Lâm Phong nhìn sắc mặt ửng đỏ của Đường U U lại có một cảm giác động tâm, nữ tử này quả nhiên rất đẹp.
- Có lẽ thế.
Đường U U thấp giọng hưởng ứng, đầu hơi hơi cúi thấp xuống, dường như có chút cảm giác không yên lòng.
Đám người nhìn hai người ngồi với nhau cùng một chỗ không nói gì, hai người này thế mà thật ra có vẻ thật nhẹ nhàng, quyết chiến cuối cùng của đại hội Tuyết Vực đã sắp bắt đầu, vậy mà bọn họ lại vẫn có tâm tư uống rượu.
Chẳng qua là Lâm Phong và Đường U U, hai người phân biệt lấy được chìa khóa ngọc xếp hạng thứ nhất và thứ hai thì áp lực đã giảm đi rất nhiều, chỉ có bọn họ có thể chọn lựa đối thủ mà không ai có thể chọn lựa để chiến đấu với bọn họ.
Như vậy, cứ lấy theo thực lực của Đường U U thì nàng rất có thể sẽ bước vào trong top 10, tuy nhiên Lâm Phong với thực lực Huyền Vũ cảnh tầng năm thì cũng có chút khó nói. Dù sao khi bắt đầu chiến đấu thì kẻ yếu cũng sẽ bắt dầu dần dần bị đào thải, những người ở phía sau sẽ càng ngày càng mạnh hơn, mặc dù Lâm Phong có được quyền chọn lựa để chiến đầu với người khác, nhưng nếu là hắn đến một người hắn cũng không thể chiến thắng được, thì cũng chẳng có ích lợi gì.
Đương nhiên, nếu là người đã thấy được Lâm Phong ở trong Đọa Thiên Ma Vực đã biểu hiện như thế nào, hoặc là tại đây trong hang đá Giao Long Lâm Phong đã làm như thế nào để thông qua Giao Long kiều, chỉ sợ rằng họ sẽ không cho rằng như vậy nữa.
Tuy nói rằng lần này Lâm Phong thông qua Giao Long kiều, hắn cũng có được một thành phần vận khí nhất định ở trong đó, nhưng mà nếu hắn không có đủ thực lực thì hắn làm sao có thể là người thứ nhất bước lên Giao Long kiều, hơn nữa, qua ải chém tướng, hắn cũng đã một mình đi đến trước mặt người thứ chín.
Một bước đến nơi này, Đường U U tái trợ giúp hắn một tay mới khiến cho Lâm Phong lấy được chìa khóa ngọc thứ nhất, nhưng nếu là Lâm Phong không thể làm được hết thảy những công việc ở phía trước thì hắn cũng căn bản không có khả năng lấy được chỉa khóa ngọc thứ nhất.
- Có rượu, sao có thể không gọi ta chứ.
Một giọng nói trong trẻo truyền đến, đang uống rượu mạnh Lâm Phong ngẩng đầu lên, lập tức hắn nhìn thấy Mạc Quân Tích đang chậm rãi đi đến phía bên này.
Mạc Quân Tích là người thứ năm đi ra, lấy được chìa khóa ngọc thứ năm, sau khi hắn đi ra hắn cũng rất kinh ngạc khi thấy bốn người, trong đó Lâm Phong và Đường U U đã chiếm hai vị trí thứ nhất và thứ hai, hơn nữa Đoàn Vô Đạo vị trí thứ tư, đế quốc Long Sơn chiếm đến ba vị trí, hơn nữa chính hắn vị trí thứ năm chiếm cứ bốn vị, xem ra đại hội Tuyết Vực lần này, đế quốc Long Sơn một phương thật sự phải nở rộ hào quang rồi.
- Lại đây đi.
Lâm Phong cười nói, Mạc Quân Tích cũng không khách khí lập tức đi đến bên cạnh Lâm Phong ngồi xuống, cầm lên một bình rượu mạnh uống liền.
Ầm!
Một luồng sát khí đáng đáng sợ bùng ra trong hư không, sau đó có một bóng dáng đi ra, đó là Huyết Sát.
Huyết Sát là người thứ sáu đi ra, tuy nhiên khi hắn vừa mới đi ra thì cả người liền phóng ra sát khí lạnh như băng, ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào thân ảnh của Mạc Quân Tích.
- Ây!
Đám người thấy như vậy đều vô cùng sửng sốt, Huyết Sát vừa ra tới liền chằm chằm nhìn Mạc Quân Tích, điều này không thể không làm cho mọi người phải suy nghĩ, họ tưởng tưởng vừa rồi ở bên trong đã xảy ra chuyện gì.
- Xem ra Huyết Sát này chắc hẳn là bị thua thiệt gì đó ở trên tay Mạc Quân Tích.
Đám người thầm nghĩ trong lòng, khi Mạc Quân Tích đi ra thì hắn cực kỳ tự nhiên, cả người nhẹ nhàng khoan khoái không có một chút dị thường nào, nhưng mà khi Huyết Sát đi ra thì lại không đẹp như thế, sắc mặt thì lạnh như băng, đầu tóc thì rối bù, trương ra một khuôn mặt có chút quá lạnh lùng yêu dị nhìn Mạc Quân Tích chằm chằm, điều này lại làm cho mọi người liếc nhìn thật kỹ về phía Mạc Quân Tích, một người được coi là con người khiêm tốn kia.
Có thể làm cho Huyết Sát phải chịu thiệt, xem ra con người Mạc Quân Tích này cũng không đơn giản, điều này càng làm cho mọi người thấy hắn là một con người sâu không lường được.
Khiêm tốn, không nhất định là tu vi yếu, hơn nữa phong độ của Mạc Quân Tích vẫn lưu lại cho mọi người một ấn tượng sâu sắc. Bất cứ gặp chuyện gì hắn cũng không nóng nảy, không nhanh, không chậm, hắn như từ một cái sân vắng vẻ nhàn rỗi mà chạy về giữa đám thiên tài.
- Ngươi đã làm trò gì với người ta thế?
Lâm Phong nhìn thấy Huyết Sát vừa ra đến nơi đã chằm chằm nhìn Mạc Quân Tích, trên mặt không khỏi lộ ra một vẻ thú vị, hắn tò mò hỏi Mạc Quân Tích.
-Vào lúc hắn và Vũ Mặc tranh chấp, ta liền vụng trộm đánh lén hai người một chưởng.
Mạc Quân Tích cười nói, quả nhiên thân hình của Vũ Mặc cũng theo sát thân hình Huyết Sát đi ra, sắc mặt cũng đồng dạng khó coi nhìn chằm chằm vào hai người Huyết Sát và Mạc Quân Tích, vị trí thứ bảy, hắn lấy được chìa khóa ngọc là vị trí thứ bảy.
- A!
Lâm Phong nghe được lời nói của Mạc Quân Tích thì rất sửng sốt, còn đám người thì cũng đều tỏ ra rất ngạc nhiên, đánh lén Huyết Sát và Vũ Mặc một chưởng.
- Cái tên này.
Vừa rồi bọn họ còn có cảm giác Mạc Quân Tích là một người rất có phong độ, bọn họ không nghĩ tới, trong nháy mắt Mạc Quân Tích lại nói ra cái chuyện bất nhã đó làm cho người ta đều cảm thấy rất cổ quái, Mạc Quân Tích này, đúng là một tên vừa thông minh lại cũng rất đáng yêu nữa.
- Ngươi đã làm chuyện mà ta đang muốn làm, rượu đây, uống nữa đi.
Sau cơn sửng sốt thì Lâm Phong lại sảng khoái cười nói khiến cho ánh mắt Huyết Sát và Vũ Mặc đều ngưng tụ mà nhìn về phía Lâm Phong, toàn bộ ánh mắt đều nhìn về phía Lâm Phong, sao lại thế này?
Lâm Phong, không ngờ trước khi bọn chúng đi ra?
- Hắn đã lấy được, chắc hẳn là chìa khóa ngọc phía sau phải không?
Huyết Sát ngẩng đầu lên nhìn Tuyết Vô Thường đang đứng trong hư không, trực tiếp hỏi.
- Hắn đã lấy được, chìa khóa ngọc thứ nhất.
Tuyết Vô Thường đáp lại, khiến cho sắc mặt Huyết Sát và Vũ Mặc đều trở nên vô cùng phấn kích.
Lâm Phong, hắn lấy được chìa khóa ngọc thứ nhất.
Ánh mắt hai người đều cứng ngắc ngay ở đó, chìa khóa ngọc thứ nhất có được quyền lực chọn lựa đối thủ, điều này nghĩa là, chỉ cần Lâm Phong không muốn đụng tới bọn họ, bọn họ liền căn bản không có cơ hội va chạm với Lâm Phong, cơ hôi va chạm với Lâm Phong còn không có, làm sao có cơ hội giết Lâm Phong.
- Chẳng lẽ là để Lâm Phong tránh được một kiếp.
Sắc mặt hai người rét lạnh, làm sao mà Lâm Phong lại có thể lấy được đến chìa khóa ngọc thứ nhất, bọn họ nghĩ mãi mà không sao nghĩ ra được.
- Tốt nhất không thể để vuột mất cơ hội.
Huyết Sát lạnh lùng nói sau đó lập tức đi đến một bên ngồi xuống, Vũ Mặc đứng ở đó cũng không có ý tứ gì cũng đồng thời đến ngồi bên cạnh.
- Xem ra phải chờ đợi nhàm chán như thế này, có rượu uống thật hoàn hảo.
Mạc Quân Tích cười nói, Lâm Phong phát hiện ra, so với trước kia Mạc Quân Tích có vẻ thoải mái hơn nhiều, có lẽ đó là địa vị có quan hệ.
Trước kia, người của đế quốc Long Sơn đều ở cùng một chỗ, Mạc Quân Tích mơ hồ là một thanh niên duy nhất không hòa đồng với mọi người, còn hiện giờ thì hắn cùng với Lâm Phong và Đương U U cũng đã trở nên quen biết và rất thân thiết, cho nên có thể thoải mái hơn rất nhiều, cũng không cần cố ý che dấu, công việc thì cứ tùy ý mà làm, ân đền oán trả là được.
- Đáng tiếc, rượu này còn ít quá.
Lâm Phong thì thầm, dường như là hắn đang tự nói một mình.
Đường U U quay đầu lại trừng mắt nhìn Lâm Phong, nàng ném ra một chiếc nhẫn trữ vật nói:
- Ở trong này là toàn bộ các loại rượu, ngươi muốn uống bao nhiêu tùy ý.
- Ha ha!
Lâm Phong xấu hổ cười, tay sờ sờ đầu, ở đây mà đòi uống rượu như thế này, quả thật là không được hay lắm.
Mạc Quân Tích thì lại nháy mắt ra dấu với Lâm Phong, dường như là rất tán thưởng Lâm Phong, vẫn là chỉ có người này là hiểu mình.
Dấu ấn của chiếc nhẫn trữ vật này đã bị Đường U U lau đi rồi, ý thức của Lâm Phong có thể dễ dàng xâm nhập vào trong đó, hắn có thể lấy rượu tùy ý.
Chỉ trong nháy mắt, trên mặt đất đã có rất nhiều rượu ngon làm cho mọi người đếu có chút thèm muốn, rượu này hương thơm của nó bay xa đến mười dặm, dường như là đây là rượu ngon phi thường.
- Lâm Phong, ngươi thử đoán xem, người thứ tám đi ra sẽ là ai nào?
Đế Lăng uống một hớp rượu, lên tiếng hỏi Lâm Phong.
- Ta đoán là Thất Tình Kiếm Lăng Tiêu.
Lâm Phong mở miệng nói.
- Tại sao ngươi lại nói như vậy?
- Đó là cảm giác, đương nhiên cũng không thể hoàn toàn chắc chắn.
Lâm Phong uống một ngụm rượu mạnh, nói.
- Có lẽ như thế đấy.
Mạc Quân Tích nhìn Lâm Phong:
- Ai đi ra trước cũng không đại biểu cho thực lực mạnh yếu, ở trong đó có rất nhiều yếu tố ngẫu nhiên, dù sao mỗi người am hiểu một lĩnh vực cũng không giống nhau, lại nói Thất Tình Kiếm Lăng Tiêu, hắn là kiếm giả thiện công, Thất Tình Kiếm Lăng Tiêu lại là người công kích dũng mãnh, tuy rằng so với ta trước khi đi ra, ta cũng không nhất định là lợi hại hơn hắn.
- Ngươi so với Đế Lăng sau khi đi ra, cũng không nhất định Đế Lăng so với ngươi lợi hại.
Lâm Phong thì thầm với Mạc Quân Tích khiến cho Mạc Quân Tích sửng sốt, nhưng sau đó lập tức mỉm cười.
Nhưng vào lúc này, một luồng hơi thở sắc bén truyền ra, đây là kiếm ý, lập tức đám người nhìn thấy hai bóng người dắt tay nhau bước ra. Đúng như Lâm Phong đã đoán, lần này hai người đi ra, một nggười là Thất Tình Kiếm Lăng Tiêu, mà một người khác là Lục Dục Cầm Vũ Tiêu Tiêu.
- Hai người bọn họ là đạo lữ?
Lâm Phong cất tiếng hỏi Mạc Quân Tích.
Ta nghe nói Thất Tình Kiếm Lăng Tiêu đúng là có ý với Vũ Tiêu Tiêu, nhưng mà Vũ Tiêu tiêu cũng là nước chảy vô tình, đương nhiên chân tướng như thế nào ta cũng không rõ.
- Ây!
Lâm Phong gật gật đầu, Thất Tình Kiếm Lăng Tiêu đến lấy chính là chìa khóa ngọc thứ tám, còn Vũ Tiêu Tiêu thì lấy chiếc chìa khóa ngọc thứ chín.
Rất nhanh, người thứ mười cũng đã đi ra, một người gầy khô như một cái cây khô. Đến lúc này thì tám người mạnh nhất của bốn đại đế quốc trong Tuyết Vực đều đã đi ra, tuy nhiên bọn họ lại đi ra từ thứ ba đến thứ mười.
Chỉ có hai người thứ nhất và thứ hai là không nằm trong số những người mà mọi người đoán trước, không ai ngờ đó lại là Lâm Phong và Đường U U.
- Người kế tiếp, còn có thể là người của đế quốc Long Sơn chúng ta.
Mạc Quân Tích dường như rất tự tin khiến cho Lâm Phong hơi hơi kinh ngạc, ánh mắt của hắn nhìn về phía lối ra, sự thật đã chứng minh suy đoán của Mạc Quân Tích là đúng, không bao lâu sau, vẻ mặt và nụ cười nhẹ nhàng của Thanh Mộng Tâm hiện ra, mị ý trên khuôn mặt đủ để cho mọi người thần hồn điên đảo.