Mục lục
Tuyệt Thế Vũ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hư không yên lặng một lúc lâu, thanh âm kia vẫn không xuất hiện, Long chủ Đông Hải Long cung lại mở miệng.

- Thủ đoạn của Thiên Trì đê tiện, không có nhân tính, cường giả các thế lực lớn tiến vào Bí Cảnh toàn bộ mất tích, sinh tử không rõ, có lẽ bọn họ đã trúng độc thủ của Thiên Trì, chúng ta nếu không thảo phạt Thiên Trì, sẽ khiến những người mất tích thất vọng.

- Diệt Thiên Trì, nếu người chúng ta còn sống, chúng ta có thể cứu họ ra.

Nếu đã ch.ết, chúng ta có thể báo thù. Hoàng tử Đoan Mộc tiếp lời nói.

- Không diệt Thiên Trì, người trong tông môn sẽ thất vọng.

Thần sắc Diệt Tình cung chủ băng hàn, y vạn lần không ngờ, Thiên Trì vậy mà thực sự dám diệt Thần cung, đây không phải chỉ dùng hai chữ càn rỡ là có thể hình dung. Ba vị cường giả, mỗi người một câu, run rẩy nhập lòng người, không gian rộng lớn xung quanh tràn ngập âm thanh của họ, bọn họ quyết tâm phải diệt Thiên Trì.

- Hôm nay, chúng ta tuyển nhân vật lãnh tụ, dẫn dắt hàng nghìn hàng vạn tông môn Càn Vực, giết vào Thiên Trì, tiêu diệt Thiên Trì.

Long chủ Đông Hải Long cung lại nói, khiến mắt mọi người mong chờ. Đúng vậy, lãnh tụ mới là vấn đề mấu chốt, triệu tập hàng nghìn hàng vạn tông môn là chuyện cực kỳ vinh quang, mặc dù lần Vạn Tông đại hội này do ba người trước mắt khởi xướng, nhưng trong những người tới đây, có vài người có thân phận không yếu hơn họ, nếu để ba người họ làm lãnh tụ, sẽ có người không phục.

- Đương nhiên, người được đề cử làm lãnh tụ phải nguyện ý gia nhập thảo phạt Thiên Trì, ta biết ở trong này có không ít người trà trộn vào xem náo nhiệt.

Nhưng hiện giờ, Vạn Tông đại hội chính thức triển khai, lựa chọn lãnh tụ, người không có quan hệ, không có tư cách tham dự, nhất định phải rời khỏi Vô Ưu sơn trang, thậm chí lập tức rời khỏi Vô Ưu sơn, chỉ có người tham dự thảo phạt mới có tư cách lưu lại, tham gia tuyển chọn nhân vật lãnh tụ của Vạn Tông đại hội. Long chủ tiếp tục nói, khiến con ngươi nhiều người co lại, người không tham gia thảo phạt phải rời khỏi Vô Ưu sơn trang.

- Thủ đoạn này, thật ác độc.

Lâm Phong nói nhỏ, đối phương tuyên bố như vậy, rất nhiều người bởi vì tò mò hoặc vì thể diện đều miễn cưỡng ở lại, sẽ không chán nản rời đi. Như vậy, chẳng khác nào đáp ứng tham gia thảo phạt.

- Làm lãnh tụ một phương thế lực lớn, chút thủ đoạn đó cũng chỉ bình thường.

Thanh niên họ Hoa cười nhạt. Lúc này, Long chủ lại tiếp tục nói.

- Ta chỉ cho các ngươi thời gian một nén nhang, không tham gia thảo phạt, thì cút khỏi Vô Ưu sơn trang.

Mà những người không đi đồng nghĩa với việc gia nhập thảo phạt Thiên Trì, có tư cách được lựa chọn làm lãnh tụ. Từ nay về sau, chúng ta đoàn kết một lòng, nếu ai làm phản, bỏ cuộc nửa chừng, vậy đừng trách chúng ta không khách khí.

- Đúng vậy, muốn cút thì cút ngay lập tức, người giữa đường làm phản, giết không tha.

Diệt Tình cung chủ phóng xuất hàn khí, ý sát phạt chân chính. Chỉ có thời gian một nén nhang, rất nhiều người bắt đầu bàn tán, hoặc lưu lại tham gia thảo phạt Thiên Trì, tham gia tuyển chọn nhân vật lãnh tụ. Nếu bọn họ chán nản bỏ đi, chỉ sợ rất mất thể diện. Hơn nữa, bọn họ cũng không biết ai là nhân vật lãnh tụ của Vạn Tông đại hội, bọn họ cũng không được chứng kiến cảnh vô số cường giả giết vào Thiên Trì. Rất nhiều người do dự, mặc dù lần này vốn định tới xem náo nhiệt nhưng giờ bắt đầu do dự, chỉ có số ít người lục tục bỏ đi. Bởi vì thực lực của bọn họ quá yếu, tham gia cũng chỉ chịu ch.ết. Lâm Phong liếc mắt nhìn đám người, quả nhiên không bỏ đi, điều này khiến hắn có chút khó chịu. Lưu lại, đồng nghĩa đáp ứng thảo phạt Thiên Trì, gia nhập trận doanh thảo phạt Thiên Trì. Thời gian một nén nhang nháy mắt trôi qua, ba đạo thân ảnh đứng trên không nhìn thấy chỉ có một bộ phận nhỏ người rời đi, đôi mắt hiện lên ý cười thản nhiên và một chút lạnh lùng. Thiên Trì, chuẩn bị hủy diệt đi.

- Nếu chư vị lựa chọn lưu lại, nguyện ý gia nhập trận doanh thảo phạt Thiên Trì.

Từ nay về sau, chúng ta đứng cùng chiến tuyến, Thiên Trì không diệt, ai dám bỏ đi là làm phản, giết không tha. Hơi thở Long chủ lạnh như băng, khiến nhiều người run rẩy, Thiên Trì không diệt, bỏ đi là ch.ết, nhất định phải tiêu diệt Thiên Trì, trói tất cả mọi người lại với nhau.

- Tốt lắm, hiện giờ chư vị xem như đồng tâm hiệp lực, ta giới thiệu với chư vị vài vị thanh niên tài tuấn, nhân vật thiên tài.

Lúc này Long chủ mở miệng nói, khiến đôi mắt mọi người ngưng lại, không phải tuyển chọn lãnh tụ sao, vì sao lại đột nhiên giới thiệu thanh niên tài tuấn? Chuyện này là sao, thiên tài trong miệng bọn họ, là nhân vật nào?

- Các vị thanh niên tài tuấn, mời tự mình lên đài cao.

Ánh mắt Long chủ quét về phía mọi người. Lúc này, huynh muội họ Hoa khẽ gật đầu với Lâm Phong, nói.

- Hay là Lâm huynh cũng đi lên đi, luận thiên tài, Lâm huynh không hề thua kém ai.

- Hả? Lâm Phong nghe thanh niên họ Hoa nói, lập tức hiểu rõ, đối phương nói thanh niên thiên tài là mấy người kia.

Long chủ, hoàng tử Đoan Mộc và Diệt Tình cung chủ đều biết bọn họ.

- Không cần, Hoa huynh tự mình đi lên đó được rồi, không cần quản ta.

Lâm Phong khách khí nói, hắn làm sao có thể đi lên. Thanh niên họ Hoa cũng chỉ tùy ý nói, y đương nhiên biết Lâm Phong không có khả năng lên đó, gật đầu với Lâm Phong, hai người dắt tay nhau rời khỏi, đi lên đài cao. Ngoại trừ huynh muội họ Hoa, Lâm Phong còn chứng kiến một số thân ảnh quen thuộc, ví dụ như Thiên Lâm thiếu gia, còn có thanh niên bá đạo khiêu chiến hắn, cùng thanh niên trên người có băng hỏa khí hắn gặp trên đường đêm qua. Sáu người, nhưng thực tế chỉ có bốn người, huynh muội họ Hoa tính là một, hai người Thiên Lâm thiếu gia cũng tính là một. Nhìn những thân ảnh đó, trong lòng mọi người có phần kinh sợ, thanh niên thiên tài, trẻ tuổi như vậy, tu vi cao tới mức khiến người khác kinh ngạc không nói thành lời, khí chất trên người bọn họ đều không tầm thường, dường như bẩm sinh, khiến người khác có cảm giác tin phục.

- Mấy vị thanh niên thiên tài này đến từ Thánh thành Trung Châu.

Long chủ trên hư không thản nhiên cười, y nói xong, đôi mắt mọi người lập tức mở lớn, Thánh thành Trung Châu, bọn họ đương nhiên nghe nói qua, nơi đó cách xa nơi đây, được xưng là thánh địa của Cửu Tiêu đại lục, người từ nơi đó đi ra, đều là cường giả đáng sợ. Dù là bát hoang thập vực xung quanh Thánh thành Trung Châu cùng các thượng phẩm đế quốc, đều là các cự đầu, không phải thế lực mà Càn Vực có thể so được, những người này, không ngờ đến từ Thánh thành Trung Châu.

- Tiêu Dao môn chủ, ngươi giới thiệu chư vị với mọi người đi.

Ánh mắt Long chủ nhìn một người trong đám người, người nọ bước ra, tùy ý bước đi, cực kỳ tiêu dao, môn chủ Tiêu Dao môn.

- Được.

Tiêu Dao môn chủ cười, nói với mọi người:

- Ta cũng không quen thuộc với các vị thanh niên thiên tài, chỉ biết một vị, đó là Thiên Lâm thiếu gia.

Tiêu Dao môn chủ chỉ Thiên Lâm thiếu gia, cười nói:

- Long chủ nói không sai, bon họ đến từ Thánh Thành Trung Châu, Thiên Lâm thiếu gia chính là thiên tài của tổng tông Tiêu Dao môn, nếu chư vị biết rõ Tiêu Dao môn, chắc biết tổng tông Tiêu Dao môn.

Trong lòng mọi người kinh ngạc, Tiêu Dao môn là thế lực bá chủ Càn vực, nếu người có chút hiểu biết về Tiêu Dao môn đều rõ, tổng tông Tiêu Dao môn là Tiêu Dao Thần Tông, có Hoàng giả thông thiên triệt địa tọa trấn. Tiêu Dao môn chỉ là một chi nhánh của Tiêu Dao Thần Tông, chỉ là thế lực tay chân thôi, Thần Tông kia mới là thế lực chân chính. Không ngờ Thiên Lâm thiếu gia này lại đến từ Tiêu Diêu Thần tông, khó trách bất phàm như vậy.

- Không chỉ có Thiên Lâm thiếu gia, ở đây bốn vị thiên tài, đều có lai lịch lớn.

Dĩ nhiên, bọn họ đều có cùng một thân phận, Hoàng Vũ môn đồ! Hoàng Vũ môn đồ! Trong lòng mọi người hung hăng rung động, Hoàng Vũ môn đồ, hai chữ Hoàng Vũ, đối với mọi người tuyệt đối chấn động, Hoàng giả, cao cao tại thượng, lăng vân thiên địa, phía trên chúng sinh. Những người này là Hoàng Vũ môn đồ, đệ tử của Hoàng? Chẳng phải có thể chân chính nhìn thấy Hoàng sao? Ánh mắt Lâm Phong lóe lên, thấy Cùng Kỳ đứng bên cạnh lộ thần sắc khinh thường:

- Hoàng Vũ môn đò, ngay cả Hoàng cũng không tới, có gì đáng khoe khoang.

Ngày xưa bản Đế có vô số môn đồ, nhưng bản Đế chỉ biết vài người mà thôi. Lâm Phong nghe Viêm Đế nói, ánh mắt lóe lên, người này đang nhắc lại quá khứ huy hoàng của mình, tuy nhiên Hoàng Vũ môn đồ lại là chuyện gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK