Mặc dù tu vi không bằng họ, nhưng tốc độ không chậm hơn đám người phía sau chút nào. Không lâu sau, Lâm Phong liền xuất hiện tại một mảnh đất hẻo lánh hoang vu, trong mắt hiện lên một tia hàn quang, tốc độ của hắn chậm lại một chút.
- Hừ, chạy đi đâu!
Phía sau truyền đến tiếng quát không dứt, âm thanh phá không liên tiếp, rất nhiều bóng người điên cuồng lao tới, sát ý tán ra. Nhưng mà khi bọn họ tới gần phía sau Lâm Phong, thân thể Lâm Phong đột nhiên quay lại, trong bàn tay xuất hiện khối Phong Ma Thạch thật lớn.
- Sát!
Giận quát một tiếng, Phong Ma Thạch đuổi giết ra, bóng dáng Lâm Phong như tia chớp, ngay lập tức giáng lâm trước mặt hai người đứng đầu, hai người theo quán tính phóng tới còn chưa ngừng, đã nhìn thấy lực lượng phong ma đáng sợ trấn áp đuổi giết tới, sắc mặt không khỏi đại biến, nhưng giờ phút này đã trốn không kịp.
- Ầm ầm!
Tiếng động va chạm thật lớn truyền ra, lực lượng kinh khủng của Lâm Phong còn thêm lực trấn áp của Phong Ma Thạch, hai vị cường giả kia trực tiếp bị trấn giết. Lâm Phong lạnh mắt đảo qua những người khác, bước chân tới, lại lần nữa bỏ chạy về phía trước. Hiện giờ, hắn ẩn nấp thân phận bước vào Càn Vực, thời điểm nhiều người không tiện sử dụng tất cả bộ phận lực lượng của mình, như vậy rất dễ dàng bị người nhận ra. Bởi vậy, hắn mới cố ý dẫn những người này tới đây, sau đó giết hết cả đám.
- Phong Ma Thạch, trong tay hắn có Phong Ma Thạch, cẩn thận một chút.
Có người quát ra tiếng, Tiêu Dao bộ pháp lại lần nữa được thi triển ra, tiếp tục đuổi giết Lâm Phong, nhưng lúc này, bọn họ lại cẩn thận hơn rất nhiều, không dám l.ỗ mãng giống như vừa rồi. Tâm thần vừa động, trong tay Lâm Phong xuất hiện một thanh trường kiếm huyết sắc, trong đó huyết khí cực kỳ nồng đậm, khiến ánh mắt những người truy đuổi phía sau lại cứng lại, kiếm khí kia dường như phi thường cường đại. Từng luồng khí tức kiếm đạo bắt đầu nở rộ trên người Lâm Phong, cả người dần dần hóa thành một cỗ kiếm ý sắc bén. Đồng thời, hàng nghìn hàng vạn kiếm ý phóng thích ra quanh người Lâm Phong, kiếm khí lăng thiên, đám người truy kích phía sau đều cảm giác cả người căng thẳng, cả đám trên người đều phóng thích ra khí tức cường đại, cảnh giác Lâm Phong ra tay. Đột nhiên vào lúc này, thân thể Lâm Phong lại ngừng lại đứng giữa hư không.
- Cẩn thận.
Đám người hét lớn một tiếng, toàn bộ đám người ngừng lại, lại thấy Lâm Phong xoay người, cười với bọn hắn.
- Có chút mệt mỏi mà thôi, làm gì khẩn trương như thế!
Dứt lời, Lâm Phong lại lao về phía trước.
- Khốn khiếp!
- Ngươi muốn ch.ết.
Đám người gầm lên, vậy mà lại bị Lâm Phong trêu đùa, nhưng tại thời điểm bọn hắn chuẩn bị nhấc chân, thân thể Lâm Phong lại quay lại, kiếm khí vô cùng vô tận trong nháy mắt nở rộ, đâm về phía bọn họ, muốn hủy diệt tất cả. Lâm Phong đột nhiên đánh tới một kích làm bọn họ sợ hãi, một kiếm kinh khủng kia nếu giáng lâm đến người, ch.ết chắc.
- Ầm ầm!
- Giết!
Từng luồng lực lượng đáng sợ đồng thời phát ra, nhưng mà lại thấy Lâm Phong thân thể hóa kiếm, người kiếm quy nhất, kèm theo vài tiếng xuy xuy truyền ra, giữa hư không có hai bóng người rơi xuống, ch.ết.
- Rống!
Những người còn lại giống như điên cuồng, lại bị Lâm Phong trong nháy mắt giết ch.ết bốn người, khoảnh khắc khi bọn họ xoay người hướng về phía Lâm Phong, đã không còn thấy ý chí kiếm đạo vô tận, trong tay Lâm Phong nâng một ngọn núi, bay ra đập thẳng xuống, sóng khí cuồn cuộn lan tới khiến bọn họ cả kinh, cũng có một hồi hít thở không thông.
- ch.ết đi.
- Bành!
Ầm ầm! Lâm Phong đập thánh vật Thiên Tuyền Phong xuống, thật nhiều người tới gần bị đập ch.ết tươi. Trong nháy mắt, đám cường giả Tiêu Dao môn chỉ còn lại hai người. Thiên Tuyền thạch khổng lồ bay trở về trong tay Lâm Phong, được Lâm Phong nâng trong lòng bàn tay, hắn đứng đó giống như một pho tượng thần linh, miệt thị hai gã cường gủa còn dư lại.
- Giết ta, các ngươi xứng sao.
Lâm Phong lạnh lùng nói.
- Lâm Phong, ngươi là Lâm Phong.
Ánh mắt một người trong đó nhìn chằm chằm Lâm Phong, Phong Ma Thạch, Huyết kiếm, còn có tòa núi này dường như là thánh vật trong lời đồn của Thiên Tuyền Phong, người này là Lâm Phong. Thanh danh Lâm Phong sớm đã truyền khắp Càn Vực, hắn có được Phong Ma Thạch, am hiểu sử dụng kiếm, hơn nữa gia nhập Thiên Tuyền Phong đã không phải bí mật gì, bởi vậy chỉ cần suy nghĩ một chút, bọn họ liền đoán được, nam tử sắc mặt bệnh trạng vàng như nến trước mặt này là Lâm Phong ngụy trang.
- Hiện tại mới biết được, chậm!
Lâm Phong bước chân, trong tay nâng Thiên Tuyền thạch khổng lồ, cực kỳ uy vũ. Bước chân hai người kia điên cuồng lui lại phía sau, lại thấy bàn tay lâm phong mạnh mẽ run lên, đánh Thiên Tuyền thạch khổng lồ trong tay ra, một cỗ lực lượng thiên địa mênh mông cuồn cuộn, nháy mắt đuổi theo một người. Ngọn núi khổng lồ đáng sợ kia đánh trên lưng người đó, đánh đối phương nôn ra máu tươi. Bàn tay nhấc lên, ngọn núi Thiên Tuyền khổng lồ liền hóa thành Thiên Tuyền thạch trở lại trong tay Lâm Phong, biến mất không thấy nữa, Lâm Phong đuổi theo người nọ, một chưởng bổ tới, đánh thân thể đối phương rách tả tơi, lại một người nữa, ch.ết. Còn thừa lại một gã cường giả Thiên Vũ cuối cùng, đang điên cuồng bỏ chạy, nhiều người như vậy, chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi đã bị Lâm Phong giết hết, thủ đoạn của Lâm Phong thật đáng sợ, gã không trốn, chắc chắn ch.ết. Tiêu Dao bộ pháp được sử dụng đến mức tận cùng, một dòng khí cuồng mãnh không ngừng thổi tới đánh lên người.
- Ngươi thoát được sao? Một tiếng quát rét lạnh vang lên từ phía sau, cường giả Thiên Vũ đó cả kinh, thân thể mạnh mẽ run rẩy.
Vừa rồi, bọn họ điên cuồng đuổi giết Lâm Phong, mà hiện giờ, gã lại như chó nhà có tang, chạy cong đuôi, hơn nữa còn không thể trốn thoát.
- ch.ết!
Một cỗ lực lượng hỏa diễm kinh khủng lao tới, lòng người nọ hoảng hốt, xoay người đánh ra một chưởng, lại thấy trong tay Lâm Phong lộ ra một cỗ lực lượng luyện hóa đáng sợ, ngọn lửa màu đen điên cuồng thiêu đốt.
- Ầm!
Hắn kêu thảm một tiếng, bàn tay bị xé ra cháy rụi, chưởng lực Lâm Phong bổ ra phía trước, nháy mắt rơi lên đầu gã, ch.ết! Sau khi đánh ch.ết đối phương, Lâm Phong lập tức dừng tại hư không, ánh mắt suy tư. Tiêu Dao môn, Vạn Tông đại hội! Lâm Phong thì thầm một tiếng, ngay sau đó bước chân ra, đi về phía trong thành, tùy ý hỏi thăm một phen, Lâm Phong lập tức đã biết được cái gì gọi là Vạn Tông đại hội, cùng với sự việc phát sinh gần đây ở Càn Vực. Hóa ra, khi hắn ở Tuyết Nguyệt quốc, lão sư lại vì thế giết vào Thần cung, mà những nhân vật lãnh tụ của Thần cung, Ngọc Thiên Hoàng tộc, Đông Hải Long cung lại dắt tay nhau tới Thiên Trì. Hôm sau lại kêu gọi Càn Vực khai triển Vạn Tông đại hội, mục tiêu vậy vì đối phó với Thiên Trì. Điều này làm tâm Lâm Phong trở nên lạnh như băng. Vạn Tông đại hội, nếu như toàn bộ người Càn Vực liên kết với nhau để đối phó Thiên Trì, dù Thiên Trì có cường thịnh hơn nữa, cũng sẽ bị tiêu diệt. Sau khi Lâm Phong biết rõ về Vạn Tông đại hội, không dừng lại tại tòa thành trì này nữa, lập tức chạy về phía Vô Ưu cổ thành, Thiên Trì đối với hắn có ân rất lớn, hắn nhất định không thể để Thiên Trì xảy ra chuyện. Vô Ưu cổ thành, tại trung tâm Càn Vực, chỗ này hiệu triệu Vạn Tông đại hội là thích hợp nhất. Hiện giờ trong tòa cổ thành, người Càn Vực từ bốn phương tám hướng hội tụ kéo về, trong lúc nhất thời, Vô Ưu cổ thành gió nổi mây phun, cường nhân vô số. Đông Hải Long cung, Ngọc Thiên Hoàng tộc, Thần cung, Cửu Tiêu Kiếm môn, Tiêu Dao môn cùng các thế lực khủng bố khác đều đã lần lượt tiến tới. Trong Vô Ưu cổ thành, Tôn giả xuất hiện rất nhiều, cường nhân Thiên Vũ lại càng không thiếu. Hiện tại, nơi Tiêu Dao môn dừng chân, có rất nhiều bóng người tụ lại một chỗ, một bóng người màu vàng được rất nhiều cường gủa vây quanh. Thời điểm đám người dồn dập chạy ra phía ngoài, lại thấy ở nơi đó, có một hàng người đạp không mà đến, người cầm đầu mặc áo trắng, phong thần tuấn lãng, mà bên cạnh y thì có một nữ tử váy dài xinh đẹp.
- Thiên Lâm thiếu gia.
Môn chủ Tiêu Dao môn không chỉ tự mình chào đón, mà lại còn phi thường khách khí đón lời với thanh niên này.
- Môn chủ, nhiều năm không gặp, ngài vẫn khỏe chứ.
Thanh niên áo trắng thản nhiên cười, đối mặt với môn chủ Tiêu Dao môn, thế lực k.hủng bố của Càn Vực, y vẫn cao quý ngạo nghễ như vậy, dường như đối phương trong mắt y chỉ là một loại người bình thường.
- Quả thực đã lâu không gặp, không nghĩ tới Thiên Lâm thiếu gia lại tới Càn Vực, có thể gặp lại thiếu gia, là vinh hạnh của ta.
Môn chủ Tiêu Dao môn vẫn khách khí như trước, dẫn đầu, sóng vai đi cùng Thiên Lâm thiếu gia, khiến một đám người Tiêu Dao môn cả kinh, trong lòng thầm run rẩy. Người này có thân phận gì a, môn chủ lại chỉ sóng vai đi ngang hàng với y, mà không vượt lên nửa bước.
- Môn chủ khách khí, lần này không chỉ có ta đi tới Càn Vực, nghe nói vì Càn Vực xuất hiện trọng bảo Hoàng giả, có không ít thiên tài các thế lực khác tiến đến Càn Vực, lịch lãm một phen, tăng thực lực, cũng tăng thêm hiểu biết.
Thiên Lâm thiếu gia tùy ý nói, lại làm môn chủ Tiêu Dao môn thất kinh. Nghe ý tứ của hắn dường như có rất nhiều thiên tài đi tới Càn Vực của bọn họ, xem ra, Càn Vực lần này, không yên rồi!