• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vài giờ đồng hồ trôi qua, đoàn người vẫn đi tiếp và có vẻ như hành lang này không có điểm kết thúc.

Quy mô của kiến trúc hàng nghìn năm tuổi đã vượt quá sức tưởng tượng của Cao Văn.

Thậm chí trong suốt thời đại đỉnh cao của đế quốc Gondor trong kỷ nguyên lửa và sao, đế quốc cũng rất hiếm khi xây dựng một tòa lâu đài với quy mô như thế này. Dù nơi đây được sử dụng cho hai mục đích là làm căn cứ quân sự và cơ sở nghiên cứu, thì quy mô của nó cũng đã vượt xa mong đợi của Cao Văn. Dường như cả một ngọn núi được đào rỗng để xây dựng, mà càng xuống sâu thì càng có nhiều đường dốc và cầu thang, Cao Văn thậm chí còn nghi ngờ nó không chỉ là một ngọn núi bị rỗng ruột.

Phản ứng ma thuật vẫn quanh quẩn khắp nơi nhưng tương đối yếu ớt, bởi vì có quá nhiều ngã rẽ và hành lang nên lời chỉ đường của Hetty đã không còn quá đáng tin cậy, cô chỉ có thể phán đoán đại khái phương hướng và sử dụng phép thuật bói toán như triệu hồi linh hồn để xác định nên chọn đi con đường nào. Ngay cả vậy, thì đoàn người cũng phải đi qua nhiều đường vòng và không ít lần gặp phải ngõ cụt.

Mặc dù kỵ sĩ Byron đã đánh dấu suốt một đoạn đường và cũng yêu cầu Hetty làm dấu bằng ma thuật, nhưng những binh sĩ vẫn cảm thấy vô cùng bức bối khi phải ở trong một tòa di tích cổ suốt một thời gian dài. Sau khi nhận thấy điều đó, kỵ sĩ Byron lập tức nói với Cao Văn:

- Thưa ngài! Nếu chúng ta tiếp tục đi sâu vào trong thì có thể sẽ lạc mất, cảm giác về phương hướng của mọi người đã hoàn toàn rối loạn.

Cao Văn cau mày, thực tế thì, hắn cũng từng nghĩ đến vấn đề lạc đường, nhưng hắn tự tin hơn tất cả mọi người một chút. Với trí nhớ tuyệt vời do vệ tinh mang lại, hắn có thể nhớ hầu hết các con đường họ đã đi qua và gần như là mọi chi tiết. Trong đầu hắn thậm chí còn có thể phác thảo ra một tấm bản đồ thô sơ, nhưng không tốt mấy nếu để lộ ra năng lực này, mà cho dù hắn có nói ra, thì cũng không thể giúp mọi người cảm thấy thoải mái hơn.

Dù sao thì nơi này cũng quá lớn rồi!

Nếu Amber ở đây thì tốt rồi… Ít nhất có thể ném cô nàng đi dò đường, mà cô nàng còn có thể chạy khắp nơi nhờ cõi bóng tối, hay am hiểu việc phá khóa và thâm nhập nên chắc chắn sẽ không bị mắc kẹt trong di tích như người bình thường, lúc trước khi Amber đột nhập vào mộ tổ tiên của gia tộc Cecil đã chứng minh điều này.

Cao Văn rất nghiêm túc suy nghĩ về chuyện này.

Nhưng tiếc là bây giờ Amber không ở đây, Cao Văn chỉ có thể lắc đầu và nói:

- Cậu nói đúng, chúng ta sẽ đi thêm một lát nữa và tiếp tục đánh dấu, sau đó dù có tìm thấy nơi phản ứng hay không, thì chúng ta cũng sẽ trở về trước rồi quay lại vào lần sau.

Tuy lãnh chúa Cao Văn không ra lệnh trở về ngay lập tức, nhưng những câu nói mơ hồ này của hắn vẫn khiến mọi người thở phào nhẹ nhõm như vừa đạt được một sự đảm bảo, thế là đoàn người xốc lại tinh thần rồi tiếp tục tiến lên.

Sau khi đi thêm một đoạn họ lại gặp một cầu thang đi xuống, có một đại sảnh ở phía trước, dường như nơi này có gì đó khác biệt so với những nơi trước đó: một tảng đá Hắc Diệu khổng lồ hình hộp chữ nhật được đặt chỉnh tề trong đại sảnh, nó giống như một phiến đá đang dựa vào tường. Ở phía dưới là các ống dẫn kim loại hay có thể nói là một “đường ray”, tất cả những thứ này đều hội tụ về một điểm nằm ở trung tâm đại sảnh, nơi đặt một thiết bị hình bán cầu kỳ lạ.

Cao Văn cau mày và bước về phía thiết bị hình bán cầu đó, hắn dùng đôi găng tay bằng sắt để chạm vào bề mặt quả cầu. Phần vỏ bên ngoài bị phủ một lớp bụi đen và đã bị oxi hóa khá nhiều chỗ, Cao Văn phủi chúng đi, để lộ một lớp kim loại màu trắng bạc ở phía dưới.

- Đây là gì?

Hetty tò mò bước tới, thiết bị trong căn phòng này rõ ràng đã được "cài đặt cố định" không thể lấy đi, rất hiếm để nhìn thấy một thứ như thế này bên trong di tích cổ, trực giác nói cho cô biết rằng tất cả viên đá Hắc Diệu và các đầu nối kim loại này đều liên quan tới ma thuật.

- Trận pháp tập trung ma thuật, mặc dù ta rất muốn gọi nó là tụ ma thuật.

Cao Văn nói ra một khái niệm mà con người ở thời đại này không thể hiểu, xen lẫn trong đó là một số thuật ngữ không thể giải thích rõ:

- Những viên đá Hắc Diệu được liên kết với công trình bên trong giếng ma thuật, khối bán cầu này có nhiệm vụ tập trung những nguồn năng lượng mạnh mẽ để tạo ra nguồn năng lượng nhỏ hơn với cường độ cao, sau đó nó sẽ đi qua ống dẫn…

Cao Văn chỉ vào đường ống trồi ra trên thân thiết bị hình bán cầu và kéo dài xuyên qua tường.

- …Vận chuyển năng lượng tới khu vực cần thiết.

Hetty mở to đôi mắt, là một pháp sư, cô cảm thấy cực kỳ phấn khích khi nhìn thấy một thiết bị ma thuật cổ đại có tuổi đời hơn hàng nghìn năm:

- Tập trung năng lượng mạnh mẽ? Vậy đây là vũ khí sao?

- Không! Đây là nguồn năng lượng phụ trợ cho các công trình nghiên cứu, nó thường được dùng để cung cấp “mồi lửa” tạm thời cho những nơi cần tiêu hao nhiều năng lượng, ví dụ như thấu kính cầu vồng hay một cái gì đó khác.

Cao Văn nhún vai và tiếp tục:

- Trong thời kỳ Gondor, người ta không dùng ma thuật để chiến đấu, dù đó có thể là một trong những chức năng quan trọng nhưng ma thuật còn có thể sử dụng vào nhiều việc khác. Theo ta nghĩ, các pháp sư thực thụ nên nghiên cứu thêm về kiến thức và ma pháp của mình.

- Nghiên cứu…

Hetty bối rối lẩm bẩm.

Thuật ngữ nghiên cứu quá đỗi quen thuộc với một pháp sư, vì các pháp sư luôn được xem là một nhà nghiên cứu, nghiên cứu bí ẩn của ma thuật và phân tích quy luật của phù văn luôn là công việc mà mọi pháp sư đều cảm thấy tự hào nhất. Không quan trọng đó là loại nghiên cứu nào, mục đích cuối cùng của nó cũng sẽ là nâng cao khả năng thi triển ma thuật, một pháp sư nhưng lại không thể đóng góp cho việc phát triển ma pháp thì người đó sẽ bị xem là một nhà nghiên cứu kém cỏi.

Theo bản năng, Hetty cảm thấy từ “nghiên cứu” mà Cao Văn nói không giống những gì cô biết.

Người tổ tiên này luôn có thói quen nhìn nhận vấn đề ở mọi khía cạnh sâu rộng hơn, hắn luôn luôn đề cập đến “tính phổ biến” và “sản xuất hàng loạt”. Tuy nhiên, nhiều pháp sư rất ích kỷ, họ chỉ muốn che giấu những nghiên cứu của mình, có vẻ như điều này đi ngược lại với suy nghĩ của hắn.

Hetty lắc đầu, vứt hết những suy nghĩ rối rắm sang một bên và nghe kỵ sĩ Byron hỏi:

- Thưa phu nhân! Có phải phản ứng ma thuật xuất phát từ đây không?

Hetty tập trung tinh thần cảm nhận, sau đó lắc đầu:

- Không phải, nhưng đã rất gần rồi.

- Nhớ kỹ chỗ này.

Cao Văn mở miệng nói:

- Thiết bị cổ đại này đã hoàn toàn bị hư hại, không cần nghĩ đến việc sửa chữa lại nó, nhưng chúng ta có thể tháo nó ra, ít nhất nó còn có thể cung cấp nửa tấn bí ngân và bảy đến tám tấn đá Hắc Diệu. Ngoài ra còn có một lượng lớn vàng tinh chất, đồng tím và thép tím.

- Chờ một chút…!

Hetty nhất thời giật mình, nhìn về phía Cao Văn với ánh mắt kinh ngạc:

- Tổ tiên… Ngài định phá hủy thiết bị ma thuật cổ xưa vô giá này sao?

- Tại sao không?

Cao Văn nhìn Hetty và trả lời:

- Chiếc máy này yêu cầu một lượng ma thuật tinh khiết vô cùng lớn để làm “mồi lửa”, hiện tại, chúng ta đã không còn kỹ thuật tương ứng để chiết xuất ra ma thuật, hơn thế nữa, cho dù có sẵn năng lượng phù hợp thì thứ này đã ở đây hơn hàng nghìn năm rồi, kết cấu bên trong đã bị ăn mòn từ sớm, muốn sửa chữa nó thì chi bằng ta làm luôn cái mới.

Hetty ngẩn người, nói với vẻ mặt kì lạ:

- Tổ tiên có lẽ không có cảm giác gì vì ngài đến từ bảy trăm năm trước, nhưng với chúng cháu thì đây là đồ cổ.

Mặt Cao Văn khẽ giật khi hắn nói:

- Trước lúc ta chết thì thứ này cũng là đồ cổ, nhưng chúng ta phải nhìn vào thực tế, nó chẳng có giá trị gì ngoài việc để ở đây, chỉ khi bị nấu chảy thì nó mới có thể có được một cuộc sống mới.

Sau khi nghe Cao Văn nói, Hetty nhận ra mình nói gì cũng vô dụng, thế là cô chỉ có thể gật đầu với vẻ mặt đau khổ.

Người ta nói cháu chắt không buồn khi bán ruộng của ông nhưng lúc ông tự bán ruộng cũng có vẻ gì là buồn đâu…

Nếu thiết bị tập trung ma thuật được phát hiện ở đây thì có nghĩa là nơi này cách công trình nghiên cứu rất gần, liên tưởng đến phản ứng ma thuật mà Hetty cảm nhận được trước đó, có thể nguồn gốc là từ thiết bị vẫn đang trong tình trạng hoạt động.

Cao Văn yên lặng kích hoạt kỹ năng “nhận thức nguy hiểm” của kỵ sĩ, để đề phòng nơi này có bẫy ma thuật hoặc bức xạ từ thời xa xưa.

Khi mọi người tiếp tục lên đường, hắn thuận miệng hỏi Hetty:

- Đúng rồi, ta nghe bọn họ gọi cháu là “phu nhân” thay vì “tiểu thư” hoặc “quý cô”, cháu đã kết hôn rồi sao? Vậy chồng cháu đang ở đâu?

Cao Văn đã tò mò vấn đề này từ lâu nhưng vẫn chưa kiếm được cơ hội hỏi thăm.

Hetty đứng hình trong giây lát, nhưng rất bình thường khi tổ tiên lo lắng về hôn nhân của mình, cô trả lời.

- Cháu chưa kết hôn, nhưng lúc thành niên cháu đã chuyển đổi tôn giáo của mình sang thờ phụng nữ thần ma thuật Minna và từ bỏ quyền thừa kế của mình, vậy nên quyền thừa kế thuộc về cha của Rebecca. Theo như luật lệ của quý tộc, người phụ nữ trưởng thành từ bỏ quyền thừa kế được xem như là một người phụ nữ đã kết hôn, điều đó có nghĩa là họ đã cống hiến hết mình cho tín ngưỡng. Ban đầu, cháu vẫn có thể giữ lại danh hiệu quý tộc và trở thành một nữ Nam tước không cha truyền con nối, nhưng năm đó khi lãnh địa khó khăn, cháu đã… Ừm, bán danh hiệu của mình cho một thương gia.

Cao Văn gật đầu và thốt lên một tiếng ồ, đồng thời, thông tin về nữ thần ma thuật Minna xuất hiện trong đầu hắn.

Nữ thần ma thuật Minna được biết đến như Nữ thần của mọi ma pháp hay Tiểu thư bí ẩn, Thần được tin rằng là người có thể kiểm soát sức mạnh ma thuật, là con rồng khổng lồ đầu tiên trên thế giới và là đại pháp sư yêu tinh. Vì vậy mà theo truyền thuyết, sức mạnh ngôn ngữ của loài rồng và ma thuật của yêu tinh đều do Thần sáng tạo. Không giống các vị thần khác, Minna không phải là "vị thần được tín ngưỡng mạnh mẽ", mà giống một "vị thần biểu tượng" hơn.

Nữ thần Minna không có tôn giáo và hệ thống tín ngưỡng chính thức, vì hầu như tất cả những ai có thể thi triển ma thuật đều là “tín đồ nông cạn” của Thần, nhưng chưa đến 1% pháp sư chuyển đổi thành tín đồ chính thức theo vị thần này. Điều này có lẽ liên quan đến sở thích chung của các ma pháp sư, họ luôn muốn giải mã những bí ẩn và thiếu sự kính sợ dành cho các vị thần.

Mà trong 1% tín đồ đó, có rất nhiều người giống với Hetty, chuyển đổi tín ngưỡng đơn giản để chứng minh đã từ bỏ quyền thừa kế hoặc gì đó tương tự.

Công chúa của hoàng thất Anso, Veronica cũng chuyển sang tôn thờ thần Ánh Sáng vì lý do tương tự, nhưng vị công chúa này không giống với hậu duệ của gia tộc Cecil, người khốn đốn đến mức không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bán đi thân phận quý tộc của mình. Cho nên Veronica vẫn có thể được xưng là công chúa (hoặc thân phận thần chức tương ứng).

Sau khi trả lời, Hetty khá lo lắng và sợ hãi, có hai lý do chính: Thứ nhất, liệu rằng tổ tiên có tức giận khi ngài phát hiện ra con cháu vô dụng của mình phải sinh sống bằng việc bán đi danh hiệu quý tộc hay không. Thứ hai, liệu rằng tổ tiên có tức giận khi ngài phát hiện cô vẫn chưa kết hôn ở độ tuổi này hay không. Đặc biệt là lý do thứ hai… Ngộ nhỡ lát nữa tổ tiên bất ngờ quay lại và nói: “Sao cháu vẫn chưa kết hôn? Cháu định khi nào mới kết hôn đây? Cháu nghĩ sao về XXX?”, và thúc giục cô kết hôn thì phải làm sao bây giờ?

Mẹ ơi!!! Bị ngài tổ tiên bảy trăm năm trước giục cưới còn áp lực hơn nhiều so với bị cha mẹ giục cưới!

Điều đó thậm chí khiến Hetty không quá lo lắng nếu cô có bị đánh vì tội bán đi danh hiệu quý tộc…

Kết quả là Cao Văn chỉ thuận miệng hỏi một chút và ồ một tiếng rồi thôi.

Trí tưởng tượng phong phú của Hetty chưa được bao lâu thì đã bị cắt ngang, vì cô cuối cùng cũng cảm nhận được phản ứng ma thuật kia ở ngay phía trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK