- Cung điện Hoàng giả, đây là cung điện Hoàng giả.
Cảm nhận được luồng hoàng khí mênh mông kia, thân thể những cường giả Thiên Vũ bắt đầu run rẩy, cung điện Hoàng giả, bọn họ cũng đã nhìn thấy cung điện Hoàng giả.
- Bên trong có cái gi? Rất nhiều câu hỏi hướng về phía những người còn sống đi ra, họ đều là những người đã tiến nhập vào bên trong cung điện.
- Rất nhiều bảo vật, ý chí tinh, áo nghĩa tinh, còn có rất nhiều cung điện không thể tiến vào.
Các đệ tử đều cho ra cùng câu trả lời khiến cho ánh mắt những cường giả Thiên Vũ lộ ra vẻ cuồng nhiệt, bọn họ không thể tiến vào Bí Cảnh, chỉ có thể sắp xếp cho những đệ tử Huyền Vũ cảnh đi vào. Trong lòng của họ thật hâm mộ, ý chí tinh có tác dụng cực kỳ lớn đối với bọn họ, áo nghĩa tinh lại càng quý báu vô cùng. Còn có rất nhiều bảo vật, thậm chí rất nhiều cung điện không thể đi vào, Huyền Vũ cảnh không thể đi vào, chẳng lẽ bọn họ cũng không đi vào được hay sao? Thân hình rất nhiều người lóe ra, bọn họ bay thẳng đến chín miệng rồng để đi vào. Mỗi một đường vào đều an toàn, đều có thể đi vào đến giữa cung điện. Đều điên rồi, tất cả mọi người đều điên rồi, Hoàng giả cao cao tại thượng, bọn họ cần nhìn lên, bọn họ cần ngưỡng vọng. Vật sử dụng bình thường của Hoàng giả đối với bọn họ mà nói đều là trọng bảo, một đoạn kinh văn tùy ý cũng có thể giúp cho bọn họ lĩnh ngộ lực lượng mạnh mẽ, cho nên bọn họ đã vạn phần chờ mong đối với cung điện thần bí này. Tuy nhiên cũng có người đứng trước cung điện Hoàng giả vẫn duy trì được một chút bình tĩnh. Tại sao cung điện Hoàng giả có thể xuất hiện lại đột nhiên xuất hiện?
- Là trái tim Ngọc Hoàng.
Tất cả đều nghĩ ngay ra câu trả lời, Lâm Phong vừa ném ra trái tim Ngọc Hoàng, lập tức một tòa cung điện mênh mông xuất hiện. Lâm Phong đã luyện hóa trái tim Ngọc Hoàng, cho nên có được tòa cung điện này? Đám cường giả bình tĩnh tự hỏi, trái tim Ngọc Hoàng chính là cung điện Ngọc Hoàng, rốt cuộc Hoàng giả kia có được thần thông bực nào mà có thể hóa trái tim thành cung điện. Sắc mặt của những người Ngọc Thiên hoàng tộc trở nên khó coi vô cùng, ngay cả bọn họ cũng không biết được, trái tim Ngọc Hoàng chính là tòa cung điện. Bọn họ chỉ nghe lệnh của tổ tiên, ba quỳ chín lạy trước Ngọc Hoàng là sẽ có được kế thừa, nhưng mà lại không có rồi, di chúc của Ngọc Hoàng dường như đã bị người khác bóp méo.
- Lâm Phong bây giờ đang ở đâu? Một đám người Ngọc Thiên hoàng tộc nhìn theo phương hướng vừa rồi Lâm Phong đã đứng, khi bọn họ nhìn đến thì phát hiện Lâm Phong đã sớm biến mất, không ai biết hắn đã đi nơi nào? - Làm sao bây giờ? Cường giả Ngọc Thiên hoàng tộc nhìn thoáng qua không gian hoang vu mênh mông vô bờ.
Lâm Phong đã biến mất, mà bây giờ cung điện Ngọc Hoàng bày ra trước mặt khiến cho bọn họ không thể nào từ chối được, họ có nên vào hay không đây? Lâm Phong đã luyện hóa được trái tim Ngọc Hoàng, mà trái tim lại chính là tòa cung điện Ngọc Hoàng này, chủ nhân tòa cung điện bây giờ có phải là Lâm Phong không? Nếu bọn họ tiến vào giữa cung điện, Lâm Phong lại bày ra cạm bẫy thì làm thế nào? Cho nên, bọn họ bắt đầu giằng co, nếu sợ hãi âm mưu của Lâm Phong thì tương đương với việc bọn họ bỏ qua cơ hội tiến vào cung điện Ngọc Hoàng, chẳng lẽ phải trơ mắt thờ ơ mà nhìn, cung điện tổ tiên bị người ta cướp đoạt bảo vật bên trong hay sao?
- Đi vào.
Gã cường giả cầm đầu kia rốt cục không kiềm chế được, dù biết rất rõ ràng là âm mưu nhưng vẫn muốn đi vào, chỉ vì lí do cung điện Ngọc Hoàng đã đủ rồi. Không chỉ có bọn họ mà rất nhiều người cố gắng giữ tỉnh táo cũng nghĩ đến điểm ấy, cung điện này có thể đã bị Lâm Phong nắm trong tay hay không? có phải là một cái cạm bẫy, âm mưu hay không? Nhưng cực ít người có thể nhịn được, bọn họ đều muốn tiến nhập vào trong cung điện Ngọc Hoàng. Tuy nhiên, cũng có một ít tông môn có người phi thường thông minh, trong khoàng thời gian ngắn đã nghĩ ra biện pháp tốt nhất, đó chính là cưỡng ép lưu lại một, hai cường giả Thiên Vũ ở lại bên ngoài cung điện, tuy rằng không ai muốn lưu ở bên ngoài, nhưng đứng trước một người cầm đầu cứng rắn mạnh mẽ, bọn họ không thể không vâng lời. Như vậy, nếu có xảy ra ngoài ý muốn, Lâm Phong trở về thu hồi cung điện Ngọc Hoàng, những người bọn họ lưu bên ngoài kia sẽ ra tay giết hắn, cướp lấy trái tim Ngọc Hoàng, cam đoan tuyệt đối không có sai sót. Đương nhiên, vẫn có người không kìm nổi, vụng trộm đi vảo. Lúc này ở bên ngoài điện Ngọc Hoàng, Đoàn Vô Nhai đang đứng nhìn diễn biến, gã không tiến vào trong cung điện Ngọc Hoàng. Gã đã nhìn thấy Lâm Phong trưởng thành, với tính cách của Lâm Phong mà nói, muốn để cho hắn giao ra trái tim Ngọc Hoàng, không thể nào dễ dàng thuận lợi như vậy, cho nên căn bản không cần hoài nghi, Đoàn Vô Nhai dám khẳng định, Lâm Phong đã luyện hóa được trái tim Ngọc Hoàng, nắm trong tay cung điện Ngọc Hoàng rồi. Trong lòng Đoàn Vô Nhai có chút ghen tị, Lâm Phong không chỉ có thiên phú mạnh mẽ, số mệnh hắn cũng vô cùng tốt, không ngờ lại biết luyện hóa trái tim Ngọc Hoàng là sẽ có được cả tòa cung điện Ngọc Hoàng, về sau những bảo vật trong cung điện đều thuộc về Lâm Phong.
- Nhất định là trên mặt vách đá kia.
Đoàn Vô Nhai nhớ tới, trên mặt vách đá có khắc dòng chữ không thể nào hiểu được, duy chỉ có một mình Lâm Phong hiểu.
- Bảo vật bên trong không phải lấy được dễ dàng như vậy.
Đoàn Vô Nhai lẩm bẩm, nhiều cường giả Thiên Vũ tiến nhập vào bên trong như vậy, gã có đi vào cũng không có tác dụng, hơn nữa gã có lòng cảnh giác với Lâm Phong, nên liền quyết định lưu lại ở bên ngoài xem trước một chút, trời sinh ra gã tính cẩn thận, không làm những loại việc nguy hiểm. Đám người tiến vào trong cung điện Ngọc Hoàng đều phát điên, phát cuồng lên, nhất là người Ngọc Thiên hoàng tộc, trong đó có những người đã tiến vào Ngọc Hoàng điện một lần, họ làm người dẫn đường, hướng tới phương hướng Ngọc Hoàng điện mà chạy như điên, bọn họ muốn nhìn thấy Ngọc Hoàng, còn có truyền thừa rốt cục đang ở nơi nào? Tuy nhiên thời điểm bọn họ thực sự tới Ngọc Hoàng điện, tất cả mọi người đều sững sờ, thân thể Ngọc Hoàng đã biến mất không thấy đâu, chỉ để lại mấy mặt vách đá.
- Các người nói, Lâm Phong đầu tiên xem hiểu chữ trên vách đá, sau đó tu luyện thủ đoạn thần thông, luyện hóa trái tim Ngọc Hoàng, vách đá đó ở đâu? Người cầm đầu hỏi, mọi người lập tức chỉ vào vách đá thần bí kia.
Người cầm đầu Ngọc Thiên hoàng tộc đi đến, gã nhìn vào vách đá, trong khoảnh khắc thân thể gã run lên nhè nhẹ, thật bá đạo, chữ viết không nhìn thương thiên, ngạo thị thiên hạ.
- Truyền thuyết có nói trong thiên hạ không có người hiểu được chữ viết Ma Hoàng, chẳng lẽ đây là chữ do Ma Hoàng lưu lại.
Người cầm đầu Ngọc Thiên hoàng tộc tự nhủ, nhưng vì sao Lâm Phong lại có thể xem hiểu được chữ do Ma Hoàng lưu lại, chẳng lẽ thanh niên thiên phú cường đại đến đáng sợ đó lại có quan hệ với Ma Hoàng? Không thể không nói, giờ phút này gã lại phát hiện thấy Lâm Phong và Ma Hoàng trong truyền thuyết có vài phần tương tự. Tự cao tự đại, thiên phú tuyệt luân, nhập ma đạo tàn sát thương thiên, máu chảy khắp nơi, không sợ trời không sợ đất, đó là truyền thuyết về Ma Hoàng, trên người Lâm Phong thật sự có bóng dáng Ma Hoàng. Lúc này, bên ngoài cung điện, tại một nơi hoang vu mênh mông, một bóng dáng đang đi trên mặt đất, trường bào phiêu động, bóng dáng chậm rãi đi về hướng cung điện mênh mông, trong giữa ánh mắt bình tĩnh lộ ra chút ý lạnh lùng.
- Lâm Phong.
Có người nhìn sang đã phát hiện, đó là Lâm Phong, hắn đã trở lại. Lâm Phong bước lên phía trước, không nhanh không chậm, hắn nhìn đám người và tòa cung điện Ngọc Hoàng mênh mông, trong đôi mắt cũng không có quá nhiều gợn sóng. Rốt cục hắn đi đến phía trước cung điện Ngọc Hoàng không xa, nhìn đám người ở bên cạnh đó cười lạnh nói:
- Muốn ta ch.ết, muốn cung điện Ngọc Hoàng, tốt lắm, ta cho các ngươi ở trong cung điện Ngọc Hoàng, ở trong đó cho đủ đi.
Dứt lời, Lâm Phong vươn tay, tâm thần vừa động, một tiếng vang ầm ầm thật lớn truyền ra, cả cung điện Ngọc Hoàng mênh mông hóa thành một trái tim, trực tiếp bay vào trong tay Lâm Phong. Đúng như rất nhiều người đã đoán, hắn lấy máu tươi của chính mình xâm nhập vào trong trái tim Ngọc Hoàng, luyện hóa trái tim Ngọc Hoàng và đã nhận được cả tòa cung điện mênh mông, tất cả mọi thứ bên trong đều là của Lâm Phong. Cung điện Ngọc Hoàng mênh mông trong nháy mắt biến mất, những người đang đứng ở bên trong cung điện cũng đã không thấy đâu nữa rồi. Quả tim Ngọc Hoàng chính là cung điện, bị Lâm Phong luyện hóa, bị Lâm Phong hoàn toàn khống chế, hiện tại trái tim Ngọc Hoàng đã bị Lâm Phong thu về, những người đó chằng phải đã phải vĩnh viễn ở lại trong cung điện Ngọc Hoàng, không thể ra được. Giữa không gian hoang vu còn có đến hơn hai mươi người, rất nhiều người trong đó là cường giả Thiên Vũ, giờ phút này bọn họ đều xông tới chỗ Lâm Phong, trên người lộ ra sát ý.
- Các ngươi thực sự muốn giết ta, giải phóng cho bọn họ à? Lâm Phong hỏi khiến cho những người kia hơi sửng sốt,, bọn họ đương nhiên muốn giết hắn rồi.
- Các ngươi có nghĩ tới hay không, nếu các ngươi chiếm được trái tim trong tay ta, các ngươi sẽ có thể khống chế được những người ở bên trong, mà các ngươi cũng có thể cầm trái tim của Ngọc Hoàng này cao chạy xa bay, chẳng lẽ các ngươi lại không nghĩ như vậy? Lời nói của Lâm Phong mang theo sự hấp dẫn quá lớn.