Mục lục
Tuyệt Thế Vũ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- - Nhanh, chỉ trong nháy mắt, chiến hạm gào thét tiến vào Hoang Hải, nhấc lên một mảnh sóng triều k.hủng bố.

Trên người Tiêu Dao môn chủ bao phủ khí tức áo nghĩa, chân đạp Tiêu Dao bộ pháp, truy đuổi chiến hạm Tử Ngọc. Nhưng lấy tốc độ k.hủng bố của gã vẫn không đuổi kịp chiến hạm. Một lát sau, thân hình gã ngừng lại, nhìn chiến hạm Tử Ngọc đi xa, sắc mặt khó coi. Khốn kiếp, lại lần nữa để hắn chạy trốn ngay trước mắt.

- Sát!

Tiêu Dao môn chủ nổi giận gầm lên một tiếng, lực lượng tiêu sát kh.ủng bố phóng ra, khí Hoang Hải gào thét, phóng lên không. Người phía xa cảm thấy run rẩy, thực lực người này thật kh.ủng bố, dùng áo nghĩa bao quanh thân thể, đứng trong Hoang Hải, đám thanh niên kia không biết làm sao lại đắc tội với cường giả đáng sợ như thế. Tuy nhiên, chuyện này rõ ràng nói lên sự k.hủng bố của chiến hạm Tử Ngọc, có thể liên tục qua lại trong Hoang Hải, tốc độ chiến hạm Tử Ngọc đủ đáng sợ, lực phòng ngự cũng đủ mạnh. Tiêu Dao môn chủ huy động ống tay áo, bay về phía bờ. Mặc dù thực lực gã kh.ủng bố nhưng không thể dựa vào lực lượng của mình để vượt Hoang Hải được. Phải biết rằng trong Hoang Hải có không biết bao nhiêu nguy cơ tử vong, nhất là khu vực trung tâm, thậm chí còn có phong bạo hủy diệt. Người dựa vào thực lực bản thân vượt Hoang Hải đều là cường giả cực kỳ đáng sợ, nhưng dù vậy vẫn có thời khắc cửu tử nhất sinh. Trên chiến hạm Tử Ngọc, Lâm Phong thấy thực lực Tiêu Dao môn chủ không thể dao động chiến hạm, không khỏi thở nhẹ, nguy hiểm thật.

- Cảm ơn!

Lâm Phong cảm ơn Dương tiểu thư. Nếu không phải nàng lên tiếng, người khống chế chiến hạm Tử Ngọc sẽ không khởi hành, nói vậy bọn họ sẽ rơi vào hoàn cảnh cực kỳ nguy hiểm.

- Tiện tay mà thôi.

Nữ tử thản nhiên nói một câu, nói với Lâm Phong:

- Vừa rồi gã nói ngươi thay đổi dung mạo, vì sao ta không nhìn ra.

Mấy người Lâm Phong nhìn nhau, lập tức giơ tay, gỡ mặt nạ da người xuống, lộ ra hình dáng, trẻ tuổi hơn sơ với lúc mang mặt nạ, cả đám tinh thần phấn chấn, khí chất phi phàm.

- Mặt nạ thật tinh xảo.

Nữ tử nói, mặt nạ kia lại có thể khiến nàng không thể nhìn ra, thủ đoạn chế tác thật tinh xảo.

- Đúng vậy.

Lâm Phong cười khẽ, mặt nạ này quả thực rất lợi hại, dù Tôn giả lợi hại cũng không nhận ra, không biết Tiêu lão chế tạo như thế nào, loại mặt nạ này tuyệt đối có giá trị cao. Thiếu nữ không nói gì nữa, tiến về đại sảnh trung tâm, chiến hạm Tử Ngọc giống như một con thuyền buồm lớn, trung tâm có đại sảnh rộng lớn và từng gian phòng tu luyện, cho dù hành tẩu trong Hoang Hải, cũng không cản trở việc tu luyện. Hai mươi áo nghĩa chi tinh không phải số lượng nhỏ, tự nhiên phải có tác dụng của nó. Đám người Lâm Phong đứng trước chiến hạm nhìn Hoang Hải. Một tầng áo nghĩa chi tinh bao phủ toàn bộ chiến hạm, chạy như bay trong này. Trước mắt hắn hiện ra một mảnh Hoang Hải hủy diệt hắc ám và thâm thúy, dường như có một luồng sóng phong bạo kh.ủng bố đánh vào hắn, mặc dù biết sẽ không có việc gì nhưng vẫn có cảm giác tim đập thình thịch như trước. Giờ phút này nơi bọn họ đang chân chính trong Hoang Hải hủy diệt, chỉ có tầng ánh sáng áo nghĩa kia mới bảo vệ được bọn họ khỏi phong bạo hắc ám. Không chỉ đám người Lâm Phong, rất nhiều người lần đầu tiên bước vào Hoang Hải đều đến phía trước chiến hạm, nhìn lốc xoáy hủy diệt hắc ám không ngừng đánh thẳng vào tầng sáng, dường như đánh về phía bọn họ, như muốn cắn nuốt hết tất cảm, bọn họ đều có cảm giác hết hồn, quá kinh khủng.

- Phải có thực lực mạnh mẽ tới cỡ nào mới có thể đạp trên Hoang Hải, không bị Hoang Hải xâm thực đây.

Trong lòng rất nhiều người sinh ra ý tưởng này, nếu có một ngày, bọn họ có thể thản nhiên đối mặt với Hoang Hải hủy diệt, đó sẽ là một chuyện vô cùng thú vị.

- Không có gì hay cả, đi nghỉ ngơi đi.

Một đạo thanh âm lạnh lùng truyền ra, là người khống chế chiến hạm Tử Ngọc. Y vẫn đứng đầu chiến hạm, dù sao chiến hạm do y khống chế. Dù Tử Đồng, Tử Kim hay chiến hạm Tử Ngọc, thậm chí chiến hạm Minh Nguyệt, đều là bảo vật vô cùng lợi hại, được cường giả luyện hóa khống chế. Cấp bậc chiến hạm càng cao, thực lực cường giả khống chế càng lợi hại, bởi vậy không chỉ bản thân chiến hạm cường đại, người bảo vệ chiến hạm còn lợi hại hơn. Người này khống chế chiến hạm Tử Ngọc, mặc dù nhìn như bình thường nhưng chiến lực có thể vô cùng kinh người. Bởi vậy khi Lâm Phong nhìn thấy y, gọi một tiếng tiền bối. Có vài người rời khỏi nơi này, tiến vào trong đại sảnh nghỉ ngơi, hoặc đi vào trong phòng tu luyện. Tuy nhiên Lâm Phong vẫn chưa đứng dậy, vẫn nhìn Hoang Hải thâm uyên mênh mông, có thể kích khởi nội tâm mọi người gợn sóng. Nhìn mảnh Hoang Hải này, cảm xúc mênh mông, rất tốt cho ý chí võ đạo của hắn. Như lúc trước sinh hoạt ở Tuyết Nguyệt quốc, bọn họ cho rằng Huyền Vũ cảnh phi thường lợi hại, nhưng nếu tại Càn Vực, ở giữa mảnh Hoang Hải này, Huyền Vũ cảnh lại giống như con kiến. Ý chí võ đạo đốc thúc bọn họ không ngừng tiến lên, không vì tới Huyền Vũ cảnh rồi mà vừa lòng.

- Ngươi đang suy nghĩ gì? Người khống chế chiến hạm nhín đám người Lâm Phong không rời đi, lên tiếng hỏi Lâm Phong.

Y có chút tò mò với Lâm Phong, tên Thiên Vũ cảnh tầng hai này là nhân vật lãnh tụ của đám thanh niên nam nữ, hắn bị Tôn giả lợi hại đuổi giết, hơn nữa đối mặt với thời điểm đó, Lâm Phong không giống nhiều người kính sợ mà phi thường bình thản. Sự bình thản đó không thể xuất hiện trên người một Thiên Vũ cảnh tầng hai được, chẳng lẽ người này cũng xuất thân thế gia? Gặp qua vô số Tôn giả, bởi vậy tập thành thói quen. Y không biết kinh nghiệm của Lâm Phong, tự nhiên không hiểu được tâm cảnh hắn. Trong lúc vô ý toát ra sự bình thản như vậy rất bình thường. Bởi vì Lâm Phong đã từng chiến đấu với Tôn giả, từng bị Tôn giả đuổi giết, từng được Tôn giả chỉ dạy, đối mặt với Tôn giả, Lâm Phong bình thản hơn rất nhiều so với những người bình thường.

- Ta suy nghĩ, nếu không có tầng ánh sáng này, hoang khí trực tiếp đánh tới, sẽ có tình cảnh gì? Lâm Phong nhìn Hoang Hải hắc ám thâm thúy, nói nhỏ một tiếng.

- Ngâm cái mồm quạ đen của ngươi lại.

Người nọ nghe Lâm Phong nói, giận quát một tiếng, dường như vô cùng kiêng kỵ chuyện này:

- Một tên Thiên Vũ cảnh tầng hai phế vật, lại có can đảm nói ra những lời này.

Ngươi có biết, dù Tôn giả cao giai cũng có thể bị cắn nuốt hủy diệt không!

- Ta chỉ vô ý nói, tiền bối đừng tức giận.

Lâm Phong cười nhẹ, Tôn giả gọi hắn là phế vật, hắn không có quyền cãi lại. Hơn nữa, hắn cũng có thói quen, trước khi chưa có thực lực dù thiên phú siêu tuyệt cũng bị người miệt thị, chỉ có thực lực nắm trong tay mới đáng tin cậy nhất.

- Hừ!

Người nọ hừ lạnh một tiếng, không nói nữa, cũng không để ý Lâm Phong ngắm nhìn Hoang Hải. Hành tẩu trong Hoang Hải, thời gian dường như rất lâu, mọi người giờ đã không nhìn thấy bầu trời màu lam, không nhìn thấy mây trắng. Bao phủ xung quanh bầu trời âm trầm là một mảnh u ám. Hoang Hải càng ngày càng trở nên hắc ám thâm thúy, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể đổ mưa. Không trung càng ngày càng đen, hắc đạo giống như nhập vào ma uyên, âm thanh lệ khiếu k.hủng bố mãnh liệt, dù có tầng sáng áo nghĩa chắn phía trước chiến hạm Tử Ngọc, vẫn cực kỳ chói tai. Từng cỗ lực lượng Hoang Hải k.hủng bố hắc ám không ngừng đánh thẳng vào quầng sáng, sắc mặt người khống chế chiến hạm trở nên âm trầm, vô cùng khó coi. Phong bạo, đáng ch.ết! Ánh mặt lạnh như băng nhìn Lâm Phong, khiến thân thể Lâm Phong hơi cứng lại, chỉ thấy người nọ lạnh lùng nói:

- Nếu thực sự bị cái mồm quạ đen của ngươi nói đúng, ngươi tự cầu phúc đi!

Nói xong, ánh mắt y quét về phía mọi người:

- Tất cả mọi người tiến vào trong đại sảnh, không được đi ra, bất kể gặp phải gì cũng không được kinh hoảng, ổn định thân thể của mình.

- Các ngươi cũng đi!

Ánh mắt của y nhìn đám người Lâm Phong, lãnh đạm nói. Nghe được lời y, sắc mặt rất nhiều người trở nên khó coi, nhìn bầu trời hắc ám, bọn họ sinh ra một cỗ dự cảm không lành. Đây phong bạo Hoang Hải, bọn họ vậy mà lại gặp phải phong bạo trên Hoang Hải. Mọi người xì xào bàn tán, đếu tiến vào trong đại sảnh, đồng thời trong lòng âm thầm cầu nguyện, hy vọng phong bạo Hoang Hải lần này không quá mạnh mẽ. Theo như lời đồn, phong bạo hủy diệt chân chính, dù chiến hạm Minh Nguyệt cũng bị phá vỡ, phong bạo Hoang Hải, lửa giận của Hoang Hải, tượng trưng cho tử vong. Không ngờ bọn họ xui xẻo như vậy, lại gặp phong bạo Hoang Hải, hiện tại việc bọn họ có thể làm, chỉ có thể cầu nguyện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK