Hiện tại việc cấp bách chính là lĩnh ngộ kiếm lực trước tiên, sau đó lại khiến áo nghĩa Hỏa áo nghĩa Thổ lột xác trở thành lực quy tắc. Lực mây sẽ được đặt ở phía sau. Chỉ có điều Sở Mộ vẫn có thể lật xem, tìm hiểu về hai môn kiếm pháp, tu luyện kiếm chiêu trong đó.
Chỉ là hắn không có cách nào ở lại lâu bên trong gian phòng giải phong. Sở Mộ lập tức thu đồ, nhìn về phía một quyển sách lụa cuối cùng. Một quyển bộ pháp.
Nửa bước!
Hai chữ, nổi ở trên giấy. Đây là môn bộ pháp phẩm cấp đạt tới Địa cấp đỉnh giai!
Phân chia của Cổ Thần Giới đối với công pháp không giống với ở thế giới Thái Cổ, Địa cấp đỉnh giai đã là võ học rất cao.
Môn bộ pháp này có tên là nửa bước, khiến cho Sở Mộ cảm thấy mừng rỡ. Bởi vì hắn đang thiếu một môn bộ pháp.
- Nói vậy đây là bộ pháp được Nghiêm Huy trước đó sử dụng.
Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng. Lúc trước đánh một trận, Nghiêm Huy thi triển ra bộ pháp tinh diệu, thiếu chút nữa để cho hắn chạy trốn.
Nếu không phải cuối cùng Sở Mộ bất ngờ đánh ra một chiêu khiến Nghiêm Huy phải buông kiếm, Nghiêm Huy tất nhiên sẽ chạy trốn về doanh địa Thiên Kiếm.
Ngoại trừ Nguyên Đan tinh nguyên và Tử Điện Kiếm cùng với võ học ra, còn có một vài đan dược v.v. Số lượng thu thập, tàng trữ có chút phong phú. Thật sự không tệ.
Hiện tại, mấy thứ này đều biến thành đồ của Sở Mộ.
Đã đến giờ, Sở Mộ cũng rời khỏi gian phòng giải phong. Lần này, hắn g không lập tức rời khỏi doanh địa Thiên Kiếm, mà giao nộp một vạn Nguyên Đan hạ phẩm, thuê một gian phòng. Đến lúc đó tẩm bổ thêm một chút.
Sau khi tiến vào trong gian nhà, cửa đóng lại, Sở Mộ lấy ra từng tinh nguyên để dùng. Khí tức mát lạnh tràn ngập toàn thân. Thân thể hắn không ngừng được cường hóa. Sau hơn mười hơi thở, cảm giác mát lạnh biến mất. Sở Mộ hoạt động vài cái, chỉ cảm thấy khí lực của mình quả thực được cường hóa, tương đối rõ ràng.
- Tinh nguyên quả nhiên là đồ tốt.
Sở Mộ thầm nghĩ. Hắn muốn đạt được càng nhiều tinh nguyên, để nâng cao thực lực của bản thân, có sự trợ giúp rất lớn.
Sau đó, hắn liền lấy ra hai quyển kiếm pháp, cẩn thận đọc từng quyển một, tìm hiểu nội dung quan trọng trong đó.
Lực sát thương trực tiếp của kiếm pháp Địa cấp hạ giai Vân Khiên Vụ Nhiễu chỉ thắng được kiếm pháp Nhân cấp đỉnh giai một ít mà thôi. Trọng điểm ở chỗ biến đổi kỳ ảo. Khi thi triển ra, có thể quấy nhiễu được tầm mắt thậm chí thần niệm, khiến người ta giống như đưa thân vào trong mây mù, khó có thể làm ra phán đoán chính xác.
Về phần kiếm pháp Kinh Lôi Toái Vân là kiếm pháp chủ lực sát thương, trọng điểm ở một chữ... nát
Một kiếm vừa ra, thiên vân vỡ nát, lực lượng cực kỳ đáng sợ.
Sở Mộ chỉ tìm hiểu sơ bộ ra hai nội dung quan trọng của môn kiếm pháp, vẫn chưa đi sâu. Bởi vậy hắn chỉ tốn hai ngày mà thôi. Nếu như muốn hoàn toàn tìm hiểu ra được nội dung quan trọng của hai môn kiếm pháp này, tối thiểu phải tốn thời gian gấp mười lần mới được.
Tốt nhất vẫn là tìm hiểu tu luyện môn bộ pháp kia.
Sở Mộ tạm thời thu hồi hai môn kiếm pháp, lấy ra bộ pháp Địa cấp đỉnh giai. Hai chữ lớn màu bạc nổi ở trên bìa.
Nửa bước!
Sở Mộ mở mặt bìa ra, chỉ thấy trên trang đầu tiên hiện ra quy tắc chung.
Trong một tấc vuông, tiến lui thành thục!
Nhìn như đơn giản bình thản, lại có khí thế hùng hồn.
Trong một tấc vuông, tiến lui thành thục.
Sở Mộ lại mở ra trang thứ hai, xem nội dung chính ở trên đó. Đầu tiên hắn đọc nhanh qua một lượt, sau đó lại lật lại từ đầu. Mỗi chữ mỗi câu đều xem kỹ, từ từ tìm hiểu.
Ngoại trừ chữ viết ra, tất nhiên còn có hình vẽ tương ứng có thể xem. Văn hay tranh đẹp. Người trong bức tranh còn có điểm đỏ đường đỏ dẫn dắt, biểu thị phương thức tuyến đường phát lực v.v, dễ dàng tìm hiểu hơn.
Tiện lợi như vậy, lấy ngộ tính của Sở Mộ, có thể nhanh chóng tìm hiểu ra nội dung quan trọng trong đó.
Sau khi ghi nhớ hết tất cả nội dung của nửa bước, ở bên trong gian nhà này, bàn chân Sở Mộ bước ra, tu luyện lên môn bộ pháp Địa cấp đỉnh giai nửa bước này.
Hắn cũng không biết môn bộ pháp là võ học của Dạ Minh Kiếm Tông, hay võ học do bản thân Nghiêm Huy nhận được. Bất kể nói thế nào, hiện tại Sở Mộ đều đang tu luyện.
Nửa bước thì nửa bước, bước một tấc vuông. Một tấc vuông như thế nào, trong lòng Sở Mộ hiểu rất rõ.
Tuy rằng còn không có luyện thành, nhưng Sở Mộ đã biết, môn bộ pháp nửa bước này, là một môn bộ pháp đặc biệt thực dụng. Tác dụng của nó sẽ không thể hiện trên việc chạy trên đường, mà là thể hiện ở trong chiến đấu.
Giữa một tấc vuông, nhảy nhót xê dịch, trước sau trái phải, né tránh phản kích đều có thể.
Không gian ở bên trong gian phòng này thật ra không lớn. Nếu như tu luyện bộ pháp khác, không gian tất nhiên là không đủ. Nhưng để tu luyện nửa bước, lại có vẻ dư thừa
Sở Mộ ngay trong phạm vi một thước, không ngừng hoạt động hai chân, hoặc trái hoặc phải hoặc trước hoặc sau hoặc tiến hoặc lui. Nửa bước phát lực chủ yếu tập trung ở trên hai chân. Thân thể chỉ có chút phối hợp, cũng không quan trọng.
Hình vẽ tương ứng ở trên uyển sách lụa, ghi rõ tuyến đường cùng điểm yếu đều tập trung ở trên hai chân, có chút phức tạp.
Nếu như kiếm giả bình thường muốn tu luyện nửa bước, chắc chắn phải bỏ ra thời gian tương đối dài mới được. Ví dụ như Nghiêm Huy, tu luyện nửa bước đều phải mất nhiều năm, thậm chí còn chưa đạt được tới tiểu thành.
Đối với Sở Mộ mà nói, nửa bước này lại cực kỳ thích hợp với hắn. Nguyên nhân bởi vì hắn tu luyện lực lượng chấn động, khống chế đối với bắp thịt của bản thân, các kiếm giả khác không có cách nào so sánh. Lại thêm ngộ tính của bản thân mấy chục năm thấm nhuần, sớm đã đạt đến một đỉnh phong một cực hạn.
Dưới sự khống chế có ý thức, bắp chân Sở Mộ hết lần này tới lần khác bị chấn động với tần suất thấp, bước chân tự nhiên lướt về phía trước, tiêu hao một chút thể lực. Càng tu luyện tiếp, Sở Mộ càng cảm nhận được chỗ tinh diệu của môn bộ pháp này. Hắn tin chắc, nếu như có thể luyện môn bộ pháp này đến đại thành, thực lực của bản thân, nhất định sẽ tăng cường lên rất nhiều, thích hợp chiến đấu hơn.
Từ khi bắt đầu tu luyện, Sở Mộ càng lúc càng quen thuộc. Trong lúc tiến lui đều ở bên trong một tấc vuông. Khoảng cách giữa mỗi một bước, hoặc dài một chút hoặc ngắn một điểm, không phải là trường hợp cá biệt...