Một mặt trở lại kiếm lâu Địa cấp ở cửu viện, trong đầu Sở Mộ hồi tưởng lại chuyện hai vị trọng tài nói.
- Cái gọi là thiên phú tu luyện quan hệ tới tiềm lực của thân thể, tiềm lực càng cao sâu, thiên phú tu luyện cũng càng mạnh. Tiềm lực thân thể của ta dường như vô cùng bình thường.
Sở Mộ âm thầm nói:
- Nhưng mà, tốc độ tăng trưởng tu vi của ta lại không kém hơn người khác. Coi như là người có thiên phú tu luyện cao hơn ta, trên phương diện tu luyện cũng không thể nào vượt qua ta được.
- Sau Hóa Khí cảnh là Khí Hải cảnh, sau Khí Hải cảnh là Cửu Chuyển cảnh, cho dù cực hạn của thiên phú tu luyện thất phẩm là Cửu Chuyển cảnh, ta muốn tu luyện tới Cửu Chuyển cảnh chỉ sợ cũng mấy năm, thậm chí là mấy chục năm. Cũng được, ta đợi sau khi đột phá tới Khí Hải cảnh, lại ra ngoài du lịch một phen.
Cái gọi là thiên phú quyết định thành tựu, cũng không có ảnh hưởng tới tâm tình của Sở Mộ, làm cho hắn rối loạn. Ngược lại còn kích thích ý chí chiến đấu trong lòng hắn, khiến cho hắn càng thêm kiên định.
Lúc này tin tức Sở Mộ tiến vào top một trăm Đồng Kiếm bảng cũng được phát tán đi, cho nên trên đường trở về kiếm lâu của mình, Sở Mộ được mọi người nhận ra.
- Đáng chết.
Chu Thiên Chiếu giận dữ, dùng một chưởng đánh nát bàn.
Từ lúc ở trên thi đấu kiếm thuật vi vương bị Sở Mộ đánh bại, Chu Thiên Chiếu đối với Sở Mộ hận thấu xương. Hiện tại nghe thấy Sở Mộ không ngờ lại tiến vào Đồng Kiếm bảng, trong lòng hắn nghĩ thế nào cũng cảm thấy không thoải mái.
- Bang chủ, tên này hiện tại tiến vào Đồng Kiếm bảng, nhất định hắn sẽ càng thêm đắc ý.
Triệu Long khôn rất hận Sở Mộ, ở một bên châm ngòi thổi gió.
- Hừ, vậy để cho hắn đắc ý một đoạn thời gian ngắn nữa vậy.
Trong đáy mắt Chu Thiên Chiếu hiện lên vẻ dữ tợn:
- Phàm là người đầu tiên tiến vào Đồng Kiếm bảng, trong thời gian ngắn sau đó sẽ được kiếm phủ phái đi chấp hành một nhiệm vụ. Nhiệm vụ này là ng hĩa vụ, không có cách nào từ chối. tới lúc đó...
Hai mắt Triệu Long Khôn sáng ngời, cũng âm trầm cười lớn.
...
Ngồi ở tầng ba kiếm lâu, Sở Mộ từ trong oản luân không gian lấy ra một hộp ngọc, đây chính là hộp ngọc chứa Luyện ý đan.
- Luyện Ý đan có thể tăng tốc việc lĩnh ngộ ý cảnh, hạn độ thấp nhất là bốn thành, hạn mức cao nhất bảy thành. Nhưng mà dùng để tăng cường độ Tê Liệt ý cảnh, hai thành năm Luyện Ý đan cũng đủ để phụ tải.
Sở Mộ tự hỏi liệu hiện tại có nên phục dụng Luyện Ý đan hay không.
- Không, tạm thời không phục dụng Luyện Ý đan. Trước tiên phải tới Ngộ kiếm thất cố gắng tăng lên Tê Liệt ý cảnh. Về sau lại mượn nhờ công hiệu của Ngộ kiếm thất phục dụng Luyện Ý đan, làm cho lĩnh ngộ Tê liệt ý cảnh càng cao thâm hơn.
Sau khi quyết định, Sở Mộ lập tức thu Luyện Ý đan lại. Về phần Vân Chi ý cảnh lúc này cũng bị Sở Mộ quên đi. bởi vì so với Tê Liệt ý cảnh, Vân Chi ý cảnh kém quá nhiều. Không có quan trọng như vậy.
- Nghỉ ngơi mọt ngày, ngày mai tiến vào Ngộ kiếm thất.
Một ngày chiến đấu, hiện tại có thời gian yên tĩnh, cũng khó tránh khỏi Sở Mộ cảm thấy mệt mỏi.
Nghỉ ngơi một đêm, ngày hôm sau, sáng sớm Sở Mộ vẫn như thường lệ, tu luyện Thiên Nguyên cửu chuyển.
Trong trận đấu hắn đột phá tới chuyển thứ bảy, khiến cho tu vi kiếm khí của Sở Mộ hùng hậu vô cùng. Đã có thể so với Hóa Khí cảnh viên mãn bình thường. Luận trình độ tinh thuần có thể so với đám người Lữ Vấn.
Thiên Nguyên cửu chuyển không hổ là công pháp Huyền Cấp thượng phẩm, so với Huyền cấp thượng phẩm bình thường còn cao siêu hơn rất nhiều.
Sở Mộ tin rằng một khi tu luyện tới cửu chuyển, Thiên nguyên kiếm khí của bản thân nhất định so với Kiếm giả ngang cấp hùng hậu hơn rất nhiều, cũng tinh thuần hơn rất nhiều.
Suy nghĩ của hắn là muốn trước khi đột phá tới Khí Hải cảnh, đem Thiên Nguyên cửu chuyển tu luyện tới cửu chuyển. Khi đó trụ cột Hóa Khí cảnh càng thêm vững chắc. Tới lúc đó đột phá tới Khí Hải cảnh sẽ có khởi điểm rất cao.
Thiên Nguyên cửu chuyển tu luyện hoàn tất, Sở Mộ tu luyện hơn mười lượt kiếm thuật. Hơi sửa sang lại một chút, hắn rời khỏi Kiếm lâu, hướng về chỗ gọi là Ngộ kiếm thất.
Ngộ kiếm thất trong nội phủ tổng cộng cũng chỉ có mười căn, cũng may chỉ có đệ tử trên Đồng Kiếm bảng mới có tư cách sử dụng. Nếu không, căn bản không có khả năng thỏa mãn bảy vạn đệ tử nội phủ. Đây không phải là chuyện khiến cho đầu rơi máu chảy hay sao?
Thủ hộ Ngộ kiếm thất là một trưởng lão, nhìn không thấu tu vi. Hai mắt luôn hấp háy, giống như lúc nào cũng đang tĩnh tu.
Vẻ mặt vị trưởng lão này rất là lạnh nhạt. Nhưng mà cũng không có vì vậy mà có ai khinh thường hắn.
- Ngộ kiếm thất số chín còn trống. Ngươi muốn dùng bao nhiêu thời thần.
Trưởng lão này lạnh nhạt hỏi, tuy rằng hai mắt hắn nhắm nghiền. Nhưng mà Sở Mộ lại có cảm giác kỳ lạ, giống như bị nhìn chằm chằm vào.
- Hai thời thần.
Sở Mộ nói, lấy ra kiếm lệnh thân phận của mình. Hơn nữa lai lấy ra hai trăm khối linh thạch hạ phẩm trong oản luân không gian.
Trưởng lão kia tiếp nhận kiếm lệnh thân phận của Sở Mộ rồi quét qua một tấm bảng màu đen, giống như là quẹt thẻ vậy. Sau đó lại đưa trả cho Sở Mộ. Sở Mộ hơi nhìn một chút, phát hiện ra học phần của mình mất đi hai vạn.
Nhưng mà hiện tại hắn có mấy trăm vạn học phần trên người, hai vạn học phần hắn không coi vào đâu.
Cửa phòng Ngộ kiếm thất số chín mở ra, Sở Mộ bước qua, đi vào trong Ngộ kiếm thất.
Trong Ngộ kiếm thất tối đen như mực, không nhìn thấy cái gì. Cửa tự động đóng lại, quang mang giống như ánh sáng ban ngày xuất hiện. Sở Mộ nhìn quanh một vòng, không ngờ lại không nhìn ra được ánh sáng này từ đâu mà tới. Hình như từ bốn phương tám hướng, từ bất luận một góc độ nào chiếu tới.
Nhưng mà đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là hắn tới đây làm gì.
Diện tích của Ngộ kiếm thất không lớn, đại khái chỉ lớn chừng mười mét vuông. Bốn phía chỉ có bốn bức tường. Chỉ có chính giữa, trên mặt đất là một khối bồ đoàn màu đen.
Thân ảnh Sở Mộ lóe lên, xuất hiện bên cạnh bồ đoàn rồi ngồi xuống. Lập tức có một loại cảm giác kỳ lạ cuốn tới. Giống như tạp niệm trong đầu thoáng cái thối lui. Tinh thần tự nhiên trở nên chuyên tâm, không có chút nào miễn cưỡng.
Sở Mộ cũng chủ động phối hợp, trong nháy mắt lập tức tiến vào trogn trạng thái gần như kỳ ảo. Trong đầu có một đạo linh quang làm cho ý thức hắn đắm chìm trong thế giới tinh thần. Tập trung vào một đạo quang mang màu vàng như là kiếm, đó chính là Tê Liệt ý cảnh, bắt đầu tìm hiểu.
Tê Liệt ý cảnh, có bảy thành tới từ Kim Chi ý cảnh, có ba thành tới từ Phong chi ý cảnh. Hấp thu hai loại ý cảnh này sinh ra ý cảnh biến dị độc nhất vô nhị.
Phong chi ý cảnh là đệ nhất ý cảnh của Sở Mộ, Kim Chi ý cảnh là ý cảnh thứ ba của Sở Mộ.
Lĩnh ngộ Phong chi ý cảnh đối với Sở Mộ mà nói độ khó không phải là quá lớn. Nhưng mà độ khó khi lĩnh ngộ Kim chi ý cảnh còn hơn gấp bội.