Có thể nói trong rất nhiều Niết Bàn Cảnh, Lăng Kiếm Nhất có thể làm Thiên Chung nổ vang chín lần đã là không tồi..
Nhưng đây chưa phải cực hạn của hắn...
Súc thế, lực lượng toàn thân sôi trào lên, ánh mắt Lăng Kiếm Nhất trở nên lăng lệ ác liệt chưa từng có, hắn đánh vỡ cực hạn hoàn toàn mới nào đó.
Thiên Chung phản kích, uy lực thập phần khủng bố, Lăng Kiếm Nhất né tránh lực phản kích, hắn lập tức lực phản chấn thật nhanh.
- Song Lôi Thiểm!
Âm thanh trầm thấp vang lên rất mạnh.
Hắn lại chém lần nữa.
Kiếm Lực tứ cấp kích phát ra ngoài, Song Lôi Thiểm, hai đạo kiếm quang gần như trước sau, gần như có thể dung làm một thể, dùng tốc độ như thiên lôi xé nát bầu trời chém thẳng về phía Thiên Chung.
Keng, âm thanh thanh thúy nặng nề truyền ra các nơi, sóng âm bao phủ mắt thường có thể nhìn thấy được, bao phủ phạm vi hai mươi lăm dặm.
- Tiếng nổ thứ mười...
- Hai mươi lăm dặm...
- Đây là lực công kích có khả năng đạt tới Thánh cấp.
- Không hổ là đệ tử quan môn của Lôi Tiêu Kiếm Thánh, không hổ là thiên tài tuyệt thế đỉnh cấp, Niết Bàn cửu trọng thiên hậu kỳ, thậm chí lực công kích có thể so sánh với cường giả Thánh cấp nhất tinh sơ kỳ.
Tiếng nói sợ hãi thán phục vang lên.
Trong hai mươi lăm dặm, tiếng vang thứ muwoif sinh ra, đây là lực công kích tiêu chuẩn Thánh cấp.
Nhưng Lăng Kiếm Nhất không có tâm tư thu kiếm.
- Một kiếm cuối cùng là Song Lôi Thiểm... Hợp nhất!
Sau khi tránh Chảng Thiên Chung phản kích, đôi mắt Lăng Kiếm Nhất tỏa ra hào quang sáng ngời, trong nháy mắt lực lượng trên người hắn bạo phát.
Song Lôi Thiểm, Song Lôi Hợp Nhất, Lăng Kiếm Nhất cũng rót Kiếm Lực tứ cấp vào trong kiếm.
Uy lực của Song Lôi Hợp Nhất tăng lên rất nhiều.
Kiếm quang lôi đình chém thẳng vào Thiên Chung, âm thanh to rõ không ngừng khuếch tán ra chung quanh, mười dặm.. Mười lăm dặm... Hai mươi dặm... Hai mươi lăm dặm... Ba mươi dặm.
Thiên Chung thứ mười một tiếng nổ!
Ba mươi dặm!
Điều này đại biểu lấy cái gì, tất cả mọi người hiểu rõ, một ít cường giả Thánh cấp kế cũng chưa chắc có thể công kích mạnh như kiếm vừa rồi của Lăng Kiếm Nhất.
Đương nhiên cũng không đại biểu Lăng Kiếm Nhất có thể chém giết cường giả Thánh cấp kế cuối, dù sao Niết Bàn Cảnh chênh lệch với Vạn Cổ Cảnh quá rõ ràng, cho dù là Niết Bàn Cảnh đỉnh phong vẫn kém Vạn Cổ Cảnh quá lơns, đó là khác biệt về cấp độ tính mạng.
Bất kể thế nào, Lăng Kiếm Nhất có thể làm Thiên Chung phát ra mười một tiếng chuông, hơn nữa sóng âm bao trùm phạm vi ba mươi dặm đã thể hiện hắn có lực sát thương kinh người, đủ để xếp vào phạm vi một ngàn thiên tài Niết Bàn Cảnh.
Sau khi Song Lôi Hợp Nhất oanh kích, lực lượng toàn thân tiêu hoa hết, thân ảnh Lăng Kiếm Nhất cũng bay ra khỏi Thiên Chung Sơn.
Hắn đáp xuống trước mặt Sở Mộ, Lăng Kiếm Nhất điều chỉnh hô hấp.
- Sở huynh, thỉnh.
Lăng Kiếm Nhất ôm quyền nói ra, trịnh trọng đối đãi.
Sở Mộ gật gật đầu, hắn không làm bộ, thân ảnh của hắn bya lên không trung, xông lên trời, trong nháy mắt hắn đáp xuống đỉnh Thiên Chung Sơn.
Không rút kiếm, Sở Mộ chỉ giơ tay phải ngón trỏ và ngón giữa lên hình thành kiếm chỉ và điểm một cái, trong hư không xuất hiện một vòng cung đâm tới, lúc này kiếm quang màu bạc tỏa ra khí tức rét lạnh oanh kích bầu trời, nhìn như không nhanh nhưng lại lóe lên tức thì.
- Nói đùa gì thế, lại không rút kiếm.
- Dùng chỉ thay kiếm, quá tự đại.
Nội tâm rất nhiều người đều có suy nghĩ như thế, đám người Lăng Kiếm Nhất nhướng mày, cảm thấy làm như vậy là quá khinh xuất.
Keng, sóng âm bộc phát, trùng kích màng tai của mọi người, sóng âm bao phủ phạm vi mười dặm, lúc này mọi người bình tĩnh lại.
Đối diện sự thật, tất cả đều vô căn cứ.
Dùng chỉ thay kiếm, hời giống như động động ngón tay lại có thể gõ Thiên Chung. Hơn nữa một lần công kích đã có thể gõ chuông vang lên.
Tất cả mọi người kinh sợ.
Lăng Kiếm Nhất lúc trước phải dùng hai kiếm súc thế, kiếm thứ ba mới có thể gõ Thiên Chung.
Chênh lệch lớn như thế sao?
Hai tay Lăng Kiếm Nhất xiết chặt lại, móng tay đâm vào thịt nhưng hắn không cảm giác được.
Dùng chỉ thay kiếm, một chỉ đã gõ vang Thiên Chung, Thiên Chung chậm rãi lắc lư sau đó phản kích Sở Mộ.
Sở Mộ không làm động tác gì, hắn hơi né đã thoát khỏi Thiên Chung phản kích nhưng áp lực cũng bộc phát, áp lực này có tính nhắm vào, nó áp chế tinh thần.
Muốn gõ Thiên Chung không chỉ cân nhắc thời cơ, trả giá lực lượng, còn phải đối kháng Thiên Chung phản kích.
Hắn điểm ra một kích thứ hai, nhắm thẳng vào hướng ngược lại của Thiên Chung và đánh trúng vào một điểm.
Keng, Thiên Chung bị gõ vang lần nữa, âm thanh càng to rõ, âm thanh khuếch tán ra chung quanh, nó bao phủ phạm vi mười dặm.
Chỉ thứ ba là cong ngón búng ra, một đạo hào quang như sao băng bắn trúng Thiên Chung.
Tiếng nổ thứ ba truyền ra rất xa.
Hắn xoay tròn thoát khỏi Thiên chung phản kích, đột nhiên trong tay hắn xuất hêện hào quang.
Thiên Trảm Kiếm ra khỏi vỏ!
Kiếm quang lăng lệ ác liệt chém xuống giống như xé rách bầu trời.
Trảm!
Dưới thế công lăng lệ ác liệt như thế, một kiếm trúng Thiên Chung.
Tiếng vang thứ tư truyền khắp mười lăm dặm.
Sắc mặt Lăng Kiếm Nhất đại biến, kiếm này có uy lực bằng kiếm thứ tám của hắn, đây chỉ là kiếm bình thường, không có thi triển bất cứ kiếm pháp gì trong đó.
Lại một kiếm, tiếng vang thứ năm sinh ra.
Phương viên hai mươi dặm!
Tiếng vang thứ sáu!
Phương viên hai mươi lăm dặm!
Tiếng vang thứ bảy.
Phương viên ba mươi dặm!
Đến tiếng vang thứ bảy đã tương đương kích thứ mười một của Lăng Kiếm Nhất.
Điểm này đã vượt qua ghi chép từ xưa tới nay, cũng vượt qua lý luận chín tiếng chuông là cực hạn của Niết Bàn Cảnh.
Cực hạn của Niết Bàn Cảnh là chín tiếng vang hai mươi dặm.
Tiếng vang thứ tám!
Ba mươi lăm dặm!
Tiếng vang thứ chín.
Bốn mươi dặm!
Tất cả mọi người rối loạn.
Một kích như thế có thể chém giết Thánh cấp nhất tinh.
Tiếng nổ thứ mười!
Bốn mươi lăm dặm!
Trên không, hai Thánh cấp cao giai đang rối loạn.
Rốt cuộc là dạng công kích gì?
Niết Bàn Cảnh bát trọng thiên sơ kỳ, lại có lực công kích chém giết Thánh cấp, đây là uy lực cường đại cỡ nào, kinh khủng bực nào, làm người ta khó tin nổi.
Lúc này vẫn chưa chấm dứt, nó chỉ là khởi đầu.
Đôi mắt Sở Mộ bắn ra hào quang ác liệt kinh người.