Mục lục
Kiếm Đạo Độc Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hít sâu một hơi, cố nén xúc động trong lòng, chỉ là chiến ý trong nháy mắt kia càng thêm mãnh liệt.

Công kích liên miên không dứt đánh tới, Nhiếp Vân Kiệt phát hiện ra mình căn bản không có cách nào phá giải, chỉ có thể lần lượt ngăn cản và lui về phía sau.

Đối với việc nắm giữ tiết tấu, so với Cao Vọng thì Sở Mộ còn chuẩn xác hơn rất nhiều. Mỗi một kiếm đều dính liền với nhau, hoàn mỹ không tỳ vết, không có sơ hở.

Sau một hồi công kích giống như mưa to gió lớn, Sở Mộ bỗng nhiên thu kiếm lại bên người, hết thảy kiếm quang lập tức tụ hợp, kiếm đâm ra, có một tia hương vị như Thu Thủy Trường Lưu, khiến cho vẻ mặt Lạc Thu Thủy khẽ giật mình.

Nhiếp Vân Kiệt đau khổ ngăn cản công kích của Sở Mộ, rốt cuộc công kích cũng dừng lại. Nhưng mà hắn còn chưa kịp thở một hơi thì lại có một đạo kiếm quang lạnh lẽo đánh tới.

Một kiếm dung hợp ba mươi thức đầu của Thiên Hoang kiếm thuật.

Nhiếp Vân Kiệt không có cách nào ngăn cản được, cả người trực tiếp bay ngược về phía sau. Lực trùng kích mạnh mẽ ẩn chứa Xuyên Sơn kính làm cho Nhiếp Vân Kiệt bị nội thương, nhổ ra một ngụm máu tươi.

Đứng dậy, Nhiếp Vân Kiệt nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, khóe miệng dính máu.

Không hề nghi ngờ, hắn thua, thua dưới kiếm của Sở Mộ, quá trình cũng không quá khó khăn.

Cùng là kiếm ý lục chuyển cực hạn, nhưng mà thực lực của Sở Mộ so với hắn còn mạnh hơn rất nhiều. Ngày đó hắn có thể đánh bại Sở Mộ quả thực là chiếm tiện nghi của Sở Mộ. Bởi vì Sở Mộ không có cách nào vận dụng kiếm ý. Nhiếp Vân Kiệt cho dù có kiêu ngạo cũng không thể không thừa nhận điểm này.

Nhiếp Vân Kiệt thua cũng đồng nghĩa với việc hắn bị loại bỏ. Thi đấu trăm năm Ngoại cung vô duyên với hắn, kế tiếp hắn biến thành người xem.

Cuộc tranh tài thứ tư bắt đầu, Đường Chân đối chiến Diệp Tiêu Tiêu. Hai người đều là mỹ nữ, hơn nữa khí chất lại khác biệt, mỗi người mỗi vẻ, vô cùng có lực hấp dẫn.

Đường Chân này giống như xuất thân từ thế gia quân nhân vậy, tư thái hiên ngang, bậc cân quắc không thua đấng mày râu. Nếu nhưu phủ thêm một thân chiến giáp, tuyệt đối là hình tượng nữ thần chiến trường.

Mà Diệp Tiêu Tiêu, khí chất của nàng cũng rất là đặc biệt, nhìn qua ôn nhu, uyển chuyển, hàm xúc, như là tiểu thư khuê các. Trong đó lại lộ ra vẻ nhu hòa của nữ nhân, không giống như một nữ Kiếm giả có thực lực cường đại. Nhưng mà người xem thường nàng nhất định sẽ phải hối hận.

Đường Chân và Diệp Tiêu Tiêu, ai mạnh ai yếu không dễ kết luận. Chỉ có chiến mới biết được.

Kiếm của Diệp Tiêu Tiêu giống như khí chất của nàng, thoải mái, lại có tinh tế, tỉ mỉ, nhu hòa. KHiến cho kiếm của nàng khó có thể tìm được sơ hở..

Làm người luyện kiếm từ kiếm thuật của một người cũng có thể thấy được tính cách của người này thế nào.

Trong Ngoại cung Thiên Hoang địa cung, nữ đệ tử không nhiều lắm, so với nam đệ tử, ngay cả mười có một cũng chưa tới. Thậm chí tỉ lệ còn lớn hơn. mà trong những nữ đệ tử này, luận khí chất, tướng mạo và thực lực, Diệp Tiêu Tiêu và Đường Chân tuyệt đối là hàng đầu.

Nói đơn giản, trong cảm nhận của rất nhiều nam đệ tử Ngoại cung mà nói, Đường Chân và Diệp Tiêu Tiêu giống như nữ thần vậy.

Hiện tại hai nữ thần khí chất bất đồng chiến đấu. Cảnh tượng kia rất đẹp, Sở Mộ không muốn thừa nhận cũng không được. Nhìn hai mỹ nữ chiến đấu, lại là hai mỹ nữ có thực lực cường đại. Không phải là bình hoa, thùng rỗng không, đây quả thực là một cảnh rất đẹp.

Diệp Tiêu Tiêu và Đường Chân này kiếm ý và áo nghĩa đều đạt tới cực hạn lục chuyển, Thiên Hoang kiếm thuật cũng vô cùng cao minh, có rất nhiều thủ đọna.

Bình thường quan hệ của hai người không tồi, gọi nhau là tỷ muội. bất quá các nàng đều hiểu rõ, khi chiến đấu không thể nhường nhau.

Cuối cùng Đường Chân dùng thực lực mạnh hơn chỉ chút xíu đánh bại Diệp Tiêu Tiêu. Thay thế vị trí tứ tư của Diệp Tiêu Tiêu, thành công tấn cấp. Về phần Diệp Tiêu Tiêu tự nhiên bị loại bỏ.

- Chúc mừng tỷ tỷ.

Diệp Tiêu Tiêu chân thành nói, trên mặt nàng không có nhìn ra bất luận thất lạc gì.

Chiến đấu tiếp tục, trận thứ năm của vòng này cũng là trận cuối cùng, Cao Vọng quyết chiến với Trang Ly Biệt.

Trang Ly Biệt có mái tóc dài che khuất khuôn mặt, ngay cả mắt trái cũng bị che khuất, chỉ lộ ra nửa mặt phải. Có thể xem như rất anh tuấn, chỉ là vẻ mặt hắn không biết vì sao lại mang theo vẻ cô đơn, giống như mất đi thứ gì trọng yếu, có vài phần tiêu điều.

Khí chất đặc biệt khiến cho Trang Ly Biệt trở thành đối tượng trong lòng của rất nhiều nữ đệ tử Ngoại cung này. Gần với đối tượng được vô số người ngưỡng mộ là Lạc Thu Thủy. Về phần Nam Vô, tuy rằng thực lực rất là cường đại, nhưng mà lại có chút phiêu hốt, quỷ dị, mị lực không bằng Trang Ly Biệt.

Trang Ly Biệt đi về phía trung tâm Đấu kiếm đài, bước chân hắn có chút cô đơn, có chút tịch mịch. Trong lúc bất tri bất giác không ngờ lại ảnh hưởng tới tâm cảnh một số người, khiến cho bọn hắn không khỏi cảm thấy khổ sở.

Một ít nữ đệ tử tương đối cảm tính, cảnh giới cấp độ thấp hai mắt hồng lên, ngay cả chính các nàng cũng không biết vì sao lại thế. Trong lòng nàng không thể ức chế được xuất hiện một loại cảm xúc, rất là muốn khóc.

Người có tu vi, tâm tính nhưu Sở Mộ tự nhiên sẽ không bị ảnh hưởng. Bất quá hắn cũng có chút kinh ngạc. Khí tức của Trang Ly Biệt như vậy, nếu như cường đại hơn chút nữa, nhất định ảnh hưởng sẽ càng thêm cường đại. Trong lúc vô hình cũng là một loại lực lượng đáng sợ.

Nếu như Trang Ly Biệt biết vận dụng loại khí tức trên người hắn, thực lực nhất định sẽ tăng lên rõ ràng.

Cao Vọng nhìn qua đối thủ của mình, vẻ mặt ngưng trọng. Đối mặt với Trang Ly Biệt, hắn không dám có chút buông lỏng nào.

Không nói hai lời, Cao Vọng trực tiếp bộc phát toàn lực, kiếm thuật liên kích. Kiếm quang như nước sông lan tràn. Uy thế của kiếm quang so với lúc đại chiến với Sở Mộ còn tăng lên một phần, nhanh hơn, mạnh hơn, lăng lệ, ác liệt hơn.

Tuy rằng thua dưới kiếm của Sở Mộ, nhưng mà không thể không phủ nhận. Cao Vọng này cũng là một thiên tài, thiên tài chính thức. Thường thường có thể trong chiến đấu hiểu ra chỗ thiếu sót của bản thân, thậm chí là hấp thu ưu điểm của đối phương, dung nhập vào bản thân, cường hóa bản thân.

Thi đấu trăm năm một lần này, Sở Mộ tiến bộ, người khác cũng tiến bộ. Khác biệt bất quá là tiến bộ bao nhiêu mà thôi.

Kiếm quang giống như nước lũ lao đi, tới gần Trang Ly Biệt. Cái đầu đang cúi của Trang Ly Biệt hơi ngẩng lên, mắt phải có hàn mang xẹt quua.

Xuất kiếm, khí tức tiêu điều, cô đơn trở nên nồng đậm, làm cho nhiệt độ không khí bốn phía hạ thấp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK