- Ông!
!! Một đám hắc ô nha phong kín bầu trời, áp bách về phía Lâm Phong, hóa thành một màn lưới tử vong kh.ủng bố, căn bản không cách nào thoát ra. Trong tay Lâm Phong xuất hiện trái tim Ngọc Hoàng, mạnh mẽ ném ra. Nhất thời, khí tức Hoàng giả tràn ngập, xua tan khí tức tử vong, cung điện kh.ủng bố trấn áp bầy yêu, đánh bọn chúng tan tác. Lâm Phong nâng cung điện Ngọc Hoàng bự chảng xông lên trời cao, tạo ra một con đường, sau đó cung điện ngay lập tức lại hóa thành trái tim. Lâm Phong thì hóa thành từng cái bóng, Tiêu Dao bộ pháp được thi triển tới mức tận cùng, hắn điên cuồng lao ra ngoài Tử Vong sơn cốc.
- Ông, ông.
..
- Rống!
Từng tia khí tức tử vong ập vào mặt, lần này Lâm Phong chân chính biết được sự đáng sợ của Tử Vong sơn cốc. Rất nhiều yêu thú có hình thể khổng lồ, trên thân lộ ra khí tức tử vong, yêu thú còn chưa tới mà hắn đã cảm giác sinh cơ trong người mình đang khô héo. Lâm Phong hái xuống một quả Ma bồ đề, nuốt vào bụng, nhất thời, một luồng lực lượng đáng sợ chảy tràn trong cơ thể Lâm Phong. Hắn cảm giác thân thể mình như muốn nổ tung, toàn thân phát ra ma quang chấn động tâm thần.
- Rắc, răng rắc… Xương cốt không ngừng run rẩy, đầu óc Lâm Phong rất tỉnh táo, trong mắt lộ ra lãnh ý đáng sợ, khí tức tử vong đã không cách nào ăn mòn thân thể hắn nữa.
Tóc dài tung bay, hắn như hóa thân thành ma tôn bất diệt, lộ ra lực lượng vô tận.
- Rầm!
Lâm Phong vọt lên, tốc độ càng lúc càng nhanh, nhưng đám yêu thú khủ.ng bố kia còn nhanh hơn, vừa thấy hắn nuốt Ma bồ đề, bọn nó càng điên cuồng đánh tới.
- Ma bồ đề đây, các ngươi lấy đi!
Quang mang lóe lên, trong tay Lâm Phong xuất hiện cây bồ đề, mạnh mẽ ném ra ngoài, trên cây còn hai quả Ma bồ đề màu đen. Đám yêu thú kia thấy thế liền điên cuồng, hai mắt chăm chú nhìn cây bồ đề và quả Ma bồ đề treo trên đó, toàn bộ đều là chí bảo. Tất cả yêu thú như quên mất Lâm Phong, thay đổi phương hướng vọt về phía Ma bồ đề, trong nháy mắt đã bộc phát đại chiến thảm thiết. Thừa dịp này, Lâm Phong nhanh chóng lao đi, hóa thành một tàn ảnh, cấp tốc chạy ra xa, trên hư không kéo dài từng cái bóng. Rất nhanh, Lâm Phong đi ra ngoài biên giới Tử Vong sơn cốc, hắn vọt lên cao, phóng về phía vách núi, bước ra sơn cốc.
- Ồ? Bên ngoài có không ít người, đều là cường giả Đông Hải Long Cung, người Đông Hải Long Cung cách nơi đây không xa, thấy ma đầu phá không rời đi, trong lòng nhất thời sinh ra cảm xúc mãnh liệt muốn vào trong Tử Vong sơn cốc.
Bọn họ muốn nhìn xem bên trong thật sự có cái gì, sau khi vị Đại Đế Ma đạo kia rời đi có để lại thứ gì hay không! Giờ phút này, bọn họ đều đang chờ, chờ cường giả Đông Hải Long Cung đến, nhưng bọn họ chưa đợi được cường giả mà lại thấy Lâm Phong tới. Lâm Phong bước vào Tử Vong sơn cốc lại không ch.ết, còn sống đi ra, phá vỡ tiền lệ của Tử Vong sơn cốc.
- Ngươi lại không ch.ết!
Người Đông Hải Long Cung lộ ra sát ý mười phần, nhanh chóng vọt về phía Lâm Phong. Trên thân kẻ này có trọng bảo, có lẽ vì thế mới bảo vệ được tính mạng.
- Giết!
Tên này là Thiên Vũ cảnh, cánh tay vừa lộ ra liền hóa thành móng giao long, một luồng khí tức đáng sợ chộp về phía Lâm Phong. Hư ảnh giao long hiện lên, muốn xé rách Lâm Phong. Lâm Phong đánh ra một quyền, một quyền lạnh lùng yên tĩnh, ma quang lượn lờ.
- Rầm!
Một tiếng nổ đáng sợ truyền ra, hư ảnh giao long tan tác, một quyền của Lâm Phong đấm lên người đối phương, tiếng rắc rắc không ngừng vang lên, trong khoảnh khắc, lực lượng thân thể vô cùng đáng sợ đánh nát người đối phương. Lâm Phong oanh giết đối phương xong, thân hình không hề ngừng lại, hắn vọt về một phương khác mà rời đi, Tiêu Dao bộ pháp nhanh tới mức bất khả tư nghị. Những người khác vẫn còn ngây người đứng một chỗ, không kịp phản ứng. Lâm Phong dùng một quyền, trực tiếp giết một cường giả Thiên Vũ? Tại sao có thể như vậy? Quả đấm của Lâm Phong sao lại đáng sợ thế! Đợi tới khi bọn họ nghĩ tới chuyện truy kích thì Lâm Phong đã biến mất tăm mất tích tới tận đẩu tận đâu rồi! Tiêu Dao bộ pháp thần diệu khủ.ng bố, nhanh đến mức ảo diệu, chỉ trong giây lát, người đã biến mất.
- Đuổi theo, mau đuổi theo!
Có người rống lớn, nhưng ngay sau đó, một luồng khí tức tử vong khủ.ng bố ập xuống, làm cho họ run rẩy. Vừa ngẩng đầu, bọn họ liền thấy một đám yêu thú từ trong Tử Vong sơn cốc theo gió vọt ra, xuất hiện trước mặt bọn họ. Tất cả yêu thú đều lộ ra khí tức đáng sợ đến cùng cực, mang theo tử khí nồng nặc làm cho bọn họ cảm giác sinh mệnh như đang trôi đi.
- Vù vù… Từng tia khí tức tử vong từ trong miệng đám yêu thú phun ra, đánh về phía bọn họ.
Trong nháy mắt đã bao phủ toàn thân bọn họ, sinh cơ bọn họ bắt đầu khô héo, sinh mệnh trôi dần. Rất nhanh, trong cơ thể bọn họ toát ra khí tức tử vong màu xám tro.
- Trốn!
Rốt cục bọn họ nghĩ tới chạy trốn mà lao về phía xa, sau lưng, khí tức tử vong vẫn cuốn theo, bọn họ chưa đi được mấy bước thì đã hóa thành tử thi, nằm ch.ết trên mặt đất. Về phần những yêu thú đáng sợ kia, tất cả đều đưa mắt nhìn phương xa, bọn chúng muốn lao ra khỏi Tử Vong sơn cốc, nhưng hình như sợ hãi gì đó, không dám vượt ra ngoài nửa bước. Không có một con yêu thú nào dám ra khỏi Tử Vong sơn cốc, giống như bọn chúng bị hạn chế gì đó. Chúng rất rõ ràng, khi Tử Vong sơn cốc vừa sinh ra, vị đại năng giả thực lực kinh khủng kia đã để bọn họ trở thành yêu thú Tử Linh, trấn thủ trong sơn cốc này, không cho phép bất luận kẻ nào đặt chân vào trong đó. Đồng thời còn phong ấn một Ma Đế tại sâu trong Tử Vong sơn cốc. Vận mệnh của bọn chúng đã định sẵn rồi, vĩnh viễn không thể rời khỏi sơn cốc nửa bước. Một khi rời đi, bọn chúng sẽ thành vật ch.ết, trên ý nghĩa nào đó mà nói, bọn chúng căn bản không phải là sinh linh, chỉ có ở trong Tử Vong sơn cốc mới có được sinh mệnh vĩnh hằng. Trong Tử Vong sơn cốc có Ma Đế phá vỡ phong ấn, phá không rời đi, làm khiếp sợ thiên hạ, vô số cường giả Càn Vực rối rít chạy về phía Tử Vong sơn cốc. Ma Đế, trong Tử Vong sơn cốc thật sự phong ấn một Ma Đế đáng sợ, điều này không thể nghi ngờ là tin tức càng khiếp sợ hơn so với đông đảo thế lực tiến vào Bí Cảnh ngày xưa. Dù sao, Bí Cảnh chỉ là mộ Hoàng giả, còn Tử Vong sơn cốc lại xuất hiện Ma Đế chân chính! Ma Đế bị phong ấn trong Tử Vong sơn cốc kia có phải sẽ để lại cái gì trong đó không? Điều này không chỉ đệ tử mà các cường giả trong tông môn cũng đồng thời xuất hiện, tất cả đều chạy về Tử Vong sơn cốc. Các đại thế lực đứng đầu Càn Vực đều muốn liên thủ một lần, bước vào trong Tử Vong sơn cốc, khám phá đến tận cùng. Đồng thời, còn có một chuyện khác làm cho bọn họ nghẹn trong cổ họng, người đi Bí Cảnh của các thế lực đều mất tích, một người cũng không trở lại. Vô luận là tiến vào Bí Cảnh hay người chờ đợi bên ngoài đều như thế, điiều này làm cho các đại thế lực tông môn khiếp sợ không thôi. Có tin tức truyền ra, có người từng thấy người Thiên Trì đi Bí Cảnh đã trở lại Thiên Trì Tuyết Sơn, làm cho mấy thế lực đều sinh ra chút ý nghĩ. Về phần tin tức Lâm Phong đoạt được trọng bảo Ngọc Hoàng thì bị Đông Hải Long Cung giấu rất kỹ, chuyện này không thể để lộ ra ngoài, bọn họ muốn bắt sống Lâm Phong, một khi tin tức Lâm Phong nhận được trọng bảo Ngọc Hoàng bị lộ ra, người Đông Hải Long Cung càng khó mà đoạt bảo. Thậm chí bọn họ không thể đoán được, bản thân Thiên Trì có thể ra tay đối với Lâm Phong hay không! Trọng bảo Ngọc Hoàng, kẻ nào không động tâm, Tôn giả cũng sẽ điên cuồng, tuy nói người Thiên Trì không giống với các thế lực khác, nhưng trước mặt trọng bảo, không ai biết trong đó sẽ có vài kẻ có dị tâm hay không? Cường giả Thiên Trì có cao thượng tới đâu cũng không thể ngăn cản lực hấp dẫn đáng sợ của trọng bảo Ngọc Hoàng. Trong Càn Vực, gió nổi mây phun, tất cả đều có liên quan tới Lâm Phong. Mà giờ khắc này, Lâm Phong lại ở trong một động phủ trong sơn mạch thuộc Càn Vực, tạm thời bế quan tu luyện, hắn cần đột phá, bước vào Thiên Vũ cảnh. Có nhiều thủ đoạn mạnh mẽ như vậy, một khi bước vào Thiên Vũ cảnh, thực lực hắn sẽ bay vọt!