• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những người thoát khỏi cơn ác mộng ở lãnh địa Cecil may mắn, nhưng cũng bất hạnh.

Những ngôi nhà cháy rụi, đất đai bị hủy hoại bởi sức mạnh nguyên tố, những người khổng lồ đáng sợ bước ra từ sương mù hỗn loạn, bạn bè và người thân đã chết thảm giữa những sự kiện này – chúng giống như cơn ác mộng ngày ngày ám ảnh những người còn ở lại. Ngay cả sau khi họ đã tìm thấy sự an toàn ở trấn Tanzania, ngay cả khi có các kỵ sĩ và binh lính bảo vệ họ, nỗi sợ hãi của họ vẫn chưa bao giờ nguôi ngoai dù chỉ trong chốc lát.

Ngay cả trong số những người lính mặc áo giáp ngoài kia, chỉ số ít trong bọn họ có thể thực sự ngủ ngon vào ban đêm.

Nhiều người trong số họ đã phải tìm đến rượu để tự làm mình tê liệt. Những người nghèo tới mức không thể chi trả được rượu không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chịu đựng sự dày vò. Hơn nữa, trong thời đại này, với thân phận dân chạy nạn lưu lạc đến một lãnh địa khác, chắc chắn rằng một cuộc sống tốt đẹp sẽ không chờ đợi họ. Vì vậy, tình hình thậm chí dường như còn tồi tệ hơn.

Kỵ sĩ Philip khó có thể kiểm soát đám binh lính báo cáo đều đặn hàng ngày, chứ chưa nói đến khả năng giữ trật tự giữa những nạn dân.

May mắn thay, lãnh chúa đã trở về an toàn và thậm chí còn mang theo một trụ cột chống đỡ vững chắc.

Bên ngoài trấn Tanzania, Rebecca nhìn những người dân của lãnh địa Cecil đang tập trung trước mặt cô. Những người này ăn mặc tồi tàn và trông hốc hác. Mặc dù Tử tước Andrew đã cung cấp những nhu yếu cơ bản về chỗ ở và thực phẩm, nhưng ở niên đại này sự bố thí mà quý tộc dành cho bình dân là có hạn, để cho nạn dân không bị đông chết hoặc đói chết đã là sự nhân từ hiếm có hơn nhiều so với những quý tộc điển hình trong thời đại này rồi, vậy nên Rebecca không thể yêu cầu nhiều hơn nữa.

Đối với những người đã thoát khỏi lãnh địa Cecil, việc nhìn thấy lãnh chúa của họ giống như được phát một liều thuốc trợ tim hữu hiệu.

Thường dân thời đại này không có giác ngộ cao, tố chất tâm lý của họ cũng rất yếu. Họ không có nhiều lòng trung thành đối với lãnh chúa. Mặc dù Rebecca có thể được coi là một lãnh chúa nhân ái và thân thiện (nguyên nhân chính của việc này là do quý tiểu thư không được thông minh lắm, nên không học được sự gian xảo và tham lam từ những người bạn quý tộc cùng lứa với mình). Nhưng sau tất cả, cô thậm chí còn chưa ngồi trên chiếc ghế lãnh chúa này được một năm. Trên thực tế, với luồng thông tin nghèo nàn, nhiều người thậm chí còn không biết lãnh chúa của bọn họ trông như thế nào.

Nhưng sự xuất hiện của lãnh chúa vẫn là một kiểu khuyến khích bọn họ. Chỉ cần ai đó đứng lên và tuyên bố sẽ tiếp tục bảo vệ những con người đáng thương đầy lo lắng này, vậy là đã quá đủ rồi. Đối với họ, việc ai là lãnh chúa hay người đó trông như thế nào không quan trọng. Chế độ phong kiến ​​kéo dài hàng trăm năm đã làm tê liệt khả năng suy nghĩ của con người, nhưng nó cũng khiến họ dễ dàng hài lòng. Theo quan điểm của Cao Văn, đây là sự gắn kết được xây dựng dựa trên sự ngu ngốc và thiếu hiểu biết – nhưng nó có hiệu quả.

Chỉ có một ít người đến tiễn đám Cao Văn, vì phần lớn số đông tị nạn trong trấn Tanzania đang thu dọn đồ đạc hay nỗ lực làm việc để trả tiền thức ăn cho mọi người. Nhìn những người này, Rebecca muốn nói vài lời, nhưng cô nàng thực sự không biết phải nói gì. Vì vậy, cô đến tìm Kỵ sĩ Philip.

- Những người này sẽ vẫn phải dựa vào anh, Kỵ sĩ Philip. Trước khi chúng ta quay trở lại, hãy cố gắng không để mất một ai trong số họ.

- Tôi thề!

Philip ưỡn thẳng ngực:

- Tôi sẽ bảo vệ mọi công dân và tài sản của Cecil!

- Đừng quên những gì ta đã bảo cậu làm.

Cao Văn nói:

- Tử tước Andrew sẽ cung cấp sự trợ giúp cần thiết. Cậu chỉ cần cử ra những người nhanh nhẹn và có đầu óc. Đừng keo kiệt về tiền bạc. Những thứ họ phải hoàn thành quan trọng hơn tiền bạc.

- Tuân lệnh! – Chàng kỵ sĩ trẻ lớn tiếng đáp lại, nhưng anh ta vẫn khó che giấu được sự hoang mang của mình. Là một người sống trong thời đại chưa được khai sáng và chuyên về chiến đấu, rất khó để anh ta theo kịp suy nghĩ của Cao Văn.

- Những thứ đó quan trọng tới vậy sao?

- Tất nhiên là nó quan trọng.

Cao Văn cười.

- Cậu có thể gọi đó là chuyện tầm phào hay hiệu ứng đám đông. Nhưng đừng đánh giá thấp thứ sức mạnh vô hình này. Một khi tất cả mọi người bắt đầu nói về cùng một chuyện, thì ngay cả đức vua cũng sẽ không thể dễ dàng ngồi yên.

Sau khi sắp xếp xong xuôi một số việc, Cao Văn và Rebecca lên xe ngựa do Tử tước Andrew cung cấp. Đồng hành với họ là người hầu gái Bette, chàng kỵ sĩ trung thành Byron, đạo tặc siêu mạnh Amber và mười hai binh lính của gia tộc. Những người lính này không phải là lính tinh nhuệ, bởi vì họ chỉ có tổng cộng ít hơn hai mươi binh lính, tính cả những người đã thoát ra cùng với Kỵ sĩ Philip và hai người đã ra ngoài cùng với Cao Văn. Đưa ra được mười hai người lính được trang bị đầy đủ này, có thể nói đã là ‘bộ mặt’ cuối cùng còn sót lại mà Gia tộc Cecil có thể gom góp được.

Hetty trưởng thành hiểu chuyện ở lại để kiểm soát tình hình trong trấn Tanzania. Nhưng “cô Hetty” dường như khá lo lắng về chuyến đi sắp tới đến thủ đô của cháu gái mình. Cô đứng bên xe ngựa, nắm lấy tay Rebecca và thúc giục cô nàng:

- Đừng quên thân phận của cháu và đừng mang về sự sỉ nhục cho Cecil, cũng đừng xung đột với giới quý tộc ở thủ đô. Hãy tỏ ra kính trọng khi cháu gặp đức vua. Đừng vi phạm các quy tắc. Đừng ném quả cầu lửa vào mọi người. Thủ đô không giống như nhà của chúng ta. Nếu cháu thấy không hiểu điều gì đó, đừng vội trả lời. Hãy đến gặp ngài tổ tiên hoặc kỵ sĩ Byron để thảo luận trước, vì mọi người sẽ phỏng đoán mọi lời cháu nói. Điều quan trọng nhất là phải nghe lời ngài tổ tiên, đặc biệt là khi đối xử với các quý tộc. Cháu không giỏi trong việc này, nhưng ngài tổ tiên là một Đại công tước, ngài ấy biết…

Khi nghe Hetty hướng dẫn, trong lòng Cao Văn dâng lên cảm giác nặng nề, bởi vì chính hắn cũng không biết…

Không chỉ hắn không biết, mà đến cả Gawain Cecil thật sự cũng không biết. Khi người anh hùng sáng lập đó chết, Anso vẫn được lãnh đạo bởi một nhóm nông dân. Hoạt động của triều đình ngày trước về cơ bản là xoay quanh việc uống rượu và tranh cãi nảy lửa với nhà vua. Chắc là sau hơn 700 năm, mọi thứ có lẽ đã thay đổi…

Nhưng để không khiến người cháu gái đời thứ n vốn đã quá loạn thần kinh trở nên điên loạn hoàn toàn, hắn đặt tay lên vai Hetty và nhìn cô một cái nhìn đầy trấn an.

- Yên tâm, ta biết.

Vì vậy, trong nụ cười thoải mái của Hetty, Rebecca không biết gì và Cao Văn dường như biết tất cả đã bắt đầu một cuộc hành trình đến thủ đô.

Đồng thời, kỵ sĩ Philip cũng theo lời Cao Văn nói trước đó, cử một số người cùng khởi hành.

Đó là những người đến từ lãnh địa Cecil, được lựa chọn nhờ sự nhanh trí hơn người và những người có đôi chân nhanh nhẹn, miệng lưỡi linh hoạt được thuê từ trấn Tanzania. Thậm chí có một số kẻ lưu manh chấp nhận làm việc chỉ vì một vài đồng. Đối phó với những người này đặc biệt khiến vị kỵ sĩ trẻ khó chịu, mà nhiệm vụ đặt ra cho họ càng khiến cho bọn họ khó hiểu hơn. Điều duy nhất họ phải làm là tản ra mọi hướng, đến những nơi đông người qua lại, quán rượu, chợ đen và những căn lều lụp xụp trong khu ổ chuột, rồi lan truyền tin tức.

Tốt nhất là tìm được những người thâm thơ rong trên đường đi.

Vì vậy, sau một khoảng thời gian, những cảnh tượng như thế này tấp nập xuất hiện trong khu vực phía nam: những kẻ tha hương mệt mỏi với thứ giọng kỳ lạ ẩn hiện trong đám đông, miệng thề son sắt về cùng một nội dung ly kỳ:

- Này, nghe nói chuyện này chưa? Gia tộc Cecil ở phía nam xảy ra chuyện rồi! Lãnh địa của họ đã bị phá hủy bởi quái vật và rồng! Tôi nghe nói rằng nó thậm chí còn quấy rầy những linh hồn đã khuất dưới lòng đất. Vị tổ tiên huyền thoại của Cecil đã bị đánh thức và sống lại từ quan tài của mình… Đúng vậy! Ông không nghe nhầm đâu! Chính là Gawain Cecil huyền thoại. Ngài ấy đã thức tỉnh sau giấc ngủ dài của mình! Ngài chắc hẳn đã sống lại để tiêu diệt những con quái vật đó…

- Xời! Tôi nói dối anh bạn làm gì kia chứ! Mọi người ở miền nam đều đang nói đến chuyện này đấy. Anh bạn chỉ cần đến trấn Tanzania hoặc trấn Woods để hỏi loanh quanh về chuyện này là biết ngay. Anh bạn có thấy quần áo của tôi không? Tôi là một trong những người đã trốn thoát khỏi miền nam. Tôi nói cho anh biết, tôi đã tận mắt chứng kiến thời khắc tổ tiên của Cecil sống lại!

Hầu như tất cả mọi người đều nói về cùng một thứ, và cuối cùng họ đều chân thành thề rằng họ đã tự mình chứng kiến ​​những chuyện kỳ lạ đó. Ngay cả những người không được kỵ sĩ Philip tuyển dụng, cũng sẽ cố gắng giữ ít nhất 80% thông điệp ban đầu khi họ tiếp tục lan truyền tin đồn.

Nếu có ai đó thu thập tất cả các tin đồn, họ sẽ ngạc nhiên khi thấy rằng có ít nhất một nghìn người đã đứng trong lăng mộ và nhìn thấy khi tổ tiên của Cecil sống lại, và cũng có một vạn người trong số họ ở bên ngoài nhìn vào…

Tuy nhiên, trong thời đại này, bất cứ ai có khả năng làm điều này sẽ không chú ý đến những lời đồn đại của những người nông dân trên đường phố. Những người đã tin và lan truyền tin tức thì lại không quá sáng suốt về điều đó.

Trong chiếc xe ngựa hướng tới thành phố Thánh Sunil, Cao Văn vừa thơ thẩn nhìn ngắm phong cảnh bên ngoài, vừa suy nghĩ việc mình phải đối mặt với Bệ hạ, người đang ngồi trên đỉnh Lâu đài Bạch Ngân ở Thánh Sunil.

Hắn không biết nhiệm vụ mà hắn đã giao cho kỵ sĩ Philip sẽ có bao nhiêu tác dụng. Trên thực tế, hắn thậm chí không có ba mươi phần trăm tin tưởng vào nó. Đây là một thế giới đầy rẫy sự thiếu hiểu biết và hoàn toàn mâu thuẫn với chính nó. Sự tồn tại của ma thuật đã làm cho nhiều thứ trở nên thuận tiện hơn rất nhiều, đến một trạng thái cực kỳ tiên tiến, vì chúng đang được sử dụng để nâng cao sản xuất theo nhiều cách khác nhau. Tuy nhiên, những thứ như sức mạnh ma thuật và sức mạnh siêu nhiên khác chỉ được kiểm soát trong tay của một số ít người, trong khi các thường dân không sở hữu chúng. Hoặc có lẽ họ không cần nó, nên những người thiếu sức mạnh này đã tụt lại phía sau một cách khó tưởng tượng nổi.

Tiếng hò hét là phương tiện giao tiếp, là phương tiện đi lại của họ. Tin đồn có thể lan truyền nhanh chóng trong các thị trấn, vì buôn chuyện là một hình thức giải trí cho những người nông dân sau một ngày làm việc mệt mỏi. Tuy nhiên, việc loan tin từ thành phố này sang thành phố khác khó hơn gấp mười lần, vì vùng đất hoang vu chưa được kiểm soát đã trở thành một trở ngại to lớn cản trở việc đi lại. Hơn nữa, mỗi gia tộc đều nắm quyền kiểm soát những ai ra vào lãnh địa của họ. Nếu không được lãnh chúa cho phép trước, dù chỉ có ý định đến làng của lãnh thổ kế bên mua một con gà, họ cũng có nguy cơ bị treo cổ!

Thỏa thuận về quyền tự do đi lại được ký kết giữa Gia tộc Cecil và Gia tộc Leslie (gia tộc của Tử tước Andrew) có thể giải quyết vấn đề lưu thông của dòng người, nhưng nó không thể giải quyết những khó khăn khác.

Nhưng ít nhất nó vẫn tốt hơn là không làm gì cả.

Mục tiêu của Cao Văn rất đơn giản, đó là để truyền bá câu chuyện về “Tổ tiên của Cecil” sống lại đi càng xa càng tốt. Càng lan rộng càng tốt. Nó không nên chỉ là một bí mật được biết đến giữa những người trong giới quý tộc, mà còn nên lan truyền đến trong giới bình dân và thậm chí là cả những người dân nghèo. Nếu có thể, nó thậm chí nên lan rộng đến mức trở thành những câu chuyện siêu nhiên và kinh dị. Trên thực tế, đây là hướng mà một số tin đồn đã phát triển thành.

Trong quá trình phổ biến thông tin này, sẽ càng nhiều càng nhiều thứ được thêm vào thông điệp. Những người thời trung cổ mê tín và thiếu hiểu biết đó sẽ thêm vào rất nhiều chi tiết theo sự hiểu biết của riêng họ. Cao Văn không quan tâm đến chi tiết nào cả. Hắn chỉ muốn tin tức tiếp tục lan rộng.

Sau đó, mọi người sẽ biết rằng tổ tiên của Cecil đã hồi sinh, và chính trong cuộc tấn công của lũ quái vật vào vương quốc, người tiên phong sáng lập huyền thoại đã thức tỉnh…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK