Cuối cùng Hetty cũng đã cảm nhận được phản ứng ma thuật ở ngay phía trước, có lẽ chỉ cần đi qua một cái ngã tư cuối cùng. Trong khi đó, sau khi ước chừng đại khái đoạn đường mà đoàn người đã đi qua cùng với địa hình của dãy núi Hắc Ám, Cao Văn chắc rằng nơi đây chính là trung tâm của ngọn núi.
Đội quân viễn chinh của Gondor năm đó e rằng đã khoét rỗng cả một ngọn núi để xây một kiến trúc hùng vĩ không thể tưởng tượng được.
Rốt cuộc có thứ gì ở đây đáng để họ xây dựng một kiến trúc ở cấp độ kinh khủng như vậy? Là để nghiên cứu hay để trông coi?
Tuy nhiên, bất kể là vì thứ gì thì cuối cùng họ cũng đã từ bỏ nơi này.
Hetty bổ sung năng lượng cho quả cầu ánh sáng thêm lần nữa, quả cầu vốn đã bắt đầu ảm đạm lúc này lại sáng bừng lên chiếu rọi cả khu vực, Cao Văn nhìn thấy trước mắt là một dãy hàng lang đặt những “phiến đá” màu xám được xếp gọn gàng. Những ngọn đèn bằng pha lê ma thuật được khảm hai bên vách tường đã mất đi tác dụng, còn có một vài cánh cửa bị đóng chặt. Ở tận cùng phía trước, là một cánh cửa được đúc bằng đồng, biểu tượng của đôi mắt và hình tam giác được khắc trên đó.
Cánh cửa bằng đồng không hoàn toàn đóng kín, phía sau là một khoảng không gian tối rộng lớn, Cao Văn dùng khả năng nhận thức nguy hiểm của mình, hắn không phát hiện bẫy hay những mối đe dọa tiềm tàng như khí độc ở đằng sau cửa.
Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là họ có thể buông lỏng cảnh giác, trước khi mở cửa, Hetty niệm chú triệu hồi một phù văn đôi mắt tỏa ra ánh sáng mờ ảo, phù văn nhẹ nhàng thổi qua khe cửa, cùng lúc đó, ánh mắt Hetty có luồng sáng dịu nhẹ ánh lên.
- Bên trong là một căn phòng trống hình tròn rất lớn, có rất nhiều bàn dài và giá đỡ bị hỏng, còn có rất nhiều đường ống trên tường, trung tâm là một cái hố trũng… Có thứ gì đó kỳ lạ hình cầu nằm trong cái hố, trên trần nhà thì treo đầy dây xích và dụng cụ.
Hetty cau mày khi miêu tả những gì mình nhìn thấy, đột nhiên, cô ấy hô lên một tiếng, ma pháp lập tức bị cắt đứt.
- Chuyện gì đã xảy ra?
Cao Văn lập tức lo lắng nhìn Hetty.
Hetty xoa mắt, giọng nói có chút xấu hổ:
- Cháu đụng vào tường…
- … Ừ! Cháu có thấy cái gì nguy hiểm hay bẫy rập nào trong đó không?
Hetty lắc đầu:
- Không có! Nhìn sơ qua đã biết nó là phòng thí nghiệm, nhưng to hơn nhiều so với những phòng thí nghiệm mà cháu biết và có rất nhiều thiết bị mà cháu không thể gọi tên. Bên cạnh đó, cháu chắc chắn phản ứng ma thuật đến từ quả cầu ở giữa phòng, tuy nhiên, nguồn năng lượng này rất lạ, cháu chưa từng tiếp xúc với nó trước đây.
Sau khi xác định bên trong không có bẫy hay những con rối ma thuật mất kiểm soát, Cao Văn thở phào nhẹ nhõm. Về phần năng lượng kỳ lạ mà Hetty nói, họ có thể nghiên cứu chi tiết sau khi bước vào.
Hai binh sĩ cường tráng bước tới, cùng với kỵ sĩ Byron, đẩy mạnh cánh cửa bằng đồng bụi bặm và cổ kính. Bản lề cửa đã bị gỉ sét và phát ra tiếng kêu cót két, trong không gian tĩnh lặng và âm u này, tiếng kêu của cánh cửa trở nên cực kỳ chói tai và nó vang vọng khắp hành lang.
Hetty theo bản năng nắm chặt cây gậy phép và quay đầu nhìn về phía hành lang tối om, trong bóng tối kia dường như bất cứ lúc nào cũng có thể có những ma vật cổ đại bất ngờ nhảy ra do bị tiếng động của cánh cửa đánh thức, nhưng cuối cùng, không có gì xảy ra cả.
Cánh cửa được mở ra, Cao Văn bước vào, hắn đảo mắt nhìn quanh và thấy những thứ mà Hetty đã miêu tả: đại sảnh hình tròn, những chiếc bàn, giá đỡ đổ nát nằm rải rác khắp nơi, ống dẫn ma thuật trên tường, hố trũng ở giữa phòng và quả cầu nhìn thoáng qua giống như đá nằm trong cái hố.
Cao Văn bước về phía quả cầu, hắn ước tính sơ lược đường kính của nó khoảng 1,5m, hình dạng tương đối hợp quy tắc, nếu không tính bề mặt gồ ghề thì đây hầu như đã là một hình cầu tiêu chuẩn, nó tựa hồ được làm bằng đá, nhưng dưới thuật chiếu sáng của Hetty, nó lại có cảm giác như kim loại.
Nó như là một loại đá hình quả bóng tròn tự nhiên nhưng cũng quá tròn rồi. Nhưng nếu nói là thiết bị ma thuật nhân tạo, nó lại hoàn toàn khác với phong cách chế tạo của Gondor. Hơn thế nữa, không có phù văn hay bất kì kết nối kim loại nào trên bề mặt, nhìn đi nhìn lại bao lần cũng không thấy giống một thiết bị ma thuật cổ.
- Phản ứng ma thuật đúng là truyền đến từ nơi này.
Hetty cau mày, cô tiếp tục nói:
- Nhưng thật kì lạ! Cháu cảm thấy nó không quá giống ma thuật, mà giống như… Một loại dao động năng lượng hoàn toàn khác. Tổ tiên, có phải đây cũng là sản phẩm của đế quốc Gondor không?
- Không! Nó không giống.
Lông mày Cao Văn nhăn lại khi đưa tay gõ vào "quả cầu đá", cảm giác như một tảng đá vậy, nó rất cứng.
- Theo như hoàn cảnh nơi này, thay vì nói họ chế tạo ra nó, chi bằng nói rằng họ đang nghiên cứu nó.
- Chẳng lẽ toàn bộ công trình này được xây dựng chỉ để nghiên cứu một quả cầu?
Kỵ sĩ Byron cảm thấy thật không thể tưởng tượng nổi:
- Đế quốc Gondor tốn nhiều công sức như vậy để nghiên cứu một quả cầu sao?
Cao Văn suy nghĩ một lát, hắn cảm thấy cho dù trong kỷ nguyên lửa và sao, nơi mà ma thuật đã được giải phóng nhưng mọi người có lẽ cũng không ngớ ngẩn đến mức này.
- Không phải! Khi những người trong này rời đi, họ đã mang hết mọi thứ một cách có trật tự. Rất ít khả năng họ để những thứ quan trọng ở lại, quả cầu này có thể là vật phẩm nghiên cứu, nhưng có lẽ nó chỉ là một phần trong nghiên cứu và cũng không quá quan trọng nên họ đã quyết định bỏ. Có lẽ, sau một thời gian dài nghiên cứu nhưng không tìm được điểm đột phá nên họ đã chuẩn bị vứt bỏ nó, lệnh sơ tán được ban hành, vậy nên nó đã được để ở đây.
- Vậy chúng ta đã trải qua một thời gian dài rắc rối và chỉ tìm được thứ này.
Kỵ sĩ Byron xoa cằm:
- Thưa ngài, chúng ta phải giải quyết như thế nào đây?
Cao Văn cũng đang chìm trong rối rắm, làm sao để có thể di chuyển quả cầu đá này ra khỏi đây? Hắn đặt tay lên bề mặt của quả cầu và lẩm bẩm:
- Nó chiếm quá nhiều diện tích và rất nặng, không có gì ngạc nhiên khi người Gondor – hả?
Với một cú đẩy của hắn, quả cầu lăn ra khỏi vị trí cũ.
Cao Văn cảm thấy hơi xấu hổ:
- Không nặng à?
Trọng lượng của "quả cầu đá" này nhẹ hơn nhiều so với tưởng tượng!
Ban đầu, Cao Văn nghĩ thứ này hẳn nặng ít nhất một tấn, hắn không nghĩ nó dễ dàng di chuyển chỉ với một cú đẩy nhẹ. Khi hắn thử lại, hắn ước tính quả cầu có lẽ chỉ nặng hơn 10kg. Thậm chí Hetty cũng có thể dễ dàng nhấc nó lên và mang ra ngoài, điều đó có nghĩa, nó không hoàn toàn cấu tạo từ đá.
Hoặc là, nó bị rỗng ruột.
Kìm nén sự thôi thúc muốn được bổ đôi quả cầu, Cao Văn hình thành phán đoán dựa vào quy mô của phòng thí nghiệm và những dấu vết xung quanh nó. “Quả cầu đá” đáng lẽ là một đối tượng nghiên cứu của “Vật phẩm kì diệu an toàn đầu tiên” và “Vô hại nhưng có thuộc tính kỳ lạ”. Do đó, hắn quyết định:
- Mang thứ này ra ngoài, đem nó về doanh trại của chúng ta và thử nghiên cứu nó, mà thôi, nó không phù hợp để đặt trong trại. Để an toàn, hãy để nó ở vùng đất vừa được san bằng ở kế bên doanh trại, để hai binh lính tới canh gác, ta sẽ dựng một cái lều riêng cho nó vào ngày mai.
Đế quốc Gondor và thời đại nay có sự khác biệt không nhỏ về trình độ kỹ thuật, một đối tượng nghiên cứu an toàn năm đó không có nghĩa là bây giờ vẫn vậy, nên tốt nhất là phải thận trọng một chút.
Họ đã lo lắng trên đường vào đây và giờ đẩy một quả cầu trở về, phải nói rằng, cảnh tượng một đoàn người đẩy một quả cầu đã làm giảm bớt sự lo lắng của các binh sĩ nhưng Cao Văn thì lại có một cảm giác xung đột sâu sắc. Hắn cảm thấy rằng bầu không khí của chuyến đi khám phá di tích mà hắn cho rằng sẽ không dễ dàng gì lại bị phá hỏng bởi một quả cầu đá. Nó giống như là bạn mặc một chiếc áo giáp huyền thoại, tay cầm thanh kiếm tốt nhất trong làng, được quốc vương ban tặng danh hiệu “Anh hùng dũng cảm”, thậm chí còn lập đội với bốn nhà hiền triết. Sau đó, tất cả bắt đầu hành trình đầy tham vọng: tiêu diệt ma vương, nhưng tất cả những gì bạn nhận lại là bọt biển.
Người ở thời đại Gondor năm đó ăn no nhàn rỗi lắm sao, bằng không sao họ lại nghiên cứu một quả cầu?
Với những dấu hiệu ma thuật mà Hetty đã để lại trước đó cùng với tấm bản đồ gần như gian lận trong đầu Cao Văn, họ trở về với tốc độ nhanh hơn trước rất nhiều, mặc dù họ còn đang đẩy quả cầu, nhưng với trọng lượng nhẹ đến khó tin thì nó cũng không thể coi là gánh nặng gì. Khi đến những con dốc hoặc bậc thang đi lên, Hetty sẽ triệu hồi bàn tay điêu khắc để nâng nó lên.
Đoàn người trở về theo con đường cũ, không lâu sau đó, ánh sáng le lói của lối ra xuất hiện ở đằng trước.
Mà những binh sĩ canh gác ở bên ngoài đã phải đợi quá lâu và bắt đầu cảm thấy bồn chồn, âm thanh của tiếng bước chân và mệnh lệnh đến từ nơi sâu bên trong cánh cửa cuối cùng cũng giúp họ thở phào nhẹ nhõm. Tuy nhiên, có tiếng ồn của thứ gì đó đang di chuyển trộn lẫn trong tiếng bước chân khiến họ nhìn chằm chằm vào nhau, nghe có vẻ như thứ đó đang lăn trên mặt đất.
Cánh tượng hai binh sĩ đang đẩy một quả cầu dần xuất hiện trước mắt họ, thực tế thì, việc này chỉ cần một người làm là đủ, điều này chủ yếu là để giữ sự cân bằng.
- Thu đội trở về thôi.
Trở lại lối vào đại sảnh một lần nữa, Cao Văn thở ra một hơi dài, hắn đặt tay lên quả cầu và nói:
- Đây chính là thành quả.
Các binh sĩ hai mắt nhìn nhau.
Ngày hôm sau, những người đi tới bờ rìa của doanh trại đều có thể nhìn thấy một quả cầu quái dị ở đó.
Nó được đặt trong một bãi đất trống ở bên ngoài doanh trại và được những binh sĩ có vũ trang đầy đủ đứng canh gác. Mười mét xung quanh quả cầu được bao quanh bằng những cọc gỗ cắm xuống đất và dùng dây thừng để nối chúng lại, tạo thành một vách ngăn.
Công việc này có vẻ khá xấu hổ, các binh sĩ canh giữ chắc chắn là do đánh bài thua, những lời xì xào bàn tán như vậy lan truyền khắp nơi.
Rebecca nghe tin này sau khi thức dậy, cô nàng nhanh chóng ham vui chạy đến. Nhìn thấy tổ tiên của mình và cô Hetty đứng đó, cô nàng chen vào và tò mò nhìn quả cầu:
- Tổ tiên… Đây là thứ được lấy ra từ di tích tối qua sao?
- Chúng ta tìm thấy một số kim loại và những thứ đại loại vậy, có một số thứ tốt còn có thể đào ra từ di tích đó.
Cao Văn gật đầu nói:
- Về phần thứ này thì nó có lai lịch không rõ.
Rebecca tò mò nhìn quả cầu to lớn, sau đó cô nàng hỏi:
- Cháu có thể chạm vào nó không?
Cao Văn vẫy tay:
- Ngoài việc ném mấy quả cầu lửa vào đó thì cháu có thể làm bất cứ điều gì.
Mặc dù quả cầu đá này nhẹ một cách kỳ lạ, nhưng lại cực kỳ rắn chắc. Hắn đã kiểm tra rồi, nếu không sử dụng sức mạnh siêu nhiên, thì đòn tấn công vật lý đối với nó vô dụng, do đó, gõ nó vài cái thì cũng không có vấn đề gì.
Tuy nhiên, quăng một quả cầu lửa vào nó thì lại là một vấn đề khác, đặc biệt là với tính khí bướng bỉnh của Rebecca, nói không chừng có thể ném một quả cầu lớn bằng cái bồn tắm.
Rebecca áp tai vào bề mặt trong khi dùng gậy phép gõ hai lần vào nó, cô nàng quay lại và hét lên:
- Nó không rỗng ruột!
- Đúng vậy, nó rắn và nhẹ một cách khó tin.
Cao Văn nhún vai:
- Cô của cháu đã chà xát một số mảnh vụn rơi xuống và phát hiện nó là một hợp chất có hàm lượng kim loại cực cao. Nếu quả cầu này được làm toàn bộ bằng loại vật liệu này, nó chắc chắn có thể đè chết một người.
- Có lẽ bên ngoài chỉ là lớp vỏ của nó, còn bên trong mới thật sự là một loại vật liệu vô cùng nhẹ?
Rebecca có hứng thú sâu sắc với việc nghiên cứu:
- Chúng ta có thể cắt nó ra để nhìn bên trong không?
Cao Văn cười:
- Ta cũng định làm như vậy, nhưng không phải bây giờ. Trước tiên, chúng ta phải sử dụng tất cả các phương pháp đảm bảo không gây tổn hại đến nó để nghiên cứu. Nếu như không có tiến độ gì đáng kể, ta sẽ cắt nó ra, rốt cuộc thì, người Gondor cũng đã sử dụng nhiều công cụ để nghiên cứu nhưng cuối cùng cũng không tạo được một khe nứt trên bề mặt của nó, đây ắt hẳn phải có lý do.
Rebecca có hơi thất vọng:
- Ồ!
Cao Văn nở nụ cười nhìn cô nàng:
- So với việc nghiên cứu quả cầu, ta có việc khác cho cháu làm đây… Ừm… Nếu như cháu rảnh.
Mắt Rebecca sáng lên ngay lập tức:
- A! Cháu rảnh, cháu rảnh! Chuyện bên lưới ma thuật số một tạm thời không cần cháu lo nữa. Thợ thủ công và những người học việc đang đào mương để nấu chảy cát thạch anh. Bây giờ cháu rất rảnh rỗi, ngài muốn cháu làm gì?
- Đốt đá!