Dù mới chỉ ở chung với cô cháu gái đời thứ N trên danh nghĩa này chưa đến một ngày, Rebecca đã gây ấn tượng mạnh mẽ đối với Cao Văn. Hắn không chỉ một lần tự hỏi liệu cô nhóc này có bị ấm đầu hay không…
Theo lý thuyết thì không mà nhỉ? Không tính việc một quý tộc phải trải qua nền giáo dục thượng lưu bắt buộc, thân phận pháp sư đã đủ để chứng tỏ trí thông minh của nhóc ta. Dù sao thì đâu phải ai cũng có thể tiện tay tạo ra một quả cầu lửa to bự chảng như thế được.
Tuy vậy, những người khác chẳng ai có tâm trạng mà tự hỏi tại sao Rebecca lại thốt ra những lời ngốc nghếch như thế. Kể cả Hetty, người luôn nghiêm khắc với Rebecca, hiện tại cũng đang lo sốt vó:
- Ý của ngài là… thứ xuất hiện trong lãnh địa Cecil là những con quái vật từ bảy trăm năm trước?
Cao Văn thở dài:
- Trông vẻ mọi người lạ lẫm với bọn chúng như thế, ta đoán chắc rằng chưa ai từng gặp phải chúng mấy trăm năm nay rồi.
Hetty khẽ lắc đầu:
- Sau khi kỳ khai hoàng kết thúc, những năm tháng chiến tranh với quái vật đã chỉ còn là lịch sử. Dù sử sách có ghi chép lại, nhưng lần gần nhất bọn chúng xuất hiện cũng phải từ sáu trăm năm trước. Theo những gì cháu được học, những con quái vật từ đất chết đó đã gây rắc rối cho Anso một thời gian dài, nhưng kể từ khi các yêu tinh giúp con người xây dựng các Tháp Canh, bọn chúng đã hoàn toàn biến thành truyền thuyết…
Cao Văn hơi cau mày:
- Tháp Canh à… Kiến trúc của yêu tinh không dễ xảy ra vấn đề như thế đâu.
- Chúng ta cần phải báo chuyện này với quốc vương bệ hạ.
Rebecca chợt nắm chặt tay lại, mặt mày cô nàng trở nên nghiêm túc:
- Những con quái vật đã biến mất không thấy tăm hơi từ hàng trăm năm trước giờ lại bất ngờ xuất hiện trong vương quốc. Chúng ta cần phải cử ai đó nhanh chóng đi báo tin. Lãnh địa Cecil đã chịu nhiều tổn thất nặng nề từ thảm họa không lường được này. Chúng ta… chúng ta phải kêu gọi sự giúp đỡ từ hoàng gia.
Cao Văn nhớ lại những thành tựu vĩ đại của ‘mình’ năm đó. Hắn mỉm cười tự tin và nói:
- Đừng lo, với địa vị của gia tộc Cecil trong Anso và tầm ảnh hưởng của ta, chắc hẳn thành phố Thánh Sunil sẽ tận lực giúp các ngươi xây dựng lại lãnh địa.
Hắn không ngờ mình nói xong câu đó mà mặt mày Rebecca lẫn Hetty chẳng những không yên tâm lại mà còn trở nên vô cùng kỳ quặc.
Cao Văn bối rối:
- Ờ… Làm sao vậy?
Lẽ nào sau bảy trăm năm, danh tiếng của Gawain Cecil - đại công tước khai quốc truyền kỳ đã thui chột tới mức không ai nhận ra à?
- Ngài tổ tiên…
Gương mặt Hetty trông rất khó coi. Sau khi cắn môi hết lần này đến lần khác, cô cuối cùng đã quyết định nói ra.
- Kì thực, khi ở trong lăng mộ, cháu đã định nói với ngài điều này… nhưng cháu mãi vẫn không thể thốt ra thành lời.
Cao Văn mơ hồ đoán được điều cô muốn nói, nhưng hắn vẫn gật đầu:
- Cháu cứ tiếp tục đi. Ta đang nghe đây.
- Gia tộc Cecil đã không còn vinh quang như năm đó nữa. Dù ngài vẫn được xem là Đại công tước huyền thoại, người đã gây dựng nên đất nước, nhưng…
Hetty nhìn Rebecca đầy rối rắm:
- Nhưng bây giờ, Rebecca, người thừa kế gia tộc, lại chỉ là một Tử tước. Lãnh địa Cecil này… cũng là mảnh đất cuối cùng của lãnh thổ gia tộc Cecil.
Cao Văn ngớ ra:
- Hả?! Ta nhớ trước khi chết ta đã là một Công tước rồi mà. Hơn nữa tước vị đó sẽ được truyền qua các thế hệ nữa? Lãnh thổ gia tộc ta kéo dài từ Lãnh địa Cecil đến đồng bằng Thánh Linh mà… Hậu duệ gia tộc Cecil đã làm cái quái gì vậy? Bọn nó ám sát vua hay là nổi loạn thế?
Hetty cúi gằm xuống vì xấu hổ:
- Bảy trăm năm có thể xảy ra rất nhiều chuyện, đối với một gia tộc và cả một đất nước. Anso không còn là vương triều đệ nhất nữa mà là vương triều đệ nhị, gia tộc Cecil cũng không còn là trọng thần bảo vệ biên giới của đất nước nữa. Nay Cecil đã mang nhiều tiếng xấu và bị vương thất đày ải.
Rebecca chêm vào:
- Một trăm năm trước, vị vua cuối cùng của Vương triều đệ nhất của Anso, Dalian III, qua đời vì một cơn bạo bệnh. Ngài ấy chưa kịp truyền ngôi cho con cái trước khi chết. Vốn dĩ lúc ấy hoàng gia đã có nhiều mâu thuẫn nội bộ, giờ đây còn thêm tranh chấp về việc ai sẽ kế vị vua Dalian III. Thậm chí ngay cả quyền kế vị của bản thân ngài Dalian III cũng tồn tại tranh cãi. Sau cái chết của ngài ấy, hoàng hậu và đại thần phụ chính đã thất bại trong việc ổn định tình hình, cuối cùng dẫn đến “Cuộc bạo loạn tháng Sương Mù”.
- Các thành viên hoàng thất chi thứ có quyền kế vị đã tranh giành ngai vàng vào tháng Sương Mù năm 635 lịch Anso. Tuần thứ ba sau tháng Sương Mù, sự tranh chấp đã leo thang thành một cuộc nội chiến. Các thành viên hoàng gia và những quý tộc theo phe họ đã thành tiến hành đấu tranh vũ lực. Gia tộc Cecil cũng bị cuốn vào cuộc chiến này…
- Mầm tai vạ chính là Hầu tước Grumman. Lúc đó Đại công tước Cecil đã không còn trẻ, nhưng ngài ấy vẫn rất khỏe mạnh. Hơn nữa quan hệ giữa ngài ấy và con trai trưởng Grumman khá căng thẳng. Có lẽ Hầu tước Grumman cảm thấy có khả năng mình sẽ không được thừa kế tước vị Đại công tước, nên ông ấy đã bí mật lên kế hoạch và tham gia vào cuộc nội chiến. Bởi chưa kế thừa quyền lực trong gia tộc, và không có đủ lực hiệu triệu, nên cuối cùng, Hầu tước Grumman đã nhăm nhe đồ của vị tổ tiên huyền thoại.
Cao Văn ôm trán:
- Ta nhớ rồi. Hắn là kẻ đã lấy khiên của ta, đúng không?
Hetty gật đầu và tiếp nối Rebecca:
- Đầu tiên, Hầu tước Grumman giam lỏng Đại công tước Cecil trong nhà, sau đó lấy thánh vật “chiếc khiên người bảo vệ vương quốc Anso” trong lăng mộ tổ tiên. Tiếp đến, ông ấy lấy danh nghĩa mình là người thừa kế của gia tộc Cecil, tuyên bố ủng hộ thân vương Tosh. Sau đó trong tháng ba cùng năm, thân vương Tosh bị ám sát bỏ mình. Hầu tước Grumman lại nhanh chóng chuyển hướng sự ủng hộ của mình sang thân vương Frederick. Tháng tư năm đó, thân vương Frederick thua trận tự sát…
Cao Văn: “...”
Nhưng câu chuyện mà Hetty kể vẫn chưa đến hồi kết:
- Sau cùng, Hầu tước Grumman tìm đến một người chú của vua Dallian III. Ông ấy dùng tài thuyết phục đỉnh cao của mình để thúc đẩy thành lập liên minh. Nhưng đến tháng thứ hai, Đại công tước xứ Bắc, Brune Wilder, người chưa từng can thiệp vào cuộc xung đột nội bộ, đột ngột đưa một đứa nhóc lên sân khấu và tuyên bố rằng đó là con riêng của quốc vương đời trước.
- Rồi tiếp đó, Đại công tước xứ Bắc dùng cậu ta như con cờ của mình để nhúng tay vào cuộc nội chiến và kết thúc nó trong tháng Sương Mù năm 635 theo lịch Anso. Trước ngày cuộc chiến dừng lại, Hầu tước Grumman vẫn muốn đi lại nước cờ cũ, ông ấy muốn đổi phe sang hiệu trung với tân vương, nhưng chưa kip phát ra tuyên bố, ông ấy đã bị cả hai phe kẻ thù và đồng minh tấn công trên chiến trường, rồi chết trong trận hỗn chiến.
- Sau đó là khởi đầu của Vương triều đệ nhị của Anso. Đương nhiên, cho tới tận bây giờ giờ những chuyện liên quan tới “Vương triều đệ nhị” vẫn là một chủ đề nhạy cảm.
Lúc này, Amber, người luôn im lặng lắng nghe, bỗng trầm ngâm nói:
- Toàn bộ trò hề đó chỉ diễn ra vỏn vẹn một năm nhưng đã làm thay đổi cả vương quốc… trên toàn đại lục ai mà chưa từng nghe về nó cơ chứ?
Hetty nói:
- Bởi vì người thành công leo lên ngai vàng chính là một đứa con riêng, nên người ta còn âm thầm gọi trận chiến này là “Cuộc chiến tư sinh”.
- Rất nhiều đại quý tộc đã bị cuốn vào cuộc nội chiến, nên cũng khá nhiều gia tộc không tránh khỏi liên lụy. Nhưng dù sao đó cũng chỉ là một trong những quy tắc của giới quý tộc, hơn nữa vương triều đệ nhị thành lập khi đất nước còn trong cảnh hỗn loạn, tân vương cần nhanh chóng thiết lập trật tự mới, ngài ấy cần lực lượng của các lão quý tộc, nên đa phần các gia tộc đều không bị đuổi tận giết tuyệt, chỉ trừ…
- Ngoại trừ cái nhà trở mặt đổi phe liên tục, phải không?
Khóe miệng Cao Văn không nén được cơn co giật. Kể cả với tư cách là một người đã dành cả trăm ngàn năm trôi trên bầu trời ngắm nhìn thế giới mà hắn cũng không thể nào bình tĩnh nổi sau khi nghe cả câu chuyện. Hắn chỉ có thể cảm thán rằng đời còn ‘drama’ hơn cả trong mấy cuốn tiểu thuyết. Ít nhất tiểu thuyết thì còn có logic cơ bản. Cái vị Hầu tước Grumman kia quả là… tài năng đỉnh của chóp.
- Chắc không ai đổi phe nhiều bằng Grumman Cecil đâu nhỉ?
Hetty cúi đầu ngày càng thấp:
- Sau đó gia tộc Cecil không thể vực dậy nổi sau cú ngã đó nữa… Vốn dĩ số mệnh của gia tộc đã có thể hỏng bét hơn thế nhiều, nhưng nhờ danh tiếng của ngài và những nỗ lực của Đại công tước cũ, gia tộc mới có thể bảo vệ được huyết mạch và chút căn cơ cuối cùng. Chỉ là từ đó về sau, cái tên ‘Cecil’ không còn giữ ngôi vị chủ chốt trong vương quốc nữa, như ngài thấy đó…
Theo lời kể của Hetty, Cao Văn nhìn về phía cô nàng Rebecca có cái đầu hơi “chập mạch”.
Rebecca chú ý tới ánh mắt của Cao Văn, cô nàng quay lại hỏi hắn:
- Ngài tổ tiên ơi?
- Bất hạnh làm sao, bất hạnh làm sao…
Cao Văn ôm trán. Dù hắn chẳng phải tổ tiên thật của gia tộc Cecil, nhưng đống chiến tích huy hoàng của vị Hầu tước Grumman đã ly kỳ tới mức người nghe kinh hoàng người gặp rơi lệ. Hắn chỉ nghe kể thôi mà cũng phải thở ngắn than dài:
- Cái thằng phá của đấy còn làm mất tấm khiên của ta nữa…
Hetty và Rebecca: “…”
Ngài tổ tiên lại chửi ông họ nữa rồi. Làm con cháu, quả nhiên im lặng là tốt nhất.
Cũng may Cao Văn không phải là người trong cuộc chân chính, nên hắn xốc lại tinh thần rất nhanh (theo Hetty, điều này là biểu hiện của lòng dạ rộng lớn và độ lượng). Hắn khẽ lắc đầu và nói:
- Thôi được rồi, truy cứu quá khứ chẳng thể khiến tình hình tốt lên được. Bất kể thế nào thì việc lũ quái vật xuất hiện trở lại cũng đều là mối đe dọa đến sự an nguy của nhân loại. Quốc vương thành phố Thánh Sunil có thể chẳng quan tâm đến sự suy tàn của gia tộc Cecil, nhưng ông ta chắc không thể mặc kệ những con quái vật kia được. Bởi vậy, ông ta sẽ phải coi trọng chúng ta – những người vừa mới thoát khỏi hiểm họa đó trong gang tấc.
Hetty gật lia lịa:
- Ngài nói đúng.
Sau vụ này, Cao Văn chẳng còn hứng thú với việc nói chuyện nữa. Con đường u ám và chật hẹp dưới lòng đất đã mài mòn hứng thú trò chuyện của họ, thứ còn lại chỉ là tiếp tục tăng tốc thôi.
May thay, con đường này cắt xuyên thẳng qua lãnh địa Cecil, nên cửa ra vào gần nhất không cách quá xa. Sau một lát đi đường, Cao Văn dựa vào ký ức để phán đoán rằng bọn họ đã tới một lối ra phù hợp.
Nhờ sự ban phước của nguyên tố Đất, cầu thang cổ không hề có dấu hiệu sụp đổ. May mắn hơn nữa là lối ra không bị đất đá bao trùm. Sau khi nhổ một vài rễ cây và dây leo đang chắn đường, họ lại được hít thở bầu không khí trong lành đã lâu không gặp.
Tự do rồi!
Kỵ sĩ Byron dẫn đầu đoàn binh sĩ ra khỏi cửa hang trước. Sau khi thấy tín hiệu báo an toàn, những người khác mới nối đuôi nhau mà ra. Ngay khi vừa trèo lên mặt đất, Rebecca hít một hơi thật sâu và reo lên vui vẻ:
- Chúng ta ra ngoài rồi!
Cao Văn theo sau Rebecca cũng vừa bước chân lên mặt đất. Sự mừng rỡ của hắn cũng chẳng kém gì Rebecca, trên thực tế, hắn còn phấn khích hơn cô nhóc nhiều lắm.
Đây là một thế giới rộng lớn.
Phản ứng đầu tiên của hắn là ngẩng đầu nhìn lên bầu trời mênh mang.
Chỉ đáng tiếc vì giờ là ban đêm.
Nhưng cũng nhờ màn đêm này để hắn có cơ hội đầu tiên chứng kiến bầu trời đêm của hành tinh xa lạ này.
Chân trời đã hiện lên quầng sáng nhàn nhạt. Bình minh dần nhô lên làm lu mờ những ánh sao. Những vì sao thưa thớt dường như bị bao phủ bởi một lớp sương mờ, trông chúng trông thật mơ hồ và xa xôi.
Chúng là những vì sao xa lạ.
Ánh sáng trắng cuối chân trời dần trở nên mạnh mẽ hơn. Đêm đen đã nhường chỗ cho ánh rạng đông rực rỡ. Mọi người đang tận hưởng niềm vui sống sót sau tai nạn khi thoát được khỏi lòng đất. Cao Văn thì càng cảm thấy mừng rỡ và phấn khích khi được chiêm ngưỡng quang cảnh bình minh. Hắn giang rộng vòng tay ra như muốn ôm lấy mặt trời của thế giới mới này.
Rồi hắn thấy một cảnh tượng lạ lẫm, một bề mặt khổng lồ phát ra sáng sáng mờ đang dần nhô lên cao thắp sáng cho cả hành tinh này.
Đây không phải mặt trời.