báo đáp. Cho dù nàng chưa từng nghĩ như vậy.

Tần Dương cũng hết sức kích động, Sở Mộ là Luyện Đan đại sư, đó là ít nhất. Bởi vì Sở Mộ còn hơn Luyện Đan đại sư của Thiên Đan lâu. Hơn nữa còn luyện chế ra một loại đan dược mà ngay cả trưởng lão của Luyện đan sư liên minh cũng không nhạn biết được.

Giống như là vinh dự bản thân hắn nhận được vậy, Tần Dương có cảm giác vô cùng hưởng thụ, kích động vạn phần.

Nhưng mà Sở Mộ lại không quan tâm, gióng như người vừa đạt được quán quân không phải là hắn, cũng không có bất kỳ quan hệ nào với hắn vậy. Loại tâm tình này lập tức khiến cho Tần Dương lập tức kính nể vạn phần. Đây mới thực sự là cao nhân a, mới thực sự là khí độ của Đại tông sư.

...

Trong Thiên Đan lâu có không ít người, nhưng lại lặng ngắt như tời, vẻ mặt u ám, giống như không thiết sống.

Thua, không ngờ lại thua.

Phải biết rằng vì tổ chức lần thi đấu luyện đan này, Thiên Đan lâu chuẩn bị không ít, cũng trả một cái giá lớn, một cái giá lớn bao nhiêu khó có thể nói được. Bởi vì không ảnh hưởng tới căn cơ, nhưng mà uy danh thoáng cái bị trùng kích.

Trung niên luyện đan sư của Thiên Đan lâu vừa mới kết thúc thi đấu, sau khi nghỉ ngơi một lát đã lập tức rời khỏi Biên Hoang thành, trở lại tổng bộ Thiên Đan lâu. Hắn bị thua, tự nhiên phải trở về tiếp nhận trừng phạt.

- Làm sao bây giờ?

Một vị trưởng lão nói.

- Đợi.

Nghiêm Liệt nói một chữ.

Tình huống trước mắt trừ đợi ra, không còn phương pháp. Quyết định, chỉ có thể chờ tổng bộ Thiên Đan lâu ra mà thôi.

Sở Mộ là cao thủ, cao thủ chân chính, không thể đơng giản trêu vào. Đồng thời lại có thành tựu cực cao trên luyện đan, lai lịch không tra ra được. Giống như đột nhiên xuất hiện, vô cùng thần bí, không thể không cảnh giác.

Mà bây giờ có trưởng lão của Luyện đan sư liên minh làm trọng tài, nếu như Thiên Đan lâu đổi ý. Trần Kỳ Cốc nhất định sẽ cảm thấy quyền uy bị khiêu khích, đối với Thiên Đan lâu mà nói, cũng không phải là chuyện tốt.

Nghiêm Liệt cảm thấy, biện pháp tốt nhất là bỏ qua. Tránh cho xảy ra thêm chuyện. Nhưng mà tổng bộ đưa ra quyết định gì, hắn không biết, cũng không phải là thứ hắn có thể can thiệp, tất cả chỉ có thể chờ đợi.

Khi Thiên Đan lâu đang ủ rũ chờ đợi, bên Tiểu Đan các lại nghênh đón một vị khách quý không thể tưởng tượng được tới thăm. Làm cho đám người Nạp Lan Phong Hoa phấn chấn không thôi.

- Không biết các hạ xuất sứ từ đâu?

Trong luyện đan thất của Tiểu Đan các, Trần Kỳ Cốc một mặt đánh giá luyện đan thất đơn sơ này, một mặt tùy ý mở miệng, giống như nói tới việc nhà vậy.

Trần Kỳ Cốc tự mình tới thăm làm cho Tiểu Đan các vẻ vang. bất quá không nằm ngoài dự đoán của Sở Mộ.

Tiểu Đan các không lớn, Trần Kỳ Cốc gặp Sở Mộ cũng không hi vọng có những người khác. Cho nên hai người trực tiếp ở trong Luyện đan thất, Tần Dương thì thức thời rời đi.

Hoàn cảnh trong Luyện đan thất khiến cho Trần Kỳ Cốc khiếp sợ, nếu như so luyện đan thất này so với luyện đan thất chỗ hắn, chẳng khác nào là so giữa nhà xí và phủ đệ vậy.

Khó có thể tưởng tượng ra được, một luyện đan sư có thể luyện chế ra đan dược cửu phẩm lại luyện đan trong hoàn cảnh đơn sơ như vậy.

Trong lòng Trần Kỳ Cốc có cảm giác không nói nên lời.

- Có một số việc mơ hồ so với hiểu rõ còn tốt hơn.

Sở Mộ lạnh nhạt đáp, tương đương với trả lời vấn đề của Trần Kỳ Cốc.Chẳng lẽ lại cho đối phương biết hắn tới từ thế giới Thái cổ sao?

Đưng nhiên đây không phải là cách làm chính xác.

Không có được đáp án thỏa mãn, Trần Kỳ Cốc quay người, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, phảng phất như muốn nhìn thấu Sở Mộ. Hắn là Kiếm giả Nguyên cực cảnh, lại là Luyện Đan Tông sư, tinh thần ý niệm so với Kiếm giả Nguyên cực cảnh ngang cấp còn mạnh mẽ hơn. Mặc dù không có ra sức phát tán ra, nhưng mà cũng có một cỗ uy thế áp bách tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK