Mục lục
Tuyệt Thế Vũ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Khó trách, khó trách hắn lại không gặp bất kỳ chuyện gì trong dãy núi toàn yêu thú như này.

- Khó trách mãnh thú Cùng Kỳ lại sợ hắn.

Toàn bộ mọi việc đều sáng tỏ, Lâm Phong nhớ tới lời nói của đối phương, hắn đã ở trong này tận mấy trăm năm, thậm chí là ngàn năm, nên mới cô tịch như thế.

Đích xác, sinh mạng của yêu thú dài hơn của con người, bọn chúng lại có thể sống được càng lâu hơn, nhất là như con yêu thú trước mắt này, sau khi biến hóa thành người, sao không cảm thấy cô độc tịch mịch.

Cuốn sách đánh cờ hỗn độn cùng cái bàn cờ không được toàn vẹn này, có lẽ chính là mục tiêu của hắn hướng tới nhân loại. Hắn muốn đến với thế giới loại người, muốn sống cuộc sống của con người.

Động phủ đang không ngừng rung động. Rất nhanh, khuôn mặt yêu dị của nam tử lại trở lại vẻ bình thường. Động phủ cũng ngừng rung, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra hết. Đối phương dùng cặp đồng tử đầy yêu dị kia nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, mang vẻ cười lãnh đạm. Nhưng nụ cười này lại làm cho Lâm Phong thấy cả người không tự nhiên.

Nghe nói về yêu thú, chỉ có Thiên yêu mới có thể biến hóa, ảo hóa thành hình thể con người, cùng tiếng nói của con người.

Mà yêu thú trước mặt Lâm Phong lại có thể, yêu thú này chính là Thiên yêu. Yêu thú có cấp bậc như thế, nếu như là đi vào thế giới loài người, đi vào Tuyết Nguyệt, cũng đủ làm đảo điên Tuyết Nguyệt.

Phải là cường giả cảnh giới Thiên Vũ mới có thể chống lại hắn được.

Điều làm cho Lâm Phong thấy có chút không hiểu rõ chính là đối phương vì sao nói hắn rất nhanh liền có thể đi vào được thế giới loài người, mà hiện tại lại không thể?

Ánh mắt dần dần trở nên tỉnh táo hơn, Lâm Phong cố làm cho bản thân bình tĩnh lại, hỏi:

- Yêu tiền bối, nếu như ngươi đã biến hóa là người, nếu bước vào thế giới loài người thì lúc nào cũng được, làm gì còn muốn giữ ta ở lại trong này?

Lâm Phong hắn không có thời gian ở lại đây, hắn nhất định phải rời đi. Về phần yêu thú, hắn thật ra cũng chẳng kỳ thị gì, thế giới này, yêu thú khác hắn với những súc sinh cầm thú kia. Bọn họ có trí tuệ chính thức, hơn nữa sau khi thật sự biến hóa, Lâm Phong cũng không biết yêu với người thì có gì khác nhau. Tuy rằng yêu thú bạo ngược hiếu sát, nhưng người của thế giới này lại không âm lãnh thị huyết.

- Bởi vì bây giờ ta còn là yêu, nếu là bị cường nhân trong số nhân loại của các ngươi nhìn ra, chắc chắn sẽ không từ thủ đoạn mà săn bắt ta, để ta thành tọa kỵ của bọn họ, sủng thú của bọn họ, hơn nữa vĩnh viễn không có điểm dừng.

Thiên yêu chậm rãi mở miệng nói, làm cho ánh mắt Lâm Phong cũng bị kiềm hãm. Đúng là Thiên yêu hùng mạnh, nếu tiến vào thế giới nhân loại làm sao tránh khỏi số phận bị cường nhân săn đoạt. Thế giới con người rộng lớn vô tận, chưa vào giờ thiếu cường nhân.

- Nhưng tiền bối ngươi nói tiếp một đoạn thời gian nữa là có thể đi ra ngoài, đây cũng là vì sao?

Lâm Phong không hiểu hỏi.

Nghe thấy Lâm Phong nói, Thiên yêu vừa cười, cười đúng kiểu yêu, ánh mắt nhìn Cùng Kỳ trên mặt đất, chỉ thấy Cùng Kỳ kia rùng mình một cái, thân thể rúc xuống, không dám cử động dù là hành động nhỏ cũng không dám, thế cũng đủ biết hắn tàn bạo tới thế nào.

- Ngươi thật muốn biết?

Thiên yêu chuyển ánh mắt, một lần nữa lại nhìn Lâm Phong, khóe mắt tươi cười càng lúc càng yêu nghiệt.

Lâm Phong có chút không hiểu ý đối phương, khẽ gật đầu.

- Ha ha, nói cho ngươi cũng không sao, ta đã sớm chán ghét cuộc sống yêu thú này, cũng sắp có được nhân thể, trở thành nhân loại thật sự rồi.

Nam tử yêu dị ánh mắt sáng lên, khàn khàn nói:

- Rút đi thân mình của yêu thú, trở thành con người thật sự.

- Ừm?

Lâm Phong nhíu mày, trở thành con người thật sự? Yêu thú là yêu, có thể biến hóa thành người, còn có thể trở thành con người hoàn chính?

- Thượng khách, ngươi còn không hiểu sao, nhân loại vĩnh viễn là chủ nhân của đại lục, là vạn vật chi linh. Chúng ta yêu thú tuy rằng có chiến lực mạnh hơn nhân loại, nhưng nhân loại dựa vào ngộ tính không gì sánh kịp luôn xuất hiện một số người kinh thải tuyệt diễm, xuất sắc hơn yêu thú nhiều. Tiềm lực của nhân loại là vô hạn, mà thiên phú của yêu thú cũng đã được định sẵn ngay từ giây phút hắn sinh ra. Sau đó, hắn chỉ có thể dựa vào số mệnh.

Lâm Phong yên lặng nghe, hắn là lần đầu tiên nghe kiểu nói như thế, bởi vì trước kia hắn chưa từng thật sự tiếp xúc qua. Quả thật giống như đối phương nói, người, chính là vạn vật chi linh. Trong thiên địa, có một số yêu thú vô cùng hùng mạnh, bọn họ được sinh ra liền có được thiên phú khủng bố không gì sánh kịp. Nhưng đại lục mênh mông, trong nhân loại chưa từng thiếu nhân tài, bởi vậy cho dù yêu thú có mạnh mấy cũng nhất định bị con người mạnh hơn áp chế. Cũng vì thế, đại lục mới lấy nhân loại làm chủ đạo, chứ không phải là yêu thú.

Yêu thú thiên phú đã được định sẵn khi sinh ra, sau đó phải dựa vào số mệnh. Tiềm lực của nhân loại không giới hạn, chỉ cần ngươi có thể kích phát ra được.

- Nhưng mà trời cao luôn để lại một đường sinh cơ, yêu thú chúng ta bước vào cảnh giới Thiên yêu sẽ có một lần lựa chọn, biến hóa thành người.

- Phương thức biến hóa có hai loại. Thứ nhất, như trước giữ lại thân thể của yêu thú, bất cứ lúc nào cũng có thể biến ảo trở lại. Bản thể vẫn là yêu thú, chỉ có điều khoác thêm tầng áo khoác hình người. mặc dù là ngươi có toát ra khí tức, thì cũng là khí tức của yêu thú. Còn có loại thứ hai, chính là triệt để biến hóa, thoát ly thân thể của yêu thú, trở thành con người, chân chính thật sự, sẽ không còn thiên phú trước kia nữa lại được trao cho linh tính của con người.

Hai mắt Lâm Phong hiện lên vẻ khiếp sợ, biến hóa, có hai loại, vừa là yêu, vừa là người.

Hắn lần đầu tiên nghe được, yêu thú còn có thể triệt để biến thành nhân loại.

Rất hiển nhiên, yêu thú đang đứng đối diện hắn chọn loại biến hóa thứ hai, hắn muốn trở thành con người thật sự.

- Tiền bối bây giờ đang ở thời gian hóa hình?

Lâm Phong hỏi một tiếng, Thiên yêu gật đầu. Hiện tại hắn đang ở Hóa Hình kỳ.

- Với Thiên yêu chi cảnh của tiền bối, cho dù là bước vào tiểu quốc loài người cũng không có ai làm gì được tiền bối đi.

Lâm Phong thử hỏi một tiếng.

Thiên yêu sửng sốt, nhìn chằm chằm Lâm Phong, nở nụ cười yêu dị, lập tức mở miệng nói:

- Ngươi rất thông minh, tuy nhiên nói cho ngươi biết thì sao. Loại biến hóa đầu tiên, rất dễ dàng, bất luận yêu thú nào đều có thể làm được. Mà loại biến hóa thứ hai, đúng lúc Hóa Hình kỳ, tu vi của yêu thú sẽ bị giam cầm. Nói cách khác, ta bây giờ cũng không có thực lực của Thiên yêu. Hơn nữa sự biến hóa này không nhất định có thể thành công. Nếu là thất bại, tu vi sẽ giảm nhiều. Kỳ thật, đây là một lần mạo hiểm.

- Quả nhiên!

Lâm Phong âm thầm tự nhủ, lựa chọn biến hóa thứ hai, ở Hóa Hình kỳ, tu vi của yêu thú bị giam cầm, sẽ giảm xuống, hơn nữa trong lúc này không có chút tiến bộ nào. Thậm chí nếu biến hóa thất bại, tu vi còn có thể giảm nhiều, cũng không phải là con người mới phải mạo hiểm. Yêu cũng phải như thế.

- Vậy làm sao để tăng thêm tỉ lệ hóa hình thành công?

Ánh mắt Lâm Phong lóe lên, thoáng suy nghĩ hỏi.

- Tiếp xúc nhiều cùng nhân loại.

Thiêu yêu trực tiếp trả lời, làm cho hai mắt Lâm Phong run lên.

- Cho nên tiền bối phải giữ ta lại bên người?

- Đúng, trong thời kỳ hóa hình, ngươi vẫn đi theo ta, nói chuyện với ta, thật tốt.

Giọng nói của Thiên yêu lại trở nên khàn khàn, tà ý nghiêm nghị.

Lâm Phong trầm mặc. Thiên yêu nói những bí mật này cho hắn, cũng có nghĩa đối phương cảm bản không có khả năng để hắn rời đi nửa bước. Nếu hắn rời đi, tìm cường nhân tới săn bắt đối phương thì sao chứ?

Lâm Phong cũng không năn nỉ Thiên yêu, hắn biết rằng điều đó chẳng có tác dụng gì. Yêu thú này nhìn như bình tĩnh, nhưng vãn là yêu tà khát máu, vô ý có hành động dì mà chọc giận con yêu thú này, đối phương nhất định sẽ xé xác hắn.

Lúc này bản thân Lâm Phong chỉ muốn biết một vấn đề, con yêu thú này, sau khi tu vi bị giam cầm, thì chiến lực còn mạnh tới chừng nào?

- Mãnh thú Cùng Kỳ đã mạnh như thế, mà Thiên yêu này còn có thể làm cho Cùng Kỳ dịu ngoan như mèo, hơn nữa còn nói toàn bộ điều này cho ta biết, hiển nhiên là thực lực vô cùng mạnh, không cần cố kỵ mới có thể nói ra, ta không thể hành động thiếu suy nghĩ.

Trong lòng Lâm Phong lại tự nói, nhắc nhở bản thân.

- Còn gì muốn hỏi không, ta có thể nói cho ngươi nghe hết.

Giọng nói của Thiên yêu khàn khàn, ánh cười trong mắt càng ngày càng tà yêu, đỏ thẫm, lại hiện lên hình ảnh khuôn mặt hắn.

- Không có.

Lâm Phong lắc lắc đầu, hắn còn có một vấn đề, nhưng hắn gần như có thể đoán được đáp án, cho nên chẳng bằng không hỏi.

- Không có?

Thiên yêu mỉm cười, bước đến trước mặt Lâm Phong, tà đạo:

- Ngươi có phải là còn muốn biết đợi cho tới ngày ta biến hóa thành công, có giết ngươi không?

Đồng tử Lâm Phong co lại, yêu thú này thật thông mình, thật sự là Lâm Phong muố hỏi, nhưng mà còn cần hỏi sao?

- Ta hiện tại nói cho ngươi biết, sẽ! Một khi ta đã thành công, tât cả người cùng thú biết ta là yêu thú đều phải chết. Ta muốn triệt để trở thành người. hoàn chỉnh.

Thiên yêu ngẩng đầu lên, hai mắt khép hờ, giọng nói khàn khàn lộ ra vài phần kỳ vọng. Đợi cho hắn biến hóa, hết thảy người cùng yêu biết quá khứ của hắn đều phải chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK