Mục lục
Tuyệt Thế Vũ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người đều nhìn chằm chằm Phong Trần, bọn họ đều có thể cảm nhận rõ ràng máu của Phong Trần đang sôi trào, hơi thở đáng sợ điên cuồng toán loạn.

- Răng rắc!

Một tiếng vang nhỏ truyền ra, đồng tử mọi người đều co rút lại, chỉ thấy trên vai Phong Trần, có hai khối màu đen nhô lên, hơi thở lộ ra càng thêm đáng sợ.

- Két, răng rắc... Ầm!

Kèm theo âm thanh cánh chim vỗ chấn động không gian, Phong Trần ngửa mặt lên trời, ánh mắt lộ ra một đạo hàn quang, sau lưng hắn, một đôi cánh tà ác hiện ra, đôi cánh chim đen sẫm, hình dạng cuộn sóng như lưỡi dao sắc bén, bóng loáng.

Sau khi cánh chim xuất hiện, một luồng lưu quang không ngừng lưu động trên người Phong Trần, cả người hắn dường như có một cỗ khí tức hắc ám đang không ngừng phát ra, hơi thở vô cùng đáng sợ, dường như có một tầng hắc ám sáng bóng, bao phủ toàn bộ thân thể Phong Trần.

Ở mi tâm của Phong Trần, quang hoa tối đen như mực không ngừng xoay tròn, dung nhập vào mi tâm của hắn, cuối cùng khắc trên mi tâm của Phong Trần một chữ.

- Phong!

Chữ Phong tà ác, chữ Phong kia vừa hiện, đồng tử Phong Trần đều trở nên càng thêm tà khí, khóe mắt hơi xếch lên, giống như yêu thú,

- Huyết mạch, quả nhiên là huyết mạch lực, huyết mạch Vũ hồn.

Trong lòng mọi người run rẩy, yêu thú thời kỳ thượng cổ tàn sát bừa bãi, thực lực nhân loại cũng mạnh hơn hiện tại, những người tự thành lập quốc gia, đều vô cùng đáng sợ, thậm chí là cường giả cấp tôn giả, thuỷ tổ nước Thiên Phong, cũng tôn giả, đạt được huyết mạch lực, không ngừng lưu truyền tới nay, hiện giờ Phong Trần cũng giống như những người của hoàng thất Tuyết Nguyệt, đều kế thừa huyết mạch lực.

Phong Trần nhìn mọi người, mọi người lập tức cảm giác dường như mình đang bị yêu thú nhìn chằm chằm vậy, cực kỳ rét lạnh.

Mà ở trong tay Phong Trần, một vật màu đen đang sợ đang quay cuồng, đây là ngọn lửa, ngọn lửa xanh hắc ám, có từng chùm tia sáng đang lưu chuyển, tràn ngập lực lượng hủy diệt, từng đạo chùm tia sáng kia là lôi điện, ngọn lửa này chính là lôi hỏa.

Ngày xưa Thiên Phong yêu tôn cực kỳ hùng mạnh, tinh thông phong, hỏa, lôi điện, Phong Trần có được huyết mạch lực do lão tổ lưu truyền xuống, trong cơ thể cũng ẩn chứa phong, hỏa, lôi điện.

Phong, là cánh chim tà ác sau lưng, hỏa và lôi điện, là đoàn hủy diệt chi quang trong tay Phong Trần.

- Phong Trần, thật đáng sợ.

Trong lòng mọi người khẽ run, giờ phút này Phong Trần mang đến cho bọn họ một cảm giác, đó là đáng sợ, rung động, Phong Trần, quá yêu dị.

Xem ra một trận chiến giữa Lâm Phong và Phong Trần, thật sự thú vị, hai người đều không phải loại lương thiện, đều là thiên tài khó gặp, hơn nữa trong bọn họ rất nhiều người đều biết rằng, Lâm Phong cũng có huyết mạch Vũ hồn, trong cơ thể lưu chuyển huyết mạch lực lượng, chẳng qua huyết mạch lực trong cơ thể Lâm Phong, dường như mật độ không cao bằng Phong Trần.

Hai người ai mạnh ai yếu, hiện tại không ai biết.

- Ẩn dấu quá kỹ.

Nhược Lam Sơn ánh mắt ngưng lại, nhìn chằm chằm Phong Trần, hắn bây giờ và lúc trước khác nhau quá lớn, gần như khiến cho mọi người không thể ngờ được con người yêu dị này lại là người thanh niên vừa cười nói kia.

Hắn mặc dù cũng biết thực lực Phong Trần không kém, nhưng không nghĩ tới Phong Trần lại mạnh như vậy, hơn nữa mật độ huyết mạch lực dường như rất cao, đúng là thiên tài khó gặp, hắn và Lâm Phong chiến một trận, bất kể ai chết đều đáng tiếc, loại thiên tài này nếu muốn lại bồi dưỡng ra một người, quá khó khăn.

Nhưng cục diện bây giờ, Lâm Phong và Phong Trần, ai cũng sẽ không bỏ qua cho đối phương, một lòng muốn giết đối phương, chính hắn cũng không thể can dự, chỉ có thể để mặc cho hai người chiến một trận sinh tử.

Ánh mắt của Nhược Lam Sơn trong lúc vô ý quét qua Đoàn Vô Nhai một cái, Đoàn Vô Nhai và Phong Trần giống nhau, đều là dòng chính huyết mạch hoàng thất, có được huyết mạch lực lượng của tôn giả lưu truyền xuống, hơn nữa sự cơ trí, lòng dạ sâu hơn Phong Trần một bậc, hắn cũng chưa từng bày ra thực lực của mình, mặc dù trong Tuyết Nguyệt bát đại công tử trước kia hắn chỉ xếp hạng thứ tư, nhưng chiến lực chân chính của hắn, vẫn là một câu đố.

Mấy tên gia hỏa này, không một ai là người đơn giản, ngoài ra còn có Đoàn Vô Đạo, người được đồn đãi là kẻ đáng sợ, đứng đầu bát đại công tử, hắn đi vào Tuyết Nguyệt lâu như vậy mà thậm chí còn chưa thấy mặt, dường như căn bản là không nể mặt hắn. Tuy nhiên điều này cũng đúng với tính cách của Đoàn Vô Đạo, theo ta thì sống, chống ta thì chết, thiên hạ chỉ có mình ta, không coi ai ra gì, trong lòng vô đạo.

Lâm Phong cũng nhìn chằm chằm Phong Trần, ánh mắt lạnh lùng, kia đoàn lôi hỏa, so với thứ hai khiến lôi điện còn mạnh hơn, hơn nữa, Phong Trần, còn có cánh chim, yêu này cánh chim, xem ra sẽ không dễ đối phó.

- Lâm Phong, bây giờ ngươi đang có cảm tưởng gì?

Phong Trần hai tay nâng lôi hỏa, ánh mắt lạnh lùng chăm chú nhìn Lâm Phong, một câu nói lạnh lùng từ trong miệng hắn phát ra.

- Cảm tưởng?

Lâm Phong nhìn chằm chằm Phong Trần, lạnh lùng đọc nhấn rõ từng chữ:

- Tự cho là đúng, thế gian này cũng không chỉ một mình ngươi có được huyết mạch lực lượng.

Lâm Phong vừa dứt lời, Thương Long rống giận, ở phía sau hắn, bảy con Thương Long xuất hiện trong hư không, khí thế cuồn cuộn, tất cả đều ngửa mặt lên trời rống giận.

Từng đoàn từng đoàn tử quang xoay quanh trên mình Thương Long, như yêu xà, Tử Xà Vũ hồn và Thiên Phệ Vũ hồn cùng hiện, long xà cùng xuất.

Hơn nữa, giữa bảy con Thương Long còn có một đoàn ánh sáng âm u, khuôn mặt khắc ở kia, như u linh, khiến tâm hồn người ta khiếp sợ, đây là Vu Yêu Chi Hồn sau khi Lâm Phong cắn nuốt Vũ hồn của Vu Chân sinh ra.

- Ừm?

Phong Trần lông mày nhíu lại, thần sắc lạnh lùng, Lâm Phong, không ngờ có Vũ hồn song sinh, hơn nữa, gương mặt u minh kia, dường như cũng là một loại Vũ hồn.

- Nếu như cảnh giới của ngươi giống ta, đích xác đối với ta có uy hiếp rất lớn, nhưng hiện tại, huyết mạch Vũ hồn của Huyền Vũ cảnh tầng ba, như thế nào so sánh được với huyết mạch Vũ hồn của Huyền Vũ cảnh tầng sáu của ta.

Phong Trần lạnh lùng nói, lập tức bước chân ra, trên cánh chim hắc ám có một đoàn ánh sáng hắc ám lưu chuyển, thân thể hắn lập tức biến mất.

Lâm Phong chỉ cảm thấy trước mắt ô quang chợt lóe lên, lập tức một cỗ hơi thở hủy diệt đáng sợ bao phủ lên chính mình, thân thể run lên, biến mất như gió.

- Răng rắc!

Ánh sáng lôi hỏa hắc ám bùng nổ trong hư không, khiến cả phiến không gian không ngừng run lên, không ngừng bạo động, ánh sáng lôi hỏa bắn ra bốn phía, đáng tiếc thân thể của Lâm Phong đã không ở tại chỗ cũ mà đã thối lui ra ngoài vài mét.

- Trốn? Ngươi thoát được sao?

Phong Trần cười lạnh, quang hoa phía trên cánh chim lưu chuyển, cặp đồng tử kia càng mê hoặc yêu dị, thân hình đong đưa, lại lần nữa biến mất không thấy đâu nữa.

Lại là một cỗ khí áp hủy diệt đánh tới, Lâm Phong đồng tử hóa thành tối đen, ánh sáng Thiên Chiếu trong mắt lóe ra không tắt, phảng phất muốn nhìn thấu Phong Trần.

Phong Trần và Sở Triển Bằng giống nhau, có được cánh chim yêu thú, tuy nhiên Phong Trần là kế thừa huyết mạch lực lượng mà sinh ra Vũ hồn cánh chim, cánh chim vẫy động lập lòe vô thanh vô tức, so với Đại Bằng công tử càng nhẹ nhàng hơn nhiều, mà cánh chim lượn sóng khủng bố kia cũng có thể dễ dàng giết người.

Hơn nữa, đoàn lôi hỏa này rất đáng sợ, nếu là bị dính vào trên người chỉ sợ có thể thật sự hủy diệt Lâm Phong hắn, mặc dù là sát phạt chi kiếm, đều không thể ngăn cản được đoàn lôi hỏa này.

Lâm Phong và Phong Trần, dù sao cảnh giới cách nhau cũng quá nhiều, mà thực lực của bản thân Phong Trần, cũng rất mạnh, Huyền Vũ cảnh tầng sáu bình thường chỉ sợ không có người nào là đối thủ của hắn.

- Tam Thiên Phật Ma lực, nếu va chạm với đoàn lôi hỏa này, chỉ sợ cũng sẽ bị cắn nuốt hủy diệt.

Lâm Phong thầm nhủ trong lòng một tiếng. Tam Thiên Phật Ma lực rất mạnh, nhưng còn chưa đủ, tin tưởng nếu như là Lục Thiên Phật ma lực gần như chỉ dựa vào lực lượng thuần túy, cũng có thể trấn áp lôi hỏa của Phong Trần, một quyền xuất ra, Cửu Chuyển Phật Ma lực trấn áp tất cả.

Chỉ tiếc hiện tại, hắn chỉ có Tam Thiên Phật môn lực lượng, còn chưa đủ.

Thiên Phệ Vũ hồn của hắn, nuốt tất cả, cắn nuốt yêu thú, cắn nuốt Vũ hồn, thậm chí sau khi dung hợp Vũ hồn cả người cũng có thể bị cắn nuốt. Nhưng Thiên Phệ Vũ hồn nếu bị hủy diệt lôi hỏa đánh trúng, sợ rằng cũng phải bị thương hoặc là cảnh giới suy giảm, hắn và Phong Trần, hơn kém nhau ba đại cảnh giới.

- Có thể Phong Trần va chạm cũng đưa hắn hủy diệt đấy, chỉ có U Minh chi hỏa, U Minh liên hoa, hơn nữa còn phải toàn bộ chân nguyên lực lượng đều dung nhập trong đó, nếu không giết không được Phong Trần.

Phân tích Lâm Phong trong lòng, Phong Trần thực lực cường đại, có được huyết mạch lực, lại cao hơn hắn ba đại cảnh giới, đối phó Phong Trần, so với giết nhị sứ giả khó hơn rất nhiều, vượt cấp khiêu chiến đối với hắn không có vấn đề, nhưng vượt qua ba đại cảnh giới, rất khó khăn, hơn nữa rất có thể sẽ bị Phong Trần nắm lấy cơ hội giết hắn.

Lâm Phong suy nghĩ nhưng đồng thời động tác cũng không dừng lại, Vũ hồn gào thét, tử quang bổ nhào tới Phong Trần, tuy nhiên từng đoàn tử quang trong nháy mắt đã bị lôi hỏa hủy diệt đi rồi, cái gì đều không còn lại, khiến Lâm Phong càng tin chắc vào phán đoán của mình, ngoại trừ U Minh Hắc Liên ra, loại lực lượng khác rất khó đối phó Phong Trần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK