Kiếm Vương cửu tinh này lập tức thi triển ra một chiêu kiếm pháp, liên miên không dứt, như nước sông cuồn cuộn đánh tới. Giống như lực lượng của nước sông, cuốn lấy ba thanh Thánh kiếm, khiến cho ba thanh Thánh kiếm như rơi vào trong vũng bùn.
- Cơ hội tốt...
Ba Kiếm Vương bát tinh kia hai mắt sáng ngời. Bọn họ mạo hiểm gia nhập cuộc chiến, chủ công tên Kiếm Vương cửu tinh kia. Phối hợp với Phi Thiên Ngự kiếm thuật của Sở Mộ, lập tức khiến cho áp lực đối phương tăng lên. Ba người Thượng Quan Hoa thấy vậy cũng lập tức nắm lấy thời cơ, trong nháy mắt làm cho chiến trận của đối phương tan rã.
Đây là chênh lệch giữa tinh nhuệ và không tinh nhuệ.
Mỗi một người trong đám người Thượng Quan Hoa không chỉ có thực lực mạnh mẽ, thiên phú xuất chúng. Hơn nữa còn trải qua vô số huấn luyện. Thiên phú đối phương không kém, thực lực cũng không yếu, cũng nắm giữ chiến trận. Nhưng mà trên phương diện vận dụng, nắm bắt thời cơ cuối cùng cũng không bằng đám người Thượng Quan Hoa.
- Đi.
Chiến bận bị tan rã. Hắc Ngục tinh đạo mặc thần trang lập tức quát lên, định thoát thân, rời khỏi chỗ này. Nhưng phản ứng của Thượng Quan Hoa cực nhanh, trong nháy mắt hắn cũng thoát khỏi chiến trận. Chặn đường Hắc Ngục tinh đạo mặc thần trang.
Chiến đấu lập tức từ chiến trận trở thành đấu tay đôi, ba Kiếm Vương cửu tinh đấu với ba Kiếm Vương cửu tinh. Tên Kiếm Vương cửu tinh còn lại của Hắc Ngục tinh đạo thì bị Phi Thiên Ngự kiếm thuật của Sở Mộ và ba Kiếm Vương bát tinh tạo thành Kiếm Mang chiến trận cuốn lấy.
Sở Mộ lại lần nữa lấy ra hai thanh Thánh kiếm hạ phẩm, ngự không bay lên. Như lưu tinh phá không, bay vụt về phía tên Kiếm Vương cửu tinh kia. Làm cho áp lực của đối phương lần nữa tăng lên. Kiếm Vương cửu tinh kia thậm chí còn muốn chửi ầm lên. Nếu không phải tình huống hiện tại không cho phép phân tâm thì nhất định hắn đã làm vậy rồi.
- Bạo.
Trong miệng Sở Mộ nhẹ nhàng vang lên một chữ. Hai mắt đột nhiên bắn ra hàn mang kinh người. Ngay lập tức, một thanh Thánh kiếm hạ phẩm phá vỡ kiếm cương hộ thể của Kiếm Vương cửu tinh kia. Lúc bị ngăn cản thì thân kiếm run lên, chợt nổ tung, hóa thành vô số mảnh vỡ, bao trùm toàn bộ thân thể Kiếm Vương cửu tinh này.
Vội vàng vung kiếm, bứt trở ra, ngăn cản mảnh vỡ. Đám Kiếm Vương bát tinh nắm lấy cơ hội, xuất kiếm. Thi triển kiếm pháp một phen, lập tức bổ trúng Kiếm Vương cửu tinh này, khiến cho đối phương bị thương.
- Bạo.
Sở Mộ lần nữa nói một từ. Thanh Thánh kiếm hạ phẩm còn lại tới gần thân thể đối phương tức thì nổ tung. Lại lần nữa làm cho Kiếm Vương cửu tinh bị thương. Cũng sáng tạo cơ hội cho ba Kiếm Vương bát tinh kia.
Dưới sự phối hợp của bốn người. Kiếm Vương cửu tinh kia bị chém đứt cánh tay. Một kiếm xẹt qua, đầu của hắn bay lên cao.
Giết chết đối phương, ba Kiếm Vương bát tinh quay đầu lại, bắn về phía một Kiếm Vương cửu tinh khác.
Sở Mộ thì thu hồi ba thanh Thánh kiếm trung phẩm.
Liên tục tự bạo hai thanh Thánh kiếm hạ phẩm, đối với thần niệm của hắn cũng là gánh nặng lớn lao. Lúc này thế giới tinh thần đang chấn động, phải bình phục lại, nếu không thế giới tinh thần sẽ bị thương.
Ba Kiếm Vương bát tinh tạo thành Kiếm Mang chiến trận, có được thực lực Kiếm Vương cửu tinh. Lại phối hợp với một Kiếm Vương cửu tinh khác. Lập tức chém giết đối thủ, sau đó lại đi trợ giúp người khác.
Lúc này thế giới tinh thần của Sở Mộ cũng bình phục lại.
- Không tốt, hắn muốn tự bạo.
Tên Kiếm Vương cửu tinh thứ hai còn lại của Hắc Ngục tinh đạo xem xét thấy mình không tránh khỏi kết cục bị chém giết, trong đầu hiện lên suy nghĩ hung ác, muốn tự bạo. Sở Mộ điểm một chỉ, ba thanh Thánh kiếm trung phẩm bắn ra. Nếu như tên Kiếm Vương cửu tinh này muốn tự bạo, chỉ sợ còn chưa kịp tự bạo thì đã bị ba thanh Thánh kiếm trung phẩm đánh trúng.
Có Sở Mộ quấy nhiễu, tên Kiếm Vương cửu tinh kia không có cách nào tự bạo được, rất đơn giản đã bị chém giết. Một đám người đi về phía tên Kiếm Vương cửu tinh cuối cùng mặc Thần trang. Hai Kiếm Mang kiếm trận trái phải vây công. Sở Mộ lại thi triển Phi thiên Ngự kiếm thuật quấy nhiễ, làm cho đối phương không có cách nào tự bạo.
- Đáng chết.
Tên Kiếm Vương cửu tinh mặc Thần trang vô cùng oán hận nói. Không có cách tự bạo, lại không chạy nổi, liều mạng cũng không ăn thua, hắn buồn bực sắp chết.
Giết chết tên Hắc Ngục tinh đạo cuối cùng, mọi người thở dài một hơi, chấm dứt bí pháp. Cả đám há hốc mồm thở dốc.
Dưới mặt đất của tửu lâu, trong đại sảnh có một đám thi thể. Toàn bộ đều là thi thể của Hắc Ngục tinh đạo, gần một trăm người.
Chín đội viên của chiến đội số tám thuôc Kiếm Phong hào đang ngồi xếp bằng khôi phục. Một trận chiến kịch liệt qua đi, một thân lực lượng của bọn họ cơ hồ tiêu hao không còn. Lại còn thi triển bí pháp, tác dụng phụ xuất hiện khiến cho mọi người mệt mỏi không thôi.
May mắn mà bọn hắn đều có chuẩn bị để ứng phó với tác dụng phụ sau khi thi triển bí pháp. Phục dụng đan dược, sau nửa canh giờ, mọi người lục tục đứng dậy. Trừ Sở Mộ ra, những người khác cũng chưa hoàn toàn khôi phục, chỉ khôi phục được non nửa mà thôi. Một thân thực lực chỉ còn lại bốn năm thành bình thường. Bất quá như vậy đã đủ rồi.
Nơi này không tiện ở lâu. Mọi người thu thập một phen. Sở Mộ cũng thừa cơ thi triển Đoạt Thiên đại pháp cướp đoạt thiên phú tu luyện. Thần trang có chút tổn hại của tên Kiếm Vương cửu tinh mặc nó cũng được gỡ xuống. Mọi người theo đường cũ trở về, nhanh chóng rời đi.
Rời khỏi lòng đất, hội họp với hai Kiếm Vương bát tinh còn lại. Cũng không có phát hiện ra bất kỳ dị động nào. Mọi người tiềm hành rời đi, nhanh chóng trở về phòng của mình. Một đường bình an vô sự.
Trong phòng mọi người cũng không có nói chuyện với nhau mà dành thời gian khôi phục. Như vậy mới có thực lực ứng phó với tình huống ngoài ý muốn.
Sau hai thời thần, mọi người mới khôi phục hoàn tất.
- Trình độ hung hiểm của nhiệm vụ lần này vượt quá dự kiến của chúng ta.
Lúc mọi người tụ tập lại đầy đủ, Thượng Quan Hoa ngưng trọng nói. Chợt hắn lại thở dài một hơi, khóe miệng mỉm cười rồi nhìn về phía Sở Mộ:
- May mà có Sở Mộ kịp thời bộc phát. Nếu không chẳng những chúng ta không có hoàn thành nhiệm vụ, mà còn có thể ném mạng lại ở nơi này.