Lúc này trong giữa rừng trúc đang có một bóng người khoanh chân mà ngồi, rõ ràng đó đúng là Lâm Phong, dường như là hắn đang nhắm mắt tu luyện.
Ở phía sau Lâm Phong cách đó không xa có một bóng dáng xinh đẹp e lệ đang ngổi trên ghế trúc, chậm rãi lắc lư qua lại, vẻ đẹp thánh khiết đang nhìn về phía bóng người ở phía trước mặt, trong đôi mắt mang theo một nụ cười nhợt nhạt. Lúc này trên cổ của Mộng Tình có đeo mấy miếng ngọc Tuyền Âm, đó là Lâm Phong tặng cho nàng, tuy răng giờ đây nàng đã không cần dùng đến nó nữa, nhưng nàng vẫn phải hưởng thụ phần ngọt ngào này.
Trên người của Lâm Phong, một luồng hàn khí đột nhiên từ dưới chân dâng lên, luồng hàn khí kia trong nháy mắt đã bao trùm toàn bộ thân thể của Lâm Phong. Toàn bộ thân thể của Lâm Phong dường như bị đông kết lại trong một tầng mây mù lạnh giá, tu luyện công pháp hùng mạnh Đại Nhật Phần Thiên kinh mà lại còn bị hàn khí bao vây, thậm chí là đông cứng lại.
Hai tay Lâm Phong liên tục huy động, lập tức một luồng khí nóng cháy đáng sợ bùng ra trên người hắn, cỗ khí nóng cháy này phá tan sự trói buộc của hàn khí đồng thời bao vây lại, lập tức hàn khí và ngọn lửa nóng cháy kia giao hòa cùng với nhau, giống như Lâm Phong và Mộng Tình đã giao hòa cùng nhau, lập tức toàn bộ đều hóa thành hơi thở nóng bỏng.
Không biết là đã trôi qua bao nhiêu lâu, ở trên người của Lâm Phong có một luồng sức hút bùng ra, giao hòa cùng với toàn bộ ngọn lửa nóng cháy toàn bộ đều vẫn chưa đích đáng dung nhập vào bên trong cơ thể của Lâm Phong, bị Lâm Phong luyện hóa rơi xuống, mà không ngờ hơi thở trên thân người Lâm Phong lại từ từ thay đổi, mạnh mẽ hơn mấy phần.
Mở mắt ra, một luồng ánh sáng sắc sảo từ trong đôi mắt Lâm Phong bùng ra, đứng dậy, Lâm Phong xoay người lại nhìn Mộng Tình, nghi ngờ hỏi:
- Đây là có chuyện gì?
Sau khi thân thể Lâm Phong và Mộng Tình kết hợp, nhưng lại xuất hiện một viên hàn châu, trong giữa viên hàn châu này lại lộ ra hàn ý đáng sợ, có thể dùng để luyện hóa, luyện hóa bản thân lực lượng chân nguyên đích thực của hắn, cấp tốc tăng trưởng chân nguyên của hắn, hơn nữa hiện giờ chân nguyên đích thực của hắn đã không có cách nào tăng ttrưởng ngưng tụ thêm được nữa, viên hàn châu này chỉ có điều hơi nhỏ một chút, nhưng vẫn còn lại trong thân thể của hắn, vô cùng kỳ diệu.
Mộng Tình cười yếu ớt lắc đầu, nàng không giải thích gì, Lâm Phong cũng không hỏi gì nữa, đứng dậy nói:
- Chúng ta đi ra ngoài một chút đi.
- Ừ, đợi lát nữa huynh đi thăm Hân Diệp.
Mộng Tình cười nói:
- Trong thời gian huynh không có ở nhà, mẫu thân ngẫu nhiên có đón Hân Diệp đến chơi, nàng cũng rất nhớ huynh, hiện giờ có hơi gầy hơn một chút.
Lâm Phong mỉm cười, hắn không nghĩ tới Mộng Tình lại đại độ như thế. Từ lần đầu tiên hai người gặp mặt, Mộng Tình và Hân Diệp đã rất thân thiết với nhau, hai người bọn họ một lòng, Lâm Phong đương nhiên sẽ rất vui vẻ.
Mà lúc này, phía trên hư không ở một phương hướng phía bên ngoài hoàng thành, có một hàng bóng dáng trùng trùng diệp điệp hướng tới Hoàng thành Tuyết Nguyệt.
Toàn bộ ánh mắt những người bảo vệ Hoàng thành đều ngưng tụ lại, nhìn những bóng dáng yêu thú trong hư không thật đáng sợ, những luồng hơi thở yêu dã này đều giống như muốn làm cho người ta toàn thân phát run, dường như phải sợ tới mức ngã nhào xuống đất.
- Huyền yêu, hơn nữa lại còn là Huyền yêu lợi hại.
Nhìn những yêu thú đang đến càng ngày càng gần, bọn họ thầm nhủ trong lòng, lúc này những người bên ngoài Hoàng thành cũng đều ngẩng đầu lên nhìn về hàng bóng dáng mênh mông cuồn cuộn kia:
- Có phải đã xảy ra chuyện gì sao?
Đám người chỗ cửa thành âm thầm run rẩy, mấy chục con Huyền yêu đáng sợ che trời phủ đất, giống như là muốn che kín cả trời.
- Mau nhanh đi vào trong Hoàng thành bẩm báo.
Có người kinh hoàng kêu lên.
- Không cần.
Lại có người lập tức lên tiếng đáp lại, ngay lúc đó, một cơn lốc dường như muốn thổi bay thân thể của bọn họ. Nhìn lên những bóng đen che khuất cả bầu trời, bọn họ đều rõ ràng rằng xem ra thực là không cần, người ta đã ầm ầm ỹ ỹ mà đến như vậy, dường như chỉ là vì sợ người ta không biết, lại còn cần bọn họ phải bẩm báo ư, chỉ sợ trong Hoàng thành cũng ngay lập tức đã nhận được tin tức rồi.
Khi một loạt yêu thú khủng bố cùng nhau lướt qua trên không trung, hướng tới phía trong Hoàng thành, cuồn cuộn ầm ầm mà đi, tất cả những người trong Hoàng thành cũng đều phải rung động, đã phát sinh đại sự gì sao?
Rất nhiều người thậm chí đều chạy tới phía yêu thú, họ muốn nhìn xem, cuối cùng là đã phát sinh ra sự tình rung động gì.
Khi một hàng thân ảnh to lớn ầm ầm cuồn cuộn đi vào, đó là lúc đột nhiên có mấy bóng người khoác áo bào đen phóng lên cao, đây là những người thật sự can đảm đứng ra chặn đứng đám người và đám yêu thú kia.
-Tuyết Long Vệ nước Tuyết Nguyệt, xin hỏi các người là người phương nào giá lâm nước Tuyết Nguyệt ta?
Một luồng âm thanh cuồn cuộn phun ra từ miệng một thân ảnh, hai người nhìn những người trước mắt kia cũng đều rất khẩn trương, bọn họ chính là Tuyết Long Vệ nước Tuyết Nguyệt, chính là cường giả Huyền Vũ cảnh. Ở nước Tuyết Nguyệt họ đã có thể độc bá một phương, trở thành một thành viên Tuyết Long vệ, một thế lực thần bí mạnh mẽ nhất Tuyết Nguyệt. Nhưng giờ phút này, bóng dáng những yêu thú cùng với đám người to lớn đang đến kia, không có người nào yếu hơn so với hắn, tất cả đều mạnh hơn hắn.
Như thế, bọn họ làm sao có thể không khẩn trương.
- Đừng lo lắng, trước đây không lâu ta cũng đã tới Tuyết Nguyệt, ta chính là Nhược Lam Sơn ở đế quốc Long Sơn, lần này ta đến Tuyết Nguyệt là để chấp hành mệnh lệnh của Quân Vương đế quốc Long Sơn, đến sắc phong ngôi vị Đế Quân nước Tuyết Nguyệt.
Người cầm đầu đám người này là Nhược Lam Sơn chậm rãi nói, lập tức ở trên lưng phía sau yêu thú, một hàng nữ tử từ trong giỏ trúc tung lên những cánh hoa thơm, những cánh hoa tung bay theo gió lay động tỏa ra đầy trời, nương theo những giọng nói của Nhược Lam Sơn cùng bay về những hướng xa xa.
Hàng bóng dáng hùng mạnh này chính là những người tới từ đế quốc Long Sôn, phụng chỉ lệnh của Quân Vương Long Sơn, đến để sắc phong ngôi vị Đế Quân nước Tuyết Nguyệt.
- Đế quân.
Đôi mắt của tất cả đám người phía dưới tất cả đều run lên, Đế Quân, nhưng lại sắc phong cho một người.
- Ta có thể hỏi, vì sao lại sắc phong ngôi vị Đế Quân?
Có một Tuyết Long vệ không kìm nổi lên tiếng hỏi, họ chỉ cảm thấy trái tim mình như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Đế quốc Long Sơn từ trước đến nay căn bản không nhúng tay vào việc nước Tuyết Nguyệt, lần này tiến đến lại là vì để sắc phong ngôi vị Đế Quân, tin tức này thật sự rất rung động. Sau khi sắc phong Đế Quân, Quân Vương của nước Tuyết Nguyệt chẳng phải là sẽ ngang bằng với Vua, cũng là Vua trên danh nghĩa, nghĩa là có thể cùng đứng cùng ngồi.
- Thiên tài nước Tuyết Nguyệt tham gia đại hội Tuyết Vực đã đoạt được giải quán quân của đại hội Tuyết Vực, đã vì đế quốc mang đến vinh quang vô thượng, cũng vì Tuyết Nguyệt mang đến vinh quang vô thượng, cho nên lần này ta cố ý đến đây mang sắc phong ngôi vị Đế Quân.
Nhược Lam Sơn vừa nói vừa cười lại làm cho trong lòng đám người run lên mãnh liệt, thiên tài nước Tuyết Nguyệt đoạt được quán quân đại hội Tuyết Vực?
Toàn bộ ánh mắt của bọn họ đều đọng lại, theo bọn họ, để có thể trở thành thiên tài mạnh nhất Tuyết Nguyệt, đại biểu cho đế quốc Long Sơn tham gia đại hội Tuyết Vực, cùng với mười ba cường giả thiên tài của mười ba nước giao phong cũng đã là vô cùng quang vinh, nếu là có thể giành được đến vị trí top 10 thì cả nước phải sợ hãi.
Hiện giờ, lại có người đoạt được vị trí quán quân.
-Ai? Chẳng lẽ là thái từ Đoàn Vô Đạo?
Lúc này trong lòng đám người rất rung động, trong đầu bọn họ có những âm thanh ong ong. Trong mười ba nước Tuyết Vực, nước Tuyết Nguyệt bất quá cũng chỉ là một nước phụ thuộc mà thôi, không ngờ lại có thể đánh bại toàn bộ thiên tài của mười ba nước mà đoạt được ghế quán quân, điều này làm sao có thể. Cái khó khăn này thực ra lớn đến đâu, bọn họ quả thực cũng không dám tưởng tượng.
Nhưng nhìn nụ cười trên mặt sứ thần đế quốc cùng với những cánh hoa đầy trời thì rất hiển nhiên chuyện này là sự thật, kỳ tích thật sự đã phát sinh ở nước Tuyết Nguyệt của bọn họ.
Tin tức giống như một trận cuồng phong đảo qua Hoàng thành của nước Tuyết Nguyệt, lan đến khắp mọi ngõ ngách trong Hoàng thành, nhanh, nó truyền bá với một tốc độ cực nhanh đến không thể tin nổi, trong một thời gian cực kỳ ngắn ngủi, toàn bộ mọi người trong Hoàng thành đểu đã biết.
Thiên tài nước Tuyết Nguyệt có người đoạt được quán quân đại hội Tuyết Vực, hiện giờ sứ thần đế quốc Long Sơn tiến đến sắc phong cho ngôi vị Đế Quân.
Chúng ta sẽ thông tri việc này vào trong Hoàng thành, xin tiền bối cứ tự nhiên.
Hai người Tuyết Long vệ kia chỉ có điều hơi sửng sốt, lập tức liếc nhau chạy như điên về hướng Hoàng thành. Nếu là nói có thiên tài có thể đoạt được quán quân đại hội Tuyết Vực, vậy thì người này nhất định sẽ là thái tử Đoàn Vô Đạo, bọn họ đương nhiên sẽ không ngăn trở nữa.
Thiên hạ này sớm muộn gì cũng là của Thái tử, hiện giờ lại được sắc phong ngôi vị Đế Quân, điều này sẽ lại càng trợ giúp thái từ đăng cơ, lúc này Đoàn Vô Đạo chắc chắn là danh chấn thiên hạ.
Quán quân đại hội Tuyết Vực, rất rung động.
Những cánh hoa thơm vẫn được tung bay lên không trung, tốc độ của đám người Nhược Lam Sơn bây giờ đã chậm lại, họ đi vào hướng trong Hoàng Thành, tốc độ của bọn họ không nhanh, dường như là cố ý cho mọi người đều biết, dường như là cố ý làm cho cả nước Tuyết Nguyệt đều biết. Đế quốc Long Sơn đến sắc phong ngôi vị Đế quân cho Lâm Phong, để cho mọi người chứng kiến cảnh tượng này.
Lâm Phong vì để quốc mang đến vinh quang, đế quốc cũng muốn cho Lâm Phong nhận được vinh quang.
Dọc theo đường đi, toàn bộ đám người đều đi trong hư không, bọn họ làm sao có thể bỏ qua được một cảnh tượng có tính cách lịch sử này, cảnh tượng Đoàn Vô Đạo được sắc phong ngôi vị Đế Quân, chuẩn bị đăng cơ để trở thành Quân Vương Tuyết Nguyệt.
Lúc này, bọn họ đều không thể ý thức được rằng, người sắp được sắc phong ngôi vị Đế Quân của nước Tuyết Nguyệt kia thực sự không phải là thái tử Đoàn Vô Đạo, mà người đó là một thanh niên đang làm bạn với cha mẹ của mình trong rừng Tương Tư Lâm.
Ở giữa rừng rậm, Lâm Phong thậm chí không biết có người của đế quốc Long sơn giáng lâm, đang dẫn đến một hồi gió xoáy ở Hoàng thành của nước Tuyết Nguyệt.