Dù sao thạch mô có một đặc điểm, hạn chế là Vương cấp và trên Vương cấp tiến vào đây. bằng không huyệt mộ này đã sớm bị mở ra, đâu tới phiên Sở Mộ tới chiếm tiện nghi.
Còn nữa, thông đạo trong thạch mộ quanh co khúc khuỷu, uấn lượn không thôi. Giống như là mê cung vậy, chỉ cần không cẩn thận tiếp đó sẽ bị mất phương hướng bên trong. Người có thể đi tới trung tâm tòa huyệt mộ này rất ít.
Cho dù tới một lần, nếu như không đánh dấu mà nói, lần thứ hai muốn tới nhất định không nhớ đường. Loại tình huống này cũng từng xảy ra qua.
Bất quá hôm nay có một đội Kiếm giả nhân tộc tới đây.
- Đó là cái gì?
- Dường như là kiếm khí.
Tiểu đội này lập tức phát hiện ra những kiếm khí rời rạc trong không khí.
- Các ngươi nhìn kìa, phía trước dường như có một tòa huyệt mộ chưa mở ra.
- Quá tốt, cuối cùng chúng ta cũng tìm thấy một tòa huyệt mộ không có mở ra.
- Đợi một chút, chỗ đó dường như có một người đang ngồi.
Bọn hắn thông qua ánh sáng lờ mờ phát hiện ra thân ảnh của Sở Mộ đang ngồi xếp bằng trước cửa đá.
- đi xem.
Đội trưởng là Kiếm giả Thần Ngưng cảnh, hắn trầm ngâm một lát rồi nói, dẫn đầu đi lên phía trước.
Lập tức, từng đạo kiếm khí cắt tới, xé rách kiếm cương hộ thể của hắn ra. Áo bào trên người cũng bị cắt, nội giáp trên người ngăn cản kiếm khí cắt tới. Tên đội trưởng này kinh hãi, vội vàng lùi về phía sau. Liếc mắt nhìn nội giáp, hắn phát hiện ra trên nội giáp có từng dấu vết bị kiếm khí cắt vào.
- Kiếm khí thật đáng sợ.
Vẻ mặt tên đội trưởng này ngưng trọng, trong lòng còn sợ hãi. May mà hắn lùi kịp thời, nếu không nếu như tiếp tục xâm nhập, nội giáp trên người hắn nhất định sẽ không có cách nào chịu được.
Các đội viên cũng vô cùng kinh hãi, tất cả bọn hắn đều không phải là người thường. Nhãn lực kinh người, đương nhiên nhìn ra được chỗ đáng sợ của kiếm khí kia.
Kiếm khí đáng sợ kia vậy, người nọ đi qua như thế nào?
- Đi thôi. Tòa huyệt mộ này không phải là thứ chúng ta có thể mở ra, tối thiểu phải có thực lực của tổng đội trưởng siêu cấp chiến đội mới có thể thông qua đám kiếm khí này.
Đội trưởng này cười khổ lắc đầu nói, xong rồi mang theo đội viên của hắn rời đi.
Trước khi hắn còn quay đầu lại nhìn đạo thân ảnh kia, dựa vào hình dáng hắn có thể đoán được là nhân tộc. Kiếm giả Hồng Thiên giáo hoặc là Đạm Thai thị trong Thiên Phong kiếm cung, chỉ là hắn không biết rõ là ai.
...
Trước cửa đá, Sở Mộ ngồi đó năm tháng, mỗi ngày đều tìm hiểu bất diệt kiếm ý lưu lại trên cửa đá. Kiếm ý kia quá mức mạnh mẽ, lực lượng thần niệm của Sở Mộ không có cách nào trực tiếp tiếp xúc, chỉ có thể phóng ra một đạo kiếm ý, lực lượng thần niệm theo sát kiếm ý. Trong lúc kiếm ý đối kháng với bất diệt kiếm ý mà thừa cơ cảm thụ.
Làm như vậy hiệu suất rất thấp, nhưng mà chung quy so với không có bất kỳ hiệu suất nào còn tốt hơn.
Sở Mộ có đủ kiên nhẫn, điều khiến cho hắn tiếc hận là, bất diệt kiếm ý lưu lại trên cửa đá cuối cùng chỉ có một tia mà thôi. Sau khi hắn lần lượt tìm hiểu, lần lượt dùng kiếm ý đối kháng, nó đang suy yếu từng chút một, không có lớn bằng lúc trước.
Phải biết rằng kiếm ý của Sở Mộ là kiếm ý cửu chuyển cực hạn, mặc dù không bằng Bất diệt kiếm ý, nhưng mà nhiều lần đối kháng, cũng làm cho bất diệt kiếm ý tiêu hao. Sở Mộ tiêu hao kiếm ý còn có thể khôi phục. Bất diệt kiếm ý tiêu hao thì lại không thể khôi phục được.
Đổi lại là những người khác, coi như kiếm ý đạt tới bát chuyển cực hạn. Chỉ sợ ngay cả một hơi thở cũng bị bất diệt kiếm ý đánh tan chứ đừng nói là đối kháng. Càng không nói tới làm tổn hao Bất diệt kiếm ý. Dù là đối kháng liên tục vài năm, cũng không làm cho Bất diệt kiếm ý suy yếu tới biến mất.
Kiếm ý cửu chuyển cực hạn thì khác, thời gian ba thức đối kháng, mỗi một ngày tối thiểu đều đối kháng mấy ngàn lần. Mỗi một lần làm suy yếu một điểm rất nhỏ, lại không ngừng tích lũy xuống. Sở Mộ phỏng đoán, ước chừng qua ba tháng nữa, bất diệt kiếm ý trong cửa đá sẽ tiêu hao không còn.
Hắn chỉ hi vọng trong ba tháng còn lại, lĩnh ngộ được một tia ảo diệu của Bất diệt kiếm ý mà thôi.
Hết sức chăm chú, đắm chìm trong lĩnh ngộ. Mà Minh Thần tộc lúc này đã lửa giận ngút trời. Minh Tà chính là một trong những thiên tài mà toàn bộ Minh Thần tộc đều biết. Cũng là thiên tài lợi hại nhất dưới Vương cấp, không ngờ lại chết.
Trong lúc nhất thời Minh Thần tộc phẫn nộ không thôi, hận không thể lập tức đi tìm Sở Mộ, phanh thây Sở Mộ.
Đáng tiếc ngay cả Minh Tà cũng không làm gì được Sở Mộ, nếu như phái ra người dưới Vương cấp trong Minh Thần tộc, cũng chỉ có chịu chết mà thôi. Nếu như phải ra Minh Thần tộc Vương cấp, cũng có khả năng giết chết Sở Mộ. Nhưng còn có khả năng trước khi tìm được Sở Mộ, bị Kiếm Vương nhân tộc phát hiện ra, khi đó không có cách nào thành công được.
Các tộc có hiệp nghị, dưới tình huống bình thường, Huyết Sắc hoang nguyên nghiêm cấm cường giả Vương cấp tùy ý tiến vào, hơn nữa lại còn động thru. Vi phạm điểm này rất có thể sẽ dẫn tới lửa giận của các chủng tộc khác. Bởi vì Huyết Sắc hoang nguyên, nói một cách nghiêm túc là nơi hậu bối các tội lịch lãm rèn luyện.
Minh Thần tộc có khả năng bỏ qua như vậy sao?
Đáp án đương nhiên là không. Nói thế nào cũng không thể để cho yêu nghiệt nhân tộc như Sở Mộ sống sót. Nếu không một khi tiểu tử này phát triển, đối với Minh Thần tộc mà nói tuyệt đối không phải là một chuyện tốt gì.
Chỉ là hết lần này tới lần khác thiên tài dưới vương cấp lại không làm gì được Sở Mộ. Cường giả Vương cấp trừ phi có thể vô thanh vô tức tiến vào trong Huyết Sắc hoang nguyên, lập tức chém giết Sở Mộ rồi rời đi mà không bị phát hiện. Nếu không cũng không làm gì được Sở Mộ.
Bó tay không thôi, chi nhánh Minh Thần tộc này lập tức báo cáo lên trên, xin hỗ trợ. Mà báo cáo lên trên rồi chờ chỉ thị xuống cũng cần một ít thời gian. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Sở Mộ có thể bình yên tới năm tháng trong thạch mộ này.
Thiên tài Minh Thần tộc chết dưới kiếm hắn, hắn đã sớm quên. Lòng hắn hoàn toàn đặt vào trên bất diệt kiếm ý này. Rất có chấp nhất như không lĩnh ngộ được Bất diệt kiếm ý thì không bỏ qua vậy.