Giang Bắc chỉ vào một tòa động phủ hiện ra ở trên miếng ngọc, nói với Sở Mộ:
- Nếu như ngươi lựa chọn tòa động phủ này, ta lại muốn nói cho ngươi biết, chủ nhân ban đầu của nó, là người đứng đầu của đệ tử chân truyền chủ mạch Tiết Kỳ. Động phủ này không tốt hơn quá nhiều so với chín động phủ khác. Nhiều nhất chỉ là tương đối. Chỉ có điều ngươi lựa chọn động phủ này, rất có thể sẽ đối mặt với một ít cường địch.
Chủ mạch Chân Truyền Phong cao tới vạn trượng, đứng sững trong trời mây, cao không thấy hết.
Chỗ cao nhất của Chân Truyền Phong, tổng cộng có mười động phủ, được phân bố ở cùng một mặt bằng đồng nhất. Mỗi động phủ cách xa nhau khá xa.
Động phủ Sở Mộ lựa chọn, tên là Thiên Tương Cư, chính là động phủ Tiết Kỳ người đứng đầu của đệ tử chân truyền chủ mạch trước đó ở lại tu luyện. Bởi vì Tiết Kỳ tấn chức làm đệ tử thân truyền, tòa động phủ này mới trống ra.
Động phủ do người đứng đầu của đệ tử chân truyền chủ mạch từng ở lại. Vị trí của hắn lại là động phủ cao nhất của các đệ tử chân truyền. Bất luận người, cũng đều có đầy đủ mánh khóe.
Dưới tình huống bình thường, Sở Mộ không có tư cách lựa chọn ở đây. Chỉ có điều Huyền trưởng lão căn dặn, mặc dù Sở Mộ là đệ tử chân truyền, lại được hưởng thụ đãi ngộ của đệ tử thân truyền. Bởi vậy hắn mới có tư cách lựa chọn Thiên Tương Cư.
Giang Bắc chấp sự nói cho Sở Mộ nghe tất cả các loại lợi và hại trong đó rất rõ ràng, để Sở Mộ tự mình đưa ra phán đoán. cuối cùng Sở Mộ vẫn lựa chọn Thiên Tương Cư.
Một hoàn cảnh tu luyện tốt, đối với việc bản thân tu luyện, có giúp đỡ rất lớn.
...
Thiên Tương Cư, có hiện tượng nguy nga, dồi dào mênh mông, sừng sững ở bên cạnh vách núi. Mặt hướng biển mây vô tận, rộng lớn mạnh mẽ, trời đất bao la, vô biên vô hạn.
Đứng ở bên ngoài Thiên Tương Cư, mặt hướng biển mây bên vách núi. Mây trắng cuồn cuộn, khói mây tung bay, mênh mông vô tận. Sở Mộ hít sâu một hơi, trong sự nhỏ bé lại dường như cao lớn vô hạn.
Lòng dạ trống trải, gió cuốn mây trào.
Ngũ Tương Kiếm được rút ra khỏi vỏ. Sở Mộ vung kiếm lên múa, luyện kiếm thuật.
Từ xa nhìn lại, Sở Mộ dường như đứng ở trên biển mây luyện kiếm, giống như kiếm tiên xuống trần.
Sau khi luyện một môn kiếm thuật mấy lần, Sở Mộ thu kiếm đứng lại, chậm rãi thở ra một hơi. Khí trắng giống như kiếm, bắn về phía biển mây mênh mông, dường như dung nhập vào trong đó. Trong đầu, hiện lên rất nhiều ý nghĩ.
Sau khi trở thành đệ tử chân truyền, hưởng thụ đãi ngộ của đệ tử thân truyền, ngoại trừ nhận được kiếm lệnh thân phận của đệ tử chân truyền ra, còn có bảo y nội giáp và Ngũ Tương Kiếm. Ngoài ra, còn có kiếm pháp và điển tịch liên quan.
Kiếm pháp, tổng cộng có năm môn. Kim Hành Kiếm Pháp, Mộc Hành Kiếm Pháp, Thủy Hành Kiếm Pháp, Hỏa Hành Kiếm Pháp, Thổ Hành Kiếm Pháp.
Năm môn kiếm pháp này đúng lúc là năm môn kiếm pháp Sở Mộ đối mặt đồng thời cuối cùng học được lúc xông qua Ngũ Hành Thiên Quan.
Luận về phẩm cấp, năm môn kiếm pháp chỉ là Nhân cấp trung giai mà thôi. Nhưng huyền diệu trong đó, kiếm pháp Nhân cấp đỉnh giai bình thường khó có thể so sánh được. Bởi vì năm môn kiếm pháp này là do tổ sư khai tông Ngũ Hành Kiếm Tông trải qua mấy trăm năm sáng chế. Mục đích hắn sáng chế ra năm môn kiếm pháp này, chính là đánh ra căn cơ vững chắc cho đệ tử của Ngũ Hành Kiếm Tông.
Có lẽ ở trên phương diện chiến đấu, uy lực của năm môn kiếm pháp này chỉ là tiêu chuẩn kiếm pháp Nhân cấp trung giai bình thường. Nhưng khi tu luyện, lại có thể khiến cho kiếm giả tu luyện thật tốt lực ngũ hành, phối hợp cùng lực ngũ hành, càng ăn ý hơn. Là cơ sở tuyệt học khiến rất nhiều kiếm pháp Ngũ Hành Kiếm Tông phát ra uy lực cường đại.
Thân là đệ tử của Ngũ Hành Kiếm Tông, trong năm môn kiếm pháp này, ít nhất phải học tập được một môn hai môn.
Mà đệ tử giống như Sở Mộ nắm giữ lực ngũ hành, lại là đồng thời tu luyện của năm môn.
Thể hiện thức mở đầu của Kim Hành Kiếm Pháp. Khí thế ngưng tụ, một tia phong quang hiển hiện. Dường như có thể một kiếm xé ra biển mây trước mắt.
Xuất kiếm, chiêu thứ nhất của Kim Hành Kiếm Pháp. Một kiếm đâm ra, phong quang sắc bén, lợi hại vô song, xuyên thủng hư vô. Dưới kiếm, dường như có chân không hiển hiện.
Sở Mộ đối với nắm giữ quy tắc kim, đã đạt được cấp nhập vi, càng thuận buồm xuôi gió. Khi thi triển ra Kim Hành Kiếm Pháp, uy lực kia, càng thắng được kiếm pháp Nhân cấp trung giai bình thường tới mấy phần.
Những điển tịch có liên quan đến tông quy của Ngũ Hành Kiếm Tông, lịch sử của Ngũ Hành Kiếm Tông, các phương thức thu được điểm cống hiến Ngũ Hành Kiếm Tông để đổi, còn có tri thức liên quan tới lực lượng thiên địa vân vân.
Sở Mộ đều đã lật xem từng điển tịch, đồng thời nhớ nội dung trong đó. Hắn mới biết được, hóa ra lực lượng thiên địa không chỉ chia làm ý cảnh, áo nghĩa, quy tắc v.v. Đến trình tự quy tắc, còn có phân chia mức độ nắm giữ.
Từ thấp đến cao, lần lượt là cơ sở, nhập vi, tinh vi, thiên hợp, hỗn độn.
Ở thế giới Thái Cổ, thiên đạo không đủ hoàn thiện. Kiếm giả lĩnh ngộ lực quy tắc, trước sau có tỳ vết, có chỗ thiếu hụt nào có. Chỉ có điều bản thân lại hoàn toàn không cảm thấy. Chỉ có tiến vào Cổ Thần Giới, bọn họ mới có thể cảm giác được.
Có chỗ thiếu hụt lực quy tắc, bất luận tu luyện thế nào, trên mức độ nắm giữ, trước sau không có cách nào đột phá được. Chỉ có thể dừng lại ở trình tự thấp nhất: cơ sở cảnh.
Trước kia, Sở Mộ nắm giữ lực quy tắc đã đạt được cơ sở cảnh đỉnh phong. Tiến vào Cổ Thần Giới, sau khi lực quy tắc nhận được hoàn thiện, mơ hồ có dấu hiệu đột phá. Ngay cả như vậy, nếu như không có cơ duyên liên quan, muốn đột phá, chỉ sợ còn cần phải tốn một thời gian tương đối dài.
Nguyên nhân rất đơn giản. Lúc trước, Sở Mộ căn bản cũng không biết, lực quy tắc còn có phân chia độ cao cảnh giới mức độ nắm giữ. Hắn ngây thơ vô tri, lại càng không cần suy nghĩ.
Biết cùng không biết, chỉ là kém một chữ, lại khác nhau một trời một vực.
Sở Mộ cũng thấy may mắn vì bản thân mình tới Ngũ Hành Kiếm Tông, xông qua Ngũ Hành Thiên Quan, nhận được kỳ ngộ. Quy tắc kim và quy tắc thủy mới thành công đột phá cơ sở cảnh, đạt được nhập vi cảnh.