Cao Văn tập trung sự chú ý vào những hình ảnh chỉ có hắn thấy được. Cuối cùng, hắn khẳng định rằng chúng đang hiển thị phạm vi một trăm cây số với trung tâm là khu định cư hiện tại của Cecil. Và chức năng phóng to thu nhỏ thị giác mà hắn từng rất quen thuộc nay đã mất đi hiệu lực.
Hình ảnh bị giới hạn trong khu vực này, không thể di chuyển hoặc phóng to thu nhỏ.
Ngoài ra, ban đầu hình ảnh từ vệ tinh của hắn ở chế độ HD, giờ nó trở nên mờ ảo và có màu sắc kỳ lạ.
Những màu sắc này có ý nghĩa gì? Cảm ứng nhiệt? Hay một số loại cảm ứng khác?
Hay nó… Chỉ đơn giản là bị lỗi thôi?
Cao Văn nhớ rõ giọng nói mà mình đã nghe thấy khi rời khỏi quỹ đạo trên cao. Hắn từng nghe được rằng có một nguồn năng lượng gặp trục trặc, do lỗi khởi động lại thiết bị xử lý trung tâm và bắt đầu chương trình exit nào đó, vì vậy khả năng xảy ra lỗi là rất cao. Ngoài ra, việc không thể thu phóng tỷ lệ những hình ảnh mà hắn nhìn thấy càng khiến hắn thêm chắc chắn suy đoán của bản thân.
Hắn bắt đầu dòng suy nghĩ của mình: Linh hồn của hắn, hay đúng hơn, ý thức của hắn, đã không may bị biến đổi. Mặc dù hắn có thể chạm đất và có được cơ thể của con người, ý thức của hắn rõ ràng vẫn liên kết với “thứ gì đó” trên bầu trời. Trong vài tháng qua, hắn không hề kết nối với nó, nhưng việc bất ngờ thu được tinh thể đã thiết lập lại mối liên kết này với nó. Đối với thiết bị cổ xưa đó, bất kể là vệ tinh hay trạm vũ trụ, nó vẫn đang ở trạng thái lỗi. Không rõ là do nguồn năng lượng hoạt động lại hay do thiết bị xử lí trung tâm đã khởi động lại, nhưng nó vẫn đang tồn tại và thậm chí là vẫn đang vận hành. Mặc dù những hình ảnh dưới sự giám sát của nó giờ là một mớ hỗn độn không biết đâu mà lần, nhưng ít nhất điều này chứng minh nó vẫn tồn tại.
Và với luồng suy nghĩ này, Cao Văn bắt đầu lo lắng chuyện khác: Nếu ý thức của hắn được kết nối với “vệ tinh” đó theo cách ngoài sức tưởng tượng, đến mức chúng cùng tồn tại theo cách cộng sinh… Điều gì sẽ xảy ra nếu thứ trên bầu trời chết đi? Điều đó không có nghĩa là hắn cũng sẽ chết đấy chứ?
Hắn biết khả năng đó không cao lắm vì hắn đã được tái sinh trong cơ thể của Gawain Cecil. Ngoài ra, hắn đã nghe rõ ràng từ “bắt đầu chương trình exit”, điều đó có nghĩa là ý thức của hắn đã thoát ra một cách độc lập. Tuy nhiên, trong vấn đề sinh tử, không thể xem nhẹ bất kỳ nguy cơ tiềm ẩn nào!
Nhưng thứ trên bầu trời đó có lẽ đang trôi nổi trong quỹ đạo đồng bộ với hành tinh này, còn hắn thì đang mắc kẹt trong vương quốc thời trung cổ lạc hậu mông muội. Hắn thậm chí không thể nhìn thấy "vệ tinh", chứ đừng nói đến việc sửa chữa nó!
Khi những suy nghĩ rắc rối trong đầu hắn dâng trào, Cao Văn vẫn đồng thời quan sát mọi chi tiết của quang cảnh từ trên không. Hắn nhận ra hình ảnh không đứng yên, mà trên thực tế, các mảng màu luôn hơi dịch chuyển và thay đổi. Một số khu vực sáng lên trong khi những khu vực khác từ từ mờ đi. Chu kỳ lặp lại một cách có trật tự, nhưng đồng thời, toàn bộ hình ảnh gần như không thay đổi về phân bố và cấu hình.
Và ngay khi Cao Văn đang cố tổng kết về quy luật của sự thay đổi của hình ảnh đó, mọi thứ lại thay đổi.
Hắn đột nhiên nhìn thấy phía trên bức ảnh xuất hiện một khung vuông giống như cánh cửa sổ đang lơ lửng, trong đó lóe lên một hàng chữ chập chờn rung lắc. Một ngôn ngữ xa lạ, không phải là tiếng Hán, nhưng cũng không phải là ngôn ngữ của bất kỳ vương quốc nào ở Loren.
Tuy nhiên, khi hắn chăm chú nhìn các chữ cái trong sự ngạc nhiên, các từ lại được dịch ra và ý nghĩa của chúng xuất hiện trong đầu hắn.
"Dữ liệu mới. Hoạt động của hành tinh khổng lồ ngày càng tăng. Nâng mức cảnh báo lên bốn."
Hình ảnh bắt đầu nhấp nháy và bị nhiễu. Cao Văn bị sốc đến bừng tỉnh và nhanh chóng chuyển sự tập trung sang thế giới thực bên ngoài. Đây là lần đầu tiên hắn chuyển đổi giữa các chế độ xem, và sự thay đổi này khiến mắt của hắn bị choáng trong giây mới ổn định lại được. Sau đó, bỏ qua cơn chóng mặt kéo dài, hắn đứng dậy khỏi bàn và nhanh chóng lao về phía cửa lều.
Amber đang vô hình chợt giật nảy mình, cô nàng đột ngột nhảy ra khỏi bóng tối.
- Woah!
Vào lúc này, Cao Văn đã vội vàng rời khỏi lều. Hai dân quân kinh ngạc quay lại nhìn hắn, nhưng hắn phớt lờ họ và chỉ nhìn mặt trời trên bầu trời cao.
Mặt trời vĩ đại đang di chuyển chậm rãi và uy nghi trên bầu trời, vầng hào quang quanh nó giống như một lớp sương mù nhẹ. Trông không có gì khác thường, nhưng chẳng mấy chốc, mặt trời bắt đầu xuất hiện những vệt đỏ giống như tơ máu trên đôi mắt đỏ ngầu.
Hình ảnh trong tâm trí Cao Văn tiếp tục thay đổi. Hắn thấy màu sắc trong hình ảnh thay đổi như thể chúng đang biểu thị mức nhiệt. Hầu như tất cả màu đều tăng sắc độ một cách nhanh chóng, nhưng chúng dần chuyển sang trạng thái ổn định mới. Một vài con số xuất hiện không liên tục trong hình ảnh, nhưng hắn không hiểu gì cả.
Hắn chợt phát giác ra một điều: Những màu sắc này không phải do lỗi mà là một loại phương pháp giám sát đặc biệt.
Có lẽ phương pháp giám sát này thậm chí còn hữu ích hơn so với phương pháp chụp ảnh nhiệt cổ lỗ sĩ!
Các lằn đỏ của mặt trời (một số giờ đã thành mảng) ngày càng nhiều, cuối cùng thu hút sự chú ý của những người đang làm việc trong trại. Họ ngẩng đầu lên và luyên thuyên về những thay đổi của mặt trời cho đến khi người giám sát la lớn yêu cầu họ quay trở lại làm việc.
Hetty, người đang giúp gia cố nền móng bằng bùn và đá gần đó, cũng nhận thấy sự thay đổi. Cô nhìn lên mặt trời một lúc trước khi nhìn về phía căn lều trung tâm của khu cắm trại - đúng như dự đoán, cô thấy Cao Văn đang nghiêm túc nhìn về phía mặt trời.
Cô phóng tới chỗ của Cao Văn:
- Tổ tiên, có vẻ như những lằn ranh đỏ đã trở lại một lần nữa.
Cao Văn vẫy tay, ra hiệu cho Hetty im lặng. Đôi mắt hắn hướng về mặt trời, nhưng hắn lại đang tập trung vào hình ảnh trong ý thức của mình.
Sau một lúc, cuối cùng phần màu đỏ của mặt trời cũng ngừng lan rộng. Dòng chữ trên màn hình “hình ảnh” thay đổi thành một lệnh mới: “Dữ liệu mới, hành tinh khổng lồ đã lấy lại sự ổn định. Cảnh báo đã được dỡ bỏ. ”
Các lằn đỏ trên bề mặt mặt trời nhanh chóng biến mất sau đó, các màu nổi của màn hình hình ảnh dịu đi và trở lại trạng thái ban đầu.
Tuy nhiên, mặc dù màn hình đã gỡ bỏ cảnh báo nhưng Cao Văn vẫn cảnh giác cao độ.
Những phát hiện mới đã trở thành manh mối mới. Khi rất nhiều manh mối mới xuất hiện cùng một lúc và chất chồng, chúng trở thành những vấn đề mới.
Hắn bắt đầu đưa ra vô số phỏng đoán và lý luận, một trong số chúng táo bạo đến mức điên rồ. Tuy nhiên, hắn đã nén những điều này xuống, trước tiên phải lấy lại bình tĩnh rồi mới bắt đầu tìm kiếm một lời giải thích hợp lí.
- Tổ tiên… Ngài ổn chứ?
Hetty quan tâm nhìn mặt Cao Văn:
- Trông ngài không được khỏe…
Amber đã chuồn ra khỏi lều trước đó, nhưng không khí toả ra từ Cao Văn quá ngột ngạt khiến cô nàng bán yêu tinh thường ngày ồn ào và sôi nổi này không dám mở miệng. Chỉ đến khi Hetty phá vỡ sự im lặng, cô mới dám thốt lên:
- Ngài ấy lao ra ngoài trước khi những đốm đỏ xuất hiện trong ánh mặt trời và làm tôi sợ chết đi được…
- Hetty, cháu có thể cảm nhận được bất kỳ sự thay đổi ma thuật nào không?
Cao Văn đột nhiên quay sang Hetty với vẻ mặt nghiêm nghị.
- Trước đó đã có một đợt tăng sức mạnh phép thuật, và việc thi triển phép thuật trở nên dễ dàng hơn nhiều.
Hetty gật đầu. Các đợt tăng sức mạnh ma thuật đồng nghĩa với sự xuất hiện của các đốm đỏ trên mặt trời, nhưng những đợt gia tăng các đốm đỏ và ma thuật dâng trào gần đây diễn ra quá thường xuyên. Kết hợp với thảm họa trên lãnh thổ Cecil và lời cảnh báo của Cao Văn rõ mồn một trong tâm trí, cô không thể không hoảng sợ:
- Có khi nào nó là…
Mặt Hetty dần tái đi.
- Không, không đến mức quái vật sẽ xuất hiện.
Cao Văn lắc đầu để Hetty bình tĩnh lại, hắn đưa ra phán đoán này dựa trên việc không có dấu hiệu ô nhiễm của thủy triều đen cũng như kí ức của Gawain Cecil rằng sẽ không có gì xảy ra vì sức mạnh nguyên tố trong không khí đã ổn định.
- Chúng chỉ là những đốm đỏ cấp độ bình thường và ma thuật dâng trào…
- Những đợt gia tăng sức mạnh phép thuật và các đốm đỏ là điều hoàn toàn tự nhiên, nhưng chúng thường chỉ xuất hiện ba đến năm năm một lần.
Hetty tỏ ra lo lắng:
- Nhưng đây là lần thứ hai nó xảy ra trong vài tháng…
Thực ra, Cao Văn cũng lo lắng và hoảng sợ như Hetty.
Trên thực tế, vì hắn còn phải lo lắng về vấn đề kết nối giữa mình và một “vệ tinh giám sát” nào đó trên bầu trời nên nỗi lo của hắn lúc này còn lớn hơn của cô một chút.
Tuy nhiên, hắn cũng hiểu rằng vì hắn đã trở thành trụ cột của toàn bộ gia tộc Cecil, hắn không thể tỏ ra yếu đuối hay do dự, đặc biệt là trước Hetty và Rebecca.
Hơn nữa, sự yếu đuối và do dự sẽ không giải quyết được bất kỳ vấn đề nào.
- Đừng lo, sẽ không có con quái vật nào đâu, ngay cả khi những con quái vật đến, ta cũng có kinh nghiệm đương đầu với chúng rồi.
Cao Văn trấn an nhìn hậu duệ của mình:
- Ai nấy hãy làm phần việc của mình, chỉ có cách xây một ngôi nhà kiên cố và vững vàng chúng ta mới có sức mạnh để chống lại thiên nhiên.
Hetty thấy sự tự tin trong mắt Cao Văn và bắt đầu bình tĩnh lại. Cô hơi cúi đầu trước khi quay lại công việc của mình.
Khi thấy Hetty đang hỗ trợ việc xây dựng bằng phép thuật của cô, Cao Văn khẽ gật đầu.
Dù Hetty và Rebecca có lẽ không có tư duy vượt thời đại và tầng lớp của họ, nhưng họ có một nền tảng mà không quý tộc khác nào ở thời đại này có.
Họ tin rằng không nên tách biệt họ khỏi lĩnh dân chỉ vì giai cấp và địa vị xã hội.
Nếu không, một phụ nữ như Hetty, vốn là một quý tộc trên mọi phương diện, sẽ không bao giờ bỏ công đến công trường xây dựng và sử dụng phép thuật của mình để hỗ trợ.
Khi Cao Văn nhìn nền móng được củng cố nhanh chóng nhờ việc sử dụng phép thuật và cảm thấy kinh ngạc vì sự tiện lợi của nó, hắn cũng nhận ra một điều: một khi đã có công trình phần cứng để đúc tiền xu, sẽ là một ý kiến hay nếu thuê một số pháp sư hoang dại nghèo túng tới để giúp xây dựng doanh trại.
Nhưng trước đó, có những vấn đề khác quan trọng hơn cần suy nghĩ.
Cao Văn xoay người trở lại lều. Ngồi vào bàn, hắn viết vội ba câu hỏi trên một tờ giấy trắng.
Mối quan hệ giữa “mặt trời” trên bầu trời và thủy triều đen là gì?
Công dụng và tình trạng của “vệ tinh giám sát” là gì?
Tại sao Gawain Cecil của bảy trăm năm trước lại để lại một khối tinh thể có thể giúp Cao Văn thiết lập lại kết nối với vệ tinh một lần nữa?