Mục lục
Tuyệt Thế Vũ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám người Lâm Phong đã tìm hiểu tốt nơi chiến hạm Tử Ngọc xuất phát.

Giờ phút này, bên cạnh Hoang Hải, một con thuyền giống như vòng cự luân ở tiền thế, chiến hạm Tử Ngọc đậu giữa Hoang Hải. Quanh chiến hạm được một tầng tử ngọc đáng sợ bao phủ bảo hộ chiến hạm. Đám người Lâm Phong cách chiến hạm Tử Ngọc không xa, cảm nhận hoang khí kh.ủng bố trong Hoang Hải phía trước, có cảm giác hít thở không thông, dường như chỉ cần bước vào trong mảnh Hoang Hải kia, chắc chắn phải ch.ết.

- Khó trách sản sinh ra chiến hạm Minh Nguyệt đắt tiền như vậy.

Người có bối cảnh chân chính sẽ tình nguyện tiêu phí trăm miếng áo nghĩa chi tinh để ngồi chiến hạm Minh Nguyệt. Hoang Hải này thực sự đáng sợ, khó có thể tưởng tượng nếu chiến hạm xảy ra chuyện ở giữa Hoang Hải, sẽ có kết cục như thế nào. Lâm Phong cảm nhận hoang khí kinh khủng, trong lòng thầm nghĩ, lúc này bọn họ đều thay đổi dung mạo, hoàn toàn biến thành một người khác. Vì để phòng ngừa vạn nhất, Lâm Phong cho mỗi người một tấm mặt nạ da người, tốt nhất là Tiêu Dao môn chủ đừng tới đây, nếu gã thực sự tới, cũng chỉ có thể hy vọng không bị gã nhận ra. Khu vực bên cạnh Hoang Hải, có không ít người ngắm nhìn chiến hạm Tử Ngọc, trong đôi mắt lộ ra thần sắc khát vọng nhè nhẹ. Chỉ cách một mảnh Hoang Hải, nhưng mảnh khu vực này và Bát Hoang cảnh lại là hai thế giới hoàn toàn khác nhau, chỉ khi nào vượt qua Hoang Hải, mới có thể bước vào trong Bát Hoang cảnh. Rất nhiều người dùng cả cuộc đời cũng không cách nào vượt qua được. Bọn họ hoặc không có áo nghĩa chi tinh, nhưng đợi đến khi có áo nghĩa chi tinh, họ lại luyến tiếc chuyện được ăn cả ngã về không đổi lấy vé tàu để lên chiến hạm. Dù sao, ai cũng không biết sau khi lên chiến hạm, cuộc đời bọn họ sẽ phát sinh biến hóa như thế nào.

- Nhìn, người của Minh Nguyệt Phàm tới.

Lúc này, mọi người nhìn về phía xa xa, chỉ thấy một đoàn người, trên quần áo có khắc ấn ký huy chương Tử Ngọc, đây là dùng hạm lệnh đổi lấy, có huy chương này mới có thể đi lên chiến hạm Tử Ngọc, vượt qua Hoang Hải.

- Đội ngũ thật trẻ tuổi.

Mọi người nhìn đoàn người này, cảm thán một tiếng. Lúc này, những người lên chiến hạm Tử Ngọc có vẻ trẻ tuổi hơn ngày bình thường, trên người họ lộ ra tinh thần phấn chấn bồng bột.

- Xem ra Thạch Hoàng và Vũ Hoàng thu nhận môn đồ Hoàng Vũ, hấp dẫn rất nhiều con cháu quý tộc ưu tú tới tham gia.

Rất nhiều người thảo luận, cách mảnh Hoang Hải, khoảng cách giữa đầu bên kia và đầu bên này là một cái hào rộng không thể vượt qua. Thế gia cường đại hơn nữa cũng không có Hoàng, bởi vậy con cháu quý tộc cũng tình nguyện mạo hiểm vượt Hoang Hải, đến Bát Hoang cảnh giao tranh xông xáo một hồi. Chuyến đi này, bọn họ không thể dựa vào gia tộc, hoàn toàn dựa vào chính mình Trên chiến hạm Tử Ngọc truyền ra một tiếng vang, lập tức có một dải cầu vồng hạ xuống, từ trong Hoang Hải truyền ra, hóa thành một cây cầu áo nghĩa rộng lớn.

- Lên hạm đi.

Người cầm đầu thản nhiên nói, đám người lập tức bước lên cây cầu áo nghĩa, tiến vào trong chiến hạm Tử Ngọc hùng vĩ.

- Chúng ta đi.

Thân hình Lâm Phong lóe lên, tới trước mặt người cầm đầu, lấy ra hạm lệnh, nói:

- Tiền bối, chúng ta có việc nên bị chậm trễ, không thể tới Minh Nguyệt Phàm để tập hợp, trực tiếp chờ ở chỗ này, tiền bối có thể để chúng ta đi lên chiến hạm Tử Ngọc được không? - Không được, các ngươi đã bỏ lỡ, phải chờ lần tiếp theo.

Người nọ lạnh lùng nói, khiến ánh mắt đám người Lâm Phong cứng đờ.

- Tiền bối, người xem chúng ta đều thay đổi hạm lệnh rồi, xin hãy thu xếp cho chúng ta.

- Quy định của Minh Nguyệt Phàm, bỏ lỡ tương đương với buông tha cơ hội lần này, chúng ta đã chuyển danh ngạch còn thừa cho người khác rồi.

Sắc mặt người nọ lạnh lùng, không hề dao động, nói với mọi người:

- Lần này có bảy người từ bỏ, ai muốn bảy danh ngạch này, tới nộp hai mươi áo nghĩa chi tinh, rồi đi lên chiến hạm Tử Ngọc.

- Thật ác độc.

Trong lòng đám người Lâm Phong thầm nghĩ, bỏ lỡ chẳng khác nào buông tha. Bọn họ lại muốn thu áo nghĩa chi tinh lần nữa…

- Ta muốn năm danh ngạch.

Lâm Phong cắn răng nói, Tiêu Dao môn chủ đang ở khu vực này, bây giờ có thể rất nhanh chạy tới. Một trăm miếng áo nghĩa chi tinh, hắn đành phải lấy ra.

- Ta muốn bảy danh ngạch!

Lúc này một giọng nói thản nhiên từ xa truyền tới, ánh mắt mọi người đảo qua, bọn họ liền nhìn thấy một hàng thân ảnh đi tới. Trong nhóm người này, nữ có nam có, người cầm đầu là một nữ tử, trên người khoác chiếc áo dài màu xanh, khí chất phiêu nhiên, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, khiến người xem có chút thất thần.

- Không biết người của gia tộc lớn nào? Đám người âm thầm nói, chỉ bằng mỹ mạo và khí chất của nữ tử này, có thể suy đoán ra thân thế phi phàm của nàng.

Người bên cạnh nàng đều là cao thủ, vây quanh nàng khiến nàng càng thêm tôn quý.

- Dương tiểu thư!

Người phụ trách chiến hạm Tử Ngọc vậy mà lại nhận ra nữ tử này, phi thường khách khí gọi một tiếng, khiến mọi người giật mình. Ngay cả cường giả Minh Nguyệt Phàm cũng tôn kính đối với nữ tử kia như thế, xem ra thân phận người này có không tầm thường.

- Ta muốn bảy danh ngạch này.

Đám người nữ tử lóe lên tới, các nàng có chín người, nhiều hơn hai người so với bảy danh ngạch.

- Dương tiểu thư, chi bằng chờ thêm vài ngày, ngồi chiến hạm Minh Nguyệt xuất hành.

Người cầm đầu đề nghị nói.

- Không cần, thời gian của ta đang gấp.

Nữ tử lắc đầu cự tuyệt, đối phương cũng không nói thêm, cười nói:

- Đã như vậy, mời Dương tiểu thư lên chiến hạm, áo nghĩa chi tinh thì miễn đi.

Miễn phí áo nghĩa chi tinh. Đôi mắt nhiều người ngưng tụ, chín người, nhiều hơn hai danh ngạch, lại được mời lên chiến hạm Tử Ngọc, hơn nữa còn không thu áo nghĩa chi tinh.

- Tiền bối, chúng ta cũng cần năm danh ngạch.

Lâm Phong vội vàng hô lên. Dù phải trả cái giá lớn, chỉ cần có thể nhanh chóng rời khỏi nơi này, hắn cũng nguyện ý. Người nọ lạnh như băng nhìn Lâm Phong, dường như châm chọc Lâm Phong không biết tự lượng sức mình. Lúc này nàng kia đã dẫn người của mình thông qua cây cầu áo nghĩa bước lên chiến hạm Tử Ngọc, quay người lại nhìn thoáng qua đám người Lâm Phong, thản nhiên mở miệng

- Chiến hạm Tử Ngọc có thể chở 600 người, thêm vài người cũng không có ảnh hưởng lớn, để bọn họ lên đi.

Người nọ nghe nữ tử nói, ánh mắt ngưng tụ, lập tức gật đầu:

- Nếu Dương tiểu thư đã mở miệng, ta liền phá lệ một lần, để bọn họ lên chiến hạm.

Lập tức nhìn đám người Lâm Phong, nói:

- Coi như các ngươi gặp may, lên đi.

- Cảm tạ!

Lâm Phong gật đầu, thân hình năm người lóe lên, thông qua cây cầu áo nghĩa, bước lên chiến hạm Tử Ngọc. Người khống chế chiến hạm Tử Ngọc bước chân tới, đứng ở trước chiến hạm, lãnh đạm nói:

- Chư vị, chuẩn bị khởi hành.

Tiếng nói của y hạ xuống, cây cầu áo nghĩa biến mất, một tầng ánh sáng áo nghĩa bao phủ chiến hạm khổng lồ. Sóng khí khủ.ng bố đem chiến hạm gào thét trong Hoang Hải, một trận cuồng mãnh chấn động.

- Đợi một chút!

Lúc này, một thanh âm từ xa cuồn cuộn truyền đến, chỉ thấy một đạo thân ảnh bay nhanh về phía này. Ánh mắt mọi người nhìn thân ảnh lấp lóe ở xa, người này xem ra một trong những người bỏ lỡ. Nhưng khi bọn họ cẩn thận nhìn lại, liền lập tức hủy bỏ suy đoán này. Cụt một tay, nhưng khí tức rất khủ.ng bố, một Tôn giả cường đại.

- Tiền bối, khởi động chiến hạm đi.

Đám người Lâm Phong đứng trên chiến hạm, liếc mắt nhìn liền nhận ra thân ảnh lấp lóe kia rõ ràng là Tiêu Dao môn chủ.

- Hả? Người khống chế chiến hạm liếc mắt nhìn đám người Lâm Phong, thần sắc của y lộ ra vẻ tò mò, xem ra mấy tên này đang lẩn trốn.

- Lâm Phong!

Xa xa, một đạo thanh âm lạnh lùng truyền đến, ánh mắt Tiêu Dao môn chủ trực tiếp dừng trên người Lâm Phong, con ngươi lộ ra hàn ý mãnh liệt:

- Lâm Phong, đừng tưởng ngươi thay đổi khuôn mặt thì ta không nhận ra, ánh mắt của ngươi, ta liếc mắt một cái đã có thể nhìn thấu.

- Tiền bối, xin hãy khởi động chiến hạm.

Lâm Phong cao giọng nói với người khống chế chiến hạm, Tiêu Dao môn chủ vậy mà lại chạy tới vào lúc này. Người nọ vẫn như cũ lãnh đạm nhìn Lâm Phong, không có ý khởi động chiến hạm. Thân ảnh Tiêu Dao môn chủ hóa thành lưu quang, càng ngày càng gần, trong nháy mắt có thể tới.

- Khởi động chiến hạm đi.

Nữ tử xinh đẹp quay đầu nói, người khống chế chiến hạm gật đầu, tâm niệm khẽ động, lập tức một tầng ánh sáng áo nghĩa đáng sợ phóng lên cao, toàn bộ chiến hạm khổng lồ được quang hoa bao phủ, sóng khí kh.ủng bố điên cuồng lưu chuyển, chiến hạm Tử Ngọc, khởi động!

- Đứng lại cho ta!

Tiêu Dao môn chủ giận quát một tiếng, lực lượng kinh khủng trực tiếp công phá tầng ánh sáng áo nghĩa, vòng ánh sáng liên tục tỏa sáng, chiến hạm Tử Ngọc hơi lắc lư nhưng không hề bị ảnh hưởng.

- Oanh!

Một cỗ sóng khí thao thiên phóng ra, chiến hạm Tử Ngọc hóa thành một đạo lưu quang rực rỡ, tiến vào Hoang Hải, chuẩn bị đến Bát Hoang cảnh!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK