Những kiếm giả xuất thân và thiên phú không tệ, đại đa số đều có kiếm phách hình thức ban đầu, Sở Mộ không có ưu thế ở phương diện này.
- Nếu là có thể lĩnh ngộ ra thuộc tính kiếm ý, uy lực kia...
Hào quang màu bạc trên ngón tay biến mất, đôi mắt Sở Mộ mang theo chờ mong.
Kiếm ý đã đạt tới năm chuyển, tiếp theo phải tiếp tục rèn luyện kim chi áo nghĩa.
Thời gian một ngày lại một ngày qua đi, Tần Sơn Hà cũng không tới tìm Sở Mộ.
Nửa tháng sau Tần Sơn Hà mới xuất hiện, khí tức sắc bén trên người hắn rất thuần túy, bởi vì hắn đã thành công tu luyện Cửu Chuyển Chân Dương Tâm Ấn Quyết. Hơn nữa rèn luyện kiếm ý và thổ áo nghĩa đến ba chuyển.
Ba chuyển kiếm ý và thổ áo nghĩa, Tần Sơn Hà đã tương đương đội viên chính thức của ba đại chiến đội siêu cấp.
- Đội trưởng, chúng ta lúc nào lại đi Huyết Sắc Hoang Nguyên săn giết kiếm điểm chiến tích.
Trong mắt Tần Sơn Hà xuất hiện hào quang sáng ngời, ngữ khí ẩn chứa chiến ý. Thực lực tăng lên cho nên hắn ngứa tay.
- Không vội, tiếp qua một đoạn thời gian ngắn, ta rèn luyện áo nghĩa đến năm chuyển, thực lực lại tăng cường liền vào Huyết Sắc Hoang Nguyên.
Sở Mộ từ từ trả lời.
- Năm chuyển!
Tần Sơn Hà kinh hãi, đôi mắt mở to như mắt trâu, hắn kinh ngạc nhìn chằm chằm Sở Mộ, hưng phấn khi tăng thực lực trong nội tâm hắn biến mất không còn gì nữa.
Không lâu trước kia kiếm ý và áo nghĩa của Sở Mộ mới vào bốn chuyển đấy. Hiện tại kiếm ý đã đạt tới năm chuyển, áo nghĩa cũng sắp đạt tới năm chuyển, tốc độ rèn luyện như thế yêu nghiệt cỡ nào.
- Không lâu trước kia ta tiến vào Vạn Tà Cốc chín ngày. Gia tốc rèn luyện kiếm ý.
Sở Mộ giải thích đơn giản.
Mặc dù như thế nhưng nội tâm Tần Sơn Hà vẫn rung động như cũ, bởi vì tốc độ rèn luyện của Sở Mộ quá nhanh.
- Đội trưởng, ta cũng trở về tu luyện, thời điểm xuất phát thì báo cho ta một tiếng.
Tần Sơn Hà lưu lại một câu sau đó rời khỏi kiếm lâu của Sở Mộ.
Hắn bị đả kích và kích thích, trong nội tâm chỉ có một ý niệm trong đầu, tu luyện tu luyện tu luyện nữa, ngàn vạn không thể bị Sở Mộ bỏ rơi quá nhiều.
Chỉ chớp mắt lại qua nửa năm.
Trong thời gian này Sở Mộ gia tăng canh giờ rèn luyện kim chi áo nghĩa, bởi vậy hôm nay tinh thần ý niệm chấn động làm kim chi áo nghĩa run rẩy, màu sắc của nó thuần túy hơn một ít, mũi nhọn càng mãnh liệt hơn trước.
Kim chi áo nghĩa năm chuyển!
Kim chi áo nghĩa dùng mũi nhọn làm chủ, kiếm ý cũng dùng mũi nhọn làm chủ, cả hai phối hợp với nhau càng có uy lực đáng sợ.
Trên đầu ngón tay có hào quang màu bạc và mũi nhọn màu vàng hỗn hợp với nhau, Sở Mộ quét ngón tay cắt vào hư không, lưu lại một dấu vết màu đen mới biến mất.
Sau khi quay về từ Huyết Sắc Hoang Nguyên đến nay cũng hơn nửa năm, thực lực Sở Mộ tăng lên mấy lần lúc trước.
Trừ kiếm ý và kim chi áo nghĩa đều đạt tới năm chuyển ra, chấn sơn kính cũng tăng lên.
- Là thời điểm đi Huyết Sắc Hoang Nguyên tìm điểm chiến tích.
Nói thầm một câu, Sở Mộ đứng dậy rời khỏi kiếm lâu.
Trải qua nửa tháng Tần Sơn Hà tu luyện không biết ngày đêm, kiếm ý lại tinh thuần vài phần nhưng còn cách bốn chuyển quá xa, dù sao hắn không có yinh thần ý niệm mạnh như Sở Mộ, cũng không có tiến vào Vạn Tà Cốc mượn nhờ âm sát khí trong Vạn Tà Cốc rèn luyện.
Thông qua cánh cửa màu đỏ, Sở Mộ và Tần Sơn Hà lại đi vào Thiên Phong Cốc.
Hai người cũng là danh nhân trong đệ tử tinh anh, bởi vậy bọn họ vừa xuất hiện đã làm các đệ tử khác chỉ trỏ.
- Đội trưởng, chính là hai người này!
Một kiếm giả nhìn chằm chằm vào bóng lưng Sở Mộ và Tần Sơn Hà, sau khi nhìn một lúc liền dùng ngữ khí chắc chắn lên tiếng.
- Cái gì?
Đội trưởng kia không rõ ràng cho lắm.
- Hai gia hỏa cướp bảo vật trong động đất trong đêm Huyết Nguyệt chính là Sở Mộ và Tần Sơn Hà.
Tên đội viên này xác định.
- Thì ra là bọn chúng, đuổi theo mau.
Tên tiểu đội trưởng tiểu đội chính thức của chiến đội Trảm Ma vung tay lên, lúc này bước nhanh đuổi theo Sở Mộ và Tần Sơn Hà.
Vào đêm Huyết Nguyệt quân số của hắn giảm đi bốn người, chỉ còn lại sáu người, trải qua đêm Huyết Nguyệt đã bổ sung bốn người hoàn tất, hơn nữa trải qua ma hợp đã phối hợp rất tốt.
Mười kiếm giả vượt qua Sở Mộ và Tần Sơn Hà, hơn nữa bao vây hai người vào giữa.
- Đây không phải người chiến đội Trảm Ma sao?
- Bọn họ vây quanh Sở Mộ và Tần Sơn Hà làm gì?
Tình huống nơi đây làm nhiều người chú ý.
- Sở Mộ, ngoan ngoãn giao bảo vật cho chúng ta.
Tên tiểu đội trưởng chiến đội Trảm Ma lạnh lùng nói với Sở Mộ.
Sở Mộ và Tần Sơn Hà khẽ giật mình, không rõ ràng cho lắm.
- Ah, giả ngu sao? Vào đêm Huyết Nguyệt mấy tháng trước, tiểu đội chúng ta kịch chiến Huyết Ma, dùng tính mạng bốn thành viên tiểu đội mới tìm được động đất, kết quả hai người các ngươi thừa dịp chúng ta không chú ý nhanh chân đến trước, cướp đi bảo vật thuộc về chúng ta.
Tên đội trưởng càng nói càng kích động giống như thực sự là như vậy.
Nếu như không phải Sở Mộ và Tần Sơn Hà cũng biết chuyện xảy ra, hơn phân nửa sẽ bị lừa dối.
- Sở Mộ và Tần Sơn Hà thật to gan, cũng dám cướp đoạt bảo vật của chiến đội Trảm Ma.
- Đúng thế, quá to gan!
- Quá vô sỉ, vậy mà thừa dịp người chiến đấu đẫm máu hái quả đào, cướp đoạt thành quả thắng lợi, đúng là trơ trẽn.
Người chung quanh bị lời của tiểu đội chính thức chiến đội Trảm Ma hấp dẫn, có người bi phẫn nhìn chằm chằm vào Sở Mộ và Tần Sơn Hà giống như nhìn kẻ thù.
Không thể không nói bọn họ làm quá thật.
Trên mặt Sở Mộ và Tần Sơn Hà còn mang theo vẻ mờ mịt, bộ dạng không hiểu lời đối phương nói.
- Vào đêm Huyết Nguyệt bốn phía hung hiểm, ta và đội trưởng chỉ có hai người nên tìm nơi an toàn lẩn trốn, thẳng tới khi Huyết Nguyệt qua đi mới quay về Thiên Phong Cốc.
Tần Sơn Hà nói ra, còn gãi gãi đầu bộ dạng chất phác.
- Chúng ta có thể sống sót trong đêm Huyết Nguyệt đã là không tệ rồi, làm sao dám tranh đoạt bảo vật với các ngươi.
Sở Mộ cũng nói, biểu lộ người vô tội.
- Đúng vậy, ngày đó ta có nhìn thấy Sở Mộ và Tần Sơn Hà, bộ dạng hai người bọn họ cực kỳ chật vật, hơn nữa dùng thực lực hai người bọn họ có thể sống qua đêm Huyết Nguyệt là đại khí vận, làm sao dám đi lại bốn phía, còn dám tranh đoạt bảo vật với chiến đội Trảm Ma gì chứ.
Lập tức có người tin tưởng Sở Mộ.