- Kiếm giả Danh Kiếm Hào Kiệt hội chú ý, một phút đồng hồ sau Danh Kiếm lâu sẽ mở ra, dựa theo trình tự mà tiến vào.
Thanh âm truyền đi, rơi vào trong tai mỗi người, Chân Không Kiếm Vương lăng không mà đứng.
Sau một phút đồng hồ, đám người Sở Mộ chỉ cảm thấy không trung Danh Kiếm đảo dường như lắc lư một hồi. Một cỗ khí tức kỳ lạ lan tràn, tựa như cơn lốc vô hình bay vút qua.
Phảng phất như có một đạo thanh âm đang kêu gọi bọn hắn tiến vào Danh Kiếm lâu vậy.
Sở Mộ lập tức rời căn nhà gỗ số một, là người đầu tiên bay về phía Danh Kiếm lâu. Còn chưa tới gần Danh Kiếm lâu, không đợi Sở Mộ có phản ứng gì thì một cỗ lực lượng đã lập tức hút Sở Mộ vào trong Danh Kiếm lâu, thú vị là Danh Kiếm lâu này không có cửa.
Nhoáng một cái, Sở Mộ tự động xuất hiện trên một cái bồ đoàn, bốn phía thì một mảnh ảm đạm.
Ước chừng sau sáu mươi tức sau, phảng phất như từ đêm tối chuyển thành ban ngày. ánh sáng ảm đạm dần dần thối lui, cùng lúc đó một cỗ lực lượng thần bí bao phủ toàn thân hắn. Sở Mộ chỉ cảm thấy kiếm nguyên và lực lượng áo nghĩa của mình tạm thời bị giam cầm, không có cách nào cảm giác được, càng không có cách nào điều động được.
Duy chỉ có kiếm ý giống như được rót máu gà, trở nên sinh động.
Sở Mộ tuyệt không cảm thấy kỳ quái, giống như tiến vào Vạn Nguyên cung vậy, trừ áo nghĩa ra, những lực lượng khác tạm thời bị giam cầm. Hiện tại tiến vào trong Danh Kiếm lâu, nơi chuyên tìm hiểu kiếm ý. Trừ kiếm ý ra, những lực lượng khác tạm thời bị giam cầm cũng là chuyện bình thường.
Có lẽ chỉ có dưới loại tình huống này mới có thể có được hiệu quả tìm hiểu lớn nhất.
Sở Mộ biết rõ chín mươi chín Kiếm giả khác cũng tiến vào Danh Kiếm lâu, chỉ là hắn không nhìn thấy bọn họ. Như vậy bọn họ ocunxg không thể nhìn thấy hắn. Như vậy mới không thể làm ảnh hưởng tới nhau được.
Ngồi xếp bằng lên bồ đoàn, một cỗ khí tức thanh mát từ dưới bồ đoàn bay lên, theo sống lưng lập tức phóng tới thế giới tinh thần. Sở Mộ lập tức cảm thấy mát lạnh một hồi, tinh thần ý niệm tăng lên mấy lần, vô cùng rõ ràng, không cần hắn chủ động, tự nhiên đã tiến vào trạng thái tìm hiểu kiếm ý.
Kiếm ý, ý chí của kiếm, ý chí kiếm thuật, ý chí kiếm kỹ, ý chí của kiếm giả...
Người có ý chí, kiếm cũng giống vậy, cũng có ý chí.
Chỉ có Kiếm giả lý giải và nắm giữ kiếm tới trình độ nhất định, hiểu biết, nắm giữ kiếm đạo tới một tình độ nhất định, ý chí của con người và kiếm cộng minh, khi đó mới có thể lĩnh ngộ kiếm ý.
Kiếm ý vô hình vô sắc, lại sắc bén vô song, có thể chém giết tất cả mọi thứ, chém giết tà niệm, tâm ma... Kiếm ý dung nhập vào tỏng kiếm khí, sẽ khiến cho phong mang của kiếm khí càng thêm mạnh mẽ hơn. Dùng để thúc dục kiếm kỹ sẽ khiến cho kiếm kỹ càng trở nên hoàn thiện, uy lực cũng tăng lên vài phần.
Trước đó kiếm ý của Sở Mộ đã lĩnh ngộ tới sáu thành ba, có hình thức ban đầu của kiếm phách. Hơn nữa so với kiếm ý của kiếm giả khác còn càng thêm thuần túy, cô động, đủ để so sánh với bảy thành bốn kiếm ý.
Nếu không phải muốn đạt được danh xưng Kiếm Tôn phải đạt tới bảy thành kiếm ý, không phải có điều kiện cứng nhắc như vậy, luận thực lực, hiện tại Sở Mộ còn hơn Kiếm Tôn.
Thời gian ba ngày kỳ thực rất ngắn, có lẽ trong lúc tham ngộ, chỉ nháy mắt đã qua.
Mỗi một phút, một giây đều vô cùng trân quý. Chỉ là lúc này không có ai đi so đo. Bởi vì mỗi một người đều tiến vào trạng thái tìm hiểu. Cũng không thể để lãng phí thời gian được.
Trên bờ bên kia Danh Kiếm hồ có rất nhiều Kiếm giả liên tục nhìn chằm chằm vào đám Kiếm giả biến mất trong Danh Kiếm lâu, vẻ mặt hâm mộ hoặc ghen ghét.
Vẻ mặt Bách Lý Sương càng thêm lạnh lẽo, vốn nàng cũng là một trăm Kiếm giả tiến vào trong Danh Kiếm lâu kia. Đáng tiếc bởi vì lòng hiếu thắng của nàng quá mãnh liệt, cuối cùng lại để cho cơ hội lần này vọt khỏi tay.
Mấu chốt vẫn là chính nàng ta buông tay.
Nhưng mà trong mắt Bách Lý Sương mà nói, hết thảy đều vì thực lực của nàng, không đủ cường đại. Nếu như nàng cường đại hơn một ít, có thể đánh bại được Sở Mộ kia, như vậy hết thảy đều không giống.
Chỉ là sự thực như vậy, nàng cũng không thể nào hối hận được. Chỉ đành chờ ba ngày sau, Danh Kiếm Hào Kiệt hội lần nữa mở ra, nàng nên chiếm một danh ngạch trước là được.
Đảo mắt, một ngày đã trôi qua. đám Kiếm giả đã sớm tán đi, làm gì thì tiếp tục làm đó. Tất cả dường như đã thành thói quen.
Một trăm vị Kiếm giả tìm hiểu kiếm ý, đang từng bước tăng lên.
Đương nhiên không cùng một người không cùng tình huống, có người tốc độ tăng lên nhanh một ít. Có một ít người thì tốc độ tăng lên chậm một ít.
Loại tăng lên này không nhất định dùng ngộ tính làm cơ sở chuẩn, có liên quan tới ngộ tính, nhưng cũng có liên quan tới phương diện khác.
Theo tìm hiểu, quanh thân Sở Mộ xuất hiện một đám phong mang nhìn không thấy, không ngừng cắt, không gian chung quanh dường như không có cách nào thừa nhận, bị cắt ra thành từng vết.
Theo tìm hiểu, kiếm ý của Sở Mộ càng thêm lạnh lẽo, sắc bén. Nếu như có người xuất hiện bên cạnh Sở Mộ nhất định sẽ kinh ngạc.
Sái thành năm... Sáu thành sáu... Sáu thành bảy....
Rất nhanh ngày hôm sau cũng qua đi, tiến vào ngày thứ ba. Kiếm ý của Sở Mộ cũng tăng lên tới sáu thành chín.
Sáu thành chín kiếm ý là tiểu thành đỉnh phong, nếu như tiếp tục đột phá là đại thành.
Từ nhập môn đỉnh phong tăng lên tới tiểu thành là một bình cảnh, từ tiểu thành đỉnh phong tăng lên tới đại thành là một bình cảnh. Mà từ đại thành đỉnh phong tới viên mãn vẫn là một bình cảnh.
Bình cảnh không có đột phá, bất luận tìm hiểu thế nào cũng chỉ là lãng phí thời gian. Bình cảnh vừa đột phá mới có khả năng tiếp tục tiến bộ.
Độ khó khi đột phá bình cảnh thường thường không nhỏ, thời gian chậm rãi trôi qua. Sở Mộ thủy chung bị kẹt tại sáu thành chín, chập chạp khó có thể đột phá.
Phong mang của kiếm ý dường như đã bị một loại lực lượng nào đó ngăn chặn, trong lúc nhất thời khó có thể đột phá.
- Ngày thứ ba, ngày mai Danh Kiếm Hào Kiệt Hội lại mở ra.
- Ta đã tham dự nhiều lần, lần trước kém một ít. Lần này ta nhất định phải đạt được một danh ngạch.
Có một ít Kiếm giả nhìn thời gian, biết rõ Kiếm giả lần này tiến vào trong Danh Kiếm lâu tìm hiểu cũng sắp đi ra. Rất nhiều Kiếm giả liên tục tụ tập ở bên bờ Danh Kiếm hồ, chờ đợi Danh Kiếm Hào Kiệt hội lần nữa mở ra.