• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cao Văn bình an trở về, còn mang theo văn kiện có ấn ký của nhà vua và tin tức về sự giúp đỡ mà vương thất dành cho gia tộc.

Tử tước Andrew, người đã đợi ở thị trấn Tanzania gần ba tháng trời, cảm thấy mình đã đưa ra một quyết định đúng đắn: Anh hùng khai quốc bảy trăm năm trước đã không khiến anh ta thất vọng. Ngài ấy không đơn thuần là một chiến binh, mà còn là một nhà chính trị đầy mưu mô và chiến lược.

Tuy nhiên, anh ta không ngờ rằng Cao Văn sẽ chọn dãy núi Hắc Ám làm nơi bắt đầu để chấn hưng lại gia tộc.

Là một tiểu quý tộc ở ranh giới phía Nam của thị trấn, Tử tước Andrew đương nhiên không xa lạ gì với dãy núi đó. Trên thực tế, lãnh địa ban đầu của Cecil và Leslie đều nằm ở cánh Bắc của dãy núi Hắc Ám. Nếu được hôm trời đẹp, họ sẽ dễ dàng nhìn thấy lá chắn thiên nhiên tráng lệ khi ngước nhìn lên bầu trời. Dãy núi khổng lồ này đã ngăn chặn không khí ô nhiễm từ vùng đất chết Gondor, và giờ đây, nơi đó đã trở thành nơi sinh sống của nhiều loài quái vật và thú dữ, cũng là chủ đề bát quái trong các cuộc trà dư tửu hậu khiến ai cũng phải rùng mình khi nghe đến. Ngay cả những thợ săn mạnh mẽ nhất cũng hiếm khi tới dãy núi Hắc Ám kiếm ăn - dù lãnh chúa ở phương Nam đã cho phép săn bắn tại nơi này.

Lãnh thổ Cecil ban đầu nằm ở phía Tây của cánh Bắc dãy núi Hắc Ám, còn thị trấn Tanzania ở hướng Đông Bắc, trong khi “lãnh địa mới của Cecil” mà Cao Văn chọn lại nằm ở phía Đông Nam của thị trấn. Ba nơi này tạo thành một hình tam giác, nhưng “lãnh địa mới của Cecil” thì gần dãy núi Hắc Ám nhất, thậm chí họ có thể đi vào núi từ phía Nam.

Con sông Trắng chảy từ thị trấn Tanzania và kéo dài đến “lãnh địa mới của Cecil” nên rất thuận lợi cho việc di chuyển giữa 2 vùng đất - có thể dễ dàng nhận được vật tư cần thiết từ thị trấn Tanzania và cũng có thể giảm chi phí giao dịch thương mại nếu vùng đất này có thể phát triển trong tương lai.

Nhưng điều kiện tiên quyết là Cao Văn có thể cùng người dân của mình phát triển trên mảnh đất cằn cỗi này.

Trong tòa lâu đài của Tử tước Andrew, vị quý tộc gầy gò nhưng nghiêm nghị này đang ngồi đó, ông ta nói với vẻ lo lắng:

- Thứ lỗi cho sự thẳng thắn của tôi, Đại công tước, có vẻ lựa chọn này của ngài không thích hợp cho lắm, dù ở đó còn nhiều đất đai, nhưng nó quá gần dãy núi Hắc Ám, không có sự bảo vệ của xã hội văn minh, thú dữ trên núi chính là mối đe dọa lớn. Hơn nữa, vào tháng sương mù hằng năm, sẽ có những ngọn gió mang theo hơi độc từ vùng đất chết Gondor đến đây, binh lính cường tráng khỏe mạnh có lẽ không hề hấn gì, nhưng còn người dân và những nông nô nghèo khổ thì làm sao có thể sống trong điều kiện như vậy…

- Ông hãy xem lại bản đồ đi, mặc dù có nhiều vùng đất để lựa chọn, nhưng tình hình ở đó đại khái đều giống nhau.

Cao Văn phản pháo:

- Trong tất cả mảnh đất xung quanh dãy núi Hắc Ám, chỗ ta lựa chọn đã là tốt nhất rồi. Gió độc có thể được chống đỡ bằng thuốc men và ma thuật, và ta sẽ nghĩ thêm biện pháp để giải quyết vấn đề này. Một khi chúng ta có thể vượt qua năm đầu tiên, ta có thể khai thác khoáng thạch bên trong dãy núi Hắc Ám và ổn định cuộc sống.

Hắn cũng không thể nói thẳng lý do mình chọn vùng đất như vậy, là vì trong núi có một kho báu được chôn vào bảy trăm năm trước ha?

Ít nhất hắn phải đợi cho đến khi lấy được kho báu và chắc chắn mọi thứ đã nằm trong tầm kiểm soát của mình, mới có thể thông báo cho những người khác, hơn nữa còn không được để quá nhiều người biết. Số kho báu này không thể giấu giếm hoàn toàn, vì chúng sẽ được dùng vào việc xây dựng, đến lúc đó thì kẻ ngốc cũng đoán được chân tướng thôi.

Chỉ có thể đảm bảo trước khi kho báu được phát huy tác dụng, càng ít người biết càng tốt.

Nhìn thấy thái độ kiên quyết của Cao Văn, Tử tước Andrew đương nhiên cũng không còn cách nào nói thêm, anh ta chỉ nhắc nhở một câu:

- Đây là quyết định của ngài và tôi sẽ tận lực ủng hộ, nhưng xin ngài nhớ kỹ giao dịch ban đầu của chúng ta.

Cao Văn mỉm cười:

- Đừng lo lắng, người của gia tộc Cecil không mắc nợ ai bao giờ, nhưng nếu anh không yên tâm, ta có thể đưa anh một hai món đồ cổ của mình để thế chấp?

Lúc này, Rebecca đang ngồi báo cáo với cô Hetty về mọi thứ ở thủ đô, cô nàng ngẩng đầu lên và nhìn về phía Cao Văn với đôi mắt lấp lánh: Tổ tiên có cùng suy nghĩ với mình này! Đây có phải đồng nghĩa với việc của mình kế thừa ít nhiều gia phong của gia tộc Cecil không?

Hetty gõ trán Rebecca một cái:

- Đừng nhìn lung tung nữa, cháu kể tiếp đi, vậy là tất cả những gì cháu làm trong buổi tiệc quốc vương tổ chức, chỉ là thưởng thức món ăn thôi sao?!

- Cháu còn uống rượu nữa, cháu đã trưởng thành rồi, có thể uống một chút…

Nhìn vào đầu óc không dùng được của Rebecca, Hetty tuyệt vọng thấy rõ:

- Ôi Chúa ơi…!

Về phần Tử tước Andrew, tất nhiên là anh ta không chấp nhận “ý tốt” của Cao Văn, đành phải tranh thủ phất tay:

- Không cần không cần. Tôi tin tưởng uy tín và danh dự của gia tộc Cecil, còn có lời cam đoan của anh hùng khai quốc… Vậy, khi nào ngài xuất phát?

- Càng sớm càng tốt.

Cao Văn gật đầu:

- Chúng ta sẽ rời đi ngay sau khi chuẩn bị đủ đồ, khoản viện trợ mà nhà vua đã hứa phải chờ ít nhất một tháng, trước hết ta cần để cho cư dân của mình có thể ổn định trong vùng đất mới.

Đối với những người dân đã thoát khỏi thảm họa ở lãnh địa Cecil cũ, thời gian ba tháng để hồi phục đã kết thúc, và sự trở lại của lãnh chúa từ thủ đô là dấu hiệu cho thấy, họ phải lập tức sẵn sàng đón nhận một cuộc sống mới.

Cho dù đa số bọn họ không biết cuộc sống mới của mình sẽ tròn méo ra sao.

Kỵ sĩ Philip và kỵ sĩ Byron đã được phái ra ngoài, dẫn theo vài người trong thị trấn Tanzania đi chọn mua các vật tư và máy móc cần thiết cho việc xây dựng lãnh địa mới, lương thực, công cụ, lều vải, thuốc men, và còn rất nhiều thứ khác mà họ không thể tưởng tượng được.

Đồ đạc cần chuẩn bị chất chồng như núi, cho dù là người luôn hỗ trợ quản lý lãnh địa Hetty và lão thần Byron của gia tộc Cecil cũng không biết nên bắt đầu từ đâu, không ai biết việc xây dựng một lãnh địa mới cần những gì, về vấn đề này, Cao Văn có thể giúp được chút ít. Trong thời kỳ lập quốc bảy trăm năm trước, tổ tiên của Anso đã xây dựng mọi thứ từ hai bàn tay trắng, kí ức của Gawain vẫn lưu lại những kinh nghiệm quý báu giúp Cao Văn biết mình cần làm gì.

Tất nhiên là sau bảy trăm năm thì cũng có một vài thứ không thể áp dụng vào thời đại này, nhưng lý luận cơ bản thì không có gì khác biệt.

Cho dù công cụ đã phát triển và thay đổi như nào, thì những vấn đề đầu tiên cần phải giải quyết khi sinh tồn nơi hoang dã vẫn luôn là thức ăn, nơi ở, thuốc men, và vệ sinh.

Về vấn đề tiền của, Tử tước Andrew trả lại số vàng đã lấy của gia tộc Cecil trước đó, cộng thêm số của cải mà kỵ sĩ Philip bảo quản, tuy không mấy dư dả, nhưng cũng đủ để chi trả cho những khoản vật tư đầu tiên.

Những người tị nạn từ lãnh địa Cecil đi khắp nơi trong thị trấn, họ mua đầy những xe vật tư, thuê cỗ xe, điều này đã thu hút sự chú ý của dân bản xứ. Bọn họ đều biết tin người anh hùng khai quốc hồi sinh, gần đây lại nghe nói tiểu thư lãnh chúa Cecil đã trở về từ thủ đô, thế nên tự nhiên sẽ biết những “người ngoại lai” cư ngụ trong trấn ba tháng qua sắp chuẩn bị rời đi.

Hầu hết những người dân thuộc tầng lớp cấp thấp trong thị trấn Tanzania đều không mấy bận tâm đến việc “người ngoại lai” đi hay ở, nhưng trước khi đi những “người ngoại lại” phải mua rất nhiều thứ, điều này có nghĩa một cơ hội làm ăn béo bở đã đến, do đó mà những lời phàn nàn họ dành cho lãnh chúa đã giảm đi rất nhiều. Trước đây, lãnh chúa đã trưng dụng một lượng lớn lều làm nơi ở cho những người ngoại lai, mà những người dân chạy nạn này trên người một xu cũng không có, quả thực khiến không ít người làm ăn buôn bán bất mãn với bọn họ.

Trong khi hai kỵ sĩ của gia tộc ra ngoài chuẩn bị vật tư, Cao Văn giao nhiệm vụ cho Hetty và Rebecca đi thống kê số cư dân còn sót lại của Cecil, để các cô lập danh sách tám trăm người đó.

- Viết tất cả thông tin về tên, tuổi tác, giới tính, tình trạng sức khỏe và nghề nghiệp của họ. Sau đó, tập hợp những người có cùng điểm chung vào cùng một nhóm, lập một danh sách riêng cho thợ mộc, thợ xây và thợ rèn. Đúng rồi, nếu được thì hãy phát cho mỗi người một số thứ tự để dễ kiểm tra.

Đó là nhiệm vụ Cao Văn giao cho chắt chắt chắt của chắt của mình. Hắn tưởng việc này rất đơn giản, nhưng không ngờ lại khiến hai cô cháu gái của mình bối rối.

Các cô nàng chưa bao giờ nghe đến mẫu đăng ký thông tin cơ bản và cũng không biết cái gọi là “bảng biểu” phải làm như thế nào.

- Trước đây chưa ai từng làm bảng đăng ký nhân khẩu hay sao?

Nhìn thấy vẻ ngơ ngác trên mặt Hetty và Rebecca, Cao Văn cảm thấy mình còn bối rối hơn họ.

- Vậy làm sao các cháu có thể thống kê được dân số trong lãnh địa của mình?

Rebecca ngây thơ trả lời:

- Xung quanh lâu đài do cô Hetty quản lý, còn đất phong trong tay kỵ sĩ thì đất ai người đấy quản, chúng cháu chỉ ước tính sơ bộ về số lượng nam, nữ, già, trẻ. Còn muốn biết ai là thợ mộc, ai là thợ rèn thì chỉ cần hỏi những người xung quanh vì họ đều biết nhau.

Cao Văn: “...”

Cái quái gì vậy? Đi hỏi xung quanh? Lẽ nào đây chính là ánh mắt trị quốc, sắc mặt an bang, miệng gào to bình thiên hạ trong truyền thuyết?

Chú ý đến sự thay đổi biểu cảm nhanh chóng của Cao Văn, Hetty ngay lập tức cảm thấy lo lắng:

- Tổ tiên… Có phải năm đó ngài và vị vua khai quốc đã thống kê nhân khẩu bằng bảng biểu mà ngài nói không?

Cao Văn nhanh chóng đảo qua mớ kí ức hỗn độn của mình, một lát sau, sắc mặt hắn tái nhợt.

Trời ạ… Năm đó còn hỗn loạn hơn…

Đế chế Gondor sụp đổ sau một đêm, vùng đất phồn vinh vốn đang phát triển thịnh vượng thì bị hủy diệt. Những người may mắn sống sót sau đợt tấn công thứ nhất đều là những người sống ở vùng sâu vùng xa. Đế chế cổ xưa kia chính là ví dụ kinh điển nhất cho sự mất cân bằng phân hóa xã hội, trong đó tình trạng phát triển gần như ở mức hỗn loạn như Cao Văn đã thấy. Ở thế giới này, ma thuật được sử dụng dựa vào tụ điểm ma thuật, nhưng số lượng tụ điểm ma thuật có giới hạn, cho nên mọi công nghệ tiên tiến vào thời đại đó đều được đưa tới xung quanh tiêu điểm ma thuật mạnh nhất, gọi là “Thâm Lam” nằm ở trung tâm lục địa. Về tụ điểm ma thuật ở vùng sâu vùng xa thì…

Lạc hậu đến không thể tưởng tượng nổi.

Do đó, sau khi thủy triều đen lấy “Thâm Lam” làm trung tâm bộc phát, hầu hết kỹ thuật tiên tiến và tri thức cấp cao của Gondor đều bị xóa sổ, những người sống sót vẫn tiếp tục chịu tra tấn và sàng lọc từ năng lượng phóng xạ. Cuối cùng, chờ đến khi những người tiên phong dẫn mọi người chạy thoát, nền văn minh nhân loại có thể nói đã hoàn toàn sụp đổ.

Không khách khí mà nói: bốn vương quốc lớn chính là một đám người mù chữ được học sinh tiểu học lãnh đạo.

Nhưng ở thế giới tồn tại sức mạnh siêu phàm này, sức mạnh tuyệt đối của một cá nhân có thể bù lại sự thiếu sót do nền văn minh lạc hậu mang lại. Do đó, lúc ban đầu bốn vương quốc lớn này có thể chống đỡ đều nhờ sự kiên trì của những người tiên phong, và mãi đến sau này mới bắt đầu xuất hiện các vấn đề gây áp lực.

Nhưng, nhưng, nhưng mà…!

Đã bảy trăm năm, bảy trăm năm rồi! Sao đám con cháu đáng ghét này vẫn chẳng có chút tiến bộ nào vậy?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK