Dọc đường đi lo tìm Thần Châu Thâm Lam, Hạ Trấn Không thường trò chuyện với Sở Mộ. Đa số là Sở Mộ hỏi, Hạ Trấn Không trả lời. Dù sao Sở Mộ không phải người của Thâm Lam thế giới, Hạ Trấn Không là cường giả bản xứ sống lâu mấy trăm năm, kiến thức rộng, gã vui lòng giới thiệu cho hắn.
Nói chuyện một hồi hai người bàn về Thần Châu Thâm Lam.
Hạ Trấn Không hiểu biết về Thần Châu Thâm Lam nhiều hơn Sở Mộ.
- Thần Châu Thâm Lam có tổng cộng mười tám viên, gom đủ thì có thể mở ra trung tâm thế giới, tìm đến Thế Giới Chi Linh. Nếu được Thế Giới Chi Linh thừa nhận là sẽ trở thành chủ thế giới.
Hạ Trấn Không nói:
- Nhưng mấy cái này đều là truyền thuyết, có đúng thật không thì chưa bị nghiệm chứng bao giờ vì tới nay chưa ai gom đủ mười tám viên Thần Châu Thâm Lam.
Hạ Trấn Không nghiêm túc nói:
- Phải rồi Sở lão đệ, nếu lão đệ cũng đang tìm Thần Châu Thâm Lam thì phải cẩn thận người của Hoàng Đình, bọn họ cũng đang tìm nó khắp thế giới, nếu biết ai cầm Thần Châu Thâm Lam sẽ cướp lấy.
Sở Mộ kinh ngạc hỏi:
- Hoàng Đình?
Hạ Trấn Không bổ sung thêm:
- Đúng vậy! Hoàng Đình là một tổ chức cổ xưa, một tổ chức cực kỳ cường đại. Nghe nói người sáng lập Hoàng Đình là một Thánh Hoàng không thua gì Thương Lan hoàng triều hay Thiên Khung thánh địa, thậm chí ở mặt nào đó còn hơn một, hai bậc. Người của Hoàng Đình cực kỳ bá đạo, khi đã nhận định một việc thì sẽ làm, chẳng cần chứng cứ gì.
Hạ Trấn Không kể rõ sự cường đại, bá đạo của tổ chức Hoàng Đình cho Sở Mộ biết, không thể trêu vào họ.
Sở Mộ hỏi:
- Nếu tiếp tục tìm Thần Châu Thâm Lam sẽ có ngày xung đột với Hoàng Đình đúng không?
Hạ Trấn Không nói:
- Đúng.
Sở Mộ mỉm cười nói:
- Hạ đại ca kể cho ta tin tức về Thần Châu Thâm Lam và Hoàng Đình đi.
Hạ Trấn Không kinh ngạc nói:
- Không ngờ lão đệ là chủ một tông.
Tô Nguyệt Tịch không bất ngờ, vì lúc trước nói chuyện với Sở Mộ đã được cho biết.
Sở Mộ nói:
- Chỉ là một tông môn nhỏ.
- Chân kiếm tông...
Hạ Trấn Không trầm ngâm nói:
- Ta từng nghe nói về tông môn này, là một tông chú trọng về kiếm, đệ tử trong môn chỉ tu kiếm không tu thuật pháp, hình như từng là đại tông môn nhưng không biết vì sao đã xuống dốc. Tuy nhiên từng là đại tông môn kiếm tu thì chắc có nội tình dày, không biết có thiếu người không?
Hạ Trấn Không nói rồi nhìn hướng Sở Mộ.
Hạ Trấn Không nói thẳng:
- Lão đệ, ngươi đã là tông chủ của Chân kiếm tông thì có thể cho lão ca ta đây đảm nhiệm chức vị gì không?
Sở Mộ sửng sốt, sau đó phản ứng lại, hắn hiểu ý Hạ Trấn Không muốn báo ơn.
Sở Mộ nghiêm túc nói:
- Nếu Hạ đại ca không chê Chân kiếm tông là tiểu môn tiểu hộ thì xin mời Hạ đại ca làm trưởng lão khách khanh của Chân kiếm tông.
Hạ Trấn Không chắp tay với Sở Mộ:
- Hạ Trấn Không kính chào tông chủ!
Sau đó cười phá lên.
Một giọng nói âm lạnh tàn bạo vang lên:
- Ba nhân tộc kia, giết hết chúng!
Hơi thở hắc ám từng đợt dâng lên, một đội mấy chục Hắc Ma tộc cao đẳng cưỡi hắc ma thú cao đẳng xung phong.
Mắt Hạ Trấn Không bắn ra tia sáng lạnh kinh người:
- Một đám nhãi ranh Hắc Ma, chết hết đi!
Ánh mắt Hạ Trấn Không như kiếm quang xé rách không trung, giây sau gã rút trường kiếm ra chém, khoảnh khắc hóa thành kiếm quang màu trắng to lớn, tinh thuần duy nhất. Hắc ám tan rã trước kiếm quang.
Hắc Ma Thống Lĩnh cực kỳ chán ghét hét to:
- Lực lượng quang minh!
Đúng thế, Hạ Trấn Không chủ tu lực lượng quang minh, kiếm pháp cũng lấy quang minh làm chính, kiếm chém ra như quang minh giáng xuống, thánh quang phổ chiếu.
Quang minh và hắc ám đối lập, không dung hòa, bài xích nhau. Trong Hắc Ma Uyên đậm đặc hơi thở hắc ám, lực lượng hắc ám mạnh mẽ, môi trường thiên nhiên hình thành áp chế lớn với lực lượng quang minh. Ngược lại lực lượng quang minh của Hạ Trấn Không sẽ gây phá hoại lớn cho Hắc Ma tộc.
Hắc Ma tộc là đứa con của hắc ám, trời sinh ghét quang minh, cực kỳ căm ghét lực lượng quang minh.
Một nhát kiếm quang minh chém ra, một đống Hắc Ma tộc như cỏ khô bị đốt cháy thành mây khói. Chỉ một nhát kiếm đã giết mười mấy Hắc Ma tộc cao đẳng đủ thấy Hạ Trấn Không cường đại.
Tất nhiên chỗ này là Hắc Ma Uyên nên Hạ Trấn Không còn bị ức chế, nếu ở bên ngoài, với thực lực của gã một kiếm dư sức làm mấy chục Hắc Ma tộc thành tro.
Hạ Trấn Không chém nhát kiếm thì Sở Mộ đã nhảy lên hóa thành luồng sáng bắn hướng Hắc Ma tộc nhân.
Hạ Trấn Không thấy thế kêu lên:
- Không được đâu lão đệ!
Hạ Trấn Không vội bay theo sợ Sở Mộ bị Hắc Ma tộc oanh giết.
Dù sao Sở Mộ chỉ có tu vi Niết Bàn ngũ trọng thiên, đám Hắc Ma tộc cao đẳng toàn là ngũ phẩm, lục phẩm, thất phẩm, có cả bát phẩm, còn có một thống lĩnh cửu phẩm. Đây là cường giả Hắc Ma tộc mạnh hơn Niết Bàn cửu trọng thiên nhân tộc.
Phỏng chừng vừa đụng độ Sở Mộ sẽ bị oanh giết thành tro ngay.
Hạ đại ca trách thầm sao Sở Mộ xúc động thế, gã tăng tốc độ rượt theo.
Hạ Trấn Không không ngờ rằng tốc độ của Sở Mộ nhanh đến mức đó, mau khó tin.
Sở Mộ cầm Thiên Trảm kiếm, Bất Diệt kiếm, song kiếm cùng rung lên như đôi cánh, tốc độ tăng vù vù giết hướng Hắc Ma tộc nhân.
Lửa giận vì Hạ Trấn Không một kiếm oanh giết mười mấy đồng bạn đều trút lên người Sở Mộ, từng đợt công kích mạnh mẽ đánh hướng hắn muốn xé xác hắn ra thành mảnh vụn, thành hư ảo.
Nhưng Sở Mộ lắc người, các đòn công kích đánh hụt. Một luồng sáng xuyên qua từ khe hở, song kiếm sắc bén tuyệt luân.
Có tiếng phập khẽ vang, kiếm quang sắc bén kèm theo các tia máu.
Nơi đi qua đầu các Hắc Ma tộc cao đẳng bị chặt đứt, Sở Mộ xông thẳng tới trước như sao băng tỏa ánh sáng chói lòa bắn hướng Hắc Ma Thống Lĩnh.
Hắc Ma Thống Lĩnh giơ hai nắm đấm, bao tay to đầy gai lóe tia sáng lạnh u tối đánh ra hai cú đấm, quyền kình như giao long ra khỏi biển đập nát không trung. Trong tiếng gầm rú kinh người quyền kình đánh vào Sở Mộ.
Tốc độ của Sở Mộ siêu nhanh, hắn như lao thẳng vào quyền kình. Khoảnh khắc sắp bị đánh trúng người Sở Mộ quỷ dị vặn vẹo giữa không trung làm giao long quyền kình lướt sát người hắn.
Sở Mộ điều khiển Thiên Trảm kiếm, Bất Diệt kiếm, kiếm ý thống ngự hết thảy lực lượng chém hướng Hắc Ma Thống Lĩnh.
Cùng lúc đó Tô Nguyệt Tịch giết vào Hắc Ma tộc, kiếm đen như tia chớp mang theo hơi hướm sắc bén tuyệt sát, có chút bí ẩn khó lường, người nhẹ nhàng múa xuyên toa mang đi các mạng sống cường giả Hắc Ma tộc.