Sau khi đổi đan dược, điểm cống hiến kiếm tông của Sở Mộ đã bị trực tiếp bị trừ hai nghìn điểm. Sau một khắc đồng hồ, mười viên Đại Hỏa Hành Đan và mười viên Đại Thổ Hành Đan liền xuất hiện trên đài truyền tống ở động phủ Thiên Tương Cư.
Trên thực tế, đệ tử thân truyền hưởng thụ loại đãi ngộ này. Đệ tử chân truyền trước Thập Cường, động phủ nơi bọn họ ở cũng có loại quyền lợi này. Đây là đối xử khác nhau, cũng là một loại khích lệ.
Sau khi đan dược tới tay, Sở Mộ liền bắt đầu dùng một Đại Hỏa Hành Đan. Dược lực của Đại Hỏa Hành Đan tràn vào bên trong thế giới tinh thần, giúp đỡ áo nghĩa Hỏa. Sở Mộ có thể cảm giác được. Hắn vội vàng rút kiếm, luyện Hỏa Hành Kiếm Pháp. Hắn chỉ cảm thấy hiệu quả lại tăng cường thêm vài phần.
Hiệu quả trợ giúp của Đại Hỏa Hành Đan đối với bản thân hắn đã vượt quá sức tưởng tượng, hiệu quả rất tốt.
Hoàn cảnh như vậy, tài nguyên như vậy, nếu không tận tâm tận lực tu luyện, chẳng phải là có lỗi với bản thân mình sao?
Chỉ chớp mắt, Sở Mộ trở thành đệ tử chân truyền của chủ mạch Ngũ Hành Kiếm Tông đã qua một tháng. Mười viên Đại Hỏa Hành Đan và mười viên Đại Thổ Hành Đan, Sở Mộ đều dùng hết sạch.
Ở hoàn cảnh của Thiên Tương Cư và biên độ tăng trưởng của Ngũ Tương Kiếm cùng với kiếm pháp tu luyện và đan dược trợ giúp, lực hỏa và lực thổ đều đạt tới áo nghĩa đỉnh phong, đã rất sát với biên giới lột xác. Tiến cảnh như vậy thật khó có thể tưởng tượng.
Quy tắc càng chậm lột xác, thời gian lột xác càng dài. Nếu là ở thế giới Thái Cổ, lực hỏa và lực thổ lột xác cộng lại, tối thiểu phải tốn trên trăm năm.
Ngay cả cảm thấy thấy đã sát với biên giới lột xác, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể lột xác, nhưng trước sau khoảng cách gì đó vẫn đâm không thủng, liền không có cách nào thành công lột xác.
Sở Mộ lại tìm đọc bảng danh sách đổi một phen. Hắn phát hiện thật sự có đan dược, có thể làm cho bản thân mình ở trong mấy ngày ngắn ngủi, thành công khiến áo nghĩa hỏa và áo nghĩa thổ lột xác trở thành quy tắc hỏa cùng quy tắc thổ. Chỉ có điều thấp nhất lại cần ba vạn điểm cống hiến kiếm tông. Điều này khiến Sở Mộ chắt lưỡi không thôi.
Hắn không thể làm gì khác hơn là tạm thời bỏ qua suy nghĩ đổi đan dược, thông qua tu luyện, từ từ tích lũy, mãi đến khi lột xác mới thôi.
Hắn tu luyện Cuồng Phong Khoái Kiếm, trước sau vẫn dừng ở trình độ một hơi thở mười tám kiếm. Dường như hắn đạt đến cực hạn.
Thật ra Sở Mộ không biết, Cuồng Phong Khoái Kiếm lại tên là Cuồng Phong Thập Bát Kiếm. Trước đây người sáng tạo ra nó, cực hạn chính là một hơi thở mười tám kiếm.
Nếu như bình thường xuất kiếm, một hơi thở chém ra ba mươi kiếm bốn mươi kiếm cũng không thành vấn đề. Nhưng đây chẳng qua là vung kiếm tán loạn, không giống Cuồng Phong Khoái Kiếm, vung kiếm có tính kỹ xảo, làm cho uy lực mỗi một kiếm tập trung lại, cuối cùng hình thành cuồng phong rít gào.
Cuồng Phong Khoái Kiếm đạt đến cực hạn. Cũng bởi vì quy tắc thủy đạt được nhập vi cảnh, kiếm pháp Kinh Đào tu luyện đại thành. Uy lực tăng mạnh. Đây trở thành kiếm pháp cường đại nhất trong tay Sở Mộ hiện nay.
Sở Mộ đã cố gắng hết sức tăng cường thực lực của bản thân. Nhưng còn chưa đủ.
- Trở thành đệ tử chân truyền, ta có thể lựa chọn một môn võ học Nhân cấp. Hưởng thụ đãi ngộ của đệ tử thân truyền, lại có thể lựa chọn một môn võ học không vượt qua Địa cấp trung giai để tu luyện.
Sở Mộ trầm ngâm nói. Hắn lại một lần nữa mở bảng danh sách đổi ra, trực tiếp điều tra ở trên danh sách võ học.
Trong danh sách võ học, có công pháp tu luyện, có kiếm pháp cũng có thân pháp bộ pháp v.v. Sau khi nhìn mấy lần, Sở Mộ liền tập trung một cột kiếm pháp.
Kiếm pháp Ngũ Hành Kiếm Tông thu lấy, gần như đều là kiếm pháp có liên quan đến lực ngũ hành. Số ít là kiếm pháp không có quan hệ cùng lực ngũ hành. Sở Mộ xem qua từng cái.
Kiếm pháp Kinh Đào cũng có trong cột. Kiếm pháp Liệt Hỏa Dung Sơn cũng có trong cột.
Bỗng nhiên, ánh mắt Sở Mộ dừng lại, rơi vào trên một môn kiếm pháp trong đó.
Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm!
Giới thiệu trên đó đơn giản. Lấy lực phong lực lôi phát động kiếm pháp, một hơi thở bạo phát ra ba mươi hai kiếm, hình thành gió đáng sợ lôi tuyệt sát.
Đây là một môn kiếm pháp Nhân cấp đỉnh giai. Muốn đổi, cần một vạn điểm cống hiến. Sở Mộ vừa trở thành đệ tử chân truyền, có một lần cơ hội đổi miễn phí. Suy nghĩ tìm hiểu một lát, Sở Mộ liền lấy ra kiếm lệnh thân phận cắm vào trong bảng danh sách, lựa chọn đổi.
Sau một lát, đài truyền tống của Thiên Tương Cư có ánh sáng lóe lên. Bản viết tay ghi chép về Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm liền xuất hiện ở trong đó.
Sở dĩ Sở Mộ lựa chọn môn kiếm pháp này, thứ nhất là hứng thú. Hắn cảm thấy môn kiếm pháp này cùng Cuồng Phong Khoái Kiếm, có chỗ tương tự, lại càng cao thâm hơn, càng cường đại hơn. Hắn tin tưởng, có Cuồng Phong Khoái Kiếm làm cơ sở, tu luyện môn kiếm pháp này sẽ càng dễ dàng hơn một chút.
Sở Mộ mở ra bản viết tay nhìn kỹ, tìm hiểu chỗ nội dung quan trọng của môn kiếm pháp này.
Sấm gió sấm gió. Gió nổi lên sấm dậy. Sau khi tìm hiểu, chỉ dùng thời gian ba ngày, Sở Mộ đã nắm giữ nội dung quan trọng của môn kiếm pháp, bắt đầu tu luyện.
Ba mươi hai kiếm, góc độ xuất kiếm của mỗi một kiếm, quỹ tích mỗi một kiếm, thời cơ mỗi một kiếm, tất cả đều có quy định rõ ràng.
Ngay bên ngoài Thiên Tương Cư, bên trên vách núi, Sở Mộ rút ra Ngũ Tương Kiếm, bắt đầu luyện Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm.
Trong nháy mắt, gió thổi lên, phát ra tiếng rít gào. Trong mơ hồ có tiếng sấm ầm ầm chấn động. Sấm gió cũng lên, kiếm quang lẫm liệt.
Chém ra kiếm thứ mười ba, cánh tay Sở Mộ chấn động. Hắn vội vàng dừng lại. Hắn hồi tưởng một lần. Thời điểm xuất kiếm thứ mười ba, góc độ có hơi lệch đi, dẫn đến chỉnh thể bị phá hỏng, uy lực không có cách nào tập trung lại được.
Tiếp tục tu luyện, tiếp tục xuất kiếm, thời gian trôi qua cực nhanh.
Sở Mộ luyện kiếm, đồng thời có phiền phức tới.
- Chỉ là một Kiếm Vương tam tinh, có tài đức gì ở tại Thiên Tương Cư. Thức thời, ta khuyên ngươi bây giờ ngoan ngoãn dọn dẹp một chút, buông tha Thiên Tương Cư. Bằng không, hậu quả sẽ rất không tốt.
Tào Vượng, Kiếm Vương ngũ tinh đỉnh phong nhìn Sở Mộ quát lạnh.
- Ngươi muốn Thiên Tương Cư sao?
Đang luyện kiếm pháp, Sở Mộ nghe vậy, không chút hoang mang hỏi ngược một câu. Kiếm Vương ngũ tinh đỉnh phong tên là Tào Vượng này ngay vừa rồi, chạy đến Thiên Tương Cư, vừa mở miệng liền thốt ra lời cảnh cáo uy hiếp, muốn hắn buông tha Thiên Tương Cư.