• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thật ra, Cao Văn có ý định gọi Rebecca đi cùng, nhưng cô nàng đang quá bận rộn với “lưới ma thuật” số một, nhiều ngày rồi vẫn chưa được nghỉ ngơi đúng nghĩa, đến hôm nay khó khăn lắm mới ngủ được một chút, vì thế, Cao Văn quyết định không đánh thức Rebecca dậy.

Dù sao thì gọi đi cùng cũng chỉ có thêm một cái máy phóng quả cầu lửa, tác dụng không lớn lắm, còn chẳng có uy lực bằng việc Cao Văn tự mình rút kiếm ra chém ai đó.

Hetty vẫn chưa ngủ, cô đang ở trong lều để nghiên cứu về chế độ và quy hoạch mà Cao Văn đã viết. Sau khi nghe có vấn đề xảy ra ở tòa di tích, cô lập tức khoác thêm áo ngoài rồi vội vàng chạy đến.

Nhìn thấy Hetty có vẻ lo lắng, Cao Văn trấn an:

- Đừng lo lắng, chỉ là vài tiếng ồn bất thường thôi, có lẽ một vài kiến trúc cổ còn sót lại trong di tích lung lay ấy mà… Nếu chúng thực sự sụp đổ thì tiếng động sẽ không chỉ có thế thôi đâu.

Hetty gật đầu với vẻ vô cùng lo lắng.

Kỵ sĩ Byron nhanh chóng chọn ra các binh sĩ tốt nhất và đi theo Cao Văn băng qua đường núi, tới cổng chính của tòa di tích cổ.

Nơi này có chốt canh gác được dựng tạm bằng gỗ, bình thường sẽ có năm binh sĩ cố định canh gác, ngọn đuốc chiếu sáng ở lối vào của di tích giúp Cao Văn quan sát tình huống bên trong một cách rõ ràng: Ngoại trừ những binh sĩ mang vẻ mặt lo lắng thì không còn gì khác thường.

- Thưa ngài!

Một binh sĩ bước tới và kính cẩn hành lễ với Cao Văn:

- Ban nãy vừa có hai tiếng vang phát ra từ bên trong.

- Ừ, ta sẽ tự vào xem xét một chút.

Cao Văn bước tới cổng chính tòa di tích:

- Tất cả đều đứng ở ngoài, không có lệnh của ta, không ai được phép tiến vào.

Đứng trước cổng di tích, Cao Văn sử dụng đĩa bạch kim để kích hoạt chú ngữ Gondor cổ, nhìn thấy cánh cổng màu tím nặng nề tỏa ra ánh sáng lộng lẫy của ma thuật như thường lệ, Cao Văn khẽ thở phào nhẹ nhõm: Ít nhất hành lang ma thuật ở đây vẫn bình thường, điều này có nghĩa bên trong không xảy ra sự cố gì quá lớn.

Hetty vô thức nắm chặt gậy phép và vẽ sẵn mô hình Mũi tên băng, nhưng cô đã hủy bỏ pháp thuật đó ngay lập tức và đổi sang một pháp thuật hỗ trợ (vì nếu đánh lệch mục tiêu thì xấu hổ lắm).

Cánh cửa màu tím dần mở ra, viên pha lê ma thuật nằm ở giữa đại sảnh theo đó sáng lên, Cao Văn đặt tay lên chuôi kiếm Tiên Phong và bước vào với vẻ thận trọng.

Đại sảnh có vẻ vẫn bình thường, những thỏi vàng, bạc, vũ khí và áo giáp chưa được vận chuyển ra ngoài vẫn nằm y nguyên ở vị trí cũ, tỏa sáng lấp lánh dưới ánh sáng không đổi của viên pha lê ma thuật. Toàn bộ đại sảnh không hề có dấu hiệu của sự chuyển động hay sụp đổ, mọi thứ đều có vẻ bình thường.

Nhưng sau khi quét mắt khắp mọi nơi, Cao Văn ngay lập tức nhận ra vài sự thay đổi nhỏ, đó là những cánh cửa ở sâu trong đại sảnh đã được mở ra.

Tòa di tích cổ không chỉ có mỗi đại sảnh lớn trước mắt này, phía trong ngọn núi còn có những kiến trúc hùng vĩ hơn, từ quy mô của lối vào và các bức bích họa thỉnh thoảng có thể thấy trên vách núi, họ có thể ước tính quy mô của công trình này. Nhưng tính đến thời điểm hiện tại, Cao Văn và mọi người chỉ mới khám phá đại sảnh đầu tiên, không phải vì họ không muốn tiến vào sâu hơn, mà do mọi cánh cửa đều đã bị khóa chặt.

Bảy trăm năm trước, khi đội ngũ khai hoang phía Bắc phát hiện ra di tích, những cánh cửa dẫn tới tầng sâu hơn của tòa kiến trúc vẫn luôn khóa chặt, hơn nữa chúng còn được niêm phong bằng một loại ma thuật khác so với lối vào. Năm đó, đội ngũ khai hoang có thể phá được ổ khóa ma thuật của tầng thứ nhất, nhưng lại bó tay trước những cánh cửa dẫn vào sâu trong di tích. Do đó, họ chỉ có thể xem đại sảnh như một kho báu và niêm phong nó lại lần nữa trước khi rời đi. Bảy trăm năm sau, Cao Văn đưa gia tộc Cecil trở lại nơi này, hắn và mọi người vẫn không thể làm rung chuyển những cánh cửa kia dù chỉ là một chút.

Hetty đã từng ở đây cả một ngày để nghiên cứu cánh cửa nhưng cũng không có thu hoạch gì: Phong ấn này được tạo ra bởi ma thuật trong thời kỳ đỉnh cao của đế quốc Gondor, và nó vượt xa khả năng của một pháp sư cấp ba như Hetty.

Dự định ban đầu của Cao Văn là bỏ qua những cánh cửa đó và sẽ tiếp tục nghiên cứu nó sau khi tình hình ổn định, hắn không ngờ rằng những cánh cửa này sẽ tự động mở ra ngày hôm nay.

Hetty cũng chú ý đến tình huống của những cánh cửa đó, cô lo lắng kéo ống tay áo của Cao Văn:

- Tổ tiên, những cánh cửa…

- Ta thấy rồi, có trời mới biết làm sao chúng mở ra được.

Cao Văn nhăn mặt trả lời, hắn nhớ lại các đốm đỏ xuất hiện và sự dâng lên của ma thuật vài ngày trước, có lẽ nào ma thuật đã lan tới di tích bên này và ảnh hưởng đến phong ấn của cánh cửa? Sau đó mình yêu cầu Hetty và Rebecca sử dụng đĩa bạch kim để mở khóa và vận chuyển đồ đạc ra bên ngoài, tầng phong ấn thứ nhất thường xuyên đóng mở, liệu có phải đã vô tình kích hoạt cánh cửa bên trong không?

Theo hiểu biết của Cao Văn về kỹ thuật ma thuật của đế quốc Gondor, thì rất có thể là như vậy.

Cao Văn dẫn một vài binh sĩ đứng trước ba cánh cửa và suy ngẫm.

Theo lý thuyết, nếu ai đó đi khám phá một di tích cổ bất ngờ xuất hiện lúc nửa đêm, thì đa phần họ đều sẽ chết trong chuyến hành trình, nhưng mà nó còn phụ thuộc vào kịch bản nữa… Nếu là phim Mỹ thì mọi người chắc chắn sẽ chết, nếu là phim Nhật thì khả năng cao sẽ gặp phải ma nữ trước khi xuống mồ, nhưng nếu là hàng trong nước thì… Rất có khả năng hắn sẽ yêu luôn ma nữ…

Cao Văn nhìn mọi người xung quanh, tất cả đều mang áo giáp, mũ hoặc gậy phép, nhìn thế nào cũng thấy giống một bộ phim truyền hình Mỹ.

Không vào, vào rồi chắc chắn sẽ chết, trước khi chết còn chẳng được gặp ma nữ.

Nhưng khi Cao Văn đưa ra quyết định và chuẩn bị tạm đóng cánh cửa lại với suy nghĩ sẽ quay lại khi thời điểm thích hợp, thì chợt nghe thấy Hetty lẩm bẩm:

- Dường như có một phản ứng ma thuật xảy ra ở sâu bên trong.

- Phản ứng ma thuật? Ở sâu bên trong?

Cao Văn nhướng đôi lông mày.

- Nó đến từ sâu bên trong cánh cửa này.

Hetty chỉ vào cánh cửa ở giữa:

- Trước đây, ma thuật bị cản trở bởi cánh cửa nên cháu không thể cảm nhận điều gì, nhưng giờ cánh cửa đã được mở ra, cháu mơ hồ cảm nhận được có gì đó bên trong… Có thể là trận pháp ma thuật đang hoạt động hay thứ gì đó tương tự, nhưng phản ứng rất yếu ớt, hơn nữa còn đang không ngừng suy yếu, e rằng có thể biến mất bất cứ lúc nào.

Cao Văn: “...”

Mong muốn rời khỏi nơi này lập tức tan thành mây khói, trong lòng hắn thở dài: Con người quả nhiên là một loài sinh vật không thể không tìm chết.

Bất kể bên trong có thứ gì, xem ra đều phải vào xem thử trước khi rời đi.

Cao Văn nắm chặt kiếm Tiên Phong, hắn âm thầm sử dụng một vài kỹ năng của kỵ sĩ để tăng thêm mấy lớp phòng vệ cho mình, sau đó dẫn đầu đoàn người bước vào trong.

Vào sâu bên trong di tích không có ngọn đèn nào, bóng tối ngày càng bao trùm kể từ khi họ bước qua cánh cửa. Hetty nâng gậy phép lên và khẽ niệm thần chú, một quả cầu phát sáng lơ lửng bay lên từ đầu gậy phép của cô, chiếu sáng cả con đường.

Biết sử dụng phép thuật để chiếu sáng… Đúng là một pháp sư thực thụ!

Nhìn hành lang phía trước ngày càng sâu, kỵ sĩ Byron không thể không kinh ngạc tấm tắc:

- Thật không hổ là nơi được xây dựng trong thời hoàng kim của đế quốc Gondor… Nơi này rốt cuộc rộng lớn đến nhường nào đây?

- Có trời mới biết! Tòa di tích này được xây dựng trong suốt kỷ nguyên lửa và sao của đế quốc Gondor, để xây dựng được một cứ điểm lớn thế này, việc đào rỗng cả một ngọn núi cũng là điều có khả năng.

Cao Văn bĩu môi:

- Ta đang tự hỏi liệu Amber có cầm tiền rồi đào tẩu luôn hay không… Cô ấy mà ở đây thì tốt rồi.

- Với kiểu di tích cổ được xây dựng có tính chuyên môn cao như này, thì một kẻ tiềm hành xuất sắc đến mấy cũng không thể đối phó.

Hetty khó hiểu nhìn Cao Văn:

- Việc phá giải những nơi có phong ấn thường là lĩnh vực của ma pháp sư chuyên nghiệp…

- Không phải, nếu Amber ở đây, ta có thể để cô ấy đi dò đường, thế thì ta sẽ không còn áp lực tâm lý nữa.

Cao Văn thản nhiên nói:

- Hơn nữa, Amber có khả năng chạy trốn xuất sắc, nếu chạy trở lại được thì ta lại ném cô ấy vào một lần nữa…

Hetty trợn mắt há hốc mồm: Ngài tổ tiên đột nhiên nói lời thất đức, con cháu nên làm gì đây?!

Cao Văn đưa mắt nhìn Hetty và cười:

- Ta đùa thôi… Nguyên nhân chính là do Amber có năng lực bóng tối, ở một nơi tối tăm như thế này, cô ấy sẽ dễ dàng tìm ra con đường bí mật hơn là chúng ta.

Hetty lúc này mới thở phào, còn kỵ sĩ Byron đi bên cạnh cũng gật đầu:

- Tôi biết chắc ngài là kỵ sĩ mẫu mực, và đương nhiên ngài sẽ không làm chuyện đó với một cô gái…

Miệng Cao Văn co giật: Amber? Nếu không phải có khuôn mặt và bộ ngực đó, thì ai sẽ nghĩ cô nàng là con gái cơ chứ…

Nhưng thành thật mà nói, cỡ ngực của Amber cũng không đủ để nói cô nàng là con gái mấy…

Cuộc trò chuyện đã làm giảm bớt bầu không khí căng thẳng, nhưng không một ai dám buông lỏng cảnh giác, với ánh sáng le lói từ quả cầu ma thuật của Hetty, Cao Văn chú ý đến mọi chi tiết xung quanh, không bỏ sót bất kỳ thứ gì có thể là bẫy và cả những chữ viết cổ xuất hiện ngẫu nhiên trên tường.

Đây là chữ viết thường dùng của đế quốc Gondor cổ đại, ngôn ngữ mà bốn vương quốc lớn sử dụng hiện nay đều diễn dịch từ loại chữ viết này, nhưng bởi vì đã hàng ngàn năm trôi qua, quá trình phát triển cũng đã khiến cho các chữ viết ít nhiều có sự thay đổi. Hơn thế nữa, kỷ nguyên lửa và sao là cuộc cách mạng đỉnh cao của đế quốc Gondor, do đó mà những chữ viết trên tường chỉ mình Cao Văn có thể xem hiểu.

Những người còn lại thì nửa hiểu nửa không.

Quy mô của di tích trong ngọn núi này quả thực rất lớn, lớn đến mức mà chính Cao Văn còn cảm thấy bất ngờ.

Đi hết con đường từ hành lang trung tâm, họ gặp phải nhiều ngã ba, khúc cua và cầu thang, con đường vẫn tiếp tục đi sâu vào trong núi và dốc xuống. Trong suốt hành trình, Hetty đã kiểm tra không khí dao động trong này vài lần, cô dám chắc rằng trong đây có một đường hầm thông gió đã được hoàn thiện, kỹ năng xây dựng của đế quốc Gondor cổ đại thật không tầm thường.

Mà trong suốt con đường dài đằng đẵng, họ cũng phát hiện ra nhiều căn phòng và đại sảnh khác nhau.

Những căn phòng và đại sảnh được xây dựng bằng một vật liệu giống như đá, nhưng sau khi Hetty thẩm định, cô nhận ra đây không phải là đá mà là một loại vật liệu nhân tạo bền hơn đá, mỗi căn phòng và đại sảnh nào đều trống rỗng, ngoại trừ vài giá đỡ mục nát cùng một số dụng cụ kim loại đã thành phế liệu, hoàn toàn không thấy bất kì một món cổ vật có giá trị nào cả. Rõ ràng, những người dân của đế quốc năm đó ở nơi này đã di tản một cách có trật tự.

Điều này cũng phù hợp với phán đoán của Cao Văn về kỷ nguyên lửa và sao.

Nhưng Hetty lại cảm thấy vô cùng tiếc nuối: Cô còn tưởng rằng sẽ tìm thấy một ít kho báu cổ bên trong, cho dù là không thể dùng được nhưng chỉ với cụm từ “đến từ kỷ nguyên lửa và sao của đế quốc Gondor”, cũng đủ để biến một đống sắt vụn thành một kho báu nóng hổi.

Đoàn người không có thời gian để khám phá từng nơi một, do đó Cao Văn chỉ có thể ra lệnh đánh dấu những nơi mà họ chưa thể tìm hiểu, chờ sau này có thời gian và nhân lực mới từ từ thám hiểm. Rồi đoàn người tiếp tục đi theo phương hướng mà Hetty cảm nhận được, tiến về nơi có phản ứng ma thuật.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK